Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 711 - Vẫn chưa thỏa mãn

Ở một không gian khác.

Tiểu Hắc cũng đang bị vây trong một mảnh rừng rậm.

Cảnh tượng mà hắn gặp phải cũng không khác gì bên phía Diệp Thu Bạch.

Ở trước người của hắn đang có tám con điểu thú có hình thể cao bằng nhân loại đang dùng hai tròng mắt đỏ ngầu nhìn chằm chằm hắn từ trên những cành cây.

Trong đôi mắt đỏ thẫm nhìn chằm chằm Tiểu Hắc kia bao hàm cả sát ý.

Để mà phân tích cảnh tượng này.

Tiểu Hắc tất nhiên không tỏ ra bất kỳ thoái ý nào.

Mà hắn cũng không có bất kỳ hứng thú gì với cái thứ linh thảo hai lá toả ra linh khí nồng đậm mọc từ thân thể điểu thú kia.

Lúc này, hai con điểu thú trong số tám con đó bỗng nhiên lao xuống tấn công Tiểu Hắc từ hai hướng một trái một phải!

Nhưng Tiểu Hắc làm sao có thể coi là người bình thường được?

Trong mắt Tiểu Hắc giờ đây chỉ có duy nhất một ý niệm.

Tiếng rít của bọn chúng rất bén nhọn, nếu như đối thủ của chúng chỉ là một người bình thường thì e là thần hồn sẽ trực tiếp bị chấn nát!

Không phải vì tu luyện.

Chỉ thấy hai con điểu thú một trái một phải phân tán hai bên Tiểu Hắc đồng thời dùng hai cặp móng vuốt sắt dưới cái thân thể đồ sộ kia mà chộp về phía Tiểu Hắc!

Dù sao, phương thức tu luyện của Tiểu Hắc không cần mượn bất kỳ linh linh tài địa bảo nào bổ sung linh khí.

Đừng hỏi là hắn có bị ảnh hưởng hay không.

Cũng không phải để tăng cường sức mạnh của mình.

Thứ mà hắn muốn làm hiện giờ chính là xông xáo đánh một trận tay đôi điên cuồng cùng những ma thú này!

Chúng nó mở to cái mỏ chim, phát ra một hồi tiếng rít cực kỳ cổ quái.

Không khí trong quỹ đạo đường đi của những chiếc móng đang đánh về phía Tiểu Hắc bị xé rách ra, không gian xuất hiện ảo ảnh như cũng muốn bị xé mở.

Đó chính là dùng hai tay của chính mình xé đám ma thú trước mắt thành thịt vụn!

Luồng sức mạnh thuần tuý như thể có khả năng đánh cho một ngọn núi lớn thành đá vụn!

Tiểu Hắc đã tiến vào trạng thái cuồng bạo, tiếng rít của bọn chim chẳng qua là một ít chất xúc tác góp phần kích động chiến ý trong lòng Tiểu Hắc mà thôi!

Dưới những tia sáng vàng nhạt rải rác có thể xuyên qua tàng cây dày kia, cặp móng của bọn chúng như những khối kim loại mà phản xạ ra những vệt ánh bạc lấp loé.

Theo một tiếng cười điên cuồng, bàn chân Tiểu Hắc đột nhiên đạp lên mặt đất, lập tức, mặt đất chia năm xẻ bảy!

Trong con ngươi đỏ thẫm bao hàm sát khí của bọn chúng thế mà cũng xuất hiện một tia dao động!

Mắt thường không thấy được, nhưng bên tai lại luôn truyền đến tiếng xé gió kinh hoàng!

Bá đạo như thể muốn khiến cho toàn bộ thiên hạ cũng phải thần phục!

Giờ khắc đó, hai móng vuốt của con điểu thú này dĩ nhiên là đang liên tục uốn lượn biến hoá ra những hình dạng bất quy tắc, mà toàn bộ thân thể của nó cũng bị vung mạnh bay thẳng về phía sau!

Thấy thế, Tiểu Hắc nhếch miệng cười, trong nụ cười của hắn còn mang theo nét điên cuồng, chiến ý trong mắt hắn bắt đầu được khởi động, Ma Ý màu đen dần dần chiếm cứ toàn bộ con ngươi!

Mắt thường cũng có thể thấy được thân thể của điểu thú bị lõm hẳn vào!

Khi điểu thú còn đang trong quá trình bay ngược, hắn đã lướt người một cái mà chạy tới phía trên con điểu thú, rồi lại lập tức nắm tay thành đấm đánh thật mạnh xuống!

Nhưng Tiểu Hắc lại không vì đối thủ bị đánh bay mà buông tha con điểu thú này, chỉ thấy Tiểu Hắc lại lần nữa hóa thành một vệt đen mờ.

Hai con điểu thú xông tới trước mắt hắn, nhìn chăm chú vào đôi mắt của Tiểu Hắc.

Chỉ trong nháy mắt, thân hình Tiểu Hắc đã xuất hiện trước mắt con điểu thú kia.

Hắn vung một quyền đánh về phía cặp móng của con điểu thú!

Ầm ầm!

Nhưng hắn lại không đợi hai con điểu thú kịp làm ra loại phản ứng gì khác.

Thân ảnh của Tiểu Hắc lúc này cũng đã hóa thành một vệt đen mờ kéo dài về phía trước, chỉ dùng mắt thường thì khó có thể bắt được tốc độ hắn hiện tại, đích đến của hắn là con điểu thú phía bên trái!

Dãy cổ thụ cao chọc trời đứng lặng ở mảnh rừng này cũng bị cuốn vào cơn dao động mà đổ rụp ra!

Hàng loạt vết nứt kéo dài lan ra khắp chung quanh!

Từng cột máu tươi màu đen phun ra!

Thân hình điểu thú giống như đạn pháo mà bắn thẳng xuống phía dưới, ghim vào trong mặt đất!

Mặt đất xung quanh chỗ nó đáp đất lập tức nứt toác ra!

Nổ thành một cái hố thật lớn giữa luồng tro bụi cuồn cuộn...

Còn chưa hết hai quyền mà đã triệt để đánh chết một con điểu thú.

Khi đã đến cảnh giới này thì điểu thú cũng mở được linh trí.

Bọn chúng thấy không ổn.

Sáu con điểu thú còn lại cũng không chọn tiếp tục đứng quanh đó quan sát kịch hay, mà bọn chúng lập tức phát ra một tiếng rít nhọn rồi đồng thời phóng hết về hướng Tiểu Hắc!

Phương hướng xung kích của mỗi con điểu thú đều khác nhau.

Tiểu Hắc quát khẽ một tiếng, cơ bắp trên hai tay giống như được gắn máy bơm, các bó cơ đột nhiên căng tròn lên!

Sau khi bắt được hai con chim.

Lực đạo to lớn đến thế cũng không cách nào khiến cho thân thể Tiểu Hắc dao động dù chỉ một li, hắn đúng nghĩa là đang bất động như núi!

Vuốt chim sắc bén đến thế lại chỉ có thể để lại một vệt trắng trên bàn tay Tiểu Hắc!

Hai tay hắn lập tức bắt được hai cái móng vuốt sắc bén của hai con điểu thú đã tiến công đến trước mặt hắn.

Tiểu Hắc không có đứng bất động tại chỗ mà là chủ động xuất kích, hắn xông về phía trước, đồng thời còn duỗi hay tay ra!

Từng luồng chiến ý phun trào ra từ trong thân thể Tiểu Hắc!

Ma ý ngập trời vào giờ khắc này cũng đang bộc phát hết ra không kìm nén tí nào!

Ma ý bao vây ở trên thân thể Tiểu Hắc.

Tại giờ khắc này, năm đạo hoa văn cũng đang hiển lộ lóng lánh trên làn da của Tiểu Hắc.

Trong đó có một đường vân có ánh lửa màu đen thấp thoáng lượn lờ.

Chính là Địa Tâm Hắc Viêm!

Chính là vật Hắc Diễm Ma Sư giao cho hắn.

Dưới sự bao phủ của Vạn Cổ Ma Thể và Ma Ý, lực lượng thân thể của Tiểu Hắc lại tăng vọt thêm một bước!

Khi mấy con điểu thú kia đồng loạt đánh tới.

Nhận thấy một màn này, Tiểu Hắc quét ánh mắt khắp chung quanh, chiến ý trong mắt càng thêm nồng đậm.

Giao chiến với bất cứ ai cũng là đang giao chiến bằng sức mạnh của cả cơ thể!

Phương thức chiến đấu của Tiểu Hắc cũng chính là đấu pháp bắt buộc hắn không có bất kỳ cơ hội né tránh nào!

Chẳng qua, đây không phải là đang chiều theo ý của của Tiểu Hắc sao?

Khiến cho Tiểu Hắc chỉ có thể lấy cứng đối cứng!

Nhưng lại phong tỏa toàn bộ lộ tuyến Tiểu Hắc có thể dùng để tránh né lại!

Hai bàn tay đang nắm chặt móng vuốt sắc bén hai con điểu thú bỗng phát ra một nguồn sức lực mạnh đến mức khiến đối phương không cách nào chống cự, hắn quăng ném hai con điểu thú này về phía năm con còn đang lao tới kia!

Coi hai con điểu thú này như là vũ khí của mình!

Còn dùng tốc độ cực nhanh để xẹt qua năm con điểu thú còn lại, không cho bọn chúng có bất kỳ thời gian nào để phản ứng.

Hai con điểu thú bị Tiểu Hắc quăng ra cũng trực tiếp bị đánh bay ra ngoài!

Cùng lúc đó, Tiểu Hắc cũng không buông hai chiếc móng của của hai con điểu thú kia ra, mà lại vung mạnh xuống về phía mặt đất!

Bùm!

Mặt đất nứt ra, bụi nổi lên bốn phía!

Hai con điểu thú lần lượt phát ra tiếng rống đau rít!

Động tác của Tiểu Hắc cũng không vì vậy mà dừng lại.

Trên mặt hắn còn đang mang theo nụ cười điên cuồng, hai tay lại đột nhiên dùng sức lần nữa nắm hai con điểu thú kia lên, sau đó lại lần nữa đập xuống!

Ngay lập tức, toàn bộ mảnh rừng rậm vốn đang mờ mờ ảo ảo vì những tàng cây dày đặc cản bước ánh sáng, bây giờ lại bị tro bụi mịt mù bay tán loạn, càng là không hề còn sót lại chút ánh sáng gì!

Mặt đất cũng đang không ngừng dao động như thể động đất vừa mới xảy ra.

Tiếng nổ vang thật lớn không ngừng vờn quanh ở trong rừng rậm giống như đây không phải rừng mà là hang động trống!

Cho đến khi năm con ma thú còn lại tiếp tục lao về phía Tiểu Hắc thì Tiểu Hắc mới buông móng vuốt sắc bén của hai con điểu thú kia ra.

Khi đó mới có thể nhìn thấy được thân thể của hai con điểu thú kia đã biến thành một mớ bầy nhầy, máu thịt mơ hồ...

Mặt đất bị phủ trong màu máu đen của bọn ma thú bắn tung tóe, cùng với thân cây mọc cổ thụ chung quanh bị đốn đổ...

Dưới nắm đấm của Tiểu Hắc, năm con điểu thú còn lại hoàn toàn không có bất kỳ con đường sống nào để chọn lựa.

Trong lúc quần ẩu, cho dù móng vuốt của bọn ma thú có thể công kích trúng thân thể Tiểu Hắc, thì cũng không thể gây ra thiệt hại đáng kể.

Chỉ vẻn vẹn là lưu lại vài vệt trắng mờ ở trên thân thể hắn...

Trong Tháp tu luyện này, linh khí, thần hồn lực đều bị áp chế.

Tháp tu luyện

Có thể nói, cho dù là Mục Phù Sinh hay là Diệp Thu Bạch thì cũng hoàn toàn không phải là đối thủ của Tiểu Hắc!

Rất nhanh, mấy con điểu thú đã bị giải quyết toàn bộ.

Giữa khu rừng rậm chỉ còn lại một mảnh hỗn độn...

Ngay giây phút một điểu thú bất kỳ bỏ mình, gốc linh thảo hai lá mọc từ trong thân thể của nó cũng sẽ hóa thành một đạo linh khí cực kỳ tinh thuần dung nhập vào trong mộc bài nơi cổ tay Tiểu Hắc.

Đương nhiên, Tiểu Hắc lại không thèm để ý những thứ này tí nào.

Khung cảnh rừng rậm chung quanh cũng theo đó mà tiêu tán, một cái cầu thang xoáy bỗng xuất hiện ở trước người Tiểu Hắc.

Thấy thế, Tiểu Hắc nhếch miệng cười rồi bước nhanh đi lên cầu thang mà leo lên tầng trên.

Hắn vẫn chưa thỏa mãn!
Bạn cần đăng nhập để bình luận