Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 914 - Ta sẽ nhẹ tay một chút

. . . .

Không phải người nào có được danh ngạch cũng có thể hưởng thụ Tiên Duyên Thiên Trì tẩy lễ.

Tiến vào nơi đây phải trải qua ba giai đoạn.

Giai đoạn thứ nhất là Đăng Thiên Sơn.

Thông Thiên Sơn cao ngất, từ giữa sườn núi đã bắt đầu biến mất trong tầng mây.

Đăng Thiên Sơn chính là một lối đi duy nhất thông tới sườn núi, là một cầu thang thẳng tắp hướng lên.

Đương nhiên Thông Thiên Sơn có cấm chế, không cách nào tiến hành ngự không được.

Đồng thời chung quanh cầu thang có trận pháp trấn áp cổ xưa huyền diệu.

Người không có danh ngạch sẽ bị Tiên Duyên Thông Thiên Sơn bài xích.

Mỗi một người đều tản ra hơi thở không đơn giản.

Đơn thuần là giai đoạn thứ nhất thôi mà bao năm qua đã đánh rớt ít nhất một nửa người!

Nhìn quanh một vòng.

Mỗi một đoạn cầu thang đều có khảo nghiệm bất đồng.

Đương nhiên, người có cảnh giới càng cao thì càng có ưu thế nhờ nội tình.

Một khi bước lên cầu thang, muốn trèo lên từ hai bên sẽ bị chấn sát!

Bất quá cũng không cần lo lắng vấn đề chênh lệch cảnh giới.

Hỏa chi đạo tắc, phong chi đạo tắc, lôi chi đạo tắc, thủy chi đạo tắc cùng với một đoạn ảo cảnh cuối cùng.

Không hề có cơ hội phản kháng.

Tự nhiên đám người Diệp Thu Bạch cũng ở trong đó.

"Tiên Duyên Thông Thiên Sơn lần này hấp dẫn nhiều quái vật. . . . . ."

Giờ phút này, nhóm người có được danh ngạch đã tề tụ dưới chân Tiên Duyên Thông Thiên Sơn.

Tiểu Hắc ở bên hỏi:

Dù sao khoảnh khắc bước chân vào thì cảnh giới liền bị Tiên Duyên Thông Thiên Sơn áp chế đến Địa Tiên cảnh trung kỳ.

Phần Viêm đứng bên cạnh mấy người Diệp Thu Bạch, sắc mặt ngưng trọng.

"Một trong Quỳnh Tiên Thất Nữ, Hàn Lộ, xếp thứ tư trên Tiên Vương bảng."

"Giống như hắn, Tiên Cung Khâu Tĩnh, vốn là cường giả Tiên Vương cảnh, chiếm cứ vị trí thứ hai trên Tiên Vương bảng."

Mấy người Diệp Thu Bạch bước đầu hiểu biết những người tham gia lần này.

Mấy người Diệp Thu Bạch cũng nhìn sang.

Đặt ở bên cạnh bọn họ cũng có chút ảm đạm thất sắc.

"Nói như thế nào đây?"

Có một góc sân được rừng trúc bao bọc.

Bên ngoài Tiên Duyên Thông Thiên Sơn, cách một trăm dặm về hướng đông.

Bất quá Tiên Hỏa Cửu Huyền Thể mới thức tỉnh không bao lâu, qua một thời gian nữa Phần Viêm liền có thể tỏa sáng rực rỡ ở Tiên giới.

Chỉ thấy Phần Viêm chỉ chỉ một người phía trước, nói:

Nói tóm lại, người có thể tiến vào nơi này cảnh giới đều cao hơn nhóm bọn họ.

Thiên phú và nội tình càng cường đại hơn mấy người khiêu chiến.

Thậm chí ngay cả Phần Viêm, thiên kiêu đệ nhất Phần Viêm cốc.

Sau đó hắn lại chỉ chỉ một nữ tử.

Nghe Phần Viêm giới thiệu một loạt.

"Trải qua chiến dịch đó, tên tuổi Dương Phong tên bắt đầu được truyền bá khắp các thế lực, nhưng mà không ai có thể điều tra được lai lịch. . . . . ."

"Để cho người ta không nắm bắt được chính là Dương Phong, tuy rằng chỉ có tu vi Thiên Tiên cảnh sơ kỳ nhưng ở trong một trận chiến dịch lấy một địch ba, ba đối thủ của hắn đều có tu vi Thiên Tiên cảnh hậu kỳ!"

Tiểu sơn đứng lặng, một thác nước từ tiểu sơn chảy xuống nhập vào một dòng suối trong vắt nhìn thấy đáy nước.

Ở bên cạnh dòng suối có một cái bàn gỗ nhỏ.

Hai bên mép bàn là hai nam tử.

Nếu để các trưởng lão Tiên Cung nhìn thấy một màn này, e là kinh ngạc trợn mắt.

Một nam tử đúng là Tiên Đế!

Chỉ nghe Tiên Đế cười nói:

"Đoán xem xem, các đồ đệ của ngươi có thể đi đến cuối cùng hay không, tiến vào Tiên Duyên Thiên Trì."

Nam tử tử còn lại là Lục Trường Sinh.

Hắn vốn định ở Phần Viêm cốc chờ đợi.

"Ngay cả ta cũng không thể ảnh hưởng tới quyết định của ta."

"Tiên Duyên Thông Thiên Sơn có linh."

Tiên Đế quay đầu nhìn về phía Tiên Duyên Thông Thiên Sơn, buồn bã nói:

Tới cảnh giới như Tiên Đế căn bản không cần phải nói dối.

Như thế nào hỏi ngươi ngươi lại phủ định?

Không phải cốc chủ Phần Viêm cốc nói là ngươi sao?

Rõ ràng cường đại đến ngay cả hắn đều không thể nhìn ra sâu cạn.

Nhưng mà lại vô cùng cẩn thận.

Đối đãi đệ tử mặt ngoài thì tỏ vẻ không quan tâm, vô tình vô nghĩa.

Thực tế thì cực kỳ quan tâm.

Lúc này, Lục Trường Sinh nhìn về phía Tiên Đế, hỏi:

"Đưa nhiều danh ngạch cho đám đệ tử của ta, lại còn tiết lộ chuyện này, rốt cuộc ngươi có ý đồ gì?"

Tiên Đế cười lắc lắc đầu, nói:

"Danh ngạch Tiên Duyên Thông Thiên Sơn cũng không phải là muốn cho ai liền cho."

Nghe Tiên Đế phủ nhận, Lục Trường Sinh cảm thấy ngạc nhiên.

Hắn chưa từng gặp qua người nào có tính cách như Lục Trường Sinh.

Nhìn thấy dáng vẻ này của Lục Trường Sinh, Tiên Đế bất đắc dĩ lắc đầu bật cười.

"Ta làm sao mà biết?"

Lục Trường Sinh khó chịu nói:

Nói cái gì Tiên Duyên Thông Thiên Sơn có khả năng ẩn chứa nguy hiểm, ngươi tới bên này tọa trấn đối với đồ đệ của ngươi cũng thêm một phần bảo đảm.

Kết quả lại bị Tiên Đế lừa tới đây.

"Ý ngươi là danh ngạch đều do Thông Thiên Sơn gì đó quyết định?"

Thông Thiên Sơn gì đó. . . . . .

Tiên Đế đã không còn sức mà phản ứng.

Chỉ có thể bất đắc dĩ gật đầu nói:

"Không sai, chẳng qua trong nhận thức của mọi người, danh ngạch do ta quyết định."

"Nhưng vì sao lại chọn mấy mấy nhãi ranh kia chứ. . . . . ."

Lục Trường Sinh có chút buồn bực.

Tiên Đế đáp lời:

"Người có tiên duyên."

"Tiên duyên sao?"

Tiên Đế gật đầu nói:

"Hẳn là ngươi cũng từng nghe, chỉ cần tới Tiên Duyên Thiên Trì sẽ có cơ hội nhận được tiên duyên."

"Tiên Duyên Thông Thiên Sơn sẽ lựa chọn người mang nhiều tiên duyên nhất."

"Đương nhiên, sau khi được Tiên Duyên Thông Thiên Sơn lựa chọn khí vận sẽ gia tăng nhưng trên lưng cũng sẽ phải gánh thêm một ít trách nhiệm."

Nghe đến đây.

Lục Trường Sinh ngồi không yên.

Hoá ra là để liên lụy nhân quả có đứng không!

Nhân quả Tà Ma vực còn chưa có giải quyết xong lại thêm một mớ?

"Không được, ta phải mang bọn họ ra."

Lục Trường Sinh đứng dậy, muốn rời đi.

Tiên Đế vội vàng gọi lại:

"Nếu trong đám đệ tử ngươi mà có người mang tiên duyên, dù hiện giờ ngươi mạnh mẽ đưa bọn họ ra ngoài thì ít nhiều gì cũng đã liên lụy nhân quả rồi."

"Sao không để cho bọn họ thông qua lần rèn luyện này mà tăng cường thực lực chứ?"

Nghe vậy, Lục Trường Sinh tức khắc làm bộ mặt như muốn chết tới nơi, đặt mông ngồi xuống.

Sau đó nhìn về phía Tiên Đế, buồn bực nói:

"Nếu không ngươi đưa mặt tới đây để cho ta tát một cái, ngươi thấy thế nào?"

Tiên Đế: "???"

"Ta sẽ tận lực nhẹ tay một chút, sẽ không làm đau ngươi."

Mặt Tiên Đế tối sầm.

"Thật sự không cần. . . . . .". . . . . .

Tiên Duyên Thông Thiên Sơn cũng không có nhắc nhở gì, cũng không có dị tượng mở ra phong ấn gì cả.

Trước mặt đám người Diệp Thu Bạch là một cầu thang đi lên, có thể bắt đầu lên núi bất kỳ lúc nào.

Chẳng qua hình như tất cả mọi người đều không có hành động thiếu suy nghĩ, đang dò xét tình huống.

Có lẽ là đang đợi một người tiên phong.

Đột nhiên, một tên nam tử nhìn về phía mấy người Diệp Thu Bạch, cười nói:

"Các ngươi chính là đám cầm vài danh ngạch kia đi?

Cũng không biết các ngươi thuộc thế lực nào, cảnh giới hơi thấp nha, các ngươi trước đi trước xem xem?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận