Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 1099 - Ẩn giấu sâu

. . . .

Hiện giờ, không chỉ có đám người Phương Diễn mà ngay cả mấy người Giám Sát Thánh Điện cũng ngưng trọng.

"Phá Hồng Kiếm Đế... là nhân vật đứng hàng đầu có thực lực tiếp cận Nhân Tổ, đồng thời Kiếm Đạo đạt tới Hóa Cảnh."

Tống Kiêu thu hồi nụ cười, biểu tình ngưng trọng nói:

"Lúc ấy muốn đột phá Nhân Tổ cảnh thì phương diện đạo tắc phải đột phá tới Tổ cảnh, kiếm đạo muốn đột phá tới Tổ Cảnh lại càng thêm khó khăn."

Trong ba ngàn đại đạo.

Kiếm đạo có thể nói là khó đạt tới đỉnh cao nhất, không khác gì sinh tử chi đạo, âm dương chi đạo...

Nhưng mà trong trận chiến cuối cùng, kiếm đạo của Phá Hồng Kiếm Đế đã đột phá đến Tổ cảnh.

Diệp Thu Bạch mỉm cười, sau đó tiên lễ hậu binh nói:

Nhưng nghe được nửa câu sau của Diệp Thu Bạch.

"Phá Hồng tiền bối, rất vinh dự vì có thể được ngài tán thành.

Nghe được nửa đoạn đầu, bốn vị Kiếm Đế đều tỏ vẻ kinh ngạc, Phá Hồng Kiếm Đế thì nhíu mày.

Diệp Thu Bạch cũng nhờ Tống Kiêu truyền âm mà biết được lai lịch của Phá Hồng Kiếm Đế.

"Ngươi rất tốt, đối mặt với chúng ta không xiểm nịnh, đối mặt với cám dỗ có thể lý trí suy nghĩ.

Chỉ là cảnh giới tu đạo còn chưa đuổi kịp thì đã bỏ mình trong trận quyết chiến với Tà Ma Vực.

Trong mắt năm tên Kiếm Đế đều lóe sáng, ánh mắt nhìn về phía Diệp Thu Bạch tràn đầy sự tán thưởng!

Chỉ là phản ứng kế tiếp của Diệp Thu Bạch lại làm cho mọi người mở rộng tầm mắt!

Cho nên Phá Hồng Kiếm Đế được xưng là kiếm đạo đệ nhất nhân, không có bất kỳ ai dị nghị!

"Ta không biết kiếm đạo của bản thân có phù hợp với tiền bối hay không, nếu không phù hợp cũng là một sự khinh nhờn đối với truyền thừa của tiền bối.

Phá Hồng Kiếm Đế không keo kiệt khen ngợi, nói:

Nhưng ta không thể tùy ý tiếp nhận."

"Tuy lão hủ tuy không phải Hỗn Nguyên Kiếm Thể nhưng cũng có nghiên cứu về Hỗn Nguyên Kiếm Thể."

Trên khuôn mặt nghiêm nghị của Phá Hồng Kiếm Đế xuất hiện ý cười.

Đồng dạng còn có trách nhiệm... Trách không được Hỗn Nguyên Kiếm sẽ lựa chọn ngươi."

Phá Hồng Kiếm Đế cũng không có nói gì, lẳng lặng chờ đợi Diệp Thu Bạch bái xong.

"Đa tạ ân truyền thụ của tiền bối!"

Diệp Thu Bạch nghiêm túc nói:

"Cho nên điểm này ngươi cũng không cần lo lắng. Dù sao nếu không phù hợp lão hủ cũng sẽ không xuất hiện."

Sở học cả đời của lão hủ đều lưu lại sau cửa này.

"Đồng thời kiếm đạo ngươi tu luyện cũng có chỗ phù hợp với lão hủ."

Diệp Thu Bạch thở phào nhẹ nhõm, hắn không trực tiếp rời đi mà nắm tay Mộ Tử Tình nhìn xuống phía dưới.

Bốn vị Kiếm Đế còn lại cũng hài lòng nhìn thoáng qua Diệp Thu Bạch rồi tiêu tán.

Nói xong, Phá Hồng Kiếm Đế liền biến mất.

Nghe đến đây, Diệp Thu Bạch cúi người với Phá Hồng Kiếm Đế, cao giọng nói:

"Một bái là để cảm tạ ân truyền thụ của tiền bối. Kéo dài lâu như vậy là bởi vì ta tôn kính sự tích của tiền bối thời thượng cổ, cảm tạ sự cống hiến của ngài với Phàm nhân giới, đương nhiên, tất cả tiền bối ở đây đều như vậy."

Phá Hồng Kiếm Đế nở nụ cười, hiên ngang nói: "Ta tiếp nhận."

Sau đó hắn lập tức phất phất tay mở Huyền Thiết Cự Môn.

Một bái này, Diệp Thu Bạch kéo dài một nén nhang.

Vì sao ngươi phải bái lâu như vậy?"

"Chuyện truyền thừa xem như giúp đỡ lẫn nhau, lão hủ cũng không muốn tuyệt học cả đời của mình biến mất.

Đợi đến khi Diệp Thu Bạch đứng thẳng người hắn mới nghiêm túc hỏi:

"Thế này được chứ?"

Đám người Hồng Anh vui vẻ cười.

"Cũng không thể để mình đại sư huynh biểu diễn nha."

Hồng Anh nói xong xuất hiện ở trước Huyền Thiết Cự Môn.

Khi Hồng Anh ra tay nhất thời có ba pho tượng sáng lên!

Trong đó có một pho tượng ở vị trí thứ nhất bên trái.

Ba vị Thần Đế đều tu luyện đế vương chi đạo, có truyền thừa cực kỳ phù hợp với Hồng Anh.

Đương nhiên sau khi pho tượng đầu tiên bên trái lộ ra đế vương ý, Hồng Anh không chút do dự mà lựa chọn hắn.

Người này được xưng là đệ nhất đế thời thượng cổ.

"Mẹ nó, đám lão gia hỏa này có thể nhìn thấu thực lực của ta... Sớm biết như vậy không đi lên rồi."

Mục Phù Sinh thì khiến mười pho tượng sáng lên... Sau khi tuyển chọn, Mục Phù Sinh ngẩn người thấp giọng nói:

Thạch Sinh thì khiến một pho tượng Thần Đế tu luyện tinh thần chi đạo sáng lên.

Tiểu Hắc lựa chọn pho tượng thứ ba bên tay phải.

Thần Đế tập trung vào phương diện luyện thể cũng không nhiều lắm, chỉ có ba pho tượng sáng lên.

Kế tiếp chính là Tiểu Hắc.

Nho đạo Thần Đế tức giận phản bác:

"Lão lừa trọc, ngươi không thấy một thân đạo pháp của hắn sao, rõ ràng hắn luôn đắm chìm tu Nho, ngươi còn muốn cướp?"

Không có biện pháp nào.

Vất vả lắm mới gặp được một hạt giống tu luyện đạo pháp, vốn tưởng rằng không có người sẽ tranh đoạt.

Kết quả lão già Phật môn lại một cước chen vào.

Sao hắn có thể không tức giận?

Huống hồ Phật môn và đạo pháp vốn không hòa hợp với nhau.

Chính là đạo bất đồng bất tương vi mưu...

Tự nhiên Ninh Trần Tâm sẽ chọn Nho đạo Thần Đế rồi.

Không bằng chuyển tu Phật đạo?"

"Tuy thí chủ tu luyện đạo pháp nhưng cũng cực kỳ thích hợp với ngã Phật.

Chỉ nghe Phật môn Thần Đế khuyên nhủ:

Một pho tượng tu luyện Nho đạo, còn một pho tượng lại tu luyện Phật môn đạo.

Bất quá Ninh Trần Tâm chỉ chiếm được hai pho tượng tán thành.

Kế tiếp là Ninh Trần Tâm tiến lên.

Mộc Uyển Nhi cũng có thành tích không tầm thường, có bốn pho tượng Thần Đế tu luyện đan đạo tán thành nàng.

Phương Khung thì được ba pho tượng tán thành.

Mọi người nhìn thấy cảnh này đã sớm chết lặng.

Con mẹ nó... Cả bọn đều là yêu nghiệt!

Hơn nữa trông dáng vẻ là sư huynh đệ đồng môn.

Sư huynh đệ đồng môn nào có thể làm?

Ba người Phương Diễn sợ hãi thở phào nhẹ nhõm.

May mà không có làm chuyện hoàn toàn xé rách da mặt với bọn họ, nếu không hối hận xanh ruột.

Loại yêu nghiệt cấp bậc này, hơn nữa còn nhiều như vậy... Cho dù không thể giao hảo cũng không thể trở mặt.

Tống Kiêu cũng khâm phục quyết định của Hạo Thiên Thần Chủ.

Chỉ cần ngày sau đám người này không ngã xuống, đặt chân đến Thần Chủ... Không, thậm chí bước vào Thần Đế cảnh cũng không phải là không có khả năng.

Còn mấy người Giám Sát Thánh Điện thì sao?

Sắc mặt Tống Từ trở nên nặng nề.

Nữ nhân lại càng nghiêm túc hơn.

Diệp Thu Bạch nhìn mấy người này, ngược lại không trào phúng mà xoay người cùng đám Hồng Anh bước vào Huyền Thiết Cự Môn.

Đến lúc này chỉ còn lại mấy người Giám Sát Thánh Điện cùng với những người không được tán thành như Tưởng Thanh Loan, Kim Vô Tẫn.

Kim Vô Tẫn nhìn thoáng qua rồi cũng xoay người rời đi.

Tưởng Thanh Loan quyết định ở nơi đây chờ Mộ Tử Tình.

Đột nhiên Tống Từ đi về phía Huyền Thiết Cự Môn.

Dưới ánh mắt kinh hãi của Tưởng Thanh Loan, Tống Từ lại khiến cho sáu pho tượng tán thành!

Ngay cả mấy người Giám Sát Thánh Điện, ngoại trừ nam nhân chất phác đều tràn ngập sự khó tin!

Khi vài tên Thần Đế hỏi tiếp nhận truyền thừa của ai.

Tống Từ lại lắc đầu, ôm quyền nói:

"Các vị tiền bối, ta muốn hỏi thần vật giấu trong Tổ đế bản khối nằm ở đâu?"

Mấy tên Thần Đế đều cau mày.

"Làm sao ngươi biết được?"

"Nếu có duyên tự nhiên sẽ đạt được thần vật, không có duyên thì đứng trước mặt nó cũng không nhìn thấy."

Nghe đến đây, Tống Từ gật gật đầu rồi xoay người rời đi.

"Đã như vậy xin đa tạ các vị tiền bối tán thành."

Truyền thừa sao? Hắn không có thời gian để tiếp nhận.

Chiếm được kiện thần vật còn hữu dụng hơn tiếp nhận truyền thừa nhiều.

Sau khi người Giám Sát Thánh Điện ra khỏi Bách Đế thành, nữ nhân liếc mắt nhìn Tống Từ, hỏi:

"Không phải ngươi muốn Diệp Thu Bạch không cách nào có được truyền thừa sao?"

Tống Từ cười lạnh một tiếng:

"Đi ra khỏi cổ chiến trường này mới thật sự là chiếm được truyền thừa!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận