Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 301 - Hỗn loạn bùng nổ

Giờ phút này.

Ở Vô biên giới vực.

Trong một sơn động tự nhiên thuộc phạm vi Lâm Giới sơn.

Diệp Thu Bạch, Tiểu Hắc cùng với Thạch Sinh đang tiến hành bế quan.

Ba người đều có thu hoạch rất lớn.

Diệp Thu Bạch có cảm ngộ mới sau khi tiếp xúc với kiếm ý của Kiếm Liên Thành.

Đồng thời cảnh giới của hắn cũng đột phá đến Hư Thần cảnh!

Còn cả kiếm ý cũng đột phá tới cảnh giới Đại Kiếm Tông!

Thạch Sinh bế quan bên cạnh cũng thông qua Tinh Thần Chi Thạch mà tăng cảnh giới lên tới Hư Thần cảnh hậu kỳ.

Giờ phút này, Tiểu Hắc đang khoanh chân ngồi trên đất.

Lúc đột phá cảnh giới không có một chút trở ngại nào.

Cả hai đều nhìn về phía Tiểu Hắc.

Muốn thu Diệp Thu Bạch vào cửa!

Diệp Thu Bạch và Thạch Sinh thấy cảnh này đoán là trong khoảng thời gian ngắn Tiểu Hắc sẽ không thức tỉnh.

Có thể nói, ở Hư Thần cảnh mà đạt tới Đại Kiếm Tông.

Tay hắn cầm chặt lệnh bài Ma uyên, ma khí tràn ra từ lệnh bài bao bọc lấy Tiểu Hắc!

Cảnh giới kiếm đạo của Diệp Thu Bạch tăng lên nhanh như vậy là vì bản thân hắn nện cơ sở đánh rất vững chắc.

Đủ để cho những thế lực chuyện tu kiếm phải điên cuồng mời gọi.

Hai người đã thức tỉnh rồi.

Lúc ở Man hoang giới vực, Tiểu Hắc đạt được một mảnh vỡ ký ức.

Chỉ là nước chảy thành sông mà thôi.

Điều này khiến ký ức rải rác trong đầu hắn dần dần khôi phục một ít.

Đồng thời giữa trán Tiểu Hắc cũng toát ra từng luồng từng luồng khí đen.

Hai người liền đi tới chỗ cửa động, đồng thời hộ pháp cho Tiểu Hắc . . . . . .

Trên tấm bia đá có khắc hai chữ.

Trong đó tràn ngập ma khí cuồn cuộn tựa như mây đen quay cuồng.

E là Ma uyên bên trong ký ức cùng với vùng cấm sinh mệnh "Ma uyên" của Vô biên giới vực có quan hệ không thể tách rời . . . .

Trong hình ảnh cuối cùng.

Vì sao Ma uyên lại xuất hiện trong trí nhớ của hắn.

Nhưng chuyện có thể nhận biết hoàn chỉnh lại rất hữu hạn.

Giờ khắc này.

Hết thảy mọi nghi vấn đều cần phải tới Ma uyên, tiến vào Ma uyên mới có thể giải đáp được.

Vì sao lại tương đồng với hơi thở của hắn như thế.

Tiểu Hắc thấy được một vực sâu sâu không thể thấy đáy!

Ít nhất là Tiểu Hắc nghĩ như vậy.

Tấm lệnh bài Ma uyên này mang đến cho Tiểu Hắc có một loại cảm giác cực kỳ quen thuộc.

Tấm lệnh bài này rốt cuộc có tác dụng gì bên trong Ma uyên?

Mà ở lối vào vực sâu, có một tấm bia đá.

Có thể nói.

Mà tấm lệnh bài này được người Thánh Ẩn thương hội mang ra từ trong Ma uyên.

"Ma uyên"...

Tiểu Hắc mở to mắt nhìn về phía Diệp Thu Bạch nói: "Đại sư huynh, ta cần tin tức về Ma uyên."

Diệp Thu Bạch gật gật đầu.

Ma uyên là vùng cấm sinh mệnh ở Vô biên giới vực, không ít người đều biết về nó.

"Chúng ta về Vân Khởi thành trước, đến lúc đó hỏi người trong Dong Binh công hội em bọn hắn có biết nhiều hay không."

Tiểu Hắc nghe vậy gật đầu.

Ba người lên đường, di chuyển hướng về Vân Khởi thành.

Hiện giờ cách cục của Vân Khởi thành đang phát sinh thay đổi!

Lý gia cùng Khang gia đều đã hoàn toàn xé rách da mặt với Dương gia.

Đang điên cuồng xâm chiếm thôn tính Dương gia.

"Ừ, tuy rằng hiện giờ Dương gia đã liên hôn cùng Long gia Long Khải thành nhưng hôn lễ còn không chưa hoàn thành, cho nên Dương gia cũng chưa được hưởng tài nguyên từ Long gia."

"Lý gia cùng Khang gia đưa ra thù lao rất rõ ràng, còn cao hơn Dương gia nha!"

Tất cả dong binh đoàn trong công hội đều vây quanh bảng giao nhiệm vụ.

Bên trong công hội cũng có chút rối loạn.

Ba người về tới Dong Binh công hội.

Tranh đấu của gia tộc trong Vân Khởi trong thành không có bất kỳ quan hệ gì với bọn họ.

Để phủ Thành chủ Vân Khởi thành cùng bọn họ chống đỡ phủ Thành chủ Long Khải thành, chống lại sư trả thù của Long gia!

Như vậy mới có thể bảo toàn Lý gia và Khang gia.

Khi ba người Diệp Thu Bạch trở lại Vân Khởi thành liền nhận ra bầu không khí không thích hợp.

Vân Khởi trong thành tràn ngập linh khí tán loạn.

Thậm chí còn có người ở giữa không trung đánh nhau!

Có tán tu đi trên đường phố nhìn thấy một màn này, nói: "Chẳng lẽ phủ Thành chủ mặc kệ sao?"

Cũng có người cười lạnh nói: "E là phủ Thành chủ cũng vui vẻ khi thấy mấy cảnh này, dù sao mặc kệ là ai thắng, phủ Thành chủ đều có thể thuận lý thành chương, làm ngư ông đắc lợi!"

Nghe mấy người này nói.

Sắc mặt của ba người Diệp Thu Bạch cũng không có biến hóa.

Lại dùng tất cả tài nguyên chiếm được từ Dương gia đưa cho phủ Thành chủ.

Dùng thế sét đánh huỷ diệt Dương gia!

Đây cũng là kế hoạch của Lý gia cùng Khang gia.

E là không đợi được người tới chi viện . . . . .

Hai gia tộc toàn lực ra tay khiến các thế lực thuộc Dương gia đang bị xâm chiếm với tốc độ rất nhanh.

Còn Dương gia, tuy rằng phái người đến Long Khải thành cầu viện rồi nhưng viện quân cũng cần thời gian tới nơi.

"Long gia có muốn gấp rút tiếp viện cũng cần tốn một chút thời gian . . . . ."

"Dù thù lao khá cao nhưng là đây là tranh đấu giữa ba gia, nếu tùy tiện tham dự vào, không cẩn thận liền hóa thành tro bụi."

Cho nên đông đảo Dong binh đoàn cũng còn đang quan sát thế cục biến hóa.

Đương nhiên cũng có dong binh đoàn không e ngại mà tiếp lấy nhiệm vụ.

Ba gia tộc tranh đấu, Dong Binh công hội thuộc về thế lực trung lập.

Chỉ cần có thù lao là có thể tuyên bố nhiệm vụ.

Thực lực của các dong binh đoàn cũng không hề tầm thường.

Cho nên ba gia tộc sẽ không phớt lờ thế lực như Dong Binh công hội.

Ba người Diệp Thu Bạch trở về cũng không khiến người khác chú ý.

Đi tới trước quầy, La Vân đang thống kê nhiệm vụ.

Nâng mí mắt nhìn thấy ba người Diệp Thu Bạch, nàng hơi sửng sốt, ngay sau đó cười nói: "Chuyện của các ngươi công tử Dương gia đã báo cáo cho Dong Binh công hội."

"Thật sự khinh thường ba tiểu gia hỏa các ngươi."

Diệp Thu Bạch cười khẽ một tiếng nói: "Chúng ta giao nhiệm vụ đây."

La Vân gật gật đầu, vừa ghi chép vừa nói: "Xét thấy các ngươi hoàn thành nhiệm vụ vượt mức, cao tầng công hội cũng quyết định, trực tiếp tăng cấp dong binh đoàn các ngươi lên dong binh đoàn Huyền cấp."

"Hiện tại, các ngươi có thể tiếp thu nhiệm vụ Huyền cấp rồi."

Dù sao thì trong nhiệm vụ vừa qua, mấy chuyện mà ba người Diệp Thu Bạch làm như đánh chết cường giả Bán Đế có thể trùng kích Đế cảnh.

Chuyện này cho dong bình đoàn Huyền cấp làm cũng hiếm có ai có thể làm được.

Còn nữa, xét thêm thiên phú và tiềm lực của ba Diệp Thu Bạch nên cao tầng Dong Binh công hội Vân Khởi thành mới đưa ra quyết định này.

Bên cạnh có tiếng nam tử truyền tới.

"Diệp huynh, chúng ta cũng muốn nói lời xin lỗi với ngươi."

Diệp Thu Bạch quay sang nhìn.

Rõ ràng là mấy người Lân Giáp Dong binh đoàn đoàn.

Hách Lân cười khổ nói: "Mong rằng Diệp huynh không cần để ý chuyện trươc đó."

Diệp Thu Bạch cười, lắc lắc đầu nói: "Không có gì."

Đối phương cũng không có làm chuyện quá mức.

Cho nên Diệp Thu Bạch cũng không tính toán truy cứu.

Hách Lân nói: "Nhưng mà từ sau khi Vân Khởi thành bắt đầu hỗn loạn thì Dương gia không yên ổn, nội tình gia tộc không có bằng hai gia tộc còn lại cho nên ở trong Dong Binh công hội cũng không được ai ủng hộ . . . . . ."

Diệp Thu Bạch cảm thấy khó hiểu nói: "Chuyện này liên quan gì đến chúng ta chứ?"

Quan hệ giữa bọn họ với Dương gia cũng chỉ là quan hệ thông qua một cái nhiệm vụ mà thôi.

Hách Lân cười khổ: "Chuyện này cũng không sai."

"Nhưng Dương Tề có nói với ta, nếu mấy người Diệp huynh trở lại thì nhất định phải trợ giúp Dương gia, đến lúc đó Dương gia sẽ trả cho các ngươi thù lao cực kỳ phong phú."

Diệp Thu Bạch hỏi: "Thù lao gì?"

Thời điểm nói tới đây.

Trong mắt Hách Lân tràn đầy sự cuồng nhiệt.

"Danh ngạch Côn Luân Thiên Trì!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận