Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 481 - Tam đại tông buông xuống

. . . . . . . . . . .

Ở bên ngoài.

Thôn trưởng và Hà Chấn nhìn khảo nghiệm giả liên tục bị truyền tống ra mà cảm thấy sửng sốt.

Rốt cuộc bên trong đã xảy ra chuyện gì?

Sao lần này khảo nghiệm lại đào thải nhiều người nhanh thế này?

Thôn trưởng đánh giá xung quanh cũng không có phát hiện bóng dáng của Lục Trường Sinh và Đoạn Triều Hạc.

Lúc này Hà Chấn cười nói:

"Xem ra Đoạn Triều Hạc đã đi tới cuối cùng."

"Có gì mà sớm? Hiện giờ Kim Vô Tẫn đã ra, tên tùy tùng kia sao có thể là đối thủ Đoạn Triều Hạc?"

Kim Vô Tẫn nở nụ cười đầy ẩn ý, cũng không có trả lời.

"Kết quả còn chưa rõ, ngươi kết luận có phải quá sớm hay không?"

"Kim Vô Tẫn, ngươi nói xei tình huống bên trong như thế nào."

Phàm Nhân thôn xuất thế, không biết sẽ gây ra ảnh hưởng lớn thế nào.

Lúc này có một luồng sáng xanh hiện lên.

"Thôn trưởng, Phàm Nhân thôn xuất thế là ý trời, ý trời không thể trái!"

Thấy cảnh này, sắc mặt Hà Chấn hơi trầm xuống.

Dù sao lão tổ tông và tiên sinh định ra quy củ, nhất định là bọn họ đã suy tính gì đó.

Sắc mặt thôn trưởng trở nên khó coi.

Ngay sau đó Hà Chấn nhìn về phía Kim Vô Tẫn, nhẹ nhàng hỏi:

Người trong ánh sáng quyết định tương lai của Phàm Nhân thôn.

Hà Chấn cười nói:

Nhưng mà sắc mặt của Hà Chấn lại biến đổi, còn ánh mắt thôn trưởng thì tràn ngập kinh hỉ.

Chẳng lẽ thật sự có chuyện ngoài ý muốn sao?

Hà Chấn và thôn trưởng đều nhìn sang.

Hà Chấn cùng thôn trưởng đều biến sắc.

"Không phải Phàm Nhân thôn các ngươi không cho phép tự tiện giết chóc sao! Nhanh nhanh ngăn cản tên tùy tùng kia lại!"

Một cỗ lực lượng vô hình áp bách Đoạn Triều Hạc.

Nói cách khác, người thắng lợi cuối cùng chính là Lục Trường Sinh.

Một chưởng ấn mang theo thiên địa chi lực và một chút hơi thở của Huyền Hoàng khí va chạm với cỗ lực lượng vô hình của Lục Trường Sinh!

Ngườ trong ánh sáng xanh lục lại là Đoạn Triều Hạc, là Đoạn Triều Hạc ra trước.

A?

Nhưng mà công kích của Lục Trường Sinh cũng bị ngăn cản.

Sắc mặt Hà Chấn khẽ biến, trực tiếp lui về phía sau ba bước, khóe miệng tràn máu tươi!

Hà Chấn vừa định hỏi chuyện thì lại nghe Đoạn Triều Hạc hoảng sợ quát:

Lúc này, Hà Chấn gầm lên một tiếng:

"Lớn mật! Ngươi sao dám làm càn trong Phàm Nhân thôn sao? Không đặt quy củ của chúng ta vào mắt?"

Ngay sau đó đánh ra một chưởng.

Ngăn lại?

Ngay sau đó giơ tay về phía Đoạn Triều Hạc đang chạy trốn.

Chỉ thấy Lục Trường Sinh từ bên trong bước ra.

Không gian chỗ mà Đoạn Triều Hạc vừa xuất hiện đã bị xé rách!

Lục Trường Sinh có chút kinh ngạc.

Tuy rằng chỉ là một kích tùy ý thế mà lại có kẻ ngăn cản được?

"Ngươi đến tột cùng là người phương nào?"

Hà Chấn nghi ngờ không thôi, có thực lực thế này tuyệt đối không phải là một tùy tùng nho nhỏ.

Lục Trường Sinh cũng không có trả lời mà chỉ về phía Đoạn Triều Hạc, nói:

"Ngươi muốn cản ta?"

Nghe vậy, sắc mặt Hà Chấn càng khó coi hơn:

"Trong Phàm Nhân thôn cấm tạo giết chóc!"

Lục Trường Sinh gật gật đầu.

Lúc này, hai đạo kiếm mang ẩn chứa kiếm chi đạo tắc dừng lại trên hai đạo lực lượng này!

Đồng thời nhà trúc ở Phàm Nhân thôn phát ra một cỗ lực lượng vô hình ngăn cản trước người Hà Chấn.

Thủy chi đạo tắc!

Tạo thành một cơn sóng thần cuốn về phía hai đạo kiếm tắc!

Toàn bộ hơi nước trong thiên địa như hội tụ hết tới đây trong khoảnh khắc!

Có sóng to gió lớn mãnh liệt!

Người này thế mà lĩnh ngộ kiếm chi đạo tắc!

Ba ngàn đại đạo có ba ngàn đạo tắc đối ứng.

Kiếm chi đạo tắc chính là một đạo tắc cao đẳng.

Trong toàn bộ Thiên Hà tinh vực, người lĩnh ngộ đạo tắc cũng chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay.

Đương nhiên không bao gồm Hà Chấn!

Nhưng mà khi kiếm chi đạo tắc sắp sửa trảm vào Hà Chấn cùng với Đoạn Triều Hạc thì bỗng nhiên có một tiếng nổ thật lớn vang lên.

Một con giao long bị từng sợi xiềng xích to lớn vây khốn xuất hiện trên không!

Phía trên giao long là một nam tử trung niên áo trắng giơ tay đánh ra một chưởng.

Tức khắc!

Đạo tắc?!

Sắc mặt hai người đồng thời trở nên tái nhợt.

Hai đạo kiếm mang ẩn chứa kiếm chi đạo tắc chém thẳng tới Hà Chấn cùng với Đoạn Triều Hạc phía sau.

Ngay sau đó hai ngón tay hắn khép lại chỉ vào hư không.

Huyền Hoàng khí chỉ có thể đoạt lấy. . . . . .

Nếu muốn ngăn hắn thì hắn cũng không có biện pháp nào nha.

Ầm!

Thiên địa quay cuồng!

Trong lúc nhất, cả khu vực xuất hiện một cỗ lực lượng hủy diệt khổng lồ.

Ba loại đạo tắc va chạm vào nhau.

Không gian không ngừng nứt toạc.

Mọi người trên mặt đất vận chuyển toàn lực chống đỡ!

Người có thực lực hơi yếu bị cuốn bay ra xa.

"Ngươi là người phương nào? Vì sao phải chém giết đệ tử Bắc Minh Trấn Long Điện ta?"

Thôn trưởng nhìn lên không, sắc mặt trầm xuống.

"Điện chủ Bắc Minh Trấn Long Điện, Vân Tự Nhiên."

Ngay sau đó lại có cuồng phong gào thét!

Từng đôi cánh vàng kim che trời cũng xuất hiện ở nơi này!

Cầm đầu một tên có vẻ mặt tục tằng.

Lông tóc màu vàng kim bao phủ toàn thân.

Hơi thở khiến cho người ta phải sợ hãi.

"Tộc trưởng Kim Sí Đại Bàng, Kim Lê."

Chỉ thấy Kim Lê cười to nói:

"Nghe nói nơi này xuất hiện Hồng Mông Tử Khí? Bổn tọa nhưng thật sự muốn nhìn xem thần vật trong truyền thuyết trông như thế nào."

"A? Chẳng lẽ Kim Sí Đại Bàng tộc đều thích cướp đoạt đồ của tiểu bối sao?"

Tiếng nói dễ nghe như tiên âm truyền đến.

Khắp không trung tràn ngập cánh hoa và hương thơm.

Một nữ tử đeo mạng che mặt nhưng vẫn không che được sự tuyệt mỹ của mình xuất hiện ở nơi đây!

Kim Lê nhìn thấy nữ tử này, liếm liếm môi, cười nói:

"Không nghĩ tới Quý Liễu Chi cũng đích thân tới?"

Quý Liễu Chi chính là cung chủ của Dao Trì Tiên Cung.

Có thể nói khi nàng còn tuổi trẻ cũng được xưng là đệ nhất mỹ nhân của Thiên Hà tinh vực.

Nhưng danh hào này lại Quý Thiên Dao thừa kế.

Có thể thấy được lúc Hồng Mông Tử Khí xuất hiện thì Kim Vô Tẫn đã truyền tin tức cho tộc nhân.

Loại này thần vật này không thể dễ dàng buông tha!

Một khi có được thì Kim Sí Đại Bàng tộc sẽ nhảy vọt, trở thành thế lực cường đại nhất Thiên Hà tinh vực.

Đương nhiên, Quý Thiên Dao cũng không ngốc.

Sau khi Kim Vô Tẫn truyền tin nàng cũng truyền tin cho sư tôn, chính là Quý Liễu Chi.

Dù sao Thất phu vô tội hoài bích có tội, đạo lý đơn giản này nàng vẫn hiểu.

Lúc này, Vân Tự Nhiên cũng gật gật đầu nói:

"Xem ra chuyến này tới đúng."

Lúc này, Đoạn Triều Hạc chỉ vào Lục Trường Sinh nói:

"Sư tôn! Thần vật ở trong tay bọn họ!"

Vân Tự Nhiên dời mắt đến trên người Lục Trường Sinh, nói:

"Giao Hồng Mông Tử Khí ra, có lẽ ta có thể tha thứ chuyện ngươi ra tay với đệ tử ta."

Kim Lê cười to nói:

"Thật sự là buồn cười! Nhân tộc các ngươi đều là hạng người ra vẻ đạo mạo thế này sao?"

"Đoạt chính là đoạt, cần gì che giấu?"

"Tiểu bối, nếu ngươi giao cho ta! Ta liền bảo hộ ngươi! Hơn nữa Kim Sí Đại Bàng tộc sẽ cho ngươi phần thưởng phong phú!"

Lục Trường Sinh mỉm cười.

"Hẳn là thực lực của các ngươi đều không bằng Phàm Nhân thôn đi?"

Cả đám hơi sửng sốt.

Không biết vì sao Lục Trường Sinh hỏi thế này.

"Đã tới đây rồi, cũng đỡ cho ta phải đi tìm. . . . . ."
Bạn cần đăng nhập để bình luận