Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 163 - Kiếm thứ tám, chém giết!

-

Thiên Ma Cửu Kiếm có tất cả là chín kiếm.

Kiếm sau mạnh hơn kiếm trước.

Đồng dạng cũng tiêu hao nhiều linh khí và tinh thần hơn.

Bảy kiếm trước, Diệp Thu Bạch đã có thể tùy ý sử dụng.

Còn kiếm thứ tám thì Diệp Thu Bạch từng sử dụng một lần khi ở dưới thác nước.

Chỉ là lần đó sử dụng liền trực tiếp rút cạn linh khí trong cơ thể hắn!

Nếu không nhờ có đan dược của Lục Trường Sinh, chỉ sợ phải tĩnh dưỡng mấy ngày mới có thể khôi phục lại như ban đầu.

Diệp Thu Bạch cần sử dụng toàn lực, cố hết sức giải quyết ba người đối phương!

Trong khoảnh khắc hai tay Diệp Thu Bạch nắm lấy Ám Ma kiếm rồi đạp trên dòng sông kiếm ý.

Bằng không, một khi thi khôi tới gần, bọn họ sẽ tổn thất thảm trọng.

Là kiếm kỹ mạnh nhất ngoại trừ Thái Sơ Kiếm Kinh mà hiện giờ Diệp Thu Bạch có khả năng dùng ra!

Hắn cần phải chém giết ba người này trước khi thi khôi đến!

Ngay sau đó chảy dọc theo cánh tay, chậm rãi quấn quanh Ám Ma kiếm.

Hiện giờ.

Hơi thở có sự biến hóa thật lớn!

Nếu như không cách nào giải quyết thì sau một kích này cần phải lập tức rời đi.

Diệp Thu Bạch cũng không quản được nhiều như vậy.

Mà kiếm thứ tám này.

Từng luồng ma khí dày đặc phun trào như suối!

Cho nên.

Tự quanh thân khuếch tán, lan tràn tựa như ôn dịch.

Hơi thở màu đen không ngừng tràn ra từ cơ thể hắn, khuếch tán khắp khu vực chung quanh.

Cùng lúc đó, đồng tử của Diệp Thu Bạch bị ma tính xâm nhiễm!

Còn đám người đại trưởng lão, chỉ đơn thuần chống cự cổ ma khí ngập trời này ăn mòn thì đã dùng hết toàn lực!

Có cảm giác muốn cúi đầu xưng thần với Diệp Thu Bạch!

Kiếm kỹ này thuộc một trong số các truyền thừa Kiếm Thánh đó sao?

Sắc mặt đám người đại trưởng lão Thiên Thanh tông đều là trở nên tái nhợt.

Dưới sự ăn mòn của ma khí.

Cảm nhận được cỗ ma khí ngập trời này.

Dù là ba người bọn họ liên hợp ngăn cản cũng không cách nào hoàn toàn chống đỡ cỗ ma khí ngập trời này xâm nhập!

Đây là công kích mà một kiếm tu trẻ tuổi Thủy Dật cảnh hậu kỳ có thể phát ra?

Sắc mặt ba người càng trắng hơn, trong mắt tràn ngập sự kinh hãi!

Đối mặt với cỗ ma khí kinh khủng này, tâm thần bọn họ chấn động!

Quả nhiên, kiếm tu có thể đạt tới cảnh giới Kiếm Thánh đều không bình thường!

Ba gã cường giả Càn Nguyên cảnh hậu kỳ của đối phương đã bị ma khí ngập trời ảnh hưởng còn sâu hơn bọn hắn!

Dù sao bọn họ là đối tượng mà ma khí muốn ăn mòn!

Trong nhóm có ba người cảnh giới hơi yếu đã quỳ gối xuống đất, hành lễ với Diệp Thu Bạch.

Trong lời đồn, Diệp Thu Bạch đạt được rất nhiều truyền thừa Kiếm Thánh.

Thế mà có uy thế bực này?

Rốt cuộc đây là kiếm kỹ gì?

Tâm thần vẫn run rẩy!

Không cách nào tập trung.

Trong lúc cường giả quyết đấu, nếu không cách nào tập trung thì sẽ xuất hiện sai lầm.

Một khi bị đối phương bắt được lỗ hổng.

Như vậy, nghênh đón bọn họ chính là sự tử vong!

Ba người không ngừng phóng thích linh khí chống đỡ, đồng thời không ngừng lui về phía sau!

Nhưng Diệp Thu Bạch đang đạp trên dòng sông kiếm ý cuồn cuộn, hai tay nắm Ám Ma kiếm, giơ cao qua đỉnh đầu!

Tốc độ cực kỳ cực nhanh!

Ám Ma kiếm có ngưng tụ ma khí nồng đậm.

Bẻ gãy nghiền nát!

Cùng lúc đó, kiếm mang màu đen vẫn không dừng lại chút nào, liên tục chém nát tất cả mấy tầng lá chắn!

Lá chắn linh khí nứt ra.

Răng rắc!

Uy thế của kiếm mang màu đen không giảm bớt chút nào, tốc độ cũng không giảm xuống, tiếp tục chém vào tầng lá chắn thứ hai.

Ba người lại đồng thời lui về phía sau một bước, sắc mặt tái nhợt!

Một đạo kiếm mang màu đen như muốn xé rách không gian dung nhập vào bóng đêm giữa, quét về phía ba gã cường giả Càn Nguyên cảnh hậu kỳ.

Ba người đều hoảng hốt, sôi nổi quơ tay.

Từng tầng lá chắn linh khí xuất hiện trước mặt bọn họ.

Muốn chống cự đạo kiếm mang màu đen này!

Chỉ là lúc bọn họ khởi động lá chắn thì tâm thần bị ma khí ngập trời ma khí ảnh hưởng nên tâm không ổn định!

Dẫn tới lá chắn linh khí cũng không ổn định!

Kiếm mang màu đen đánh úp tới trong khoảnh khắc, trực tiếp va chạm với tầng lá chắn thứ nhất!

Không có chuyện gì bất ngờ xảy ra!

Lá chắn thứ nhất trực tiếp rách nát.

Diệp Thu Bạch ở trên dòng sông kiếm ý, hai tay nắm chặt Ám Ma kiếm ầm ầm chém ra!

Khoảng cách giữa hai bên dần rút ngắn.

Thấy cảnh này, sự kinh hãi trong mắt ba người càng đậm hơn.

Chỉ phát ra hơi thở mà đã có thể ảnh hưởng không gian chung quanh mình?

Giờ phút này, không gian quanh Ám Ma kiếm bắt đầu trở nên vặn vẹo!

Như sắp đạt tới một điểm tới hạn!

Ba người điên cuồng phun máu tươi ra!

Liên tiếp bại lui!

Trước người bọn họ chỉ còn lại tầng lá chắn cuối cùng.

Nhìn đạo kiếm mang với uy lực không hề suy yếu chút nào đang tới gần, ba người không khỏi luống cuống.

Bọn họ biết, chắc chắn là tầng lá chắn linh khí cuối cùng này không cách nào ngăn cản nổi kiếm mang!

Ba người hoảng loạn lấy Bảo Khí ra khỏi nạp giới.

Tâm thần chấn động dưới.

Bọn họ nháo nhào ném Bảo Khi về phía trước!

Mặc kệ là thứ gì, chỉ cần có thể ngăn cản đạo công kích này là được.

Cũng có thể nói là kéo dài thời gian, kéo dài tới khi quân chi viện đến!

Nơi này cách Đại Liệt cốc không quá xa.

Chỉ cần chống đỡ thêm một chút!

Chỉ là ý tưởng thì tốt đẹp nhưng hiện thực thì lại vô cùng tàn khốc.

Kiếm mang màu đen chém vào tầng lá chắn linh khí cuối cùng, tầng lá chăn liền vỡ tan.

Đồng thời những Bảo Khí bọn họ ném ra cũng bị cắt nát nhưng chung quy vẫn có một chút hiệu quả.

Tốc độ của kiếm mang màu đen đã chậm lại!

Ba người nhẹ nhàng thở ra, nhưng vẫn không ngừng tay.

Mấy ngày nay, dọc đường đi, bọn họ chém giết vô số tán tu, huỷ diệt mấy tông môn thế gia.

Những tài nguyên như Bảo Khí thì đại hoàng tử cảm thấy chướng mắt.

Đều cho bọn họ phân phối với nhau.

Cho nên trong nạp giới của ba người có khá nhiều bảo Khí.

Đang lúc bọn họ nhẹ nhàng thở ra, bỗng có từng đạo kiếm ý xuất hiện vây quanh!

Chỉ thấy đứng Diệp Thu Bạch vẫn đứng trên dòng sông kiếm ý, sắc mặt tái nhợt, hắn mở bàn tay rồi lật xuống!

Kiếm vực triển khai!

Ngay sau đó, nhân lúc ba người không kịp phản ứng thì giơ một ngón tay ra!

Kiếm ý bàng bạc trong kiếm vực lập tức ngưng tụ thành ba thanh cự kiếm sắc nhọn.

Trực tiếp đâm thẳng vào giữa lưng ba người.

Nháy mắt, ba thanh kiếm sắc nhọn liền xuyên thủng thân thể của ba người!

Đồng tử của cả ba đột nhiên co rụt lại!

Hơi thở đang nhanh chóng trôi đi!

Ánh mắt cũng chậm rãi lờ đờ, vô thần.

Không nghĩ tới.

Ba người bọn họ là cường giả Càn Nguyên cảnh hậu kỳ, dù đã liên thủ nhưng vẫn bị một kiếm tu trẻ tuổi chỉ có tu vi Thủy Dật cảnh hậu kỳ chém giết!

Thực lực và thiên phú của người này quá đáng sợ.

Chỉ sợ nếu như không trừ thì ngày nào đó Lạc Nhật vương triều sẽ huỷ diệt trong tay kiếm tu này.

Đương nhiên, nghĩ đến đây, ba người đã hoàn toàn mất đi sự sống.

Bị kiếm ý trong kiếm vực tiêu diệt tất cả sinh cơ!

Thấy cảnh này, Diệp Thu Bạch mới nhẹ nhàng thở ra, thu liễm hơi thở.

Hắn hạ xuống trên mặt đất, sau khi dùng một viên đan dược mà sư tôn cho xong mới cảm thấy tốt hơn một chút.

Đám người đại trưởng lão Thiên Thanh tông tới gần, vừa định nói chuyện thì đã bị Diệp Thu Bạch ngăn lại, hắn lo lắng nói: "Có gì thì trở về rồi nói, hiện tại lập tức đi!"

Hắn cảm giác được có một bóng dáng mang theo thi khí vô tận đang nhanh chóng phóng về phía bọn họ!
Bạn cần đăng nhập để bình luận