Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế - Chương 1745: Tổ hồn thủ lăng người (4/4) (length: 8262)

Thực tế là, lần này Tiểu Hắc nổi điên còn dữ dội hơn mấy phần so với trước đó.
Dù sao thì cũng nghẹn quá lâu rồi... Từ sau lần huấn luyện đặc biệt kia, rồi cùng Hồng Anh đến nhà họ Hứa, thời gian ở nhà họ Hứa kia khiến Tiểu Hắc gần như phát điên.
Hóa thân thành thị vệ, chắc chắn không thể tránh khỏi bị khinh bỉ phải không?
Rồi bị khinh bỉ thì sao, để phòng thân phận bại lộ, đừng nói đánh nhau, ngay cả biểu cảm bất mãn, nói nửa câu bất mãn cũng không được!
Với tính cách của Tiểu Hắc, bắt hắn phải nghẹn đến mức này, lại còn nhẫn nhịn liên tục mấy ngày.
Như thế Tiểu Hắc làm sao mà chịu nổi?
Kết quả là.
Trong trận chiến hôm nay, Tiểu Hắc bùng nổ tất cả những gì đã bị đè nén trước đó, cũng vì vậy mà hắn mới phát cuồng như vậy.
Dù là Quý Dương ngưng tụ Thất Bảo Ấn.
Thất Bảo Ấn hội tụ sức mạnh của bảy ấn, trên không trung đón gió phồng to, thậm chí bao phủ nửa Thất Bảo Thánh Thành, trấn áp về phía Tiểu Hắc.
Tiểu Hắc cũng không có bất kỳ biện pháp phòng ngự nào, càng không nghĩ đến né tránh.
Mà là, trước ánh mắt kinh hãi của mọi người, huyết mạch quấn quanh thân, huyết mạch sôi trào đến mức Ma Thần hư ảnh hiện ra toàn thân, Ma Thần hư ảnh đỉnh thiên lập địa trực tiếp đưa hai tay ra, đỡ lấy Thất Bảo Ấn ở ngay phía dưới!
Thất Bảo Ấn lớn đến mức đủ để bao phủ nửa Thất Bảo Thánh Thành.
Mà Ma Thần hư ảnh do Tiểu Hắc ngưng tụ thành so với Thất Bảo Ấn cũng không nhỏ hơn bao nhiêu.
Bằng mắt thường cũng không thể nhìn hết toàn cảnh cả hai.
Thế nhưng.
Không ai từng nghĩ đến.
Dù là Thánh tử vận dụng Thất Bảo Thánh Công Thất Bảo Ấn, cũng không thể nghiền nát Tiểu Hắc trực tiếp!
Ngược lại, Ma Thần hư ảnh được ngưng tụ từ ma khí và huyết mạch chi lực, vào lúc này dễ như trở bàn tay đỡ lấy Thất Bảo Ấn!
Không thể hạ xuống được mảy may nào nữa!
Nếu như là trước đó.
Có lẽ sẽ không dễ dàng như vậy.
Nhưng hôm nay... Sau khi trải qua huấn luyện đặc biệt của Lục Trường Sinh, sự tăng phúc của Vạn Cổ Ma Thể thuế biến đối với Tiểu Hắc thực sự quá mức hung mãnh.
Ngẫm mà xem.
Vốn chỉ có chín loại ý cảnh và đạo tắc chi lực.
Nhưng hôm nay, chín loại lực lượng đều đã lột xác thành quy tắc chi lực.
Có nghĩa là khi Tiểu Hắc sử dụng Vạn Cổ Ma Thể, đồng thời sẽ có được năng lực của chín loại quy tắc chi lực.
Hỏi xem, trong đám tu sĩ cùng thế hệ, có ai có thể đồng thời nắm giữ chín loại quy tắc chi lực?
Hơn nữa lại còn là một người luyện thể...
Nhìn thấy Thất Bảo Ấn bị đỡ lấy.
Quý Dương hao tổn quá lớn, sắc mặt tái nhợt cũng cực kỳ khó coi.
Trước đó giao đấu với Mục Phù Sinh cũng như vậy.
Bây giờ cứ tưởng là đột phá cảnh giới thì có thể chống lại được một hai.
Nhưng đối mặt với sư huynh Mục Phù Sinh vẫn không được ư?
Nghĩ đến đây... Quý Dương chuẩn bị sử dụng bí pháp đã dùng khi chiến đấu với Mục Phù Sinh trước đó, để cưỡng ép tăng cường thực lực.
Lúc khí tức bắt đầu bạo động.
Lại có một luồng trấn áp chi lực giáng xuống.
Trực tiếp trấn áp khí tức không ngừng cuồn cuộn trong cơ thể Quý Dương xuống.
Thất Bảo Ấn cũng trực tiếp biến mất.
"Trận chiến này dừng ở đây thôi."
Chỉ thấy một lão giả râu tóc bạc trắng xuất hiện trước mặt Quý Dương.
Các đệ tử thấy vậy, lập tức cúi người nói: "Đại trưởng lão!"
Đại trưởng lão nội môn, cường giả vực Thần cảnh.
Hai vị trưởng lão nội môn lúc này cũng nghi hoặc.
Vì sao đại trưởng lão lại xuất hiện ở loại trường hợp này?
Lẽ nào lại là không nhìn được, chuẩn bị trực tiếp chém giết đối phương?
Nhưng như vậy có phải là làm mất hình tượng của Thất Bảo Thánh Tông không?
Vạn trượng lão và Minh trưởng lão vừa muốn nói gì đó.
Chỉ thấy đại trưởng lão liếc mắt nhìn.
Một đạo truyền âm cũng đã rơi vào trong đầu bọn họ.
Sau khi nghe truyền âm.
Vạn trưởng lão, Minh trưởng lão cùng cả các trưởng lão ngoại môn, trong đó có cả La trưởng lão, đều ngẩn người ra.
Cái... cái gì?
Thật hay giả vậy?
Yêu cầu hòa giải?!
Lúc này Quý Dương vội vàng nói: "Đại trưởng lão, ta còn sức đánh tiếp một trận, để ta tiếp tục đi!"
Tựa hồ Quý Dương cũng hiểu lầm.
Đại trưởng lão không quay đầu lại nói: "Ngươi không phải đối thủ của hắn, dù dùng bí thuật cũng vậy, lần này là ngươi thua.
"Đến tầng thứ bảy đi, tông chủ đang chờ ngươi."
Sư tôn?
Quý Dương cắn răng, dù không phục nhưng hôm nay cũng chỉ có thể đi tầng thứ bảy trước.
Không cam lòng liếc nhìn Tiểu Hắc một cái, sau đó dẫn đầu rời đi.
Tiểu Hắc giờ phút này cũng thu hồi Ma Thần hư ảnh, nhìn về phía đại trưởng lão, giễu cợt nói: "Sao vậy? Đánh con thì cha đến? Xem ra Thất Bảo Thánh Tông cũng không tránh khỏi tục."
Đại trưởng lão lắc đầu nói: "Thua chính là thua, Thất Bảo Thánh Tông chúng ta tự nhiên sẽ nhận."
Tiểu Hắc hơi sững sờ.
Lúc này Cổ Thánh cũng tiến lên trước Tiểu Hắc nửa bước, tùy thời chuẩn bị đỡ đòn cho Tiểu Hắc.
"Nhìn vậy thì Thất Bảo Thánh Tông cũng không tính thả chúng ta đi sao?" Cổ Thánh cười nói: "Ngay cả nhân vật như tiền bối cũng phải ra mặt."
Suy nghĩ này rất bình thường.
Dù sao bọn họ cũng đã chứng kiến quá nhiều loại tình huống này.
Đại trưởng lão vẫn lắc đầu nói: "Vì sao lại không thả các ngươi đi? Chỉ là đến luận bàn một chút mà thôi."
"Huống chi, ta cũng cần cảm tạ các ngươi, các đệ tử của Thất Bảo Thánh Tông những năm gần đây cũng quá thuận buồm xuôi gió, khiến bọn họ mất đi cảm giác cấp bách."
Vừa nói, đại trưởng lão nhìn lướt qua những đệ tử đang vây xem xung quanh, rồi khẽ cười nói: "Bây giờ thất bại, ngược lại có thể cho đám bất tài này một bài học, để bọn chúng tỉnh táo lại."
"Cũng để cho bọn chúng hiểu rằng dù thân ở thế lực đỉnh cao, bên ngoài vẫn có người cùng thế hệ mạnh hơn chúng."
Tình huống như thế nào đây?
Hả?
Hả?!
Tiểu Hắc và Cổ Thánh liếc nhau một cái, đều có thể thấy sự chấn kinh trong mắt đối phương.
Khi nào thì những thế lực luôn kiêu ngạo này lại có cách nhìn như thế rồi?
Thông thường, trong tình huống này chẳng phải là sẽ trực tiếp bày trận, bí mật giết chết bọn họ trong tình huống người ngoài không biết sao?
Hoặc là lẽ nào bây giờ không phải là lúc dọa nạt bọn họ sao?
Vì sao đột nhiên mở lòng ra thế?
Không buông lời cay nghiệt, không uy hiếp họ, ngược lại còn bắt đầu cảm ơn?
Lúc này, đại trưởng lão tiếp tục nói: "Đúng rồi, hai vị tiểu hữu đến Thất Bảo Thánh Tông của ta đi đường vất vả rồi, lại còn so tài mấy trận cũng mệt mỏi rồi, trước hết hãy ở lại Thất Bảo Thánh Tông của ta nghỉ ngơi một chút đã.
"Một lát nữa Quý Dương sẽ cùng các ngươi đến Cửu Long Thần Triều."
Cùng nhau đến Cửu Long Thần Triều?
Nhìn vẻ mặt nghi ngờ của Tiểu Hắc và Cổ Thánh.
Đại trưởng lão nói: "Không sai, đã làm sai thì dù sao cũng phải chịu nhận lỗi."
Tiểu Hắc: "..."
Cổ Thánh: "..."
Tình huống thay đổi quá nhanh, hai người trong nhất thời đều khó tiếp thu.
Các ngươi không phải là hận Mục Phù Sinh đến tận xương tủy sao?
Không phải là quyết phải bắt được Cửu Bạch Lộ à?
Sao đột nhiên lại nghĩ đến chuyện nhận lỗi rồi?
Cổ Thánh đột nhiên nói: "Có phải là vị tiền bối kia không?"
Tiểu Hắc che mặt nói: "Đoán chừng là vậy, lão gia hỏa kia chắc là địa vị và thực lực đều rất cao, thằng nhóc Hứa sư đệ chỉ bảo ta để tộc Kỳ Lân phái một người đến trấn giữ, không ngờ lại phái đến một tồn tại thâm sâu khó lường như vậy."
Giờ phút này.
Trong cùng của tầng thứ bảy Thất Bảo Thánh Tháp.
Thất Bảo lão tổ nhìn lão giả còng lưng trước mặt, bất đắc dĩ nói: "Không ngờ lại phải gọi cả tiền bối ngài ra trấn thủ."
"Ta chỉ là một ông lão thôi, không có gì to tát." Lão giả khoát tay áo nói.
Thất Bảo lão tổ không còn gì để nói.
Tổ hồn thủ lăng người.
Tứ đại Thú Tộc đều sẽ có một nhân vật như thế.
Vì sao các thế lực đỉnh cấp của Thương Huyền đại lục lại kiêng kỵ Tứ Đại Thú Tộc đến vậy?
Nguyên nhân chính là ở chỗ này.
========== PS: Chương 2 bù 2, chương 4. Còn thiếu: 17.
Bạn cần đăng nhập để bình luận