Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 1203 - Chiến lực kinh người

. . . .

Thực lực của Mục Phù Sinh làm cho người ở đây đều cảm giác không chân thật.

Không đề cập tới thực lực Thần Chủ cảnh hậu kỳ.

Trước công kích toàn lực của Nam Tòng Ẩn lại có thể một tay phóng thích công kích vây khốn Hà Thượng Khách Thần Chủ cảnh hậu kỳ!

Dùng sức một mình chống đỡ hai tên cường giả Giám Sát Thánh Điện!

Sắc mặt Ma Kỷ cũng tràn ngập hoảng sợ.

Người này hình như là sư đệ của Tiểu Hắc?

Lại có cảnh giới bực này?

Xin lỗi và cầu xin tha thứ? Không thể nào.

Nơi chiến trường phát sinh, sắc mặt Nam Tòng Ẩn và Hà Thượng Khách đều chấn động.

Hoảng loạn vì người đứng phía sau hắn cho dù đánh chết toàn bộ đám người này, chẳng lẽ sư tôn phía sau đám người này sẽ bỏ qua? Đến lúc đó tất cả đều rơi vào kết cục hủy diệt!

Ma Kỷ không nghĩ ra.

Không phải hối hận mà là hoảng loạn.

Lôi đình cự long điên cuồng rống lên, trong miệng phung ra một lôi cầu do năm loại thượng cổ thần lôi ngưng tụ thành!

Bọn họ xuất thân từ đồng môn mà đều cường hãn như vậy, vậy sư tôn phía sau bọn họ đạt tới cảnh giới nào?

Tháp cao bị hủy diệt, còn Hà Thượng Khách bị Bát Phong Lôi Ngục vây khốn, dù công kích như thế nào cũng không thể công phá trong thời gian ngắn!

Đây là chuyện đã xảy ra, mâu thuẫn đã sớm không thể hòa giải, nhất định phải phân ngươi chết ta sống!

Đột nhiên Ma Kỷ có chút khủng hoảng.

Đường sống ở đâu?

Lôi cầu được ngưng tụ chỉ trong nháy mắt.

Vô luận như thế nào đều là tử cục!

Một cỗ khí tức mang tính hủy diệt từ trong lôi cầu tràn ra hóa thành từng tia chớp nhỏ khuếch tán chung quanh!

Mục Phù Sinh ngẩng đầu nhìn Nam Tòng Ẩn giơ tay vỗ một cái.

Dưới sự dạy dỗ của Lôi Phạt Thần Đế, khả năng khống chế lôi đình của Mục Phù Sinh đã đạt tới mức lô hỏa thuần thanh!

Hà Thượng Khách vừa không ngừng công kích lôi phong vừa trầm giọng hô:

Nam Tòng Ẩn cầm la bàn trong tay, sắc mặt khó coi nói:

Diệp Thu Bạch cười nói.

Hắn có thể cảm nhận được khí tức tử vong từ trong lôi cầu.

Đúng như Phương Khung nói, Mục Phù Sinh căn bản sẽ không cho đối phương bất kỳ cơ hội đánh trả nào, bàn tay đẩy về phía trước.

Khi lôi cầu ngũ sắc xuất hiện, sắc mặt Nam Tòng Ẩn thay đổi!

La bàn trong tay Nam Tòng Ẩn bắt đầu không ngừng rung động, kim la bàn chuyển động rất nhanh!

Đi xuyên qua từ dưới lên chạy lung tung bên trong.

Chỉ thấy lôi cầu ngưng tụ trong miệng lôi đình cự long trực tiếp chui vào trong bình chướng!

Người càng mạnh, cảnh giới càng cao thì nhảy cảm đối với nguy cơ.

"Đúng vậy, một khi để cho Mục sư huynh biết đối phương không phải đối thủ của mình, vậy đối phương liền thảm, nếu Mục sư huynh không ra tay thì thôi, đã ra tay sẽ thăm dò trước, thăm dò xong hắn sẽ hạ tử thủ."

Phương Khung cũng là bất đắc dĩ.

Tính cách của Mục Phù Sinh quả nhiên quá mức vững vàng.

"Hà Thượng Khách, mau phá vỡ lao ngục chết tiệt kia!"

"Mục sư đệ đã đánh dấu hai người này."

Đám người Diệp Thu Bạch nhìn Mục Phù Sinh ra tay không chút cố kỵ, hoàn toàn đè ép hai tên Thần Chủ mà không khỏi nở nụ cười.

"Ta còn cần một ít thời gian!"

Từng luồng khí tức khổng lồ không ngừng rót vào trong la bàn muốn chống đỡ lôi cầu này.

Nhưng la bình chướng do la bàn phóng ra càng lúc càng có nhiều vết rách.

Đột nhiên bình chướng ngừng dao động.

Nam Tòng Ẩn cũng hơi thở phào nhẹ nhõm, cũng may chống đỡ được.

Đúng lúc hắn nghĩ vậy thì trong những vết rách trên bình chướng có lôi quang nở rộ.

Mục Phù Sinh ngẩng đầu cười, thò bàn tay ra chậm rãi bóp chặt, nhẹ giọng nói: "Ầm..."

Ầm ầm!

Tiếng nổ trầm đục khủng bố truyền khắp Ma Vương Vực!

Lôi cầu nổ tung bên trong bình chướng!

Phóng tầm mắt về thời kỳ thượng cổ, văn minh tu đạo huy hoàng rực rỡ.

Cho dù ngươi từ trong bụng mẹ được hưởng dụng các loại tài nguyên đỉnh cấp cũng không cách nào tu luyện đến loại tình trạng này!

Cái này... Yêu nghiệt cũng không cách nào làm được!

Thần Chủ Cảnh hậu kỳ cốt linh không vượt qua năm mươi, lại có sức chiến đấu Thần Chủ cảnh đỉnh phong?

"Lực phá hoại cấp độ này, cảnh giới chân thật của ngươi là Thần Chủ cảnh đỉnh phong?"

Chỉ nghe thanh âm khàn khàn của Nam Tòng Ẩn tiếp tục vang lên.

Vô số địa giới không gian đều đầy lỗ thủng, trên không Ma vương chủ thành tràn ngập gió lốc không gian cùng với không gian loạn lưu.

Nam Tòng Ẩn là người gần trung tâm vụ nổ nhất, cũng là người bị thương nặng nhất.

Tất cả mọi người tò mò đưa mắt nhìn qua, đồng tử đột nhiên co rút lại.

Chỉ thấy la bàn mà Nam Tòng Ẩn cầm chỉ còn lại một nửa, quần áo hắn tả tơi không cách nào che khuất thân thể, trên người đầy vết máu, khóe miệng có máu tươi không ngừng chảy xuống.

Khí tức uể oải đến cực điểm, Nam Tòng Ẩn ôm ngực thở hồng hộc, mắt nhìn chằm chằm Mục Phù Sinh, trong ánh mắt hữu khí vô lực tràn ngập sự khó tin.

Dù một kích toàn lực của hắn cũng không cách nào có lực phá hoại tới cấp độ này!

Ngươi còn ẩn tàng thực lực?

Mục Phù Sinh sửng sốt.

Đã bị tên này phát hiện?

Không gian Ma Vương Vực đã bị đánh vỡ.

Khoảnh khắc lôi quang tiêu tán.

Lôi quang chói lóa khiến tất cả mọi người đều không thể mở mắt.

Ngay cả đám người Diệp Thu Bạch cũng không khỏi toàn lực phóng thích bình chướng bảo vệ bản thân.

Dư âm hủy diệt như muốn xé rách cả Ma Vương Vực.

Lôi quang điên cuồng phá nát bình chướng.

Trong cổ tịch có ghi chép, ngoại trừ một vị Nhân tổ kinh tài diễm diễm thì không còn ai cả!

Nghe đến đây, Mục Phù Sinh cũng thở phào nhẹ nhõm.

Được rồi, là do mình quá coi trọng hắn...

Lúc này, trên bầu trời Ma Vương Vực, Hạo Thiên Thần Chủ, âm Dương Thần Chủ và Hoang Chủ đều đồng thời xuất hiện, ba người đều kinh hãi nhìn chiến trường tàn tạ sau đó đưa mắt nhìn Mục Phù Sinh.

Đây là... do hắn tạo thành?

Âm Dương Thần Chủ cùng Hoang Chủ liếc nhau, đều có thể nhìn thấy được sự kinh hãi trong mắt đối phương.

Hạo Thiên Thần Chủ kinh ngạc xong thì bất đắc dĩ cười.

Trong lòng có chút thán phục.

Thiên tư thế này e là chỉ có cường giả như Lục tiền bối mới có thể dạy ra, sau đó hắn nhìn về phía âm Dương Thần Chủ và Hoang Chủ, ma sát quyền sát cước nói:

"Tiếp tục đánh sao?"

Sắc mặt âm Dương Thần Chủ càng thêm khó coi.

Hai người bọn họ đồng thời công kích mà lại không chiếm được ưu thế gì!

Ngược lại còn bị tên điên Hạo Thiên Thần Chủ đè đánh!

Còn đánh làm gì nữa?

Hơn nữa còn có một người khác có thực lực Thần Chủ cảnh đỉnh phong đứng ở phe đối lập.

Vì thế Hoang Chủ quyết định thật nhanh nói:

"Rút lui."

Nói xong trực tiếp biến mất tại chỗ.

Âm Dương Thần Chủ cũng như thế.

Hạo Thiên Thần Chủ không truy kích, cười lạnh nói:

"Hai lão già này quả thật không có gan."

Ma Kỷ nhìn hai vị thần chủ rời đi mà lòng sinh tuyệt vọng.

Sau đó nhìn về phía Nam Tòng Ẩn.

Bây giờ hắn cũng chỉ có thể trông vào Giám Sát Thánh Điện...

Nam Tòng Ẩn nhìn chằm chằm Mục Phù Sinh nói:

"Các ngươi thật sự muốn đối đầu với Giám Sát Thánh Điện sao?"

Mục Phù Sinh lạnh nhạt cười: "Không phải muốn gọi người sao? Gọi nhanh lên!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận