Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 1188 - Thân phận khả nghi

. . . .

Thống lĩnh trong Ma vương cấm quân không chỉ cần làm cho thuộc hạ tin phục bằng thực lực mà còn phải có khả năng lãnh đạo tương xứng.

Dù sao sau khi Tiểu Hắc tiếp nhận Nhạc Tuần doanh thì cấp dưới vẫn không thay đổi.

Cấp dưới quanh năm đi theo Nhạc Tuần dẫn đến bọn họ chỉ tán thành năng lực của Nhạc Tuần, sau khi Tiểu Hắc tiếp nhận tất nhiên sẽ xuất hiện tình huống không tín nhiệm.

Một vị thống lĩnh nếu như không cách nào làm cho thuộc hạ tin phục, chính là một chuyện cực kỳ đáng sợ.

Hiện giờ bên dưới luận võ đài, sắc mặt đám thuộc hạ của Nhạc Tuần đều không dễ coi, ánh mắt nhìn về phía Tiểu Hắc cũng tràn ngập địch ý!

Lúc này đại thống lĩnh nhìn về phía Nhạc Tuần, nói:

"Nhạc Tuần, ngươi đã bị hạ vị, hiện giờ có hai lựa chọn, thứ nhất chính là rời khỏi Ma vương cấm quân, đương nhiên bổn thống lĩnh không hy vọng ngươi chọn cái này, thứ hai chính là trở thành thuộc hạ của Hắc Mộc."

Nghe vậy, đại thống lĩnh cũng hài lòng gật gật đầu.

"Luận võ kết thúc, ai về doanh trướng nấy, ngày mai tiếp tục huấn luyện."

Sau đó nhìn về phía Tiểu Hắc, nghiêm túc nói:

Ninh đại thống lĩnh chính là một tên đại thống lĩnh khác.

Nhưng Nhạc Tuần lại lắc đầu nói:

Lúc này, Nhạc Tuần cũng đỡ cánh tay đi tới trước mặt Tiểu Hắc, vẻ mặt phức tạp nói:

Trong tình huống bình thường, sau khi thống lĩnh bị hạ vị đều sẽ lựa chọn thoát ly Ma vương cấm quân, dù sao người trong cấm quân đều tâm cao hơn trời, ngạo khí mười phần. Không có vị thống lĩnh nào nguyện ý trở thành cấp dưới.

Dứt lời, đại thống lĩnh liền xoay người rời đi.

"Ta lựa chọn ở lại cấm quân."

Huống chi là loại thiên tài như Nhạc Tuần?

"Được rồi, tạm thời như vậy đi, về phần Hắc Mộc thống lĩnh cần hoàn thành nhiệm vụ gì thì đợi ta trở về sẽ thương nghị với Ninh đại thống lĩnh."

Tiểu Hắc nhìn về phía Nhạc Tuần, lập tức ném cho hắn một viên đan dược.

"Ta sẽ tự tay lấy lại thứ thuộc về mình."

"Đan dược này có thể chữa trị tay ngươi."

Những người khác cũng theo thống lĩnh trở về doanh trướng của mình.

"Nếu ngươi tín nhiệm ta, trong khoảng thời gian này ta sẽ phụ tá ngươi."

Ma Đằng cười khổ nói:

Tiểu Hắc ôm quyền.

Nói xong, Ma Đằng cũng muốn rời đi.

Lúc này Ma Đằng cũng bất đắc dĩ đi tới trước mặt Tiểu Hắc, nói:

Ma Đằng liếc mắt nhìn thấu, cười mắng:

Nhạc Tuần sửng sốt, lập tức gật gật đầu.

Tiểu Hắc nhìn Thư Minh, hỏi:

Thư Minh mừng rỡ, sau đó dùng ánh mắt đáng thương nhìn Tiểu Hắc.

"Ngươi muốn đi theo Hắc Mộc thống lĩnh, vậy cứ hỏi hắn, chỉ cần hắn nguyện ý thu ngươi thì đi đi."

"Hắc Mộc... Thống lĩnh, chúc mừng."

Thư Minh lại trực tiếp chạy tới nói:

"Ma Đằng thống lĩnh, cái kia..."

Lề mề ngược lại không giống tính cách "trầm mặc ít nói" của Thư Minh.

"Ta vốn muốn chờ ngươi trưởng thành tiếp nhận vị trí của ta, nhưng nào biết ngươi trực tiếp đánh bại Nhạc Tuần..."

"Nếu có chỗ nào không hiểu, ngươi có thể hỏi Nhạc Tuần hoặc là tới hỏi ta."

Tiểu Hắc gật đầu nói: "Đa tạ."

"Bất quá ngươi tiếp nhận Nhạc Tuần doanh, thuộc hạ tất nhiên sẽ không phục, nếu như không để cho bọn họ tin phục thì tiếp theo sẽ rất khó quản lý, ngươi phải chú ý."

"Vì sao ngươi muốn đi theo ta?"

Thư Minh nghĩ nghĩ nói:

"Hợp ý? Hơn nữa ngươi cũng sẽ không quá thấy phiền khi nghe ta nói chuyện."

Tiểu Hắc suýt nữa đã cho Thư Minh một quyền, ta van cầu ngươi, ngươi không nên theo ta.

Huống hồ thiên phú của Hắc Mộc huynh mạnh như vậy, ta cũng muốn chứng kiến tương lai, đi theo ngươi sẽ có tiền đồ tốt hơn.

Thư Minh đột nhiên nghiêm túc nói:

"Chung quy là như vậy."

Đây mới là mục đích thực sự.

Cường giả vĩnh viễn không thiếu người đi theo!

"Gọi những người chưa làm nhiệm vụ đến bãi đất trống trước doanh trướng đi."

Tiểu Hắc cũng đang có ý này, nhanh chóng phất phất tay nói:

Đây là chuyện tất nhiên rồi.

"Đương nhiên, ta đề nghị bắt đầu quản lý cấp dưới, nếu không lúc làm nhiệm vụ sẽ không dễ quản lý."

"Lúc trước nhiệm vụ của ta là dẫn cấp dưới đi tìm một bí cảnh chưa khai phá, nói tóm lại chính là khảo nghiệm năng lực thống lĩnh của ngươi."

Nhạc Tuần suy nghĩ chút rồi nói:

Dứt lời, Ma Đằng rời đi.

Mấy người Tiểu Hắc cũng về tới Nhạc Tuần Doanh.

Trở lại doanh trướng, Nhạc Tuần liền bắt đầu giải thích cho Tiểu Hắc kết cấu của Nhạc Tuần doanh cùng với chuyện thống lĩnh cần làm.

Thật ra chuyện cần thống lĩnh làm cũng không nhiều.

Nhạc Tuần doanh tổng cộng có hai trăm bảy mươi người, trong tình huống bình thường không có nhiệm vụ, phải thống nhất tiến hành huấn luyện.

"Nhạc Tuần chỉ vào một địa điểm trên bản đồ, nơi này chính là nơi huấn luyện của Nhạc Tuần doanh."

"Bất quá mấy ngày nay bởi vì chuyện lệnh truy sát, cao tầng thường thường phát nhiệm vụ, đến lúc đó nên phân phối nhiệm vụ như thế nào cũng là do thống lĩnh làm."

Tiểu Hắc gật đầu, hỏi:

"Vậy nhiệm vụ của ta sẽ là gì?"

"Lúc này mới qua vài ngày, vốn còn đắc chí thu hai thiên tài, kết quả hiện tại chạy hết."

Ma Đằng bất đắc dĩ lắc đầu:

Thư Minh nghe xong vui vẻ ra mặt.

Nghĩ đến đây Tiểu Hắc mới gật đầu nói: "Tốt lắm."

Huống hồ có một số việc mình cũng không tiện tự ra mặt.

Tiểu Hắc suy nghĩ một chút, mình mặc dù có trí nhớ Ma Vương Vực nhưng dù sao lâu như vậy rồi, có một người quen trợ giúp cũng tốt.

Nhạc Tuần gật đầu, vừa định đi ra ngoài lại nghe Tiểu Hắc nói:

"Không phải ngươi đi."

Nói tới đây hắn nhìn về phía Thư Minh, chỉ huy nói:

"Ngươi đi."

Nhạc Tuần vừa nghe liền yên lặng hơn.

Xem ra là muốn giết gà dọa khỉ.

Thư Minh cũng không có luống cuống, mà hưng phấn nói:

"Cam đoan hoàn thành nhiệm vụ!"...

Nhưng mà một canh giờ qua đi, sau khi Thư Minh trở về sắc mặt cực kỳ khó coi, oa oa kêu lên:

"Đám người này quả nhiên là ăn gan hùm mật báo!

Ngay cả lời của Hắc Mộc huynh... Hắc Mộc thống lĩnh cũng không nghe, còn nói chỉ nghe lệnh Nhạc Tuần thống lĩnh!"

Tiểu Hắc cười nhạt, hắn đã sớm đoán được kết quả này, ngược lại không cảm thấy ngoài ý muốn, hỏi:

"Có bao nhiêu người đến?"

Thư Minh cẩn thận nhìn thoáng qua Tiểu Hắc, sau đó lập tức cúi đầu lắp bắp nói: "Ba... ba mươi sáu người.

Hai trăm bảy mươi người mà chỉ có ba mươi sáu người tới?

Chênh lệch quá lớn.

Nhạc Tuần ở bên cạnh nhìn Tiểu Hắc, cũng không nói gì.

Hắn cũng muốn xem xem Tiểu Hắc sẽ xử lý như thế nào.

Nếu như lần này không thể xử lý ổn thỏa, như vậy ngày sau cũng sẽ không còn khả năng thống ngự!

Hắn cho rằng cách làm của Hắc Mộc quá mức cấp tiến, cuối cùng là quá trẻ tuổi, chưa có kinh nghiệm.

Tiểu Hắc chỉ cười nhạt, đứng dậy đi ra ngoài.

Hai người thấy thế cũng vội vàng đi theo.

Ba mươi sáu người tới đang trò chuyện với nhau.

Khi thấy Tiểu Hắc đi tới lại thay đổi đề tài, sau đó cố ý bắt đầu thảo luận một ít chiến tích của Nhạc Tuần thống lĩnh.

"Lần trước Nhạc Tuần thống lĩnh dẫn chúng ta đi làm nhiệm vụ, tỷ lệ hoàn thành khiến đại thống lĩnh kinh hỉ."

"Đúng vậy! Ngay cả hai vị phó sứ cũng tự mình thưởng!"

"Ai, đáng tiếc hiện tại..."

Xem ra ba mươi sáu người này đến để cố ý châm chọc Tiểu Hắc.

Nghe được những lời này, Tiểu Hắc không có tức giận, người giận lại là Thư Minh.

"Hiện tại thống lĩnh là Hắc Mộc thống lĩnh!

Tiểu Hắc khoát tay áo ngăn cản Thư Minh, tiến lên đứng lẳng lặng nhìn ba mươi sáu người này, cũng không nói gì.

Nhưng khí tức Ma chủ lại bất giác tản ra.

Có người muốn nói gì đó nhưng nhìn thấy ánh mắt lạnh nhạt xem thường chúng sinh của Tiểu Hắc lại nuốt lời trở về.

Ngay cả Nhạc Tuần cũng cả kinh, cảm nhận được cỗ khí tức này, hắn muốn quỳ bái Tiểu Hắc.

"Người này... rốt cuộc có lai lịch thế nào?!
Bạn cần đăng nhập để bình luận