Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 1372 - Đánh người như vẽ tranh

Trong Lục giới vốn có tứ đại Thần thú tộc.

Lần lượt là Long, Phượng, Huyền Vũ và Bạch Hổ.

Chỉ là hiện nay chỉ còn Bạch Hổ tộc ẩn náu không ra, ba tộc còn lại đều đã tuyệt diệt.

Huyền Vũ đại diện cho tộc có năng lực phòng ngự cường đại nhất.

Cũng là tồn tại có khả năng phòng ngự hàng đầu trong tất cả các Thần thú.

Huyền Minh Thánh tử nói ra lời này không tính là cuồng vọng.

Khi Huyền Minh Thánh tử vừa dứt lời, toàn thân hắn bỗng phát ra hắc quang.

Một luồng khí tức cực kỳ nặng nề như lĩnh vực triển khai!

Ngay cả Thái Tử cũng phải đánh giá Huyền Minh Thánh tử cao hơn chút.

"Kế tiếp ngươi sẽ không còn cuồng vọng được nữa, ta sẽ cho ngươi biết thân thể mà ngươi tự hào trước mặt ta chỉ là trò cười!"

Khí tức của Huyền Minh Thánh tử cũng tăng vọt!

Huyền Minh Thánh tử cau mày, sau đó cười gằn, khụy người xuống, hai chân dang rộng làm thủ thế tấn công!

Chúng trôi nổi lơ lửng quanh người Tiểu Hắc, khiến cơ thể hắn nặng nề hơn không ít.

Khi sóng lớn đến gần, thân ảnh của Huyền Minh Thánh tử liền xuất hiện trên cơn sóng dữ, đạp sóng tấn công!

Trong lĩnh vực này, hắc quang dần dần trở nên đậm hơn, bắt đầu bao quanh Tiểu Hắc.

Vừa dứt lời, đầu gối của Huyền Minh Thánh tử đột nhiên duỗi thẳng, bóng dáng lập tức biến mất tại chỗ!

Không chỉ vậy, lúc này toàn thân Huyền Minh Thánh tử đều được bao phủ bởi lớp vảy đen nhánh! Những giọt nước đó ngưng tụ quanh thân Huyền Minh Thánh tử, có một mai rùa khổng lồ xuất hiện!

Tiểu Hắc thậm chí có thể cảm nhận được không khí xung quanh đang trở nên ẩm ướt, xuất hiện từng giọt nước đen mang cho hắn cảm giác vô cùng nặng nề.

Còn Tiểu Hắc lại thản nhiên nói: "Chuẩn bị xong chưa?"

Cơ thể hắn co lại như một hài nhi mới sinh lao về phía Tiểu Hắc!

Phải nói rằng, thân là Thánh tử của Huyền Vũ Thần Triều, hắn vẫn có chỗ hơn người.

Lúc này thân thể của Huyền Minh Thánh tử được bao bọc trong trọng thủy đen kịt nặng nề, lực đạo so với một quyền trước đó ít nhất gấp ba bốn lần!

Trong Huyền Minh lĩnh vực, từng giọt trọng thủy đen kịt ngưng tụ thành một cơn sóng dữ cuồn cuộn lao về phía Tiểu Hắc.

Không dùng nắm đấm, cũng không dùng chân.

Huyền Minh Thánh tử cũng lăn về phía sau nhưng nhanh lại điều chỉnh lại thân hình, như không có chuyện gì xảy ra mà tiếp tục lăn về phía Tiểu Hắc!

Nhưng mà không giống như trước, sau khi va chạm với thân thể Huyền Minh Thánh tử, Tiểu Hắc lại cảm nhận được đau đớn từ nắm tay truyền tới!

Tiểu Hắc nhìn nắm tay đầy máu của mình, cười toe toét:

Ngay sau đó hắn hung hăng tung một quyền mạnh mẽ đánh về phía Huyền Minh Thánh tử đang lăn tới!

Khí huyết bắt đầu quấn quanh đôi nắm tay của Tiểu Hắc.

Tiểu Hắc thấy vậy, lực lượng từ chín loại hoa văn hội tụ vào nắm tay phải.

Huyết mạch quấn quanh, huyết mạch sôi trào!

Một ngọn lửa bắt đầu bùng cháy dọc theo khí huyết trên nắm tay!

Phụt!

Nắm tay nện mạnh vào thân thể của Huyền Minh Thánh tử.

Đòn tấn công thông thường không có tác dụng sao? Chỉ là phân tán sức mạnh thôi, để ta xem hắn có thể chịu đựng được bao lâu!"

Nói xong hắn chủ động lao về phía Huyền Minh Thánh tử đang lăn tới!

Lần này ma khí đen ngòm trời bắt đầu sôi trào, ngưng tụ thành hư ảnh Ma thần sau lưng Tiểu Hắc.

Như thể người Huyền Minh Thánh tử có từng chiếc gai nhọn đâm xuyên qua nắm đấm của Tiểu Hắc!

Lời còn chưa dứt.

"Hắc huynh, khi năm tay của ngươi đánh vào người hắn, lực lượng đều bị phân tán ra lớp vảy khắp người và cái mai rùa khổng lồ kia! Chỉ sợ những đòn tấn công thông thường sẽ không có tác dụng gì..."

Đứng một bên quan chiến, sắc mặt Đàm Tông Chiếu không khỏi trở nên nghiêm trọng, nói:

"Không phải so đấu huyết mạch sao? Vậy thì xem xem huyết mạch của ai cường đại hơn."

Tiểu Hắc cười gằn, tung một quyền vào thân thể đang lăn tới, đánh hắn bay ra ngoài lần nữa, nắm tay tiếp tục bị thương, máu thịt be bét!

Nhưng Tiểu Hắc dường như không cảm thấy đau đớn, không đợi thân thể đang bay ngược của Huyền Minh Thánh tử dừng lại, hắn nhanh chóng đuổi theo!

Trong hắn như Hồng Hoang mãnh thú xuất hiện phía trên thân thể đang lăn ngược, hai tay nắm chặt thành một cái chùy nện từ trên xuống!

Thân thể vẫn còn đang bay ngược của Huyền Minh Thánh tử như một viên đạn pháo bắn mạnh vào mặt đất!

Ầm ầm!

Tiếng nổ liên hồi vang lên không dứt trong Huyền Minh lĩnh vực, chiến đấu kịch liệt tới mức không gian vặn vẹo, xuất hiện vết rách.

Huyền Minh Thánh tử cuộn tròn cơ thể như một quả bóng, liên tục bị Tiểu Hắc đánh tới đánh lui.

Lúc này nắm tay của Tiểu Hắc đã lộ cả xương trắng hếu...

Giống như một bộ giáp có tính phòng ngự cao, dù cấp độ có cao đến đâu mà chịu tấn công liên tục với cường độ lớn thì tính phòng ngự cũng sẽ giảm.

Đúng vậy, mỗi một quyền của Tiểu Hắc đều vô tình làm hỏng lớp vảy phòng ngự của Huyền Minh Thánh tử.

"Ngươi chỉ cứng hơn mai rùa bình thường một chút mà thôi."

Tiểu Hắc đột nhiên nhếch miệng cười, trong mắt tràn đầy sự mỉa mai:

"Theo ta thấy..."

"Bất kỳ sự vật nào cũng có một giới hạn thừa nhận, chỉ cần đạt đến giới hạn đó thì sẽ vỡ, ngay cả phòng ngự tuyệt đối cũng không ngoại lệ."

Thân thể cuộn tròn lúc này cũng duỗi thẳng đập thẳng vào tường mộ thất.

Bức tường vẫn nguyên vẹn nhưng thân thể Huyền Minh Thánh tử lại như dính chặt vào đó, nhất thời không rơi xuống!

Đánh người như treo tranh.

Thái tử và Đàm Tông Chiếu cũng không khỏi kinh ngạc nhìn nhau, lúc này từ lớp vảy đen ngòm trên khắp người Huyền Minh Thánh tử bắt đầu có máu tươi chảy xuôi!

Máu tươi nhanh chóng nhuộm đỏ thân thể Huyền Minh Thánh tử.

"Khụ. ."

Huyền Minh Thánh tử lại ho ra một ngụm máu, mở to đôi mắt đỏ lòm nhìn chằm chằm Tiểu Hắc, hoảng sợ nói:

"Ngươi làm như thế nào?"

Tiểu Hắc liếc nhìn nắm tay gần như nát bấy của mình đang nhanh chóng hồi phục rồi ngẩng đầu lạnh nhạt nói:

Bỗng một quyền giáng xuống khiến nụ cười trên mặt Huyền Minh Thánh tử tắt ngúm, sau một thoáng ngưng trệ, mặt hắn đỏ bừng lên rồi phun ra một ngụm máu tươi.

Huyết mạch sôi trào mãnh liệt, một quyền lại một quyền đánh vào thân thể Huyền Minh Thánh tử!

Ngay sau đó thân hình Tiểu Hắc lóe lên, một lần nữa xuất hiện trên đường lăn của Huyền Minh Thánh tử, một tiếng gầm trầm đục từ cổ họng hắn phát ra!

Tiểu Hắc cười gằn: "Thật sự không thể tổn thương ngươi sao?"

"Quả là một kẻ lỗ mãng không đầu không óc, ngươi liên tục tấn công như vậy có tác dụng gì sao? Không thể làm tổn thương ta, ngược lại còn khiến bản thân bị thương!"

Huyền Minh Thánh tử vừa lăn vừa cười lớn:

Nước chảy đá mòn... Đúng vậy, nhưng nắm đấm của Tiểu Hắc không phải nước.

Huyền Minh Thánh tử nghiến răng nghiến lợi nhìn Tiểu Hắc, sát khí trong mắt như muốn trào ra.

"Những kẻ dám nhục mạ huyết mạch Huyền Vũ đều đã trở thành một cái xác."

Tiểu Hắc gật đầu: "Ta chờ."

Huyền Minh Thánh tử từ trên tường rơi xuống, hai tay kết ấn, những giọt nước đen ngòm trong lĩnh vực Huyền Minh bắt đầu có dị động!
Bạn cần đăng nhập để bình luận