Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 915 - Thay phiên tiên phong

. . . .

Trong những người ở đây chỉ có nhóm Diệp Thu Bạch là vô danh vô thế.

Huống hồ trước khi cảnh giới bị áp chế cũng chỉ đến Địa Tiên cảnh, Thiên Tiên cảnh.

Trước mặt một đám Tiên Vương Tiên Tướng thật sự không đủ nhìn.

Tuy rằng đã có người biết được chuyện khiêu chiến ở Phần Viêm cốc.

Nhưng mà dù cho có vô địch trong cùng cảnh giới, dù cho có thể vượt biên tác chiến.

Thì tính sao chứ?

Còn không phải chỉ là một Địa Tiên Thiên Tiên nho nhỏ thôi?

Phần Viêm bên cạnh thì trầm mặt, nhẹ giọng nói:

"Như thế nào đây Phần Viêm, nhóm người là người Phần Viêm cốc sao?

Hiển nhiên đám người Diệp Thu Bạch cũng cũng không hề cảm thấy ngoài ý muốn.

Trác Tài cũng nhìn về phía Phần Viêm, cười lạnh một tiếng nói:

Cho nên đám người Diệp Thu Bạch bị những người khác nhằm vào cũng là chuyện bình thường.

Trước khi Phần Viêm giải quyết vấn đề hỏa độc từ Tiên Hỏa Cửu Huyền Thể thì Phần Viêm không phải là đối thủ của Trác Tài, còn bây giờ thì ngược lại.

Ở trong mắt những cường giả Tiên Vương cảnh này đây cũng chẳng khác gì một con kiến.

Vậy có phải Phần Viêm cốc các ngươi càng tồn tại lâu thì càng thụt lùi hay không, thế mà lưu lạc đến mức đưa danh ngạch cho một đám Địa Tiên cảnh, chẳng lẽ không còn đệ tử khác?"

Hoặc có thể nói là nếu như không nhằm vào, không có người muốn cho mấy người Diệp Thu Bạc làm pháo hôi tiên phong mới là chuyện không bình thường.

Tuy rằng cảnh giới bị áp chế tới Địa Tiên cảnh hậu kỳ nhưng nội tình vẫn còn đó, lý giải về đạo tắc, vận dụng đạo tắc trong thực chiến đã sớm khắc vào linh hồn, mấy người Diệp Thu Bạch há có thể so sánh?

"Trác Tài, thiên kiêu từ thế lực nhất lưu Đoạn Hồn cung, xếp thứ bảy trên Tiên Vương Bảng."

Cho nên thời điểm Trác Tài đối mặt với Phần Viêm không hề có chút gánh nặng tâm lý nào.

Sắc mặt rất là bình tĩnh nhìn về phía tên nam tử vừa nói.

Nghe Trác Tài trào phúng, Phần Viêm lạnh giọng nói:

"Xem ra Phần Viêm cốc các ngươi rơi xuống thế lực nhị lưu cũng là chuyện không xa nha."

Bất quá những người khác cũng chưa biết được chuyện này.

Hơn nữa danh ngạch tiến vào Tiên Duyên Thông Thiên Sơn là do Tiên Đế tự giao cho Lục tiền bối.

Huống hồ phía sau bọn họ còn có một vị sư tôn là Lục tiền bối.

"Ý ngươi là kêu ta a dua nịnh hót mấy tiểu tử Địa Tiên cảnh này sao?"

Hắn biết rõ thiên phú của đám người Diệp Thu Bạch.

Phần Viêm bước ra, Cửu Huyền Tiên Hỏa tức khắc xuất hiện!

"Bọn họ cũng không phải đệ tử Phần Viêm cốc ta, bất quá. . . . . . Có một ngày ngươi sẽ hối hận vì hành vi hôm nay."

Nhưng thời điểm Phần Viêm đang muốn ra tay thì Diệp Thu Bạch lại vỗ vỗ vai Phần Viêm, cười nói:

"Ta sợ ngươi sao?"

Từng sợi lửa càn quét, màu đỏ lửa làm cả khu vực bừng sáng.

Đặc biệt là trong quá trình bồi luyện cùng Tiểu Hắc, hắn đã phải kinh hãi biết bao vì thiên phú quá mức đáng sợ.

"Mặc kệ ta có hối hận hay không hối hận thì ở chỗ này các ngươi vẫn phải làm theo lời ta nói.

Hay các ngươi luận bàn trước?"

Nghe được lời Trác Tài nói.

Một tồn tại mà ngay cả phụ thân hắn cũng không cách nào nhìn thấu.

Trác Tài lại nở nụ cười trào phúng, nói:

"A."

Đãi ngộ thế này đã chứng minh sự khủng bố của Lục tiền bối.

"Phần đại ca, cứ giữ lại thực lực trước đi, nếu bọn họ muốn cho chúng ta làm tiên phong thì cứ làm, có phải pháo hôi hay không còn chưa biết nha."

Phần Viêm há mồm muốn nói lại bị Diệp Thu Bạch cắt ngang.

"Ngươi không nhìn thấy những người khác cũng muốn chúng ta làm kẻ tiên phong sao?"

Nghe đến đây, Phần Viêm quay đầu nhìn về phía những người khác, phát hiện bọn họ cũng có vẻ đang ngầm đồng ý.

"Lúc này ngươi ra tay sẽ chỉ biến mình thành cái đích cho đám người chỉ trích thôi."

Phần Viêm yên lặng.

Diệp Thu Bạch cười cười nhìn về phía Trác Tài, nói:

"Liền như ngươi mong muốn, bất quá có lẽ chúng ta cũng không trở thành pháo hôi."

Trác Tài cười lạnh.

"Người có được danh ngạch chắc chắn sẽ có chỗ xuất chúng."

Khâu Tĩnh hai tay khoanh trước ngực, khuôn mặt lãnh đạm, ánh mắt cũng tĩnh lặng giống như không có gì có thể khiến hắn dao động.

"Ngươi cho rằng bọn họ có thể đi được bao xa?"

Ở bên cạnh Khâu Tĩnh, Hàn Lộ nhàn nhạt hỏi:

Nói xong mấy người cùng nhau bước về phía cầu thang.

"Đã như vậy chúng ta cùng nhau lên cầu thang."

Hồng Anh liền cười nói:

"Ngươi muốn nói ngươi thân là đại sư huynh cho nên liền đi trước xem xem, để chúng ta ở chỗ này chờ chứ gì?"

Tiểu Hắc nói ngắn gọn:

"Cùng đi."

Mục Phù Sinh buông tay nói:

"Đúng là nên cùng nhau đi, xác xuất thành công sẽ gia tăng không ít, dù sao bọn họ có thể chiếu ứng lẫn nhau."

Ninh Trần Tâm, Thạch Sinh, Mộc Uyển Nhi cùng với Tiểu Thạch Đầu và Phương Khung cũng cười cười gật đầu.

Thấy thế.

Diệp Thu Bạch cười một tiếng.

Không đợi hắn mở miệng.

Diệp Thu Bạch quay đầu lại nhìn về phía đám người Hồng Anh Tiểu Hắc.

Tu vi còn thấp hơn bọn họ sao có thể thông qua giai đoạn thứ nhất này chứ?

Còn mấy tên này?

Phải biết rằng bọn họ đều là cường giả Tiên Vương cảnh Tiên Tướng cảnh.

Giai đoạn thứ nhất ở Thông Thiên Sơn, ngay cả bọn họ cũng sẽ cực kỳ kiêng kị, thậm chí còn có khả năng bị đào thải một nửa số người.

"Bất quá nội tình hơi thấp, tiến vào giai đoạn thứ hai cũng chính là sau hai trăm bậc sẽ thất bại."

"Huống hồ thiên phú của Phương Khung kia còn không ra làm sao."

Khâu Tĩnh cũng từng có mặt vào thời điểm Tiên Cung thu đệ tử cho nên hắn biết rõ chuyện của Phương Khung.

Thiên phú đặt ở thế lực nhị lưu có lẽ còn tạm được, nhưng mà đặt ở Tiên Duyên Thông Thiên Sơn này thì quá bình thường, không có gì đặc biệt.

Cửa thứ nhất là leo cầu thang, có một ngàn bậc.

Cứ hai trăm bậc chính là một giai đoạn.

Có người ở bên cạnh khẽ cười nói:

"Khâu Tĩnh, ngươi đánh giá quá cao rồi đi?

Theo ta thấy đám tiểu tử này ngay cả giai đoạn thứ nhất cũng không căng nổi đâu nha!"

Trác Tài cười lạnh gật đầu:

"Có thể làm cho chúng ta nhìn thấy giai đoạn thứ nhất sẽ có loại đạo tắc nào xuất hiện xem như đã phát huy tác dụng rồi, không thể yêu cầu quá cao."

Nhưng mà Hàn Lộ lại cười nói:

"Nhưng mà sao ta cứ cảm giác bọn họ có thể tiến đến giai đoạn thứ ba đây chứ?"

Mọi người đều không khỏi nhìn về phía Hàn Lộ.

Hàn Lộ cười khẽ giải thích:

"Vì sao bọn họ có thể bắt được nhiều danh ngạch như vậy, cũng không thể là đi cửa sau đi?"

Dù cho chuyện kỳ lạ ly kỳ gì đó, nếu xảy ra đều sẽ có đạo lý của nó.

Chuyện này tương tự.

Có thể bắt được nhiều danh ngạch như vậy theo Hàn Lộ tuyệt đối không thể là ngẫu nhiên được!. . . . . .

Giờ phút này.

Mấy người Diệp Thu Bạch cùng nhau bước lên bậc thang thứ nhất.

Khoảnh khắc bọn họ bước lên bậc thứ nhất này.

Ngay lập tức phía trên bọn họ có vô số lôi đình chi lực hóa thành từng tia lôi đình thô to bắn nhanh về phía bọn họ.

Từng tia lội đình mang theo lực lượng hủy diệt kinh khủng!

Giai đoạn thứ nhất chính là lôi chi đạo tắc!

Thấy một màn như vậy, sắc mặt đám người Diệp Thu Bạch hơi ngưng trọng.

Mấy người đồng thời ra tay.

Kiếm ý hoành thiên, thiên thạch thiên ngoại, luân hồi chi đạo, lực lượng thân thể, thần tướng buông xuống. . . . . .

Công kích của mấy người đánh tan những tia lôi đình!

Tuy rằng bậc thang thứ nhất này trông cũng không khó vượt qua.

Nhưng mà giai đoạn thứ nhất có tới hai trăm bậc thang.

Mới bậc thứ nhất mà cường độ công kích đã lớn như thế này rồi?

Quả nhiên.

Tiên Duyên Thông Thiên Sơn danh bất hư truyền.

Trách không được ở cửa thứ nhất đã có thể đào thải nhiều người như vậy.

Lúc này, Tiểu Hắc đột nhiên nói:

"Cầu thang ngàn bậc, nếu như cứ tiếp tục tiến lên có lẽ thật sự không cách nào thuận lợi đi tới cuối."

"Thay phiên nhau làm tiên phong đi, ta tiến lên trước, đến khi ta không chống đỡ được nữa thì đổi người."
Bạn cần đăng nhập để bình luận