Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 1060 - Giấu giếm át chủ bài, uy thế của Băng Thần Điện

. . . .

Cực Băng Ngục đời đời nghiên cứu phương pháp phong ấn trấn áp.

Đến thế hệ chưởng môn Cực Băng Ngục này, phương pháp trấn áp đã được nâng lên một bậc.

Cho dù là Thẩm Phó Niên cùng với Cốc chủ Băng Hà Cốc cũng không dám để chưởng môn Cực Băng Ngục hoàn thành thuật trấn áp!

Phiêu Tuyết tông chủ nhìn thấy một màn này, sắc mặt cực kỳ khó coi.

"Đạo hữu, ta tới giúp ngươi!

Mục Phù Sinh đạt tới nửa bước Thần Chủ cảnh, tự nhiên liền trở thành nhân vật ngang hàng với tông chủ Phiêu Tuyết tông, một tiếng đạo hữu rất bình thường.

Thẩm Phó Niên cười lạnh một tiếng:

"Không cần trợ giúp Mục sư đệ, thực lực của hắn đã đủ ứng phó đối phương."

"Đây là công kích mạnh nhất của ngươi sao?"

Mộ Tử Tình chủ đạo Phiêu Tuyết đại trận nhận ra điểm này, đôi mày thanh tú khẽ nhíu lại, muốn mạnh mẽ trợ giúp Mục Phù Sinh.

Chưởng môn Cực Băng Ngục nhìn lôi long ngũ sắc không ngừng va chạm bên trong băng ngục mà cười lạnh một tiếng:

Phiêu Tuyết tông chủ đành phải toàn lực ứng phó, căn bản không cách nào chi viện.

Một tông môn có nội tình, nếu như ngay cả chút thủ đoạn cũng không có thì chỉ có thể làm trò cười cho mọi người.

"Ngươi cảm thấy ta sẽ cho ngươi tới trợ giúp sao?"

Cực băng lao ngục không chỉ giam cầm lôi long mà còn giam cầm cả Mục Phù Sinh.

Phía dưới, sắc mặt của Tưởng Thanh Loan cũng thay đổi, chẳng lẽ cứ kết thúc như vậy?

Nói xong hắn cầm băng kiếm chém ra, ngăn chặn Phiêu Tuyết tông chủ một cách gắt gao!

Mộ Tử Tình hơi sửng sốt nhưng vẫn gật đầu, chuyên tâm ứng phó thế công của cốc chủ Băng Hà Cốc.

Mục Phù Sinh giơ tay lên.

Diệp Thu Bạch đoán được ý định của nàng, lập tức truyền âm nói:

Tựa như Lôi Thần hạ chiếu, lôi quang trong mây đen bắt đầu bạo động!

Mục Phù Sinh vẫn như cũ, không hề hoảng hốt lo lắng.

Chỉ là thuật sát phạt dung hợp từ năm loại Thượng Cổ Thần Lôi có thể dễ dàng bị trấn áp như vậy?

Theo bàn tay Mục Phù Sinh vung ra.

Mục Phù Sinh khẽ cười một tiếng, hồn hỏa màu trắng phập phồng, bên trong thân lôi long ngũ sắc bắt đầu có hồn hỏa màu trắng thiêu đốt!

Chỉ trong nháy mắt, có tiếng "Răng rắc" trong trẻo vang lên.

Thấy cảnh này, chưởng môn Cực Băng Ngục thu hồi trào nụ cười trào phúng, nhíu mày.

Ầm ầm!

Trong mắt lôi long ngũ sắc bên trong băng ngục bắt đầu có lôi quang ngưng tụ. . .

Lôi long ngũ sắc lao khỏi vòng vây tiếp tục va chạm với chưởng môn Cực Băng Ngục!

Ngay sau đó mấy cột băng khác cũng bắt đầu vỡ theo.

Cột băng lập tức vỡ nát!

Chẳng lẽ đối phương còn có thủ đoạn khác?

Sắc mặt chưởng môn Cực Băng Ngục nhất thời đại biến.

Một cột băng bắt đầu xuất hiện vết nứt.

Theo một vết nứt nhỏ sinh ra, vô số lôi đình trực tiếp xâm nhập vào trong cột băng.

Khí tức nhất thời tăng vọt!

Lôi đình điên cuồng oanh kích các cột băng!

Nó phun ra lôi đình!

Lôi long ngũ sắc rống một tiếng thật to.

Chưởng môn Cực Băng Ngục cảm thấy kinh hãi.

Cực băng lao ngục của mình lại bị công phá một cách dễ dàng như vậy?

Thế nhưng hắn không có thời gian nghĩ nhiều nữa, thế công của lôi long ngũ sắc đã tới.

Chưởng môn Cực Băng Ngục rống giận một tiếng, hai tay giao nhau, từng băng môn trên trời giáng xuống trước người của hắn, giúp hắn ngăn trở công kích!

Lôi long ngũ sắc thế như chẻ tre phá hủy từng băng môn, cuối cùng trực tiếp dùng thân thể to lớn đâm sầm vào chưởng môn Cực Băng Ngục.

Thân thể chưởng môn Cực Băng Ngục bị đánh bay, trong quá trình ba ngược ma sát với không khí tạo từng tiếng nổ.

Cuối cùng thân thể khảm sâu vào trong một tòa băng sơn.

Băng sơn lập tức sụp đổ!

Lôi long ngũ sắc vượt qua nhiều tầng phòng ngự như vậy uy lực tự nhiên cũng giảm bớt.

Quanh thân hắn có một hư ảnh khổng lồ bao phủ.

Mục Phù Sinh lạnh nhạt nhìn về phía băng sơn đã bị san bằng, có một bóng người suy yếu, khí tức uể oải chậm rãi bò ra khỏi đống đá lớn.

Nói như vậy. . . E rằng chuyện không đơn giản.

Hắn để ý chính là có thể mười phần đánh bại đối phương hay không.

Mục Phù Sinh chưa bao giờ kiểm nghiệm thực lực của mình trên chiến trường.

Diệp Thu Bạch và Phương Khung trực tiếp phủ định ý nghĩ này.

Tưởng Thanh Loan nở nụ cười khổ.

Ánh mắt này của nàng quả nhiên là có chút kém cỏi.

Bằng không thì sao một tên cường giả nửa bước Thần Chủ cảnh, thậm chí có thể dễ dàng đánh bại người cùng cảnh giới ở bên cạnh mình mà lại không hề phát giác chứ?

Nhưng mà Diệp Thu Bạch và Phương Khung lại cảm thấy có chút kỳ quái.

Dựa theo đạo lý mà nói.

Đối phương có tu vi nửa bước Thần Chủ cảnh.

Mặc dù Mục Phù Sinh có thực lực vượt qua cảnh giới, nhưng vì thông thường để bảo đảm hắn sẽ dùng thêm Tạo Hóa Thần Phù tăng tu vi lên đến Thần Chủ Cảnh sơ kỳ.

Nhưng vì lần này lại không trực tiếp sử dụng Tạo Hóa Thần Phù?

Là vì kiểm nghiệm thực lực của mình sao?

Chưởng môn Cực Băng Ngục cứ bại trận như vậy?

Thẩm Phó Niên, tông chủ Phiêu Tuyết tông và cốc chủ Băng Hà cốc đình chỉ thế công, ánh mắt dại ra, sắc mặt tràn ngập hoảng sợ.

Cho đến khi biến một tòa băng sơn to lớn thành bình địa thì lôi đình mới ngừng bổ.

Phía trên núi băng bị sụp đổ kia có mây đen bắt đầu quay cuồng, từng tia thần lôi diệt thế không ngừng bổ xuống!

Phù bút trong tay lại vẽ vào hư không.

Trước ánh mắt kinh hãi của mọi người, Mục Phù Sinh không có ý định cho đối phương bất kỳ cơ hội nào.

Đây chính là tuyệt chiêu cuối cùng của chưởng môn Cực Băng Ngục, tàn hồn lão tổ Cực Băng Ngục.

Thế nhưng sau khi chống đỡ công kích của Mục Phù Sinh thì tàn hồn cũng sắp tan biến.

Mọi người kinh hãi nhìn một màn này.

Khí tức đã quá suy yếu, xem ra chưởng môn Cực Băng Ngục hoàn toàn mất đi năng lực chiến đấu rồi.

Có thể nói Cực Băng Ngục đã bị loại khỏi cuộc chiến.

Sắc mặt Thẩm Phó Niên cực kỳ khó coi.

Cốc chủ Băng Hà cốc cũng nhíu mày.

Thế cục hôm nay hoàn toàn nghịch chuyển.

Biến thành hai chọi hai.

Nhưng mà thực lực của Mục Phù Sinh quá mức khủng bố, coi như cốc chủ Băng Hà cốc chủ cũng không nắm chắc có thể cùng đối cứng.

Sau khi tông chủ Phiêu Tuyết tông cảm thấy khiếp sợ, nàng bắt đầu mừng rỡ.

Thẩm Phó Niên âm trầm nói:

"Ngươi đến tột cùng là người phương nào, vì sao phải nhúng tay vào chuyện Cực Hàn tinh vực ta?"

Cực Hàn tinh vực tuyệt đối không có người này.

Đây là điều Thẩm Phó Niên có thể khẳng định.

Mục Phù Sinh cười cười:

"Không cần ngươi quan tâm, mau gọi những người còn lại ra đi."

Những người còn lại?

Bất kể là tông chủ Phiêu Tuyết hay cốc chủ Băng Hà cốc, chưởng môn Cực Băng Ngục đã suy yếu đến cực điểm đều sửng sốt.

Thẩm Phó Niên nghe xong, sắc mặt âm tình bất định.

Mục Phù Sinh cười nói:

"Một tông môn tồn tại từ thượng cổ đến nay, cho dù không có đại năng Thần Chủ cảnh thì cũng không đến mức chỉ có một tên nửa bước Thần Chủ đi."

"Huống hồ là tông chủ siêu cấp đại tông, ngươi sẽ không phát động chiến tranh diệt tông nếu như chỉ có chút thực lực này đi.

Nếu thật như vậy thì cái giá phải trả quá lớn."

Nghe Mục Phù Sinh nói.

Tất cả mọi người nhìn chằm chằm Thẩm Phó Niên.

Cuối cùng Diệp Thu Bạch và Phương Khung cũng hiểu vì sao Mục Phù Sinh lại không sử dụng Tạo Hóa Thần Phù.

Không hổ là người được sư tôn chân truyền. . .

Thẩm Phó Niên cười lạnh:

"Ngươi rất thông minh, bất quá ngươi đã biết mà vẫn dám can đảm xen vào chuyện của Băng Thần Điện ta?"

Thẩm Phó Niên lập tức phất tay.

Ở phía sau hắn có ba lão giả đồng thời xuất hiện.

Không ngờ ba lão giả này đều có tu vi nửa bước Thần Chủ cảnh!

"Các hạ tuy mạnh nhưng gặp phải tình huống này ngươi nên ứng đối như thế nào?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận