Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 1206 - Cái chết của Nam Tòng Ẩn!

. . . .

Nghe Lục Trường Sinh nói, Thiên Dương điện chủ nhìn chằm chằm Lục Trường Sinh, cẩn thận đánh giá:

"Người trẻ tuổi, nếu là bởi vì đệ tử mà cảm thấy tức giận, lão hủ kia có thể cùng ngươi nói lời xin lỗi, chỉ là phù sinh đồ lão hủ này nhất định phải có."

Lục Trường Sinh gật gật đầu, sau đó quét về phía các đệ tử

"Phù Sinh Đồ ở đâu?"

Phương Khung vừa định chỉ vào Hồng Anh liền bị Mục Phù Sinh đè tay xuống.

Sau đó ngoại trừ Phương Khung ngơ ngác, mấy người còn lại đều mờ mịt lắc đầu nói:

"Phù Sinh Đồ?"

Mặc dù không có khí tức áp bách nhưng chỉ là một ánh mắt lại làm cho trái tim Nam Tòng Ẩn như đình chỉ nhảy lên, không dám có bất kỳ động tác gì, thậm chí cũng không dám hô hấp!

"Đương nhiên, người trẻ tuổi có thể chống đỡ được một kích của lão hủ, nói rõ thiên phú thực lực của ngươi rất yêu nghiệt, cho dù lấy được Phù Sinh Đồ, chỉ cần ngươi trung thành với Giám Sát Thánh Điện, lão hủ cũng sẽ không diệt trừ ngươi, như trước có thể cho ngươi tiến vào Phù Sinh Đồ."

Lục Trường Sinh nhàn nhạt nhìn thoáng qua Nam Tòng Ẩn.

"Xem ra vẫn phải động thủ, đã như vậy thì tốc chiến tốc thắng đi."

Nam Tòng Ẩn đứng bên cạnh Thiên Dương điện chủ giận dữ quát: "Ngươi đừng ở đây giả ngu giả dại!"

Tuy rằng bọn họ nghe không hiểu lão bức đăng có ý gì.

Lục Trường Sinh hài lòng gật gật đầu, sau đó quay đầu nhìn về phía Thiên Dương điện chủ, nói:

Lục Trường Sinh cười cười nói:

"Mau giao ra đây!"

"Các đệ tử của ta ngay cả Phù Sinh đồ là thứ gì cũng không biết, ngươi không phân biệt tốt xấu mà động thủ sao?"

Thiên Dương điện chủ thở dài nói:

Dưới sự trợ giúp của Thiên Dương điện chủ, Nam Tòng Ẩn phản ứng lại, cả giận nói:

Nam Tòng Ẩn nhất thời cảm giác mình như rơi xuống hầm băng!

"Điện chủ cũng là người mà ngươi có thể vũ nhục?"

"Thật sự có chút đạo mạo, không hổ là lão bức đăng sống lâu như vậy."

Bất quá chắc chắn là lời nói mang tính sỉ nhục.

Chỉ thấy hai tay Nam Tòng Ẩn ôm cổ, hai chân không ngừng giãy giụa, thân thể đang không ngừng vặn vẹo! Khuôn mặt bị nghẹn đỏ bừng.

Nhất thời cổ Nam Tòng Ẩn bị ép chặt! Giống như có bàn tay chân thật bóp lấy!

"Có một đạo lý rất đơn giản mà ngươi không rõ sao? Khi ngươi không đủ thực lực, không biết đối phương có thực lực như thế nào, ngàn vạn lần không nên ồn ào, cũng không nên vì tranh thủ lấy lòng thủ trưởng của mình mà làm cẩu, như vậy sẽ đánh mất tính mạng."

"Cặn bã ồn ào."

Lập tức nhảy dựng lên tới trước người Nam Tòng Ẩn, vỗ một chưởng đánh về phía cổ Nam Tòng Ẩn!

Lục Trường Sinh khẽ nhíu mày.

Sắc mặt Thiên Dương điện chủ thay đổi.

Không cách nào lay động!

Nhưng một chưởng này lại giống như đánh vào một tấm khiên không thể phá vỡ.

Vừa dứt lời, chỉ thấy Lục Trường Sinh thò tay về phía Nam Tòng Ẩn.

Tuy rằng không hiểu thủ trưởng là ý gì, nhưng mọi người vẫn hiểu được lời của Lục Trường Sinh.

Sắc mặt Thiên Dương điện chủ trầm xuống, nói:

"Người trẻ tuổi, ngươi quá càn rỡ!"

Lục Trường Sinh chậm rãi nâng tay lên, thân thể Nam Tòng Ẩn cũng bị nâng lên.

Chỉ nghe Lục Trường Sinh thản nhiên nói:

Hơn nữa căn bản không nói ra lời...

Hai tròng mắt trừng to hoảng sợ nhìn Lục Trường Sinh, dù hắn bộc phát ra thực lực như thế nào đều không thể phá vỡ bàn tay vô hình của Lục Trường Sinh!

E là thực lực của đối phương vượt quá dự đoán của hắn.

Đồng thời không đợi Thiên Dương điện chủ nói gì.

Bàn tay Lục Trường Sinh đột nhiên nắm chặt!

Phụt!

Nhất thời cổ Nam Tòng Ẩn trước mặt Thiên Dương điện chủ bị bóp nát! Một cột máu phun ra!

Thế nhưng động tác của Lục Trường Sinh vẫn chưa dừng lại, hắn thò một ngón tay điểm về phía cái đầu đã tách rời khỏi thân của Nam Tòng Ẩn.

Một tia khí tức giống như kiếm phong sắc bén trực tiếp xuyên thấu mi tâm Nam Tòng Ẩn.

Đến đây, thần hồn câu diệt!

Cường giả Thần Chủ cảnh Nam Tòng Ẩn, một trong những phó điện chủ cao cao tại thượng của Giám Sát Thánh Điện.

Hắn âm trầm quay đầu nhìn Lục Trường Sinh, nói:

Khuôn mặt bình thản của Thiên Dương điện chủ giờ khắc này nhăn nhúm lại.

Chẳng lẽ không phải là người của giới này?

Phàm nhân giới trải qua biến cố thời kỳ thượng cổ biến làm sao có thể xuất hiện cường giả cấp bậc này?

Hà Thượng Khách cũng hoảng sợ, sắc mặt ngưng trọng nhìn Lục Trường Sinh.

Nhìn Nam Tòng Ẩn trực tiếp ngã xuống.

Thực lực thế này, Ma Chủ bái hắn làm sư phụ cũng là chuyện bình thường!

Mà Ma Kỷ thì sao?

Sắc mặt Ma Kỷ đã tái nhợt, thậm chí thân thể đang phát run!

E là Giám Sát Thánh Điện cũng không có biện pháp làm gì đối phương.

Như vậy chờ chuyện này kết thúc, người tiếp theo bị xử lý tự nhiên là hắn!

Ma Kỷ muốn chạy trốn nhưng Mục Phù Sinh đã sớm xuất hiện bên cạnh hắn, cười nói: "Muốn chạy sao?"

"Xem hết màn kịch này rồi đi nha!"

Xem hết đương nhiên không thành vấn đề.

Nhưng giá xem kịch quá đắt, đắt đến mức Ma Kỷ không thể thừa nhận...

Ngay cả một cường giả Thần Chủ cảnh hậu kỳ, một trong những người đứng ở vĩ độ cao nhất đều bị bóp chết gọn gàng.

Thương Ẩn và tộc trưởng Mễ Tạp Nhĩ cũng giật mình, đã hiểu vì sao Ma Chủ bệ hạ lại bái người khác làm sư phụ.

Nhạc Tuần và Ma Đằng liếc nhau, đều phát hiện sự kinh hãi trong mắt nhau.

Người Ma Vương Vực chết lặng nói không ra lời.

Giống như bóp gà con vậy, dễ như trở bàn tay!

Ngay trước mắt mọi người bị nam tử áo trắng dùng hai chiêu đánh chết.

"Người trẻ tuổi, có phải ngươi hơi quá đáng rồi không?"

Lục Trường Sinh lại lấy ra mấy tờ giấy, bên trên miêu tả tỉ mỉ hình tượng đặc thù cùng với vũ khí mà đám người Diệp Thu Bạch sử dụng, hắn vung vẩy mấy tờ giấy nhìn Thiên Dương điện chủ, thản nhiên nói:

"Dám tuyên bố lệnh truy sát muốn chém giết những đệ tử bất thành khí của ta, như vậy còn chưa đủ để cho hắn chết?"

Tống Kiêu không nói gì.

"Bất thành khí?"

Hạo Thiên Thần Chủ bất đắc dĩ cười cười.

Loại đệ tử yêu nghiệt thế này mà còn nói là bất thành khí?

Tùy tiện chọn một người đặt ở bất kỳ một thế lực cấp Thần Chủ nào cũng sẽ được coi là bảo bối, dốc hết toàn bộ lực lượng tông môn để bồi dưỡng!

Thiên Dương điện chủ gật đầu:

"Đứng trên lập trường của ngươi, Tòng Ẩn quả thật đáng chết. Nhưng đứng trên lập trường của lão hủ, ta cũng có lý do giết ngươi."

Không đợi Lục Trường Sinh đáp lời.

Thân hình như cây khô của Thiên Dương điện chủ bộc phát tốc độ cực hạn!

Chớp mắt chưa tới đã tới gần Lục Trường Sinh!

Sau đó trong tay có thêm một cây quải trượng.

Trên quải trượng xuất hiện một vầng liệt dương.

Một cỗ đạo tắc chi lực thiêu đốt tất cả sinh linh vung vẩy trên đầu Lục Trường Sinh!

Lục Trường Sinh nhìn thấy cảnh này, mắt cũng không chớp một cái.

Hắn chỉ chậm rãi thò tay ra, trước ánh mắt kinh hãi của Thiên Dương điện chủ, trực tiếp dùng tay không tiếp lấy một kích toàn lực của lão!

Lục Trường Sinh lạnh lùng nhìn Thiên Dương điện chủ, nhẹ giọng nói:

"Con người của ta cũng có một thói quen, nếu để cho ta cảm thấy ngươi mạnh hơn ta, vậy trốn được bao xa ta sẽ trốn."

"Nhưng thật đáng tiếc, ngươi không phải kẻ khiến ta cảm thấy cần phải trốn."
Bạn cần đăng nhập để bình luận