Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 1167 - Mục Phù Sinh đấu với Tân Hồng Y!

. . . .

Bây giờ cảnh giới của Diệp Thu Bạch thấp hơn Tân Hồng Y nhiều.

Nửa bước Thần Hoàng cảnh căn bản không chiếm được một chút tiện nghi nào trong tay Tân Hồng Y, chịu một kích của nàng mà không chết đã đủ để nói rõ Diệp Thu Bạch biến thái đến mức nào.

Chỉ là ma diễm màu đen không ngừng thiêu đốt khiến Diệp Thu Bạch thống khổ không thôi.

Da thịt bị thiêu đốt hay lục phủ ngũ tạng bị đóng băng!

Chức năng sinh mệnh cũng đang không ngừng suy yếu.

Hiện giờ sử dụng Canh Kim kiếm hạp đã là cực hạn của Diệp Thu Bạch.

Nhìn thấy một màn này, trong mắt Tân Hồng Y có chút do dự, bất quá nhanh chóng bị sự lăng lệ xâm chiếm.

Ong ong ong!

Quan trọng hơn là có thể áp dụng kiếm thuật của người thi thuật lên những thanh kiếm.

Khi mấy viên thiên thạch ma diễm này còn chưa rơi xuống thì Diệp Thu Bạch đã dùng tâm thần điều khiển mấy thanh kiếm phóng lên trời!

Canh Kim Kiếm Hạp sở dĩ có thể trở thành thần vật mang tính biểu tượng của Canh Kim Kiếm Đế không chỉ có thể làm cho hắn điều khiển nhiều thanh kiếm cùng lúc mà còn có khả năng phối hợp và liên tiếp cực kỳ chặt chẽ.

Đây là lần đầu tiên hắn sử dụng Canh Kim Kiếm Hạp trong thực chiến, có Tinh Vẫn Kiếm, Hỗn Nguyên Tiên Kiếm, Ngân Long Kiếm cùng với Canh Kim Thần Kiếm bay ra!

Thương thế vốn đã nặng lại càng nặng hơn.

"Dựa vào thân thể tàn phế còn có thể làm gì? Dựa vào đâu mà ngăn trở một kích của ta?"

Hiện giờ Diệp Thu Bạch đang dùng Phá Hồng kiếm pháp gia trì!

Trên mỗi một thanh kiếm đều có kiếm ý kiếm thần quấn quanh.

Diệp Thu Bạch không để ý nàng, chỉ tập trung tinh thần bảo vệ thần hồn không bị đóng băng, hết sức chăm chú!

Như nhận được mệnh lệnh của Diệp Thu Bạch, bốn thanh kiếm mang theo hồng quang không ngừng xuyên qua thiên thạch!

Trước ánh mắt có chút kinh ngạc của Tân Hồng Y, một viên thiên thạch nứt ra!

Ngón tay giơ lên nhắm ngay vẫn thạch mà vạch một cái.

Bị chia làm bốn phần.

Chỉ là chuyện này khiến Diệp Thu Bạch tiêu hao cực kỳ lớn.

Bốn thanh kiếm đồng thời chém vào thiên thạch!

Chỉ là... Hiện tại không còn lựa chọn nào khác...

Hắn biết Diệp Thu Bạch biết hắn cần phải che giấu thực lực trước dư nghiệt Tà Ma Vực nên mới liều lĩnh để giúp hắn giảm bớt áp lực.

"Nửa bước Thần Chủ cảnh?"

Diệp Thu Bạch phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt đã trắng lại càng thêm trắng.

Hắn đột nhiên ném phù triện lên không trung.

Trong tình huống cảnh giới chênh lệch, thân trọng thương thế mà còn có thể đánh nát Ma Diễm vẫn thạch?

Sau đó bàn tay Mục Phù Sinh đẩy lôi cầu.

Phù triện lập tức hóa thành một tấm lưới lôi đình khổng lồ bao bọc cả thiên thạch!

Lúc phù triện dán vào viên thiên thạch khổng lồ, Mục Phù Sinh giơ ngón tay điểm tới.

Thấy một màn như vậy, Mục Phù Sinh khẽ nhíu mày.

Mục Phù Sinh cũng không có đáp lời mà nâng bàn tay lên, năm đạo thượng cổ thần lôi bắt đầu hội tụ trong lòng bàn tay hắn!

Lôi cầu nở rộ lôi quang ngũ sắc chậm rãi ngưng tụ.

Đồng thời trên tay của Mục Phù Sinh còn một tờ phù triện.

Nếu như Mục Phù Sinh hiển lộ thực lực chân thật mà có thể lưu lại Tân Hồng Y lại thì tốt, nếu không cách nào lưu lại, vậy thì sẽ có vấn đề lớn.

Cảm nhận được khí tức của hắn biến hóa, Tân Hồng Y nhíu mày:

Nơi mi tâm có một đóa diễm màu trắng xuất hiện!

Mục Phù Sinh hừ lạnh một tiếng, tiên khí trong cơ thể bùng nổ!

Chỉ thấy lôi cầu bay lên không trung, nhưng nó cũng không có va chạm với mấy viên thiên thạch mà trực tiếp chìm vào trong đám mây lửa!

"Lôi đình... diệt thế!"

Mục Phù Sinh khẽ lẩm bẩm một tiếng.

Bùm!

Không trung có mây lửa phủ kín trong nháy mắt tràn ngập lôi quang chói mắt!

Từng tia lôi đình từ bốn phương tám hướng xuyên thấu qua tầng mây.

Trong khoảnh khắc, mây lửa tan tác!

Lôi đình li ti vẫn lưu lại trên không trung!

Tân Hồng Y không kịp kinh hãi thì Mục Phù Sinh đã lắc mình tới gần nàng.

Sắc mặt Tân Hồng Y biến đổi vung tay đánh ra.

Khi ngẩng đầu nhìn về phía Mục Phù Sinh, thứ nghênh đón nàng là một tấm phù triện!

"Cái này...

Ánh mắt thoáng nhìn xuống chân mình, nàng thấy chân chưa chạm vào người Mục Phù Sinh mà đã bị từng tầng bình chướng ngăn lại!

Không lay động chút nào!

Biểu tình bất chợt thay đổi... Chân của nàng như đá vào thứ kiên cố nhất thế gian!

Mặt đất rạn nứt, âm thanh lớn đến nỗi đều lấn át tiếng thú triều.

Nhưng thân thể Tân Hồng Y chỉ run lên một cái, không có lui về phía sau.

Mục Phù Sinh nhíu mày nói:

"Xem ra ngươi còn ẩn giấu thực lực?

Tân Hồng Y cười lạnh: "Ngươi cũng vậy."

Nàng khẽ quát một tiếng, giậm chân nhảy ra!

Dùng một tư thế cực kỳ quái dị tung một cước về phía Mục Phù Sinh.

Mục Phù Sinh cũng không né tránh.

Khóe miệng Tân Hồng Y khóe miệng nhếch, nàng cho rằng mình đã nắm chắc phần thắng.

Ma diễm và lôi đình ngũ sắc không ngừng rải rác khắp không gian!

Mặt đất chấn động!

Bùm!

Nàng không có ý lùi bước, ma diễm bao phủ bàn tay đồng thời nghênh đón.

Sắc mặt Tân Hồng Y căng thẳng, khí tức tà dị bộc phát!

Chỉ thấy bàn tay tràn ngập lôi đình lực của Mục Phù Sinh vỗ tới.

Phù triện thuận thế bị Mục Phù Sinh dán vào bàn tay còn lại của Tân Hồng Y, sau đó hắn lập tức rút lui.

Thời điểm rút lui, một tay Mục Phù Sinh bắt ấn.

Phù triện phát ra lôi quang chói mắt!

Sau đó là một tiếng nổ cực lớn vang lên, lôi viêm cuồn cuộn.

Vẫn thạch trên đỉnh đầu cũng mất đi khống chế, ma diễm biến mất.

Lôi võng của Mục Phù Sinh và bốn thanh trường kiếm của Diệp Thu Bạch cũng biến mất!

Giữa lôi viêm cuồn cuộn, bóng dáng Tân Hồng Y chật vật vọt ra.

Chỉ là một cánh tay đã biến mất, sắc mặt cũng trắng bệch.

"Không ngờ trong các đệ tử của Lục tiền bối lại có người có đấu pháp âm hiểm như ngươi."

Mục Phù Sinh cười cười nói: "Cảm ơn đã khích lệ."

Tân Hồng Y: "..."

Ngươi cho là ta đang khích lệ?

Tân Hồng Y đứng thẳng người, hắc khí tà dị quấn quanh cánh tay cụt, cánh tay chậm rãi mọc lại.

"Trận chiến này cứ để dành cho lần sau đi."

Mục Phù Sinh rùng mình một cái.

"Xem ra ngươi còn lưu thủ?"

Tân Hồng Y cười lạnh một tiếng:

"Loại người như ngươi e là vẫn át chủ bài khác đi?"

Nghe vậy, mắt Mục Phù Sinh lóe sát khí.

"Ngươi không cần dùng ánh mắt này nhìn ta, chắc hẳn ngươi cũng biết không cách nào giữ ta lại, cũng kiêng kỵ thủ đoạn khác của Tà Ma Vực."

Tân Hồng Y châm chọc cười nói:" Đã như vậy thì dừng lại thôi."

"À đúng rồi, nói cho ngươi biết một bí mật, không cách nào truy tung tà ma khí của Tà Ma Vực chúng ta, cho nên ngươi muốn dùng thủ đoạn nào đó để truy tung hành tung của ta e là không được đâu."

Nói xong lời này, Tân Hồng Y liền biến mất tại chỗ.

Mục Phù Sinh cảm ứng một chút.

Đúng như lời Tân Hồng Y nói, hắn không cách nào theo dõi được khí tức của đối phương!

"Tà Ma Vực sao..."

"Đối mặt với quái vật khổng lồ này, có lẽ những thứ mình chuẩn bị còn chưa đủ nhiều..."

Mục Phù Sinh thầm nghĩ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận