Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 766 - Gió lốc kéo đến

. . . .

Tề Sát Đạo nói vậy làm cho Hoắc Chính Hành và Diệp Thu Bạch đều biến sắc.

Kế hoạch hoàn hảo là thế nào?

Là bày ra một âm mưu khác ngay phía sau lỗ hổng trên kế hoạch.

Là khiến cho những người nhìn thấu lỗ hổng của kế hoạch đầu tiên và chủ động tấn công vào đó để vô thức rơi vào một cái âm mưu ẩn nấp phía sau.

"Hoắc tông chủ, nếu không thì bây giờ ngươi về Thiên Kiếm Phong nhìn xem?"

Nhắc lại chuyện cũ.

Tề Sát Đạo cười như có như không, nhìn Hoắc Chính Hành mà nói:

Tề Sát Đạo lại cười to ba tiếng:

Sao Hoắc Chính Hành lại có thể không biết điểm này?

Tuy Hoắc Chính Hành đã rời tông môn, nhưng đồng thời hắn cũng đã tạo ra một trận pháp ở trong tông môn, hoặc là các trưởng lão sẽ truyền âm bằng ngọc bội cho hắn.

"Truyền tống tin tức chỉ là thủ đoạn nhỏ, động tay động chân vài cái là đã có thể ngăn cản được kia thì sao một lão tổ đầy thủ đoạn như ta lại có thể không biết chứ?"

Rồi hắn trầm giọng nói:

"Cho là ta bố trí dương mưu để tiêu tốn thời gian một hai ngày của các ngươi thôi sao?

"Bây giờ đi thì có lẽ còn có thể giữ lại một ít đồ vật."

Chỉ là do phẫn nộ và khó tin nên bây giờ hắn mới nói ra những lời thiếu suy nghĩ đó.

"Nếu như tông môn xảy ra chuyện gì thì sao ta lại có thể không có chút cảm giác nào?"

Sắc mặt Hoắc Chính Hành biến từ kinh sợ thành hoảng sợ.

"Hoắc Chính Hành à Hoắc Chính Hành, khi ngươi còn trẻ cũng đã biết rõ thủ đoạn của Vô Gian Luyện Ngục ta rồi."

"Huống hồ cơ thể của lão tổ ta bây giờ chính là đệ tử của Thiên Kiếm phong các ngươi.

Nếu xảy ra chuyện gì thì sao hắn lại có thể không biết được?

Tuy là chủ nhân trước đây của cơ thể này đã bỏ mình."

Tề Sát Đạo cười lạnh nói tiếp: "Các ngươi thật sự cho là lão tổ ta sẽ không chuẩn bị một chút gì sao?"

Thế thì có tác dụng gì đâu?"

Chỉ có điều là Tề Sát Đạo ở trước mắt hắn vẫn đang nói:

Bây giờ chắc chắn trong Thiên Kiếm phong đã xảy ra chuyện.

Nhưng khi ba đạo kiếm ý kia đồng thời xuyên qua cơ thể hắn thì cơ thể Tề Sát Đạo lại không phun ra máu.

"Có cái ưu thế tự nhiên này thì sao lão tổ ta lại không lợi dụng một chút nhỉ."

Đồng thời, hơi thở cũng đột ngột ngưng ở cảnh giới Thiên Tiên hậu kỳ!

"Nhưng trưởng lão và đám đệ tử đứng canh giữ ở Thiên Kiếm phong kia lại không biết."

Nhưng lúc trước khi điều tra hơi thở thì cùng lắm na người cũng chỉ đến cảnh giới Thiên Tiên trung kỳ!

Bọn họ cũng biết ba lão nhân này.

Ngay cả Hoàn Thuận, tông chủ Thánh Phù tông và Chương Quan cũng sửng sốt.

Nghe vậy, sắc mặt Hoắc Chính Hành thay đổi trong nháy mắt.

"A? Thì ra ba lão nhân các ngươi vẫn luôn bảo vệ ở bên cạnh Diệp Thu Bạch kia sao?"

Tề Sát Đạo nhìn xung quanh, ba lão giả kia từ từ xuất hiện, tay cầm trường kiếm.

Thế mà trên người ba lão giả này lại đều lộ ra kiếm ý Kiếm Tiên!

Điều này đã là sự thật không thể nghi ngờ được nữa.

Vừa dứt lời thì thần sắc Tề Sát Đạo bỗng nhiên ngưng đọng, hắn định di chuyển chỗ khác nhưng ở hai bên sườn trái phải và phía sau hắn đều có một luồng kiếm ý sắc nhọn đã tới rất gần, rất nhanh là sẽ xuyên thẳng qua cơ thể hắn!

"Vốn dĩ chỉ định đi càn quét một nửa Thiên Kiếm phong, sau đó sẽ lập tức rút lui nhưng ai ngờ thế mà ba lão nhân kia lại không ở đó?"

"Nhưng mà không phải Thiên Kiếm phong các ngươi còn có ba lão già kia đóng giữ hay sao?"

Bây giờ khi họ thi triển hơi thở ra thì lại là cảnh giới Thiên Tiên hậu kỳ?!

Chỉ nghe lão giả bên trái kia nhíu mày nói:

"Thân ngoại hóa thân sao?

Bảo sao đám tà tù như ngươi chưa khôi phục được thực lực mà lại dám nghênh ngang đi vào nơi này như thế."

Tề Sát Đạo cười lạnh một tiếng rồi nói:

"Lão tổ ta còn chưa đến mức ngu ngốc như các ngươi."

Tề Sát Đạo không chỉ có thực lực đáng sợ, chỉ tiếc là khả năng lập mưu tính kế của hắn lại bị thực lực đáng sợ kia làm lu mờ thôi.

Phải biết rằng, trước đây Tề Sát Đạo chính là một con rắn độc.

Chỉ cần bắt được một vài lỗ hổng là hắn sẽ mở cái mồm to đầy máu ra nuốt chửng đối phương!

Lúc này Tề Sát Đạo đã ra liên hoàn kế, lại thêm vào dăm ba câu đã lộ ra lòng dạ ngoan độc kín kẽ của hắn.

Mục Phù Sinh và Diệp Thu Bạch cũng đầy biểu cảm.

"Nếu không nhất thiết phải làm đối thủ của người này thì đúng là không dám nghĩ đến việc đối đầu với hắn."

Lâm Trí Nam ở bên cạnh bất đắc dĩ cảm khái:

Không còn nghi ngờ gì nữa, Vô Gian Luyện Ngục đã tranh thủ được không ít thời gian!

Lời này còn là để trả thù Thiên Kiếm phong.

"Nếu như các ngươi vẫn quyết tham gia tru tà đại hội, chỉ cần lão tổ ta tìm được cơ hội thì chắc chắn ta sẽ tiêu diệt sạch tông môn của các ngươi."

"Nhưng mà nếu các ngươi không tham dự thì sau này ta sẽ tha cho tông môn của các ngươi."

Nói xong, Tề Sát Đạo biến mất.

Đám mây máu trên bầu trời cũng từ từ tan biến.

Trong nháy mắt, sắc mặt của tông chủ Thánh Phù tông và đám người Chương Quan, Hoàn Thuận liền trở nên khó coi.

Tuy nhiên, bọn họ biết rằng nhóm người Liệt Tiêu, Dư Khánh Diễn sẽ không tin lời này của Tề Sát Đạo.

Chắc chắn Tề Sát Đạo cũng sẽ không nghĩ rằng chỉ một câu nói như vậy thôi mà đã có thể làm mọi người sợ hãi.

Nhưng mà lời nói đã nói ra cũng giống như hạt mầm đã gieo xuống.

Ít nhất là trong khoảng thời gian này thì thế lực Vô Cực Nguyên Dương tông kia đều sẽ rơi vào cuộc khủng hoảng lớn hơn cả trước đây.

Ánh mắt dừng lại trên người Liệt Tiêu và những người dẫn đầu các thế lực tham gia tru tà đại hội khác.

"Tuy các ngươi giả nhân giả nghĩa nhưng cũng rất thông minh."

Nhưng đến cuối cùng Tề Sát Đạo vẫn nói:

Nhưng cái thân ngoại hóa thân này của Tề Sát Đạo đang dần dần bị hỏng.

Đây cũng là lý do vì sao khi hơn mười cường giả đứng đầu giới vực vĩ độ trung cùng bao vây tiêu trừ mà Tề Sát Đạo hắn vẫn có thể vừa duy trì chiến đấu vừa tìm được cơ hội để một sợi thần hồn chạy thoát được.

Là kẻ không chừa lại dù chỉ một cơ hội nào!

Thực lực của hắn lại còn cường đại như thế.

Kẻ địch này khủng bố quá mức rồi!

Hoắc Chính Hành cũng không để ý này kia mà là lập tức bay về hướng Thiên Kiếm phong!

Ba lão giả cũng đi đến bên cạnh Diệp Thu Bạch mà nói: "Ngươi trở về theo chúng ta chứ?"

Diệp Thu Bạch nghĩ, sau đó gật đầu.

Mấy người lập tức biến mất tại chỗ.

Mục Phù Sinh hơi khổ sở, vì sao mỗi lần đến bất cứ chỗ nào họ cũng sẽ chọc và một người mạnh như vậy?

Hai người Đại sư huynh và Tiểu Hắc sư huynh này có bản lĩnh kéo thù hận mạnh quá rồi đấy.

Không được, hắn cần phải nâng cao thực lực để chuẩn bị.

Sau khi những người ở Thiên Kiếm phong rời đi thì các thế lực khác cũng lặng lẽ rời khỏi nơi này.

Hoàn Thuận và Chương Quan cũng nói với tông chủ Thánh Phù tông: "Chúng ta sẽ báo việc này lại với gia tộc."

"Đến lúc đó nếu có kế sách gì thì tùy tình huống mà giữ liên lạc."

Tông chủ Thánh Phù tông gật đầu.

Trù tà đại hội kết thúc với thất bại như vậy.

Tin tức ở đại hội cũng nhanh chóng truyền đi khắp toàn bộ giới vực vĩ độ trung làm cho một số người đã quên Tề Sát Đạo, hoặc là vốn dĩ không biết gì về Tề Sát Đạo lại một lần nữa cảm nhận được một áp lực vô cùng mãnh liệt.

Đó là một cơn lốc.

Một cơn lốc đủ để làm cho toàn bộ giới vực vĩ độ trung một lần nữa lật tung lên, đang từ từ hình thành...

Kết quả sẽ là vượt qua cơn bão lốc này mà niết bàn trùng sinh hay là bị gió lốc hất bay rồi đánh tan thành những mảnh nhỏ chìm vào dòng sông lịch sử thì còn phải xem là do lựa chọn tọa sơn quan hổ đấu hay là nhập cục.

Hoặc là gia nhập vào phe Vô Gian Luyện Ngục?

Đó đều là những câu hỏi mà các thế lực đang tự hỏi mình. ...

Còn ở Thương Khung vực bên kia thì lại có vài bóng người xuất hiện.

Trong đó có một nữ tử áo đỏ tuyệt sắc đang cười nói:

"Những người khác thì không biết nhưng chắc chắn là Mục sư đệ đang ở chỗ này."

Thương Khung vực là nơi Thánh Phù tông thống trị.

Thánh Phù tông lại là thánh địa của phù sư ở giới vực vĩ độ trung!
Bạn cần đăng nhập để bình luận