Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 529 - Tranh đấu trên triều

. . . . . . . . . . . . . .

Ngày hôm sau.

Mặt trời lên dần.

Trong hoàng cung Thiên Minh hoàng triều, các đại thần sớm đã thượng triều.

Nhưng giờ phút này sắc mặt các đại thần trong triều đều âm trầm, trong mắt toàn là sự tuyệt vọng.

Hiển nhiên mấy ngày nay, hai hoàng triều còn lại đã ép Thiên Minh hoàng triều tới tuyệt cảnh!

Lúc này.

Hoàng chủ đột nhiên nhìn về phía Mục Phù Sinh, nói:

"Phụ hoàng, trước đừng vội nghe biện pháp của Nhiếp chính vương, nhi thần cũng tìm tới một vị viện thủ."

Khi mọi người nhìn thấy Quản Tông Ngôn đều hơi sửng sốt.

Thiên Trì Dao còn thì nở nụ cười nhàn nhạt, ánh mắt sáng rực nhìn Mục Phù Sinh.

Thiên Tề Hà cười cười đẩy Quản Tông Ngôn ra.

Chỉ là trẻ tuổi như thế này lại khiến bọn họ không nhấc nổi hy vọng.

"Nếu là hắn. . . . . . Có lẽ thực sự có hy vọng!"

"Nhiếp chính vương, nghe Trì Dao nói ngươi đã nghĩ ra biện pháp?"

"Người này có phải là thiên phù sư có thiên phú cực kỳ yêu nghiệt ở Hạo Nhiên đại lục ngày xưa, trổ hết tài năng tiến về Minh Quang đại lục, Quản Tông Ngôn?"

Giống như diệt vong đã là chuyện được chú định, không cách nào xoay chuyển!

Ánh mắt các đại thần đều dừng trên người Mục Phù Sinh.

Hoàng chủ nhìn qua đi, nói: "A? Là ai?"

"Hơn nữa, Quản đại sư đã sớm đạt tới Thiên Phù Sư."

Mục Phù Sinh gật gật đầu, vừa định nói chuyện thì nghe đại hoàng tử Thiên Tề Hà nói bên tai:

Nghe tin tức này.

"Không sai, chính là hắn!"

Thấy các đại thần thổi phồng, Thiên Tề Hà cười cười, ngay sau đó thêm lửa, nói:

Mục Phù Sinh nghe được lời này thì tỏ vẻ kinh ngạc, chỉ là trong mắt không hề có chút dao động.

Hiển nhiên.

"Đương nhiên, có thể mời vị Nhiếp chính vương trẻ tuổi này rời đi là tốt nhất."

Sắc mặt Thiên Trì Dao cũng hơi ngưng trọng.

Sắc mặt Thiên Trì Dao trở nên khó coi.

Các đại thần như được thêm một liều thuốc trợ tim!

"Hoàng nữ điện hạ có điều không biết, lúc phù sư khắc dấu phù triện, nếu hai bên bất đồng ý kiến sẽ làm chậm tiến độ."

Quản Tông Ngôn lại cười lắc lắc đầu:

"Quản đại sư, nếu đã là trợ giúp Thiên Minh hoàng triều thoát khỏi tuyệt cảnh, như vậy hai các ngươi hai liên thủ chẳng phải càng tốt hơn sao?"

Một Thiên Phù Sư lâu năm so với một Thiên Phù Sư mới tấn cấp tự nhiên khác nhau như trời với đất.

Thời điểm nói, Quản Tông Ngôn còn cố ý nhấn mạnh hai chữ "trẻ tuổi".

Nghe đến đây, Mục Phù Sinh nhẹ nhàng cười.

Xem ra là nhắm vào hắn.

Mọi người đều xem Mục Phù Sinh là một tên Thiên Phù Sư mới tấn cấp.

"Nhưng ta có một yêu cầu, đó chính là do ta làm chủ."

"Nếu ta đã đáp ứng thỉnh cầu của đại hoàng tử, tự nhiên sẽ dốc hết toàn lực, trợ giúp Thiên Minh hoàng triều thoát khỏi tuyệt cảnh."

Quản Tông Ngôn cười nói:

"Hiển nhiên, chuyện này đối với Thiên Minh hoàng triều không còn nhiều thời gian là đả kích trí mạng."

"Đương nhiên, quyền quyết định cuối cùng ở trong tay hoàng chủ, nếu như lựa chọn ta thì không có hắn."

"Nếu như lựa chọn vị Nhiếp chính vương trẻ tuổi này thì Quản mỗ cũng sẽ tự rời đi."

Câu cuối cùng là đang uy hiếp.

Sắc mặt hoàng chủ cũng cực kỳ khó coi.

Nhưng tình huống hiện giờ không cho phép hắn tức giận.

Chỉ đành nhìn về phía Mục Phù Sinh, nói:

"Nhiếp chính vương, ngươi thấy thế nào?"

Nghe vậy, Mục Phù Sinh cười cười:

Nhưng mà Linh Mộc Sinh Cốt phù chính là phù triện trị liệu đỉnh cấp nhất trong hàng ngũ Thiên giai.

Huống hồ Linh Mộc Sinh Cốt phù quá nổi tiếng, dù bọn họ không phải phù sư cũng đã sớm nghe nói tới.

Dù là Thiên Phù Sư, muốn luyện chế ra phù triện Thiên giai cũng có xác suất thành công không tính quá cao.

Các đại thần đều kinh ngạc.

Phù triện Thiên giai!

"Đây là phù triện Thiên giai, Linh Mộc Sinh Cốt phù."

Hoàng chủ gật đầu nói:

"Vậy đi, Quản đại sư, nói ra biện pháp của ngươi."

Ánh mắt các đại thần đặt hết lên người Quản Tông Ngôn.

Muốn nhìn xem Quản đại sư được xưng là thiên kiêu ngày xưa rốt cuộc có biện pháp gì.

Quản Tông Ngôn nhìn thoáng qua Mục Phù Sinh, nở nụ cười tự tin.

Hắn lấy ra một tờ phù triện từ trong nạp giới.

Ánh mắt chúng đại thần đều bị hấp dẫn!

Chỉ thấy trên phù triện tản ra ánh sáng xanh lục nồng đậm.

Trong ánh sáng là vô số điểm sáng trắng nhỏ du đãng.

Thiên Trì Dao nhìn thật kỹ hoàng huynh, hẳn là đã sớm chuẩn bị rồi.

"Phụ hoàng, nếu khó có thể lựa chọn, vậy để Nhiếp chính vương cùng Quản đại sư nói ra biện pháp của mình? Ai tốt hơn thì chọn người đó."

Lúc này Thiên Tề Hà chủ động nói:

Hoàng chủ do dự.

"Nhưng đối phương đã nói như vậy thì có hợp tác cũng sẽ không quá mức vui sướng, chỉ có thể do hoàng chủ quyết định lưu lại một người."

"Nếu hợp tác với vị Quản đại sư này thì ta đây cũng đồng ý, dù sao thêm một người thêm một phần lực."

Xác suất luyện chế thành công cùng với tài liệu đều không dễ làm dễ kiếm.

Một vài đại thần tỏ vẻ suy tư.

Ngay cả hoàng chủ cũng không có nở nụ cười vui sướng.

Trong mắt có chút chần chờ.

Quản Tông Ngôn tiếp tục nói:

"Nếu dùng Mộc Linh phù thì Thiên Minh hoàng triều chúng ta đây chỉ cần ra phù triện cao cấp hơn bọn hắn là được."

"Còn U Hỏa phù, chung quy là phù triện Địa giai, ta cũng có thể lấy ra phù triện Thiên giai tương ứng để ứng đối."

Nói xong.

Thiên Tề Hà nở nụ cười thắng lợi nhìn sang thiên Trì Dao.

Nhưng trên mặt Thiên Trì Dao cũng không có vẻ khó coi, ngược lại như đang nhịn cười?

Hoàng chủ cũng không có lập tức khen ngợi, ngược lại nhìn sang Mục Phù Sinh.

"Nhiếp chính vương, biện pháp của ngươi đâu?"

Một màn này khiến Thiên Tề Hà cùng Quản Tông Ngôn nhìn nhau.

Tình huống hình như. . . . . . Có chỗ nào đó không đúng?

Mục Phù Sinh cười nói:

"Đúng là có thể khắc dấu ra Linh Mộc Sinh Cốt phù, có thể thấy được tạo nghệ của Quản đại sư cao thâm."

Quản Tông Ngôn nghe mà không cao hứng nổi.

Sao cảm giác như không phải đang khen hắn đâu?

"Nhưng. . . . . ."

Quả nhiên, Mục Phù Sinh lại cười nói tiếp:

"Đừng quên đây không phải thi đấu giữa phù sư, phù sư so cao so thấp, so ai khắc dấu phù triện có cấp bậc cao hơn là giành thắng lợi."

"Đây là chiến tranh kinh tế giữa hoàng triều."

Vốn là hoàng tử Vô Biên hoàng triều nên Mục Phù Sinh quá quen thuộc với mấy tình huống này.

Ánh mắt hoàng chủ hơi sáng lên.

Thiên Trì Dao cũng tươi cười.

"Không biết Quản đại sư có từng suy xét hay không, Hạo Nhiên đại lục có bao nhiêu người có thể mua nổi hoặc là dùng nổi Linh Mộc Sinh Cốt phù?"

Nghe tới đây, rốt cuộc sắc mặt Quản Tông Ngôn cũng thay đổi.

Hắn đã biết vì sao hoàng chủ cùng với các đại thần không có tỏ vẻ kinh ngạc.

Chỗ không đúng chính là ở nơi đây!

"Một hoàng triều muốn đoạt lại thị trường thì phải suy xét đồ vật mà một ít tán tu cùng với đại đa số thế lực có thể dùng được!"

"Trùng hợp ta đã khắc dấu ra hai đạo phù triện."

"Đó là Mộc Linh phù cùng với U Hỏa phù. . . . . ."
Bạn cần đăng nhập để bình luận