Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 846 - Liễu Tự Như?

. . . .

Khoảnh khắc mà Trang Nghiêu, Mạc Khải Huân, Cổ Tiêu bỏ mình.

Từ trong thi thể bọn họ có ba đoàn linh hồn tràn ra.

Ngay sau đó ba đoàn linh hồn ngưng tụ thành một bóng người xuất hiện trước mặt Lục Trường Sinh.

Bóng người có ánh sáng trắng bao phủ không thấy không rõ tướng mạo, cũng không thấy rõ hình dáng.

Chỉ có linh hồn chi lực nồng đậm tới cực hạn!

Diệp Thu Bạch, Mục Phù Sinh, Tiểu Hắc cùng với Tô Mộ U và Lâm Trí Nam nhìn thấy cảnh này đều hơi sửng sốt.

Cỗ linh hồn chi lực cùng với tiếng nói này, bọn họ đều quen thuộc.

Bên trong linh hồn thể lại bị người phía sau Tuyệt Hồn thành thiết lập ấn ký linh hồn.

Không thể không làm theo lệnh người phía sau Tuyệt Hồn thành.

Trước đó mấy người Diệp Thu Bạch vượt qua khảo nghiệm cuối cùng của Tuyệt Hồn thành.

Sau này nhất cử nhất động đều sẽ người gieo ấn ký hạn chế!

Tô Mộ U gật đầu nói:

Tùy ý xâu xé!

Lâm Trí Nam ngưng trọng nói:

Giống như chuyện thống trị giới vực trung vĩ độ.

"Trước đó tên cường giả này có nói những địa phương tương tự như Tuyệt Hồn thành trải rộng khắp nơi, xem ra ba người kia, cũng chính là ba tên tán tu thần bí được Tuyệt Hồn thành lựa chọn, hơn nữa còn tiếp nhận kiện."

"Là kẻ phía sau Tuyệt Hồn thành . . . . ."

Một khi không quan tâm mà hấp thu đoàn linh hồn thể kia thì sẽ bị gieo ấn ký linh hồn.

Lục Trường Sinh nghe vậy, lập tức lắc đầu phủ nhận.

Phần thưởng dành cho bọn họ chính là hấp thu đoàn linh hồn thể to lớn ở nơi đó.

"Không phải ta nha, ta chỉ đi ngang qua thôi."

Sau đó trở thành con rối cho người phía sau Tuyệt Hồn thành giật dây.

Chỉ thấy bóng dáng trong ánh sáng trắng nhìn về phía Lục Trường Sinh đang nở nụ cười nhàn nhạt, hỏi: "Là chuyện do ngươi làm sao?"

Hình như tính cách của vị tiền bối này. . . . . . Có một chút quái dị nha. . . . . .

Tử Y: ". . . . . ."

Nhưng khi nhìn đến biểu tình của mọi người và cảm nhận được kiếm khí quanh thân Lục Trường Sinh.

Tô Mộ U: ". . . . . ."

Nói tới đây, từ bên trong ánh sáng có một cỗ linh hồn chi lực tràn ra bao vây lấy Lục Trường Sinh.

Đám người Diệp Thu Bạch: ". . . . . ."

Kẻ có được kiếm ý bực này sao có thể là một phàm nhân chứ?

Bởi vì hắn thế mà không cách nào mò được cảnh giới của Lục Trường Sinh.

Sau đó bóng người bỗng cảm thấy có chút kinh ngạc xen lẫn nghi ngờ.

Lâm Trí Nam: ". . . . . ."

Bóng người làm sao mà không biết chuyện gì xảy ra chứ?

Giọng điệu của hắn mang theo sự âm trầm, nói:

"Dám can đảm trêu chọc bản tôn?"

Các cường giả giới vực trung vĩ độ: ". . . . . ."

"Quen là được. . . . . ."

Thạch Sinh vẫy vẫy tay bất đắc dĩ nói:

Tử Y cũng không khỏi nhìn về phía Thạch Sinh bên cạnh, vẻ mặt cảm thấy khó hiểu.

"Ngươi là người phương nào?"

Tồn tại có thể khiến hắn không cách nào tìm hiểu thấu đáo, tuy rằng hiện tại hắn chỉ là một linh hồn thể, không bằng bản thể.

Tồn tại thể này không thể xuất hiện ở vùng vĩ độ hoang dã được!

Chỉ có một loại khả năng.

Đó chính là giống như hắn, đều là người thượng giới.

Chỉ là người thượng giới bị Giám Sát Thánh Điện quản chế làm sao có thể ra tay ở hạ giới?

Ngay cả hắn cũng phải mượn Tuyệt Hồn thành để ra tay, trong tình huống không chủ động mới có thể tránh được nhãn tuyến của Giám Sát Thánh Điện.

Lục Trường Sinh cười nói:

"Ta là ai? Đi không đổi tên ngồi không đổi họ, Liễu Tự Như."

"Sau khi trở về bản tôn chắc chắn sẽ dồn hết lực lượng tìm kiếm tung tích của ngươi, đến lúc đó sẽ để ngươi muốn sống không được muốn chết cũng không xong!"

Một giọng nói âm trầm tới cực hạn, giống như đè nén lửa giận vô tận lửa giận đang muốn phun trào truyền ra.

Linh hồn chi lực bên trong ánh sáng màu trắng không ngừng bạo động!

Tức khắc!

Giơ một chưởng chọc vào bên trong!

Không kịp cảm ứng vị trí thì đã thấy một bóng người xuất hiện phía trước quần sáng trắng.

"Bất quá, ngươi dám quấy nhiễu kế hoạch của bản tôn, có tưởng tượng tới hậu quả hay chưa?"

Nói tới đây.

Linh hồn chi lực cuồn cuộn ngưng tụ thành một bàn tay lớn lơ lửng bên trên không trung Vô tận hải vực.

Giống như muốn nắm cả Vô tận hải vực vào trong lòng bàn tay.

Bàn tay chộp về phía Lục Trường Sinh, muốn trấn áp hắn.

Lục Trường Sinh thấy thế giơ một ngón tay điểm tới.

Kiếm khí phun trào.

Một thanh trường kiếm phá không mà ra đâm xuyên qua bàn tay khổng lồ này.

Khoảnh khắc bàn tay tiêu tán thì bóng dáng Lục Trường Sinh cũng biến mất tại chỗ.

Gia hỏa này thật sự từng gặp qua Liễu Tự Như!

Xong rồi, chơi đùa quá trớn.

Tuy rằng Tiểu tử Liễu gia đã là chấp sự ngũ tinh của Ám Vực nhưng bản tôn cũng từng gặp qua hắn."

"Liễu Tự Như?

Bóng người bên trong ánh sáng lại cười lạnh một tiếng:

Đám người Diệp Thu Bạch: ". . . . . ."

Lục Trường Sinh hỏi ngược lại:

"Thế lực của các ngươi so sánh với Dao Trì Tiên Cung thì như thế nào?"

Bóng người trong quầng sáng bỗng nhiên sửng sốt.

Ngay sau đó nói:

"Ngươi có quan hệ gì với Dao Trì Tiên Cung? Bản tôn. . . . . ."

Nhưng hắn còn chưa nói còn thì bàn tay của Lục Trường Sinh đã vặn vẹo.

Kiếm chi đạo tắc từ trong lòng bàn tay tràn ra cắt nát đoàn linh hồn thể to lớn này.

Nghe giọng điệu của đối phương hiển nhiên có chút kiêng kị đối với Dao Trì Tiên Cung rồi.

Thực lực của mình lại ở trên Dao Trì Tiên Cung.

Bởi vậy có thể thấy được thế lực phía sau gia hỏa này cũng chẳng ra làm sao.

Lục Trường Sinh bắt được một mảnh linh hồn thể, đang muốn truy tìm tung tích của đối phương.

Nhưng mà khi muốn lợi dụng mảnh linh hồn để truy tung thì lại phát hiện mảnh linh hồn này hoàn toàn tách khỏi bản thể, không có liên hệ.

Căn bản liền không có bất kỳ biện pháp nào để truy tung!

Thấy thế, Lục Trường Sinh thầm nghĩ.

Đến lúc đi giới vực vĩ độ cao tranh đoạt Không gian chi tâm cần phải thuận tiện tiêu diệt thế lực của tên này mới được.

Nếu không lưu lại hậu hoạn lâu dài, lỡ như sau này xảy ra chuyện ngoài ý muốn thì không tốt lắm.

Nghĩ tới đây.

Lục Trường Sinh đưa mảnh linh hồn này vào trong ngọc bội để bảo tồn.

Hắn làm xong này hết thảy mới quay đầu.

Lại phát hiện mọi người đều đang kinh hãi nhìn mình.

Mọi người đều cảm thấy cạn lời.

Ngươi không phải tên Liễu Tự Như sao?

Làm sao mà một cường giả cường đại thế này còn nói dối tên của mình chứ?

Tử Y cũng cười khẽ một tiếng.

"Quả nhiên tâm tính của cường giả đều khó nắm bắt . . . . ."

Lúc này, tông chủ Thánh Phù tông cùng với mấy người Hoắc Chính Hành cũng đến gần, khom người hướng về Lục Trường Sinh.

"Đa tạ tiền bối tương trợ."

Lục Trường Sinh vẫy vẫy tay nói:

"Ta chỉ giúp những tên đệ tử không nên thân này thôi, không liên quan gì đến các ngươi."

Giọng điệu cùng biểu tình tràn đầy sự ghét bỏ.

Giống như sợ nhấc lên quan hệ vậy, sau đó cũng không để ý tới bọn họ.

Thân hình lướt tới trước mặt mấy người Diệp Thu Bạch.

"Ta còn có chuyện cần đến giới vực vĩ độ cao một chuyến, các ngươi tiếp tục ở đây tu luyện đi."

"Sau khi tất cả đạt tới Địa Tiên cảnh ta sẽ mang các ngươi đến một địa phương."

Nghe vậy, mấy người Diệp Thu Bạch Hồng Anh chắp tay tỏ ý đã biết.

"Còn nữa. . . . . ."

Lục Trường Sinh chuyển ánh mắt sang Diệp Thu Bạch, nói:

"Tiểu tử ngươi, trở về sẽ thu thập ngươi sau!"

Diệp Thu Bạch vốn đang nhẹ nhàng thoải mái nở nụ cười, nụ cười đọng lại trong nháy mắt.

Còn không đợi Diệp Thu Bạch giảo biện thì Lục Trường Sinh đã biến mất tại chỗ.

Trải qua sự kiện lần này.

Cách cục của giới vực trung vĩ độ cũng hoàn toàn thay đổi. . . . . .

Đương nhiên chuyện về Lục Trường Sinh thì chẳng có người nào dám công khai nói ra.

Chỉ có những cường giả hàng đầu mới biết được.

Tuyệt đối không đươc trêu chọc đám người Diệp Thu Bạch. . . . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận