Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 728 - Tàn hồn thức tỉnh, phong ấn đột biến!

. . . . .

Chiến trường nơi Diệp Thu Bạch đã hoàn toàn kết thúc.

Kết thúc với cái chết của Phan Tà.

Qua trận chiến đấu này, Diệp Thu Bạch cũng được lợi không ít, vô luận là cảnh giới tu đạo hay cảnh giới kiếm đạo đều được củng cố.

Chiến đấu là phương thức tu luyện tốt nhất.

Những lời này không phải không có đạo lý.

Hai chỗ chiến trường bên Mục Phù Sinh và Tiểu Hắc thì chưa kết thúc.

Chiến trường chỗ Mục Phù Sinh, trong mắt Diệp Thu Bạch cũng đã sắp kết thúc rồi.

Nhưng mà hiện giờ cũng đã không giấu được.

Giống như có Tử Thần tay cầm lưỡi hái treo trên cổ hắn.

Không có gì bất ngờ thì khi hai loại lôi đình này giao hòa thành công.

Cỗ hơi thở này làm cho lòng hắn sinh ra cảm giác cực kỳ nguy hiểm.

Chính là hai loại lôi đình giữa hai tay Mục Phù Sinh, Huyền âm Tử Lôi cùng Thiên Trừng Thần Lôi đang giao hòa!

Ngay sau đó bùng nổ toàn lực, thậm chí còn gia tốc thiêu đốt một bộ phận linh hồn lao nhanh về phía Mục Phù Sinh.

Chính cái gọi là người trong cuộc u mê, ngoài cuộc tỉnh táo.

Chỉ cần động đậy một chút sẽ bị lưỡi hái cắt vỡ yết hầu!

Trong đó có từng tia hơi thở mang tính hủy diệt bắt đầu xuất hiện.

Trong lúc triền đấu cùng Mục Phù Sinh, Hãn Hoa căn bản không có phát hiện một điểm trí mạng.

Hãn Hoa đã cảm nhận được một cỗ hơi thở hủy diệt lặng yên lớn dần.

Trễ rồi nha, hết thảy đã được chuẩn bị ổn thoả.

Đó là thời điểm Hãn Hoa phải chết.

Mục Phù Sinh cũng không hề che giấu, chỉ thấy hắn nâng đôi tay lên trước ngực.

Nhìn hai tay Mục Phù Sinh chuyển động, sắc mặt Hãn Hoa không ngừng thay đổi!

Nhìn thấy cảnh này, Mục Phù Sinh mỉm cười, hiện tại mới phát hiện sao?

Hãn Hoa thấy một màn một màn này thậm chí chưa kịp suy nghĩ gì, theo bản năng trong đầu xuất hiện một ý nghĩ.

Tức khắc!

Lúc Hãn Hoa tiến hành tránh tránh né thì bọn chúng cũng chuyển hướng theo động tác của Hãn Hoa.

Trên thân trường mâu, Huyền âm Tử Lôi cùng với Thiên Trừng Thần Lôi như hai con lôi long không ngừng rống giận quấn quanh.

Nhưng mà khoảng khắc trường mâu chạm vào lòng bàn tay Hãn Hoa.

Hai đạo lôi đình một tím một vàng đã hoàn toàn giao hòa chậm rãi hóa thành một thanh tử kim trường mâu!

Chỉ thấy lòng bàn tay Hãn Hoa xuất hiện một lỗ máu cháy đen có lôi điện lấp lóe thẳng hàng với lỗ máu trên trán.

Sau đó tử kim lôi quang xuyên qua trán Hãn Hoa.

Hãn Hoa lại không cảm giác được chính mình bắt được trường mâu mà là bắt được một luồng khí vậy.

Thấy Hãn Hoa vọt tới, tay Mục Phù Sinh cầm trường mâu phóng thẳng.

Trường mâu theo động tác của hai con lôi long chuyển hướng công kích, lấy tốc độ càng nhanh hơn hóa thành tử kim lôi quang xuyên phá không gian đâm thẳng về phía trán Hãn Hoa.

Sau khi thấy không cách nào trốn tránh nữa.

Hãn Hoa chỉ đành cắn răng thiêu đốt bộ phận linh hồn tung một kích toàn lực, đưa tay chộp tới tử kim trường mâu.

Hai con lôi long quấn quanh trường mâu hướng về phía Hãn Hoa rống giận!

Nhưng mà hai con lôi long như đã khóa chặt thân thể Hãn Hoa vậy.

Theo bản năng hắn liền chuyển thân mình sang một bên.

Ta không có khả năng chống đỡ được một kích này!

Hãn Hoa không có kịp phản ứng hay suy nghĩ gì nữa vì giờ khắc này thần hồn đã bị tử kim trường mâu nổ nát, sau đó lại bị Thiên Trừng Thần Lôi mạt sát. . . . . .

Mục Phù Sinh nhìn một màn này, không khỏi hài lòng gật gật đầu.

Rất tốt, giết đối phương xong còn hoàn toàn diệt sát thần hồn.

Một công đôi việc!

Đỡ phải dùng thêm một kích đi đối phó thần hồn.

Tô Mộ U xem mà âm thầm cười khổ.

Dù không có sử dụng phù triện thì thực lực của Mục Phù Sinh vẫn cường thế này sao. . . . . .

Không cách nào đối kháng tồn nha.

Mục Phù Sinh giải quyết đối thủ xong rồi mới hội họp với Diệp Thu Bạch.

Nếu đổi lại là hắn, muốn đánh thắng được nhất định phải nhờ Diệp Thu Bạch hỗ trợ.

Mục Phù Sinh cũng bất đắc dĩ lắc đầu.

"Ngươi xem đi."

Diệp Thu Bạch buông tay nói:

Vừa dứt lời, hai nắm tay liền mang theo lực lượng thân thể cực đại nên về phía hai người Giang Thần và Hoàng.

"Không cần, ta còn chưa đánh đã!"

Rốt cuộc tên thể tu này là quái vật gì?

Hai người bọn họ sử dụng bí pháp bước vào Địa Tiên cảnh, lấy thiêu đốt linh hồn làm đại giới tăng cường thực lực lần nữa.

Tuy rằng vẫn không có cường địa như cường giả Địa Tiên cảnh thật sự nhưng thực lực đã chênh lệch nhiều rồi!

Dù như thế, không đề cập tới chuyện chém giết Tiểu Hắc, ngay cả áp chế cũng không áp chế được!

Mục Phù Sinh lên tiếng hỏi:

"Tiểu Hắc sư huynh, ngươi cần chúng ta hỗ trợ không?"

Diệp Thu Bạch lập tức cười nói:

"Được rồi, hiện tại e là Tiểu Hắc còn ước gì lại có thêm một người tới đánh, ngươi không thấy Tiểu Hắc đã tiến vào trạng thái cuồng bạo sao?"

Quả nhiên, chỉ nghe Tiểu Hắc cất tiếng cười to:

Còn Giang Thần cùng với Hoàng thì ngược lại, cả hai càng đánh càng kinh hãi.

Nhưng mà thương thế lưu lại không những ảnh hưởng được hành động Tiểu Hắc mà còn khiến hắn càng thêm hung mãnh phản kích!

Có khả năng thân thể sẽ trúng công kích.

Bởi vì hiện tại Tiểu Hắc lấy một địch mà vẫn không có bị áp chế.

Không cảm thấy kinh hãi như những người khác, sắc mặt Diệp Thu Bạch và Mục Phù Sinh cực kỳ bình tĩnh.

Hai người đều nhìn về phía Tiểu Hắc đang chiến đấu.

Có thể sử dụng phương thức gia tăng khả năng thắng lợi, vì sao không dùng chứ?

Nhưng tính cách của Tiểu Hắc sư huynh đúng là như thế.

Khi tiến vào trạng thái cuồng bạo hắn giống như một vị ma thần, nếu như đối phương không có chết thì nắm tay của hắn sẽ không dừng lại!

Kết cục của Phan Tà cùng với Hãn Hoa cũng đã lọt vào mắt Giang Thần cùng với Hoàng.

Cả hai cảm thấy kinh hãi không thôi.

Bọn họ biết rõ bản thân đã không còn đường lui nữa.

Dù cho đánh bại Tiểu Hắc cũng không cách nào chạy thoát.

Nghĩ đến đây.

Hai người không khỏi có chút tuyệt vọng.

Nhưng dù có chết bọn họ cũng phải muốn kéo theo một người mới được!

Nghĩ tới đây.

Hai người liếc nhau, ngưng trọng gật gật đầu.

Cả hai cùng thiêu đốt một phần linh hồn chi lực, đồng thời niết ấn.

Người khổng lại xuất hiện ở ngoài Tinh Vân thành!

Thấy một màn như vậy.

Tiểu Hắc hưng phấn nở nụ cười, thấp giọng nói một tiếng: "

Lúc này mới thú vị . . . . ."

Dứt lời, từ sáu loại hoa văn bao trùm thân thể có từng sợi khí đen toát ra!

Khoảnh khắc ma khí đen nhánh xuất hiện.

Ánh mắt Tiểu Hắc hoàn toàn trở nên lạnh nhạt.

Áo giáp đen phủ lên thân Tiểu Hắc.

Một bóng mờ ma thần xuất hiện phía sau lưng, đỉnh thiên lập địa.

Hơi thở bệ nghễ, coi thường thiên địa sinh linh tràn ra!

Thời điểm Tiểu Hắc vận dụng Ma thần buông xuống.

Tòa thành bên dưới Ma Vương thành bắt đầu run rẩy.

Bóng dáng màu đen xuất hiện ở trung tâm tòa thành.

Chỉ thấy bóng dáng này nhìn về hướng luồng hơi thở bùng nổ, lẩm bẩm nói:

"Rốt cuộc tới rồi sao. . . . . ."

Dứt lời bóng người giơ tay lên.

Tức khắc có một luồng linh hồn chi lực cuồn cuộn thổi quét cả tòa thành!

Tòa thành màu đen biến thành bột mịn trong khoảnh khắc.

Ba cây cột đá thông thiên quán địa bên trên cũng đang không ngừng run rẩy.

Giống như có thể sụp đổ bất kỳ lúc nào.

Hình như cảm nhận được có linh hồn muốn phá vỡ phong ấn, ngân hà treo cao trên không trung Tuyệt Hồn thành thả xuống từng luồng ánh sao, giống như một thác nước chảy xuống Ma Vương thành.
Bạn cần đăng nhập để bình luận