Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 1220 - Tảng đá, chỉ dẫn, Thần giới

. . . .

Phù Sinh Đồ bị Lục Trường Sinh đưa tới Trường Sinh Giới.

Đương nhiên hắn cũng không thả những người khác ra.

Lục Trường Sinh bố trí mấy trận pháp có thể tăng cường cảm ứng đạo tắc chi lực cùng với hơn mười lò đan tăng tốc độ tu luyện cảm ngộ trong Phù Sinh Đồ rồi mới rời khỏi Phàm nhân giới.

Tiên giới và Phàm nhân giới cách nhau khá xa, vì phòng ngừa sẽ có tình huống bất ngờ nên hắn chuyển các đệ tử đến Trường Sinh giới.

Ở Trường Sinh giới có cây liễu tồn tại, không cần lo lắng vấn đề an toàn.

Khi đi tới thông đạo Tiên giới, tà ma chi khí đã nhuộm đen hơn phân nửa thông đạo.

Phía dưới là vực sâu vô tận tối tăm, chỉ có Trấn Thiên Phù Đồ Tháp vẫn phát ra ánh sáng như một ngôi sao le lói.

Trong lúc nhất thời sắc mặt đám trưởng lão đều trở nên ngưng trọng, bộc phát khí tức chuẩn bị toàn lực công kích Lục Trường Sinh bất cứ lúc nào!

Đám trưởng lão đều sửng sốt, sau đó lập tức thở phào nhẹ nhõm tò mò nhìn Lục Trường Sinh một cái rồi mới lần lượt rời đi.

"Ngươi là ai?! Dám cả gan tự tiện xông vào Tiên Đế cung?!"

"Được rồi, các ngươi đều lui xuống, người này là bằng hữu của bổn đế."

Tiên Đế đang cau mày nói chuyện với các trưởng lão, khi nhìn thấy Lục Trường Sinh liền sửng sốt.

"Ta nói này đại ca, lần sau ngươi tới chỗ ta có thể báo cho ta biết trước hay không, sau đó ta sẽ phái người đón ngươi, ngươi tùy ý ra vào chỗ ta như vậy, ngay cả ta cũng không biết, khiến cho ta rất mất mặt."

Thấy một màn như vậy, Lục Trường Sinh tăng tốc.

Đợi mọi người đi hết.

Sắc mặt các trưởng lão thay đổi.

Không đến nửa nén hương hắn đã tới Tiên Đế Cung.

Tiên Đế phản ứng lại, có chút bất đắc dĩ khoát tay nói:

"Bớt nói nhảm đi, mau nhìn xem thứ này, có ấn tượng gì hay không."

Bất quá trong lòng có chút khiếp sợ, nam tử áo trắng này xuất hiện phía sau nhưng bọn họ lại hề phát giác chút nào!

Tiên Đế cầm lấy tảng đá, sau khi thấy phù văn phía trên chợt nhướng mày.

Tiên Đế ngồi trên ghế mới cười khổ nói:

Lục Trường Sinh tùy tiện ngồi xuống, trực tiếp ném tảng đá màu trắng ngà cho Tiên Đế, nói:

Dứt lời, Tiên Đế tiến vào một gian phòng phía sau đại điện.

Tiên Đế cầm lấy tảng đá đứng dậy, do dự một chút nói:

Cả hai tới Tiên Duyên Thông Thiên Sơn, xuyên qua một sơn động tiến vào một chỗ thảo nguyên mênh mông vô bờ.

Lục Trường Sinh nói:

Ba vị sư tôn lại ra ngoài nghênh đón?

"Ngươi tảng đá này ở đâu?"

Tiên Đế ngẩn người, lập tức chắp tay nói:

"Được rồi, ngươi lui ra ngoài đi, chúng ta muốn nói một ít chuyện."

Sau khi tới nơi này, lão giả ở giữa nhìn về phía Tiên Đế nói:

"Ở một chỗ cấm địa thuộc Phàm nhân giới."

Trên thảo nguyên có ba ngôi nhà gỗ.

Lúc này trước mỗi nhà gỗ đều có một người già đang đứng.

Thấy một cảnh này, ánh mắt Tiên Đế ngưng tụ.

"Như vậy, ngươi chờ tin tức của ta trước."

Lục Trường Sinh đứng dậy đuổi theo Tiên Đế.

"Ngươi theo ta đến một chỗ."

Qua một lúc lâu, mới đi ra nói:

"Tuân lệnh!"

Đợi Tiên Đế đi khỏi, lão giả ở giữa cầm tảng đá màu trắng ngà, nhìn phù văn phía trên mà sắc mặt có chút phức tạp, sau đó đưa mắt nhìn về phía Lục Trường Sinh.

"Giống như lời người nọ nói, khi Tà Ma Vực sắp đột phá phong ấn, ngươi sẽ tới nơi này."

Lục Trường Sinh nghe xong rùng mình.

Ngay cả lúc hắn đến đây cũng đã tính được sao?

Nghĩ tới đây, Lục Trường Sinh trầm giọng hỏi:

"Phù văn trên tảng đá này là thứ gì, vì sao phù văn lại xuất hiện trong tay dư nghiệt Tà Ma Vực... Đồng thời, người mà các ngươi nói đến rốt cuộc là ai."

Lão giả bên trái có gương mặt hiền hòa, híp mắt cười nhạt nói:

"Người trẻ tuổi, đừng nóng vội như vậy, chúng ta trả lời từng vấn đề một."

Một tảng đá không trọn vẹn xuất hiện.

Dứt lời, lão giả ở giữa khẽ phất tay.

"Về phần là vật gì chúng ta cũng không biết, bất quá vấn đề cuối cùng của ngươi, có lẽ sẽ được giải đáp."

"Trên thực tế, tảng đá này là một chìa khóa, lúc ấy có một người tới chỗ chúng ta, hứa hẹn điều kiện mà chúng ta không cách nào cự tuyệt liền giao cho chúng ta bảo quản một vật, hôm nay ngươi đến, coi như vật quy nguyên chủ."

Lão giả cười cười nói:

Lục Trường Sinh khó hiểu hỏi.

Lệnh bài của hoàng tộc Ma giới...

Lục Trường Sinh nhíu mày.

Vì sao lệnh bài này lại xuất hiện ở Tân gia?

Nếu như nói chuyện đặt tảng đá này ở Vân Mộng trạch vì để cho Tương Liễu biết sự tồn tại của phù văn này, sau đó dẫn dắt hắn tới đây/.

Vậy không có manh mối nào khác sau khi tới đây sao?

Kết quả này tương đương với mặc dù có một hắc thủ ghê tởm tiết lộ cho ngươi biết chút, rõ ràng ngươi cảm thấy rất ghê tởm tên kia, người ta cũng đã bắt đầu tiết lộ, nhưng tiết lộ một nửa liền ngừng...

Có thể nói là khiến người ta buồn nôn mà.

Hiện tại Lục Trường Sinh cảm thấy rất khó chịu.

"Vậy sao các ngươi lại biết phù văn này?"

"Mà trước khi hai giới dung hợp, hoàng tộc Ma giới vẫn thống trị Ma giới, đồng thời cũng không có ý định tấn công ngũ giới khác."

"Hoàng tộc Ma giới đã mai danh ẩn tích trước khi hai giới dung hợp, không biết vì nguyên nhân gì, hiện giờ Ma giới đã không còn hoàng tộc nữa."

Lão giả bên trái nói tới đây, chậm rãi thu liễm nụ cười trên mặt, tiếp tục nói:

"Phù văn này chính là tượng trưng cho hoàng tộc Ma giới."

Lục Trường Sinh gật đầu.

"Đầu tiên, ngươi cũng biết Tà Ma Vực do Tà giới và Ma giới dung hợp thành."

Chỗ không trọn vẹn khớp với tảng đá mà Lục Trường Sinh mang đến.

"Được rồi, ngươi đi đi, nếu lúc ấy người nọ không nói cho chúng ta biết lai lịch vật này, vậy chúng ta cũng không tiện quan sát."

Lục Trường Sinh cũng không già mồm cãi láo, sau khi chắp tay với ba người liền lắc mình rời đi.

Đợi Lục Trường Sinh biến mất sắc mặt ba lão giả trở nên ngưng trọng.

"Các ngươi cảm nhận được thực lực của hắn sao?"

"Không cảm nhận được."

Lão giả và lão phụ còn lại đều lắc đầu.

"Nhưng như vậy mới là điều đáng sợ nhất..."

"Đúng vậy, thời đại này, người khiến cho chúng ta không thể nhìn thấu có bao nhiêu đâu? E là người này không đơn giản."

Lão phụ bên phải do dự một chút, sau đó buồn bực nói:

"Bất quá... Phàm nhân giới đã có người cường đại như vậy, còn cần phải e ngại Tà Ma Vực kia sao?"

Nghe tới đây, lão giả bên trái cười to nói:

"Xem ra là như vậy."

Nhưng lão giả ở giữa cũng không vì vậy mà vui vẻ, hắn đứa mắt nhìn lên bầu trời, sâu kín nói:

"Nếu sự tình thuận lợi như vậy thì không thể tốt hơn... Nhưng ngươi cảm thấy Thần giới sẽ cho phép loại người này xuất hiện sao?"

"Ngươi phải biết vì sao lúc trước Phàm nhân giới phải chịu truyền thừa đoạn tuyệt, rốt cuộc Thần giới trung lập hay sắm vai nhân vật không sạch sẽ đây?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận