Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 494 - Hổ Kình Ma Sa

. . . . . . . . . . . .

Khang gia vẫn luôn là thế lực đứng cuối trong ba thế lực lớn ở Thanh Hải thành.

Nguyên nhân là do Khang gia chỉ sở hữu một hải vực, tài nguyên cằn cỗi hơn hai thế lực khác.

Vì sao Dương gia đột nhiên như hổ rình mồi nhìn chằm chằm Khang gia?

Ngược dòng thời gian về mấy tháng trước.

Khang gia phát hiện linh khí dao động ở một chỗi sâu trong hải vực.

Bọn họ muốn thâm nhập để điều tra nhưng nơi đó có một tầng bình chướng vô hình ngăn cách.

Theo thời gian trôi qua, tầng bình chương vô hình này đang dần dần biến mất, linh khí dao động cũng càng mạnh hơn.

Các trưởng lão phía sau đều kinh hãi!

Khang Diệu nhíu mày nói:

Sau đó mới có tình cảnh hôm nay.

"Hắn chỉ là một người ngoài!"

Tin tức này nhanh chóng bị Dương gia cùng với phủ Thành chủ biết được.

Các trưởng lão nghe xong đều yên lặng không nói.

Có người phỏng đoán.

"Chuyện này sớm đã không còn là bí mật."

Phủ Thành chủ biết mà không động còn Dương gia thì bắt đầu cướp đoạt!

Thiên Thanh hải vực cấm không là bởi vì thần vật trong chỗ sâu phát ra lực lượng trấn áp!

"Gia chủ!"

Diệp Thu Bạch suy nghĩ chút rồi gật gật đầu.

Nghe Khang Diệu nói cho Diệp Thu Bạch biết mấy chuyện này.

Hiện tại hắn cần nhanh chóng gia tăng thực lực.

"Huống hồ nếu không nhờ Diệp tiểu hữu thì hải vực của chúng ta đã nhường cho người khác!"

"Bình chướng bên trong hải vực sắp hoàn toàn tiêu tán, tính thời gian thì chỉ mấy ngày nữa thôi, Diệp tiểu hữu có thể theo ta tiến đến dò xét."

Lúc này có khách không mời mà đến.

Người Khang gia đều đi tới hải vực.

Dương gia chủ cười nói:

Dù sao Tà vực là thế lực mà hắn bây giờ không cách nào chống lại. . . . . . .

"Đây là hải vực của Khang gia!"

Có bí cảnh hay gì đó có thể giúp bản thân rèn luyện hắn đều phải tranh thủ.

"Khi nào đến lượt ngươi xen miệng?"

Sắc mặt tên trưởng lão này tái nhợt phun ra một ngụm máu tươi, lui về sau mấy chục thước!

Nghe vậy, Dương gia chủ liếc mắt nhìn, hơi thở Hợp Đạo cảnh đỉnh trực tiếp áp lên người tên trưởng lão này.

Bảy ngày sau, bình chướng đã biến mất.

"Khang gia chủ, biệt lai vô dạng nha, không cần lo lắng, hôm nay chúng ta không phải tới kiếm chuyện."

"Vậy các ngươi nhanh rời đi đi!"

Có trưởng lão quát lớn:

Diệp Thu Bạch tự nhiên cũng ở trong đội ngũ.

Chỉ thấy gia chủ Dương gia mang theo đoàn người mênh mông cuồn cuộn đi tới.

"Dương gia chủ, ngươi tới làm cái gì?"

Nhìn người tới, Khang Diệu âm trầm nói:

Khang Diệu dời bước đi tới trước người trưởng lão ngăn cản hơi thở rồi nói:

"Dương gia các ngươi khinh người quá đáng!"

"Khinh người quá đáng sao?

Nơi này là Thiên Thanh hải vực, đã có thần vật xuất thế thì tự nhiên liên quan đến tất cả người ở Thanh Hải thành rồi, có đúng hay không?"

Sắc mặt người Khang gia đều khó coi.

Xem ra Dương gia quyết định cắm một chân.

"Hải vực bị một cỗ lực lượng vô hình cấm không, ta là thành chủ Thanh Hải thành, tự nhiên không thể ngồi yên nhìn."

Người phủ Thành chủ theo sau.

Khang Diệu thấy một màn như vậy, sắc mặt cực kỳ âm trầm nhưng lại không cách nào phát tác.

Ngay sau đó, bên Dương gia, Dương Hoành cùng với Dương Triều đã nhảy vào trong nước.

Người Khang gia đều gật gật đầu.

"Tất nhiên sẽ không dễ dàng lấy được cho nên nếu như có nguy hiểm thì lập tức rút đi!"

"Chỗ sâu nhất của xoáy nước chính là trung tâm phát ra linh khí, có một luồng sáng mỏng manh."

"Thần vật ở sâu bên dưới, người chúng ta cũng chỉ có thể nhìn thấy một xoáy nước thật lớn."

Bởi vì có gì cũng vô dụng.

Chỉ có thể nhẫn nhục chịu đựng!

Sau đó Khang Diệu cùng người Khang gia lên thuyền.

Người Dương gia và phủ Thành chủ cũng lên thuyền của mình đi theo thuyền Khang gia đến nơi có linh khí dao động!

Thuyền của ba thế lực nhanh chóng đến trung tâm linh khí dao động.

"Xem ra, lời đồn không giả, đúng là có thần vật ở phía dưới."

Trong mắt gia chủ Dương gia tràn ngập sự tham lam.

Thành chủ cũng cười nói:

"Chúng ta không chiếm tiện nghi, ai dẫn đầu thì người đó giành trước."

Khang Diệu khó chịu nhưng không thể nói gì.

Thân ở thế yếu, bị cường giả cướp đoạt, có nói nhiều cũng vô dụng.

"Cá lớn nuốt cá bé là chuyện bình thường ở giới tu đạo, đã sớm nhìn quen."

Diệp Thu Bạch cười cười:

"Thật sự không biết xấu hổ!"

Khang Hải Quỳnh đi bên cạnh Diệp Thu Bạch, tức giận nói:

Dù sao hai thế lực này đều cường đại hơn Khang gia bọn hắn.

Lúc Khang Hải Quỳnh cùng với Khang Thành cũng muốn hành động thì Diệp Thu Bạch lại cản bọn họ.

"Từ từ đã."

Khang Thành cảm thấy khó hiểu nói:

"Nơi này không có nguy hiểm, ta đã dò xét qua."

Diệp Thu Bạch lại nói:

"Đây là trong tình huống thần vật chưa có xuất thế, hiện tại ai biết tình huống sẽ như thế nào."

Khang Diệu cũng đồng ý: "Diệp tiểu hữu nói không sai."

Có thiên phú mà vẫn không cao ngạo, không nóng nảy.

Loại người này chắc chắn sẽ đặt chân đến đỉnh!

Người phủ Thành chủ cũng không có sốt ruột, yên lặng quan sát.

Lúc này linh khí bắt đầu sôi trào.

Phía dưới có từng xoáy nước xuất hiện tạo ra sóng biển quanh ba con thuyền.

Đồng thời, Dương Hoành cùng với Dương Triều tái mặt quay trở về trên thuyền.

Những người còn lại thì không thấy bóng dáng!

Gia chủ Dương gia hỏi:

"Phát sinh cái gì?"

Dương Hoành ngưng trọng nhìn chằm chằm phía dưới.

Có một bóng đen to lớn đang nhanh chóng lướt qua!

"Hổ Kình Ma Sa. . . . . ."

Sắc mặt gia chủ Dương gia thay đổi.

Hổ Kình Ma Sa chính là một ma thú cực kỳ hung tàn trong hải vực.

Thực lực cực kỳ mạnh mẽ!

Hơn nữa đầu Hổ Kình Ma Sa bên dưới đã đạt tới Biến Huyết cảnh!

"Thần vật chắc chắn phải có dị thú bảo hộ."

Lúc này thành chủ lên tiếng:

"Hai vị gia chủ giằng co nơi đây cũng không có bất kỳ tác dụng nào."

"Ba phe chúng ta liên thủ giữ chân Hổ Kình Ma Sa, các ngươi thấy thế nào?"

Dương gia chủ và Khang Diệu đều gật gật đầu.

"Vậy động thủ đi."

Nói xong, thành chủ dẫn đầu nhảy vào trong nước!

Dương gia chủ và Khang Diệu theo sát sau.

Không bao lâu sau trong biển liền có linh khí dao động cực kỳ cuồng bạo.

Hay nhấc lên từng cơn sóng lớn.

Diệp Thu Bạch nói:

"Đi thôi."

Nói xong liền nhảy xuống nước!

Mọi người cũng không chút do dự đuổi theo.

Trong biển.

Hổ Kình Ma Sa đã tạm thời không có ở đây.

Chung quanh có tám xoáy nước đang xoay tròn!

Nếu như không cẩn thận sẽ bị lực hút cường đại cuốn vào.

Diệp Thu Bạch lặn xuống chỗ sâu rồi nhanh chóng ngừng lại.

Ở trước mắt hắn có một xoáy nước thật lớn.

Trong xoáy nước tràn ngập lực lượng trấn áp.

Chỗ sâu nhất trong xoáy nước có một luồng sáng nhạt.

Hiển nhiên đây là nơi mà Khang Diệu nói.

Dương Hoành cùng với Dương Triều đến bên, vẻ mặt tràn ngập sự tham lam.

Những người còn lại cũng cuồng nhiệt quan sát!

Khang Thành nhìn Diệp Thu Bạch rồi hỏi:

"Hiện tại nên làm gì?"

Diệp Thu Bạch nói:

"Tự nhiên là tìm người thăm dò."

Dứt lời hắn liền hướng mắt về phía Dương Hoành cách mình không xa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận