Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 747 - Kẻ phản loạn phát hiện, Lãnh Hồn Bạch Diễm

. . . . .

Giờ phút này, ở giới vực vĩ độ cao, Ma Vương vực.

Quảng trường đen nhánh trong Ma Vương thành có từng đàn ma thú hai cánh cùng với địa ngục ma khuyển tu tập.

Bọng chúng đen nghìn nghịt đứng trên quảng trường, đều ngẩng đầu nhìn về phía trên tường thành, nơi đó có ba bóng dáng áo đen cao lớn

Trong ánh mắt của đám ma thú tràn ngập kính sợ, e ngại. . . . . .

Nam tử áo đen đứng ở trung gian tiến lên trước một bước, nói:

"Sự tình các ngươi đều đã biết rõ ràng, dù lật tung toàn bộ giới vực vĩ độ cao cũng phải tìm được kẻ tản ra luồng hơi thở kia!"

Ngay sau đó, Ma Kỷ chỉ sang nam tử, nói:

Đại ca?

Nhưng mà hắn còn chưa kịp lên tiếng khuyên can thì từ thân thể Ma Kỷ có ma khí cuồn cuộn trào ra bao phủ lấy Ma Lạp!

Ma Lạp gật đầu nói:

Ma Qua biến sắc, muốn khuyên can Ma Kỷ.

Thấy thế, Ma Kỷ nhìn về phía Ma Lạp bên trái, nghiêm mặt nói:

"Gọi ta là Ma Chủ!"

"Vân không ma điểu do Ma Qua dẫn dắt, nhanh chóng sưu tầm toàn bộ vĩ đô cao!"

Một bàn tay bỗng nhiên thò tới bóp lấy cổ Ma Lạp!

"Địa ngục ma khuyển liền do ngươi dẫn dắt, theo sát vân không ma điểu lúc cẩn thận sưu tầm hơi thở."

Ma Qua khẽ gật đầu.

Sắc mặt Ma Kỷ thay đổi, lập tức quay đầu, mắt nhìn chằm chằm Ma Lạp.

Vị trí Ma Chủ của Ma Kỷ nói như thế nào cũng phải là quang minh chính đại giành lấy.

"Yên tâm đi đại ca."

Cho nên hắn mới càng thêm coi trọng xưng hô của thuộc hạ.

Gương mặt Ma Kỷ vặn vẹo quát:

Mặt Ma Lạp tái nhợt, hắn bị bóp lấy cổ nên không cách nào nói ra lời, chỉ có thể vội vàng gật đầu.

Lần này cũng không phải chỉ xuất hiện chớp nhoáng như lần trước không thể xác định đối phương còn tồn tại hậu thế.

Ma Qua cùng Ma Lạp cũng phản ứng tương tự.

Đồng tử trong mắt Ma Kỷ co lại, thân thể bắt đầu run rẩy.

Khoảnh khắc Ma Kỷ buông Ma Lạp ra, sắc mặt hắn biến hóa trong nháy mắt.

Hiện giờ hơi thở quen thuộc lại bùng nổ lần nữa làm cho sự sợ hãi khắc sâu trong linh hồn hoàn toàn trồi lên!

Nếu mà xưng hô khác đi sẽ tác động đến nội tâm mẫn cảm của Ma Kỷ. . . . . .

Lúc này Ma Kỷ mới bừng tỉnh, mạnh mẽ đè nén sự sợ hãi trong lòng mình.

"Ma Chủ, nên hạ lệnh."

Phía sau, Ma Qua vỗ vỗ bả vai Ma Kỷ, nhẹ giọng nói:

Tràn ngập sự khó tin ngẩng đầu nhìn về phía dưới.

Đây là sự sợ hãi đối với Ma Chủ đã in sâu vào trong huyết mạch, linh hồn. . . . . .

Điểm này cũng không có vì thời gian lâu dài chuyển dời mà biến mất.

Ngược lại sau khi dùng thủ đoạn không đường hoàng đánh lén Ma Chủ thì sự sợ hãi càng được khắc sâu hơn. . . . . .

Cả ba đều cảm nhận được cỗ hơi thở khiến nội tâm sợ hãi. . . . . .

Sau khi cảm nhận được cỗ hơi thở rõ ràng này.

Đều làm cho cả ba hoàn toàn xác định người kia vẫn còn tồn tại.

Còn bây giờ, bất kể là huyết mạch chi lực quen thuộc thả làm cho bọn họ phải thần phục hay linh hồn Ma Chủ chí cao vô thượng!

Ngay sau đó lửa giận bừng bừng bốc cháy lên trong lòng hắn.

Lửa giận này cũng không phải nhằm vào với những người khác mà là tức giận bản thân không ra làm sao.

Đã mấy vạn năm trôi mà mà chính hắn vẫn còn sợ hãi tên kia vậy sao?

Ngay sau đó hắn nhìn xuống phía dưới, phất tay quát:

"Toàn lực sưu tầm giới vực trung vĩ độ!"

Ma Qua lại nhíu mày nói:

"Ma Chủ, vĩ độ cao chúng ta không thể động thủ với trung vĩ độ. . . . . ."

Ma Kỷ lại lắc đầu nói:

"Nếu đối phương thật sự ở giới vực trung vĩ độ, như vậy dù cho có phải trả một cái giá lớn ta cũng muốn tìm ra rồi tiêu diệt!"

Bọn họ một lòng chuyên chú luyện thể, không có bất kỳ hứng thú nào với lực lượng linh hồn.

Tiên Viên thôn cũng không có muốn hấp thu.

Đối với linh hồn Ma Chủ mà nói, chỉ cần hấp thu đủ mảnh vỡ linh hồn là được.

Chỉ có Tiểu Hắc không hấp thu mấy linh hồn thể mà thôi.

Mọi người đều ngồi trên mặt đất tu luyện.

Tuyệt Hồn thành, chỗ ngân hà vây quanh.

"Tóm lại cứ đi tìm kiếm trước đi, tìm được vị trí cụ thể của đối phương chúng ta sẽ tính toán tiếp."

Ma Lạp và Ma Qua liếc nhau.

Bọn họ tự nhiên biết hai địa phương mà Ma Kỷ nói là hai địa phương nào.

Chính là hai thế lực cấp Thiên Chủ.

Thuộc hàng ngũ thế lực đứng đầu giới vực vĩ độ cao.

Có hai thế lực cấp Thiên Chủ này nhúng tay vào có lẽ thật sự đàm phán được với Giám Sát Thánh Điện.

Nghĩ đến đây.

Hai người cũng không còn do dự nữa.

Mang theo vân không ma điểu cùng với địa ngục ma khuyển tiến về bình chướng vĩ độ!. . . . . .

"Nói vậy, những kẻ quyền cao chức trọng kia cũng không muốn nhìn thấy hắn sống lại. . . . . ."

"Ta sẽ tự mình đi hai địa phương kia, để cho bọn họ nghĩ cách giữ chân Giám Sát Thánh Điện."

Ma Kỷ phất phất tay:

"Không cần nói nữa."

"Bên Giám Sát Thánh Điện kia. . . . . ."

Ma Lạp cũng lo lắng nói:

Giờ phút này, Diệp Thu Bạch, Mục Phù Sinh, Lâm Trí Nam cùng với Tô Mộ U đều khoanh chân ngồi trước đám linh hồn thể.

Không ngừng hấp thu linh hồn chi lực bên trong.

Bất kể là Diệp Thu Bạch hay Lâm Trí Nam, Tô Mộ hấp thu linh hồn chi lực chỉ đơn thuần là giúp linh hồn mình lớn mạnh, gia tăng cảnh giới thần hồn.

Còn Mục Phù Sinh thì lại mượn dùng linh hồn thể nơi để đánh sâu vào Dưỡng Hồn Thuật tầng thứ sáu, Lãnh Hồn Bạch Diễm.

Mục Phù Sinh đã dùng ở tầng thứ năm Bích lân hồn hỏa không ít thời gian rồi.

Nguyên nhân thứ nhất là do không có đủ thiên tài địa bảo chống đỡ đột phá.

Thứ hai là trong khoảng thời gian gần đây hắn cũng thật sự không có thời gian tập trung tu luyện Dưỡng Hồn Thuật.

Hiện giờ gặp được tình huống này là cơ hội rất tốt để đột phá Dưỡng Hồn Thuật.

Mục Phù Sinh có Dưỡng Hồn Thuật nên tốc độ hấp thu linh hồn thể nhanh hơn đám người Diệp Thu Bạch mấy lần!

Hấp thu linh hồn thể đồng thời cũng lợi dụng Thiên Trừng Thần Lôi rèn luyện thần hồn của mình.

Quá trình tự nhiên rất thống khổ.

Từ biểu tình vặn vẹo Mục Phù Sinh có thể thấy được thống khổ đến mức nào.

Nhưng khi thấy Bích lân hồn hỏa màu xanh biếc đang chậm rãi chuyển dần sang màu trắng.

Mục Phù Sinh không hề có ý định từ bỏ.

Tiểu Hắc ở bên cạnh nhìn vẻ mặt phức tạp của Mục Phù Sinh mà tấm tắc bảo lạ.

"Nếu trên thế giới này có một thứ đồ có thể ghi chép lại cảnh tượng này thì thật tốt biết bao?"

"Mục Phù Sinh có biểu cảm này, thật sự quá khó gặp nha."

Tiểu Hắc quyết định sau khi trở về sẽ học vẽ tranh.

Đến lúc đó nhất định sẽ ký lục những cảnh tượng thế này.

Nếu để cho Mục Phù Sinh biết phỏng chừng da mặt sẽ co rút.

Sau đó nói đa tạ . . . . .

Không có ngoại giới quấy nhiễu, mọi người tu luyện cũng cực kỳ thuận lợi.

Lâm Trí Nam và Tô Mộ U thức tỉnh trước, bọn họ đã hấp thu linh hồn chi lực tới cực hạn rồi.

Lại hấp thu nữa, thức hải ở cảnh giới hiện tại không chịu nổi.

Chỉ có Diệp Thu Bạch và Mục Phù Sinh vẫn còn đang hấp thu.

Khi bọn họ nhìn thấy vị trí giữa hai chân mày của Mục Phù Sinh có một ngọn lửa màu trắng bốc lên thì không khỏi rùng mình một cái!

Đồng thời cảm thấy cả kinh.

Đây là hồn hỏa gì vậy?

Thế mà làm cho bọn họ cảm giác được rét lạnh đến tận linh hồn?

Hơn nữa nếu bên trong Tuyệt Hồn thành có thể tùy ý sử dụng thần hồn chi lực.

Vậy thực lực của Mục Phù Sinh sẽ đạt tới trình độ nào?

Nghĩ đến đây.

Hai người lại cười khổ.

Thật sự là ba tên quái vật. . . . . .

Không thể so sánh không thể so sánh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận