Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 961 - Truy đuổi, bước vào tròng

. . . .

Tiên duyên ảo trận!

Tuy rằng không có uy thế to lớn như ở Tiên Duyên Thông Thiên Sơn.

Tuy rằng hiện giờ thực lực của Phương Khung chỉ có thể phát huy ra hai phần uy năng.

Nhưng ảo trận bất thình lình xuất hiện lại làm tất cả mọi người nơi đây không kịp phòng bị mà rơi vào.

Trong đó liền bao gồm cường giả Thần Vương cảnh Trọng trường lão!

Đây cũng chính là điểm bá đạo của Tiên duyên ảo trận.

Bất quá giờ khắc này cũng không cách nào ảnh hưởng tới cường giả Thần Vương cảnh như Trọng trường lão bao lâu, chỉ trong chớp mắt hắn liền trực tiếp dựa vào sức trâu tránh thoát.

Trọng Trường Công nhìn thấy bốn người trước mắt đã biến mất, sắc mặt kinh hãi nói:

Ảo trận gì mà bá đạo thế này!

Ngay sau đó gầm lên một tiếng, thực lực Thần Vương cảnh bùng nổ, mạnh mẽ đánh tan Tiên duyên ảo trận.

Lam Hải thấy một màn như vậy cảm thấy kinh hãi đồng thời cũng suy nghĩ đã xảy ra cái gì, trong lúc nhất thời kinh ngạc không thôi.

Thấy một màn như vậy.

Trong tình huống không gian hoàn toàn bị phong tỏa.

Nhưng mà khi Trọng trường lão tránh thoát Tiên duyên ảo trận.

Có thể chạy thoát ngay trước mắt Trọng trường lão trước mặt còn có thể chạy thoát??

Sắc mặt Trọng trường lão cực kỳ khó coi, âm trầm đến giống như muốn nhỏ nước.

Trước mắt, bốn người Diệp Thu Bạch đã hóa thành lôi đình chi lực xuyên thấu qua trận pháp ngăn cách trốn vào không trung!

"Bọn họ đâu?!"

Trọng trường lão không có tâm tư trả lời, chỉ là lập tức giận dữ hét:

Mọi người cũng từ ảo trận mơ mơ màng màng thoát ra.

"Lần theo ấn ký linh hồn bên trong nhẫn không gian, đuổi theo!

Hơn nữa, không phải đã có trận pháp ngăn cách không gian sao?

Bốn tên còn chưa đến Thần Tướng cảnh lại có thể chạy ra ngoài?!

Đây là nơi cư trú tạm thời của đại trưởng lão Hạo Thiên Thần Tông.

Bao gồm Trọng Trường Công và Lam Hải, các cường giả của Thần Thể Tông cũng toàn lực đuổi theo!. . . . . .

Trong lúc hắn đang nghĩ mình có cần ra tay hay không.

Nói xong liền dẫn đầu vọt về phía tây!

Nói như vậy.

Bọn họ còn không có trốn đi xa!"

Cơ thể hắn có bắt đầu ngưng tụ trận pháp!

Nhưng Phương Khung căn bản không cần ngoại vật.

Trận pháp mượn thiên địa quy tắc chi lực đồng thời mượn dùng ngoại vật làm môi giới mà thi triển.

Ngay sau đó.

Thì lại phát hiện Phương Khung bắt đầu lặng yên ngưng tụ trận pháp trong cơ thể.

Mục Phù Sinh thì yên lặng yên chuẩn bị Thiên lôi độn phù.

Hắn hơi kinh hãi.

Lúc này ở một khách điếm.

Khi nãy hắn đã cảm ứng được mấy người Diệp Thu Bạch gặp phải nguy cơ.

Với cảnh giới của đại trưởng lão, muốn chú ý tới động thái của đám người Diệp Thu Bạch cũng không có bất kỳ khó khăn gì.

Dù tính cách nhau khá xa.

Giống như trận pháp chính là bản thân hắn vậy.

Phương pháp tu luyện kỳ lạ này.

Đừng nói là Thần Thể Tông, dù là hắn cũng chưa từng nghe thấy!

Chỉ có thể nói không hổ là đồ đệ của Lục tiền bối . . . . .

Sau đó nhìn thấy bốn người Diệp Thu Bạch thuận lợi chạy thoát.

Đại trưởng lão liền cười nói:

"Xem ra, còn chưa cần đến ta. . . . . ."

"Thật sự muốn nhìn xem đồ đệ của vị kia rốt cuộc có thể làm đến mức nào. . . . . .". . . . . .

Một nơi nào đó ở phía tây.

Phương Khung: ". . . . . ."

Tiểu Hắc cười nói: "Mục sư huynh ngươi ẩn giấu rất nhiều đồ vật, có khả năng đến bây giờ hắn còn chưa từng phát huy toàn lực đây."

Dù sao hắn mới nhập Thảo Đường không bao lâu, cho nên cũng không có khả năng hoàn toàn hiểu rõ tính cách của các sư huynh sư tỷ.

Phương Khung nghe vậy cảm thấy khó hiểu.

"Vì sao?"

"Mục sư huynh ngươi nói thì ngươi cứ nghe thôi, nhưng mà không cần quá nghiêm túc."

Mục Phù Sinh lấy bản đồ xem xét vị trí hiện tại của mình.

Hiện giờ vị trí của bọn họ cách phạm vi ma khí bao trùm thường xuyên không xa.

"Bên trong nhẫn không gian có ấn ký linh hồn, với thực lực hiện tại của ta cũng cần tốn một chút thời gian mới có thể xóa đi."

Phương Khung trừng mắt nói:

"Ấn ký linh hồn của một vị cường giả Thần Vương cảnh hậu kỳ đó, ngươi thật sự có thể xóa đi sao?"

Thời điểm Trọng trường lão lấy nhẫn không gian ra thì bọn họ cũng đã đoán được bên trong chắc chắn có ấn ký linh hồn.

Mục Phù Sinh sửng sốt, ngay sau đó gật đầu nói:

"Ạch. . . . . . Ta chủ tu lôi đình chi lực nha, hơn nữa thần hồn cũng không yếu, cho nên rất am hiểu mấy chuyện như thế này."

Tiểu Hắc vỗ vỗ bả vai Phương Khung, nói:

Đồng thời.

Hiển nhiên nơi này đã từng là một tòa thành trì, nhưng bị thú triều quét mà qua, hoàn toàn hủy diệt. . . . . .

Trên mặt đất có vô số vết chân thú giẫm đạp.

Đồng thời không trung đã bị ma khí đen nhánh bao trùm.

Chỉ là mảnh đất hoang này tràn ngập vết máu cùng với đá to đá nhỏ.

Diệp Thu Bạch, Mục Phù Sinh, Phương Khung cùng Tiểu Hắc hóa thành lôi đình xuất hiện trên một mảnh đất hoang!

Thật hay giả . . . . .

"Phải biết rằng, Mục sư huynh ngươi chính là người kế thừa y bát của sư tôn một cách hoàn mỹ."

Lúc này Phương Khung mới hiểu rõ, gật gật đầu:

"Ta đây đã hiểu."

Mục Phù Sinh: ". . . . . ."

Diệp Thu Bạch ở bên cạnh bất đắc dĩ nói:

"Ta nói này, muốn nói chuyện phiếm thì chờ lát nữa rồi nói được không?

Hiện tại còn không có thoát ly khỏi nguy hiểm đâu!

Vừa chạy vừa để cho Mục sư đệ xóa đi ấn ký linh hồn bên trong!"

Dứt lời ba người còn lại đều gật đầu.

Nhanh chóng cùng nhau chạy về hướng vùng đất có ma khí đen nhánh bao phủ.

Nguyên nhân hướng về chỉ có hai thôi.

Thứ nhất chính là bởi vì bốn người Diệp Thu Bạch không có quá quen thuộc với hoàn cảnh Thần Hàng Tinh Vực.

Thứ hai, thay vì chạy loạn khắp nơi, còn không bằng tiến thẳng vào trong ma khí đen nhánh mà Thần Thể Tông sợ hãi.

Dù sao mục đích của bọn họ cũng là tiến về trung tâm, đầu nguồn phát ra ma khí.

Trong quá trình tiến về khu vực ma khí đen nhánh bao trùm, Mục Phù Sinh dùng Lãnh Hồn Bạch Diễm cùng với bốn tầng viễn cổ thần lôi chi lực đồng thời luyện hóa ấn ký linh hồn.

Tốn thời gian một nén nhang mới hoàn toàn luyện hóa.

Khoảnh khắc ấn ký linh hồn bị hoàn toàn luyện hóa đột nhiên từ phía sau có tiếng gào vang lên!

"Thật sự có chút bản lĩnh! Lại ma diệt ấn ký linh hồn mà ta để lại?!"

Là Trọng trưởng lão!

Với thực lực Thần Vương cảnh của Trọng trưởng lão, còn là người luyện thể.

Tốc độ tự nhiên sẽ không quá chậm.

Mấy người Diệp Thu Bạch cũng không có cảm thấy quá mức ngoài ý muốn.

Chỉ là vẫn luôn hướng tới phía trước toàn lực phi hành!

Trọng trưởng lão hừ lạnh một tiếng:

"Dừng lại cho ta!"

Hắn nói xong liền tung một quyền hướng về phía bốn người!

Thực lực Thần Vương cảnh khiến cho không gian chung quanh run rẩy!

Quyền kình oanh kích không gian phát ra từng tiếng nổ vang!

Mặt đất không trung giờ khắc này đều đang không ngừng run rẩy!

Nhưng mà thời điểm sắp nện tới bốn người Diệp Thu Bạch thì bốn người lại bóp nát Thiên lôi độn phù, hóa thành một đạo lôi đình rời khỏi nơi đây.

Khi xuất hiện trở lại đã ở một vị trí cách mấy trăm dặm!

Thiên lôi độn phù có định hướng.

Sau khi Mục Phù Sinh cải tiến thì đã có thể bỏ chạy đến một vị trí mà mình mong muốn.

Nhưng mà khoảng cách xa gần cũng sẽ giảm bớt theo.

Sắc mặt Trọng trường lão trở nên khó coi:

"Để ta nhìn xem các ngươi có bao nhiêu phù triện loại này!"

Dứt lời hắn liền dán một tờ phù triện tăng tốc lên trên người mình, chân đạp vào không gian khiến không gian vặn vẹo.

Chỉ là tuy rằng Trọng trưởng lão đã khóa chặt bốn người nhưng sau vài lần mấy người bỏ chạy.

Trọng trường lão lại ngừng lại.

Bởi vì. . . . . . Ở phía trước hắn. . .

Là khu vực mà ma khí đen nhánh bao phủ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận