Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 1320 - Tạo thế?

Từng cây gai sắt trên roi sắt đều cực kỳ sắc bén.

Khí tức huyền diệu bên trên tựa hồ có thể không để ý tới bình chướng tiên khí.

Ít nhất với cảnh giới của đám người Phong Diệp Mục và Phù Sinh thì không cách nào dùng tiên khí chống đỡ được những gai sắt rậm rạp này.

Liếc nhìn những cây roi, Diệp Thu Bạch thản nhiên nói:

"Xem ra đây không phải điều tra, mà là nghiêm hình bức cung?"

Phong Diệp cũng là nhíu mày nói: "Ngươi làm như vậy chẳng lẽ không sợ các trưởng lão thượng tầng cùng viện trưởng trách tội sao?"

"Chấp pháp chấp pháp, xem ra hai chữ này cũng chỉ là chuyện cười."

Tiểu Hắc châm chọc cười.

"Ta sẽ thành thật bẩm báo chuyện này cho sư tôn."

Phong Diệp nhìn Tiểu Hắc, ngưng trọng nói:

Ý rất rõ ràng, đang nhằm vào bọn họ.

"Cứ tự nhiên."

Sau đó ánh mắt hắn chuyển sang đám người Mục Phù Sinh, cười lạnh nói:

Đường chủ đứng dậy vỗ vỗ tay, các chấp sự vây quanh đám người Tiểu Hắc cầm roi sắt áp sát.

Đường chủ nhìn về phía Phong Diệp, thay đổi vẻ mặt, cười nói:

"Yên tâm, ta đi tìm sư tôn, các ngươi kiên trì."

"Bất quá những này học viên đặc tuyển này không giống, bản thân gia nhập Hỗn Linh học viện không bao lâu, hơn nữa có xung đột với các đệ tử của nhị trưởng lão, tự nhiên không cách nào thoát khỏi hiềm nghi."

"Phong Diệp tự nhiên có thể tránh khỏi hiềm nghi, dù sao ngươi là học viên lâu năm của Hỗn Linh học viện, hơn nữa còn là thân truyền của Tứ trưởng lão, tự nhiên sẽ không làm ra loại chuyện vi phạm quy tắc học viện này."

Đường chủ tỏ vẻ không sao cả, cười nói:

"A, quên nói cho các ngươi biết Thiết Thứ Tiên có thể trực tiếp kích thích thần hồn."

Phong Diệp tái mặt nói.

Khóe miệng Đường chủ giương lên cực kỳ khoa trương, cười lạnh nói:

Dứt lời, Phong Diệp liền nhanh chóng rời khỏi Chấp Pháp Đường.

"Ta nghĩ các ngươi vẫn sẽ không nhận chuyện Trình Đại Hải và Ngọc Thành chết liên quan đến các ngươi, đã như vậy thì xem miệng lưỡi của các ngươi cứng rắn hay roi cứng rắn hơn đi."

Máu văng tung tóe!

Bốp!

Cảm giác đau đớn xâm nhập thần hồn thế này cho dù là Tiểu Hắc cũng không nhịn được mà run rẩy, hai tròng mắt tràn ngập tơ máu!

Nói tới đây, đường chủ nhìn thoáng qua những chấp sự kia.

"Tình hình thực tế sao? Đơn giản là muốn chúng ta nói ra đáp án mà ngươi muốn nghe thôi."

"Sự đau đớn sẽ thâm nhập thần hồn, không phải người bình thường có thể thừa nhận..."

"Vậy tiếp tục đi."

Đường chủ phất phất tay cười nói.

"Miệng còn rất cứng."

Các chấp sự hiểu ý quất roi vào thân thể mọi người!

"Thế nào? Nếu không chịu nổi thì có thể khai báo tình hình thực tế."

Đường chủ nhếch miệng cười nói:"Thành thật khai báo sẽ không chịu nhiều thống khổ như vậy."

Tiểu Hắc lạnh lùng nhìn đường chủ.

Những gai sắt dày đặc đâm thật sâu vào trong thân thể đám người Tiểu Hắc, khi roi bị kéo ra không ngừng xé rách da thịt!

Nhưng khi gai nhọn đâm vào thân thể thì thần hồn như bị gai nhọn tạo ra một đống vết thương!

Nếu như chỉ mỗi thống khổ về thể xác thôi thì chẳng là gì với đám người Tiểu Hắc cả.

Ngay cả máu thịt cũng bị từng gai nhọn mang theo.

Lúc này Tiểu Hắc lại cười lạnh nói:

"Ta ngược lại muốn nhìn xem, ngươi có can đảm đánh chết chúng ta ở chỗ này hay không."

Nghe Tiểu Hắc nói vậy, đám người Diệp Thu Bạch bên cạnh không khỏi liếc mắt nhìn Tiểu Hắc một cái, mấy người liếc mắt nhìn nhau, trong nháy mắt hiểu được ý định của Tiểu Hắc.

Vốn đang định tế ra ngọc bội kiếm trận sư tôn cho cũng lập tức dừng lại.

Nghe Tiểu Hắc nói xong, sắc mặt Đường chủ cũng tái mét.

Chưa từng có ai dám ở Chấp Pháp Đường chọc giận hắn, cũng không có ai dám khiến cho hắn không xuống đài được!

Hắn phất tay, tức giận quát.

"Ta chưa nói dừng thì không được dừng!"

Tiếng nói vừa dứt, Thiết Thứ Tiên lại như cuồng phong mưa rào rơi vào trên thân đám người Tiểu Hắc. ...

Tứ trưởng lão khoát tay cười nói:

"Không biết tứ trưởng lão tới đây có gì chỉ giáo?"

Tên trưởng lão còn lại bước tới một bước nói:

Một tên trưởng lão trong đó lập tức tiến vào Chấp Pháp Đường báo cáo.

Hai tên trưởng lão Chấp Pháp Đường trước cửa nhìn thấy cảnh này, sắc mặt hơi ngưng trọng.

Tứ trưởng lão hơi đè tay hạ xuống trước cửa Chấp Pháp Đường, cũng không có tiến vào.

Hà Tương Vọng cười lạnh một tiếng.

"Không chết được, nhưng thần hồn chắc chắn sẽ trọng thương, Thiết Thứ Tiên của Chấp Pháp Đường không phải là thứ mà người bình thường có thể chịu đựng được."

Thần hồn mà tổn thương, muốn khôi phục khó khăn biết bao nhiêu?

Cho dù có thể khôi phục cũng dễ dàng lưu lại ám tật.

Nhưng đúng lúc này.

Tất cả mọi người ngẩng đầu nhìn lên không trung.

Chỉ thấy Phong Diệp đi theo sau một lão giả xuất hiện ở chỗ này.

"Tham kiến tứ trưởng lão!"

Học viên phía dưới thấy thế vội vàng khom người hành lễ.

"Lần này đám người kia chết chắc đi?"

Lương Khanh theo sau Hà Tương Vọng, cúi đầu cười nói:

Vô số đệ tử nội viện cùng với một ít đệ tử thân truyền nhao nhao xuất hiện bên ngoài Chấp Pháp Đường, trong đó có cả đệ tử thân truyền của nhị trưởng lão, Hà Tương Vọng, cùng với Lương Khanh của tiểu viện chữ Thiên Tự số năm.

Tin tức đám học viên đặc tuyển có liên quan đến cái chết của hai người Trình Đại Hải và Ngọc Thành cũng dần dần lên men.

Vô số ánh mắt ở Hỗn Linh học viện rơi vào Chấp Pháp Đường.

Thời gian trôi qua từng chút một.

"Không có việc gì, chỉ tới xem một chút, nghe nói có học viên đặc tuyển thiên tư trác tuyệt bị giải vào Chấp Pháp Đường, phạm tội rất nghiêm trọng, muốn xem xem chân tướng rốt cuộc như thế nào, là bị hãm hại hay là sự thật."

"Các ngươi không cần quản ta, bổn tọa hiểu quy củ của Chấp Pháp Đường, trong lúc chấp pháp, cho dù là trưởng lão nội viện cũng không có quyền can thiệp, bổn tọa chỉ ở bên ngoài thôi."

Dứt lời tứ trưởng lão liền phất phất tay, một cái ghế gỗ xuất hiện phía sau, sau đó hắn đặt mông ngồi xuống.

Trưởng lão Chấp Pháp Đường trưởng lão nghe được nửa câu sau của tứ trưởng lão, lưng toát mồ hôi lạnh.

Những lời này cũng truyền tới tai đường chủ.

Nhìn thoáng qua đám người Tiểu Hắc toàn thân máu thịt mơ hồ, đường chủ hừ lạnh một tiếng nói:

"Cho dù là tứ trưởng lão cũng không có quyền can thiệp Chấp Pháp Đường làm việc, chỉ cần bọn họ không thừa nhận, vậy không ngừng!"

Nghe lời này, mặc dù giọng nói của Tiểu Hắc có chút run rẩy nhưng trên gương mặt đầy máu tươi lại treo nụ cười lạnh.

"Ta khuyên ngươi nên sớm thu tay lại cho thỏa đáng..."

Đường chủ giận quá hóa cười:

"Khi nào thì đến phiên tiểu bối đến dạy bản đường chủ làm việc? Tiếp tục đánh!"

Bên ngoài Chấp Pháp Đường.

Phong Diệp đứng bên cạnh tứ trưởng lão, gấp gáp nói:

"Sư tôn, sao ngươi còn ngồi ở chỗ này nha?!"

Tứ trưởng lão mỉm cười khoát tay, nói:

"Trước khi đến ta nói với như thế nào? Đừng nóng vội, chuyện này đối với bọn họ mà nói cũng không phải chuyện xấu, huống hồ... Trận này tạo thế chỉ mình ta tới còn chưa đủ..."

Tạo thế?

Phong Diệp hơi sửng sốt.

Đột nhiên đám người vây xem đột nhiên cung kính nhường ra một con đường, có một lão giả đang chậm rãi đi tới.

"Lão giả ngươi tới thật nhanh."
Bạn cần đăng nhập để bình luận