Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 924 - Tiểu Thạch Đầu bộc lộ tài năng

. . . .

Thật ra mục đích của Tiên Đế rất đơn giản.

Có thể mượn sức Lục Trường Sinh, mời hắn gia nhập Tiên Cung là kết quả tốt nhất.

Có thể bồi dưỡng ra nhiều đệ tử yêu nghiệt như vậy.

Không phải đã thuyết minh rõ ràng thực lực của Lục Trường Sinh sao?

Đồng thời Lục Trường Sinh cũng hiểu rõ.

Nhìn thấy thực lực mà các đệ tử triển lộ ra, Tiên Đế vốn muốn mượn sức lại càng muốn hơn.

Bất quá, với tính tình của Lục Trường Sinh làm sao có thể gia nhập thế lực khác, chịu người quản chế đây chứ?

Nghĩ đến đây.

Tiên Đế nghe xong nhẹ nhàng cười, trong mắt có chút tiếc nuối.

Cũng sẽ có một ít việc mà hắn làm như thế nào cũng không thể né tránh, phớt lờ.

"Nghĩ cũng đừng có nghĩ."

Nếu vinh thì cùng vinh, tổn hại sẽ cùng tổn hại.

Giờ phút này.

Tuy rằng Tiên Đế hứa hẹn nếu như gia nhập Tiên Cung sẽ cho Lục Trường Sinh tự do, hơn nữa quyền lực cùng với tài nguyên cực kỳ to lớn.

Bất quá kết quả nằm trong dự kiến của hắn.

Dù cho không yêu cầu Lục Trường Sinh làm việc.

Nhưng khoảnh khắc gia nhập Tiên Cung thì hắn sẽ liên lụy nhân quả với Tiên Cung.

Lục Trường Sinh không chút do dự lắc lắc đầu, nói:

Giai đoạn này là thủy chi đạo tắc.

Sao Lục Trường Sinh lại không rõ mấy đạo lý này chứ?

Tiểu Thạch Đầu xuất hiện làm mọi người đều sửng sốt.

Cũng không bám vào chuyện này nữa, lẳng lặng nhìn xem chuyện phát sinh ở Tiên Duyên Thông Thiên Sơn. . . . . . .

Tiểu Thạch Đầu đang đứng trên bậc thang thứ bốn trăm linh một.

Sóng to cuộn trào do thủy chi đạo tắc ngưng tụ thành càn quét không gian hướng tới Tiểu Thạch Đầu.

Khi Tiểu Thạch Đầu hành động, sắc mặt đám người đang xem phía dưới lại trở nên vô cùng ngưng trọng.

Ngay cả không gian cũng bị ép tới vặn vẹo, có tiềng ầm ầm vang lên liên hồi!

Nhưng mà khi bọn họ cảm ứng thì lực lượng cảm ứng giống như bị hút vào một không gian hắc ám vô biên vô tận, không có lối thoát.

Phía dưới có người ngưng trọng nói:

Rõ ràng trông cũng không có chỗ nào địa phương.

"Không có hạn chế về thời gian mà, vì sao phải hành động liều lĩnh như thế?

"Đúng vậy, nếu là chúng ta cũng không dám làm như vậy."

"Cứ tiếp tục như vậy, sóng thần sẽ tích lũy được một cỗ lực lượng hết sức khủng bố, hắn thật có thể đủ ngăn cản sao?"

Trong không gian hắc ám chẳng có gì cả, vô cùng thâm thúy, nhìn không tới điểm cuối.

Thế nhưng hai tay Tiểu Thạch Đầu cũng không có bất ấn hay làm gì.

Hắn chỉ không ngừng tiến bước, bước về phía trước.

Đạp lên một bậc thang là sóng thần sẽ mở rộng thêm, cường độ cũng tăng mạnh!

Chỉ thấy Tiểu Thạch Đầu nện bước uyển chuyển nhẹ nhàng tiến lên.

Có thể tạo mang theo lực lượng hủy diệt cực kỳ khủng bố.

Nhưng mà khi vô vàn giọt nước hóa thành sóng lớn.

Một giọt nước có lẽ không có sức uy hiếp.

Hay là người này chỉ đang cáo mượn oai hùm?"

Nhưng Khâu Tĩnh cùng với mấy người xếp hàng đầu trên Tiên Vương Bảng lại không có cùng ý nghĩ.

Có thể đứng ở chỗ này, có thể đối mặt với bọn họ đều không phải hạng tầm thường.

Nếu hắn làm như vậy tự nhiên biết rõ cường độ của sóng thần, chắc chắn sẽ có phương pháp ứng phó.

Chẳng qua bọn họ không biết rốt cuộc Tiểu Thạch Đầu sẽ làm như thế nào để chống đỡ sóng thần do thủy chi đạo tắc không ngừng hội tụ thành!

Tiếp tục tập trung theo dõi thì vẫn thấy Tiểu Thạch Đầu không có động tác gì.

Hắn chỉ ngẩng đầu vừa đi vừa lẳng lặng nhìn sóng thần đang tiến sát tới mình.

Nhưng mà khi sóng thần còn cách Tiểu Thạch Đầu mấy thước thì đột nhiên đình trệ!

Giống như trước mặt Tiểu Thạch Đầu có một vách ngăn vô hình đang vây khốn sóng thần!

Hết thảy trở nên yên tĩnh.

Sóng thần hoàn toàn biến mất.

Ngay sau đó cái khe khép lại, không gian khôi phục như cũ.

Dư ba của sóng thần bị khe hở không gian hút hết.

Dư ba lưu lại theo Tiểu Thạch Đầu phất tay, một khe hở không gian xuất hiện phía trước.

Sóng thần to lớn dưới sự đè ép của không gian ầm ầm tiêu tán!

Không gian?!

Nghe Khâu Tĩnh kết luận, mọi người đều kinh hãi, vội vàng cảm ứng thật kỹ.

Bọn họ cảm ứng được chung quanh sóng thần có một lồng giam không gian!

Lồng giam này đã vây giữ sóng thần!

Đồng thời, lồng giam không gian vô hình thế nhưng còn đang không ngừng đè ép sóng thần!

Dẫn tới không gian chung quanh đều bắt đầu vặn vẹo.

Hiện tại bọn họ đã hiểu, thủ đoạn của Tiểu Thạch Đầu là không gian!

Hơn nữa năng lực khống chế không gian đạo tắc cường đại đến mức thái quá.

Giờ khắc này Tiểu Thạch Đầu như một vị không gian chi vương, có thể nắm giữ hết thảy lực lượng không gian.

"Là không gian. . . . . ."

Đột nhiên ngưng trọng nói:

Hai mắt Khâu Tĩnh mở to, ánh mắt nhìn chằm chằm cơn sóng thần to lớn.

Rõ ràng hắn không có động tác gì khác nhưng mà lại khiến sóng thần hoàn toàn đình trệ.

Chuyện gì xảy ra vậy?

Nhìn thấy cảnh tượng này, tất cả mọi người đều kinh ngạc.

Thủ đoạn thế này. . . . . .

Không thể dùng từ ngữ để mô tả sắc mặt của Trác Tài lúc này nữa.

Không gian đạo tắc chính là đạo tắc hàng đầu trong ba ngàn đại đạo.

Dù là ở Tiên giới cũng không có bao nhiêu người có cản đảm hoặc là có thiên phú chủ tu không gian đạo tắc.

Không gian hư vô mờ mịt, khó có thể nắm giữ.

Nhìn như không tồn tại rồi lại không chỗ không có.

Muốn tu luyện nhưng lại không thể bắt đầu.

Sau đó Tiểu Thạch Đầu tiếp tục tiến về phía.

Giống như trước mặt hắn không có gì cả, dù cho sóng thần có to lớn thế nào đều sẽ bị không gian đè ép, rồi bị khe không gian hút vào.

Không bao lâu sau hắn đã đi tới bậc thang thứ sáu trăm.

Một đầu thủy xà to lớn chắn cả không trung xuất hiện, nó nhanh chóng uốn lượn quấn quanh Tiểu Thạch Đầu.

Thấy thế, Tiểu Thạch Đầu nâng mắt nhìn, giơ một ngón tay điểm tới.

Không gian chung quanh thủy xà bắt đầu điên cuồng vặn vẹo, thu hẹp lại!

Nhưng mà thực lực của thủy xà không phải chỉ có thủy chi đạo tắc đơn thuần có thể sánh được.

Dưới sự vùng vẫy điên cuồng của thủy xà, lồng giam không gian nhanh chóng bị phá tan, hai tròng mắt nó tràn ngập phẫn nộ rống một tiếng phóng thẳng về phía Tiểu Thạch Đầu!

Tiểu Thạch Đầu cũng không còn nhẹ nhàng khoan thai như trước.

Hắn giẫm đạp không gian, bắt đầu trốn tránh.

Thân thể thủy xà tức khắc va chạm với cầu thang tạo ra tiếng động lớn.

Nhưng cầu thang lại không hề dao động hay hư hại chút nào. . . . . .

Ngược lại thân thể thủy xà chịu phản lực to lớn tan thành một bãi chất lỏng.

Trong chớp mắt tiếp theo lại khôi phục như cũ, phóng về phía Tiểu Thạch Đầu đã xuất hiện trên trời.

Nó mở cái miệng to, phun lưỡi nhọn, muốn nuốt Tiểu Thạch Đầu vào trong bụng.

Tiểu Thạch Đầu tự nhiên sẽ không ngồi yên chờ chết.

Hai tay hắn tay thò ra hướng về phía thủy xà mà ép xuống.

Ầm!

Không gian trước hai bàn tay của Tiểu Thạch Đầu xuất hiện vô số gợn sóng, như đang không ngừng áp súc lại vậy.

Giống như một loại pháo không khí bắn mạnh về phía thủy xà.

Oanh!

Theo vô số tiếng vang lớn.

Trên thân hình to lớn của thủy xà bắt đầu xuất hiện những chỗ lõm, có nước rơi chảy xuống.

Nước chảy xuống giống như dòng thác từ trên không trung tuôn đổ.

Những thác nước nhanh chóng uốn lượn, hình như sắp sửa ngưng tụ lại thân thể thủy xà lần nữa!

Nhưng lúc này hai bàn tay Tiểu Thạch Đầu bỗng nhiên nắm chặt.

Những thác nước đó lập tức bị mấy cái khé không gian mở ra hút vào.

Chỉ nghe Tiểu Thạch Đầu nói:

"A, giải thể phanh thây, đưa tới mấy không gian khác nhau, như vậy hẳn là không sống được đi?"

Dù có thể sống thì bên trong vẫn có gió lốc không gian nha. . . . . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận