Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 841 - Tránh ra, ta muốn bắt đầu trang bức!

. . . .

"Tuy rằng ta mấy tên đệ tử không khiến cho ta bớt lo, nhưng cũng không phải kẻ mà các ngươi muốn giết liền giết. . . . . ."

Cùng với không gian vặn vẹo.

Một bóng người mặc áo bào trắng xuất hiện trước mặt Tiểu Hắc.

Khi mọi người đưa mắt nhìn về phía người áo trắng vừa xuất hiện.

Không ai có thể cảm nhận được hơi thở trong thân thể nam tử áo trắng, cũng không ai người có thể phát giác rốt cuộc hắn đang ở cảnh giới nào.

Ngay cả chín tên Thần Vương cảnh bên trong ma khí cũng như thế.

Cảm thấy nam tử này giống như một phàm nhân bình thường vậy.

E là. . . . . .

Cùng với Mạc Khải Huân, Trang Nghiêu và Cổ Tiêu ở nơi xa quan sát.

Nếu không phải phàm nhân, với thực lực của bọn họ mà cũng không cách nào cảm nhận được tu vi ở cảnh giới này.

Tề Sát Đạo cùng người Vô Gian Luyện Ngục và đám người Bích Lạc Hoàng Tuyền Điện, ba tên cao tầng Thiên Tấn Thương Hội.

Dù là cường giả cùng cảnh giới Thần Vương cũng không có khả năng tiếp một cách dễ dàng như thế!

Tồn tại thần bí đồng thời bồi dưỡng ra nhiều yêu nghiệt như thế?

Nhưng mà nào có một phàm nhân có thể tiếp được kim thoi sắc nhọn chứ?

Tất cả đều cảm thấy kinh dị không thôi.

Chín tên Thần Vương cảnh đều kinh sợ nhìn chằm chằm một màn này.

Chỉ dựa vào tay trần trực tiếp chộp lấy kim thoi sắc nhọn phá không mà đến vào trong lòng bàn tay.

Cảnh giới của nam tử áo trắng đã vượt xa bọn họ, vượt khỏi khả năng cảm ứng của bọn họ.

Đám người Tô gia Tô Mộ U, Linh Tiên Cung Lâm Trí Nam đều dùng ánh mắt mang theo tò mò xen lẫn kinh ngạc mà nhìn.

Hơn nữa còn ra tay nhẹ như nước chảy mây trôi, cực kỳ thong dong.

Đây là người mà trước đó bọn họ đã toàn lực điều tra nhưng ngay cả một chút dấu vết cũng không để lại.

Người này chính là sư tôn của mấy người Diệp Thu Bạch, Mục Phù Sinh, Tiểu Hắc sao?

Tử Y, ba tên thái thượng trưởng lão Thánh Phù tông và đám tông chủ.

Hơn nữa đều là yêu nghiệt trong các lĩnh vực bất đồng!

Nhưng mà nơi này có tới bảy người!

Ở giới vực trung vĩ độ này không có bất kỳ một thế lực nào có thể bồi dưỡng được nhiều yêu nghiệt như vậy. . . . . .

Dù sao một yêu nghiệt ra đời cần có khí vận cực đại đồng thời cũng yêu cầu nội tình cuồn cuộn không ngừng.

Ở trong mắt bọn họ.

Bọn họ có nghĩ tới, tồn tại có thể bồi dưỡng ra đám người Diệp Thu Bạch sẽ cực kỳ cường đại.

Dù sao có kẻ muốn giết đệ tử của hắn ngay trước mắt hắn nha.

Ừ, tức giận cũng là chuyện rất bình thường.

Nam tử áo trắng trông bình tĩnh nhưng từ đôi mắt mắt của hắn có thể thấy được sự bất đắc dĩ cùng với tức giận.

Chỉ là một người thì còn có thể nói là bình thường.

Chỉ có phong chủ Thiên Kiếm Phong Hoắc Chính Hành không có kinh ngạc như vậy.

Thậm chí biểu tình còn có chút thản nhiên.

Sở dĩ có biểu tình thế này là vì trước đó Hoắc Chính Hành đã từng nhìn thấy vị cường giả phía sau mấy yêu nghiệt này khủng bố đến thế nào, cùng với thực lực tựa như vực sâu, không thấy giới hạn.

Bảy tên thiên kiêu, không tên nào yêu nghiệt kém tên nào!

Ít nhất.

Chuyện này liền có chút khủng bố. . . . . .

Kiếm đạo, Nho đạo, đan đạo, phù triện chi đạo, luyện thể chi đạo. . . . . .

Thân làm sư tôn có thể không tức giận sao?

Nhưng chỉ có mấy người Diệp Thu Bạch biết, sư tôn tức giận cũng không phải nhằm vào đối phương.

Mà là nhằm vào bọn họ. . . . . .

Chắc chắn bây giờ sư tôn đang suy nghĩ sau khi trở về nên trừng phạt bọn họ như thế nào đây . . . . .

Diệp Thu Bạch thở dài, mạng nhỏ khó bảo toàn a. . . . . .

Hoắc Chính Hành bên cạnh tò mò quay sang hỏi:

"Sư tôn của ngươi tới mà ngươi còn than cái gì?"

Diệp Thu Bạch:

". . . . . . Bởi vì ta sắp phải cõng nồi."

Cái nào nặng cái nào nhẹ, Lục Trường Sinh còn không thể phân rõ?

Bắt lấy bạch phú mỹ, không phải toàn bộ gia sản đều là của ngươi sao?

Nhưng chỉ cần dùng đầu óc suy nghĩ một chút.

Kết quả người nhà đối phương không đồng ý, vứt ra một tờ chi phiếu để ngươi rời khỏi bạch phú mỹ.

Thật giống như là một tiểu tử nghèo kiết yêu đương với một bạch phú mỹ.

Còn cần ân tình?

Tuy rằng hiện giờ Ma Vương vực đã không bằng trước kia.

Nhưng vẫn là cường hào một phương ở giới vực vĩ độ cao.

Là một thế lực có được giới vực của riêng mình!

Ở giới vực vĩ độ cao.

Chỉ có những thế lực nhất lưu mới có thể có được giới vực riêng.

Nhưng mà Lục Trường Sinh lại phất phất tay nói:

"Thôi bỏ đi, lấy cũng vô dụng."

Nói đùa sao, sau khi Tiểu Hắc khôi phục lực thực sẽ đoạt lại Ma Vương vực.

Có thể nói toàn bộ Ma Vương vực đều thuộc về hắn nha.

Ân tình của Ma Vương vực sao?

"Xong việc, Ma Vương vực chúng ta chắc chắn sẽ cho các hạ thù lao phong phú nhất đồng thời thiếu các hạ một ân tình."

"Các hạ, chúng ta không có ý kết thù với ngươi, chỉ là người phía sau ngươi có thù hận không thể hóa giải với Ma Vương vực chúng ta không cho nên còn xin ngươi giao hắn cho chúng ta."

Nam tử cầm đầu bên trong ma khí ngưng trọng ôm quyền với Lục Trường Sinh, nói:

Lúc này.

Hoắc Chính Hành: "???"

Nhưng mà Lục Trường Sinh cũng không phải tiểu tử nghèo kiết gì đó. . . . .

Hắn chướng mắt ân tình của Ma Vương vực.

Chín tên Thần Vương bên trong ma khí đều sửng sốt.

Ngay sau đó, nam tử cầm đầu âm trầm nói:

"Các hạ là người từ phương thế lực nào?"

Lục Trường Sinh tiện tay bóp nát kim thoi đang niết trong lòng bàn tay trước ánh mắt kinh hãi của mọi người.

Sau đó buông tay thả mảnh vụn kim thoi theo gió phiêu tán.

"Sao?"

Lục Trường Sinh liếc nhìn nam tử cầm đầu, sát ý không thêm che giấu từ trong mắt lóe lên.

"Muốn tính sổ sau sao?"

Chỉ trong nháy mắt mà sát ý nở rộ liền áp chế ma ý màu đen, sát ý huyết sắc, lực lượng khủng bố của Thượng Cổ Viên Ma.

Cả ma thần chi ý Tiểu Hắc bùng nổ và ma thần huyết mạch!

Đều bị sát ý Lục Trường Sinh phát ra áp chế trong thời gian ngắn.

Diệp Thu Bạch, Hồng Anh, Tiểu Hắc, Ninh Trần Tâm, Thạch Sinh, Mục Phù Sinh, Mộc Uyển Nhi cũng hiểu được.

Nhóm người này đã chọc giận sư tôn.

Sư tôn vốn chính là loại cường giả mà cực kỳ chán ghét liên lụy nhân quả.

Kết quả các ngươi còn hỏi là người thế lực nào?.

Rất tốt đó.

Các ngươi xong đời rồi.

Cảm nhận được sát ý mà Lục Trường Sinh phóng xuất, lòng chín người đều run lên!

Thân thể cũng không nhịn được mà run rẩy!

Một cảm giác sợ hãi mãnh liệt đột nhiên bao trùm tâm thần bọn họ!

Từ sau khi bước vào Thần Vương cảnh về sau.

Cường giả có thể làm cho bọn họ sinh ra cảm giác này đã không còn nhiều!

Dù cho cao hơn bọn họ một cảnh giới cũng không có khả năng vừa lộ ra sát ý liền có thể làm cho bọn họ sợ hãi.

Nhưng mà nam tử cầm đầu vẫn cắn răng, cảnh giới hoàn toàn bùng nổ chống đỡ áp lực.

Sau đó trầm giọng nói:

"Các hạ. . . . . . Đây cũng không phải uy hiếp, ta chỉ muốn nói cho ngươi, nếu ngươi làm trì hoãn sự tình của Ma Vương vực, e là sẽ gặp phiền toái rất lớn. . . . . ."

Lục Trường Sinh lại chỉ vào phía trên nói:

"Không cần nóng nảy, toàn bộ giới vực trung vĩ độ đều bị ta dùng trận pháp ngăn cách rồi, dù phát sinh sự tình gì cũng không ai biết đâu."

"Hoặc có thể nói là với thực lực của các ngươi còn không đủ để đột phá trận pháp này mà truyền tin tức về."

Trước khi tới Lục Trường Sinh đã nghĩ đến chuyện này.

Trận pháp ngăn cách là thứ mà mỗi lần Lục Trường Sinh ra tay đều cần bố trí. . . . . .

Nam tử cầm đầu nghe mà sửng sốt, ngay sau đó thử truyền tin tức về Ma Vương vực nhưng mà đúng như lời nam tử áo trắng trước mắt, quả thực căn bản không cách nào truyền đi!

"Ngươi. . . . . . Rốt cuộc ngươi là ai?!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận