Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 965 - Vật ở trung tâm, Ma thần huyền giáp

. . . .

Hồn bài của Trọng trưởng lão vỡ vụn.

Đám người Trọng Trường Công, Lam Hải ở bên ngoài ma khí đều cảm thấy kinh hãi.

Đôi mắt nhìn chăm chú vào trong ma khí đen nhánh, giống như muốn liều mạng xuyên thấu qua tầng hắc ám, nhìn đến cảnh tượng bên trong đó.

Đồng tử không ngừng co rút lại, run rẩy không thôi.

Thời điểm nghe thấy tin tức này, ý nghĩ duy nhất trong đầu bọn họ chính là làm sao có thể?

Nói như thế nào thì Trọng trưởng lão cũng là cường giả Thần Vương cảnh hậu kỳ.

Còn bốn người Diệp Thu Bạch?

"Bốn người bọn họ không có chết, sau khi hồn bài vỡ vụn, hơi thở truyền về là của một trong bốn."

Một trong số các tác dụng chính là khi hồn bài vỡ vụn có thể tồn một sợi hơi thở của người ra tay.

"Nhưng mà nếu như thật sự là bên trong ma khí có điều dị thường, như vậy bốn tên tiểu bối đâu? Hẳn là cũng chết ở trong đó mới đúng."

Vì sao mỗi một tông môn đều sẽ có hồn bài.

Có người nhíu mày nói:

Mọi người nghe lời được Trọng Trường Công nói, sắc mặt đều thay đổi.

Ngay cả một tên Thần Tướng cảnh cũng không, trung gian kém hai đại cảnh giới, giống như một trên trời một dưới đất.

Đồng thời nếu như thần hồn không có hoàn toàn vẫn diệt, như vậy thần hồn liền có thể trở về hồn bài, tiêu phí đại giới có thể đúc lại thân thể, hay là có thể trọng sinh.

"Chẳng lẽ, là bởi vì bên trong ma khí có dị thường?"

Lại sao có thể đánh chết Trọng trưởng lão chứ?

Hồn bài có rất nhiều tác dụng.

"Một tên Thần Binh cảnh đánh chết cường giả Thần Vương cảnh hậu kỳ?"

Lúc này, sắc mặt Trọng Trường Công cực kỳ khó coi nói:

"Huống hồ Trọng trưởng lão cũng biết Huyết cấm bí thuật, vào thời khắc sinh tử tồn vong mở ra Huyết cấm bí thuật mà vẫn không phải là đối thủ của đối phương sao?"

Khoảnh khắc Phương Khung đánh chết Trọng trưởng lão thì hồn bài liền vỡ vụn.

"Sao có thể?!"

Huống hồi ngươi ở trong ma khí có thể chịu đựng được bao lâu!"

Nhưng mà nhanh chóng bị một tên trưởng lão Thần Thể Tông khác trưởng lão ngăn cản đường đi.

Tuy rằng Lam Hải cùng Trọng Trường Công là đối thủ một mất một còn, nhưng trong tình huống này cũng sẽ vẫn lớn tiếng quát:

"Ta vào xem tình huống."

Lúc này Trọng Trường Công lúc mới bình tĩnh hơn một chút.

Trọng Trường Công cắn răng nói:

Bên ngoài ma khí đen nhánh có một lão giả thu hết cảnh tượng này vào trong mắt.

Lúc này, chi viện của Thần Thể Tông cũng đang tiến về hướng này. . . . . . . . . . . .

Chỉ là ánh mắt giống như muốn cắn nuốt người khác vẫn nhìn chằm chằm vào trong ma khí đen nhánh.

Dứt lời hắn liền muốn tiến vào trong khu vực ma khí đen nhánh bao phủ.

"Người chết không thể sống lại, Trọng trưởng lão là người tu đạo cường đại như thế đều không phải là đối thủ của bọn họ, ngươi tiến vào thì có thể làm thế nào?"

"Chỉnh hợp lực lượng, chuẩn bị đối sách, vây đổ khốn bọn họ ở chỗ này mới là chuyện hiện tại nên làm."

Người chung quanh đều gật gật đầu.

"Trọng trưởng lão đã bỏ mình, ngươi tiến vào không phải chịu chết sao?

"Phụ thân ta chết ở trong đó, ta còn có thể ở yên không nhìn đến sao?!"

Hai tròng mắt của Trọng trưởng lão phiếm hồng, cắn răng nói:

"Hiện tại chúng ta chỉ có thể chờ đối phương ra ngoài, sau một trận chiến với Trọng trưởng lão, chắc chắn đối phương đã trả một cái giá lớn, sẽ không thể ở trong ma khí lâu thêm nữa."

"Thật sự không nghĩ tới. . . . . . Không hổ là đồ đệ của vị kia."

Lão giả này chính là đại trưởng lão Hạo Thiên Tần Tông.

Khi đại trưởng lão nhìn thấy bốn người Diệp Thu Bạch tiến vào bên trong ma khí đen nhánh liền hoảng loạn lập tức chạy tới nơi này.

Dù sao Thần Hàng Tinh Vực đã xảy ra chuyện, hắn cũng nghe thấy.

Hắn cũng biết rõ sự khủng bố của ma khí.

Cho nên mới theo sát sau đó, nếu như bốn người Diệp Thu Bạch xuất hiện chuyện ngoài ý muốn thì hắn sẽ lập tức cứu ra.

Nhưng mà hắn chưa từng nghĩ tới.

Bọn họ không chỉ có không có bị ma khí đen nhánh ảnh hưởng.

Mà một mình Phương Khung còn đánh chết một người tu đạo Thần Vương cảnh hậu kỳ?

Những năm qua Ma Kỷ như phát điên tìm kiếm vật này, không nghĩ tới lại lưu lạc nơi đây!

Muốn ngồi lên vị trí Ma Chủ, không chỉ cần có thực lực mà còn phải được Ma Thần Huyền Giáp tán thành.

Ma Vương vực vẫn luôn truyền lưu một câu.

Đồng thời, cũng sẽ chứng thực danh hào Ma Chủ!"

"Nếu như bắt được Ma Thần Huyền Giáp, thực lực của đại ca sẽ tăng mạnh!

Ma Lạp mừng rỡ nói:

Hai người giờ phút này đã tiến chỗ trung tâm ma khí.

Ở chỗ này có một kiện áo giáp màu đen hãm sâu trong đất.

Mặt đất chung quanh có vô số cái khe.

Ma khí đen nhánh trào ra từ những cái khe này!

Ma Qua và Ma Lạp nhìn thấy áo giáp, sắc mặt liền tràn ngập hoảng sợ.

Nhưng sau một lúc hoảng sợ bọn họ lại có vẻ mừng như điên.

"Ma Thần Huyền Giáp! Không nghĩ tới sẽ lưu lạc đến chỗ này."

Ma Thần Huyền Giáp chính là áo giáp của Ma chủ đời trước.

Sau khi Tiểu Hắc bị ám toán ngã xuống, Ma Thần Huyền Giáp liền biến mất, không thấy tung tích.

Hộp gỗ phóng thích mà ra hơi thở cực kỳ đáng sợ, ma khí đen nhánh chung quanh không cách nào tiếp cận!

Ma Lạp, Ma Qua ôm một hộp gỗ hắc kim hành tẩu bên trong ma khí.

Bên kia.

Không khỏi lắc đầu bật cười. . . . . . .

Nhân vật có thể chỉ đạo Hạo Thiên Thần Chủ, sao có thể thu mấy tên đệ tử bình thường chứ?

Nghĩ đến đây, đại trưởng lão không khỏi cảm khái.

Ma Qua nhìn về phía Ma Lạp, dò hỏi:

"Muốn báo tin tức này cho đại ca sao?"

Ma Lạp lắc lắc đầu, nói:

"Nơi này không cách nào sử dụng truyền âm, trước thử xem xem có thể mang đi hay không."

Ma Qua gật gật đầu, ôm hộp gỗ hắc kim tiến tới phía trước.

Nhưng mà khi hắn giẫm lên một cái khe thì đột nhiên ma khí phun ra bắt đầu sôi trào!

Giống như suối phun từ dưới nền đất, như núi lửa bùng nổ!

Từ bên ngoài nhìn vào, ma khí trên không trung cũng bạo động trong khoảnh khắc!

Vô số người ngẩng đầu nhìn bầu trời, sắc mặt tràn ngập sự hoảng sợ!

Thú triều cũng phát điên, bắt đầu nhắm về phía mấy thành trì chung quanh!

Ma khí vô tận cuốn lấy Ma Qua kéo vào trong đó!

Ma Lạp thấy một màn như vậy sắc mặt lập tức đại biến!

"Mau lấy lệnh bài ra!"

Ở trong ma khí đen nhánh, sắc mặt Ma Qua thống khổ, không ngừng phát ra tiếng kêu đau đớn, bề mặt thân thể có từng đường màu đen tụ lại ở vị trí giữa hai chân mày.

Ma Qua nghe được Ma Lạp nhắc nhở.

Đôi tay run rẩy mở hộp gỗ hắc kim ra, bên trong cái hộp có một tấm lệnh nho nhỏ màu đen.

Trên lệnh bài cũng không có khắc chữ, trông nó bình thường không có gì đặc biệt.

Nhưng mà thời điểm Ma Qua nắm lệnh bài trong lòng bàn tay thì những đường màu đen trên thân thể đình chỉ kéo dài, tựa hồ có chút do dự.

Mà Ma Qua cũng thừa dịp này bộc phát toàn bộ thực lực, nhanh chóng thoát khỏi ma khí vây khốn!

Sau khi thoát thân, Ma Qua quỳ rạp, đôi tay chống mặt đất, thân thể thượng tràn đầy mồ hôi, gân xanh không ngừng nổi lên!

Trong mắt tràn ngập sự hoảng sợ.

Ma Lạp ngưng trọng hỏi: "Thế nào?"

Ma Qua vừa thở hổn hển vừa sợ hãi nói:

"Không chỉ có hơi thở áp chế, càng quan trọng hơn là huyết mạch áp chế, khi bước vào trong đó, thân thể giống như sắp nổ tung vậy!"

"Với thực lực của chúng ta mà dùng biện pháp thông thường e là không cách nào lấy đi Ma Thần Huyền Giáp. . . . ."
Bạn cần đăng nhập để bình luận