Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 280 - Chiến cường giả Bán Đế

Chỉ trong chớp mắt thôi mà đã có một tên lão giả xuất hiện, đứng chặn trước xe ngựa!

Lão giả mặc áo bào trắng, mái đầu bạc phơ rũ xuống, bay bay theo gió.

Hơi thở nội liễm.

Không có một chút linh lực nào tiết ra bên ngoài.

Nhìn sơ qua thì trông giống như một lão giả bình thường.

Nhưng lão giả này lại tản ra một loại uy áp vô hình, áp bách tất cả mọi người ở đây!

Vì nguyên nhân này cho nên sắc mặt của Dương Tề cùng với Hách Lân mới lập tức thay đổi.

Ngay cả Diệp Thu Bạch cũng khẽ nhíu mày.

Sắc mặt Dương Tề trổ nên khó coi, nói: "Nếu tiền bối là cường giả một phương thì cần gì phải nghe mệnh lệnh người khác?"

Đột phá Đế cảnh!

"Cho nên chỉ cần các ngươi giao nữ oa trong xe ngựa ra đây hoặc kêu nàng tự sát thì lão hủ sẽ không làm khó dễ các ngươi, có được không?"

"Các ngươi cũng đừng có ôm tâm lý may mắn gì, lão hủ muốn hoàn thành chuyện này, nếu không trong lòng còn khúc mắc, ảnh hưởng đến chuyện ta đột phá Đế cảnh về sau."

Như vậy thì lão giả trước mắt này là cường giả Bán Đế cảnh.

Đây là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau!

Có thể làm được điểm này ít nhất phải là cường giả từ Bán Đế cảnh trở lên!

Nói cách khác, lão giả trước mắt là cường giả có thể trùng kích Đế cảnh!

Lão giả giơ một bàn tay ra nói: "Lão hủ không muốn tạo quá nhiều sát nghiệt, chỉ nhận ủy thác của người ta."

Nhưng mà kiếm vực của Diệp Thu Bạch vẫn cảm ứng được sử tồn tại của lão giả cho nên chắc chắn đối phương không có khả năng là cường giả Đế cảnh!

Lão giả nhìn về phía Dương Tề, lạnh nhạt nói: "Thời trẻ thiếu một nhân tình, hiện giờ tự nhiên cần trả."

Sắc mặt Dương Tề càng khó coi hơn nói: "Chẳng lẽ ngươi không sợ Long gia trả thù sao? Phải biết rằng đối tượng mà tiểu muội ta liên hôn là người Long gia Long Khải thành."

Quả nhiên là hướng về phía Dương Ngọc Uyển!

"Nếu tiền bối ra tay giết tiểu muội, e là Long gia sẽ không bỏ qua cho ngươi."

Phải biết rằng, dù cho đạt tới cảnh giới Bán Đế nhưng không có đủ thiên phú và cơ duyên thì đồng dạng sẽ dừng chân ở cảnh giới này đến khi thân tử đạo tiêu!

Thực lực của cường giả có thể trùng kích Đế cảnh tự nhiên cũng mạnh hơn cường giả Bán Đế thông thường không ít!

Đối mặt với cường giả Bán Đế.

Nghe lời này xong

Hắn nào biết rằng đối phương sẽ xuất động cường giả Bán Đế?

Một tên cường giả Bán Đế, chỉ cần muốn chạy trốn, không đối kháng chính diện với cường giả Đế cảnh của Long gia thì tự nhiên cũng không có bất kỳ biện pháp nào bắt lấy!

Lão giả nhìn về phía Hách Lân, gật đầu nói: "Ngoại trừ nữ oa trong xe ngựa kia, bất kỳ người nào trong các ngươi rời đi lão hủ đều sẽ không ngăn cản."

Lão giả gật gật đầu nói: "Long gia sao? Đúng thật là có chút phiền phức, nhưng mà nếu lão hủ muốn chạy trốn thì Long gia cũng không thể làm gì lão hủ."

Ngay sau đó Hách Lân nhìn về phía Dương Tề, nói: "Dương huyn thứ lỗi, hy vọng ngươi có thể lý giải."

Thở dài nói: "Lân Giáp Dong binh đoàn chúng ta rời khỏi chuyện này."

Hách Lân suy nghĩ rồi nhìn năm người Lân Giáp Dong binh đoàn phía sau mình.

Đây là sự thật!

Hay là cường giả Bán Đế có tư cách trùng kích Đế cảnh đâu!

Người sau so với người trước còn cường đại hơn rất nhiều!

Dương Tề trầm ngâm một phen nói: "Ta cũng không nghĩ tới điểm này, Hách Lân, nếu ngươi không muốn tham dự có thể cùng Lân Giáp Dong binh đoàn rút lui, có lẽ đối phương cũng sẽ không làm khó."

Sắc mặt Dương Tề và mấy người Lân Giáp Dong binh đoàn đều trắng bệch.

Dương Tề chỉ biết cười khổ.

"Dương huynh, nhiệm vụ của các ngươi hẳn phải để Địa cấp Dong binh đoàn tham dự mới đúng chứ."

Dù là tất cả bọn họ cùng nhau lên cũng không đủ để đối phương giết!

Quan hệ giữa dong binh đoàn và cố chủ chỉ là quan hệ về mặt lợi ích mà thôi.

Nếu nhận lợi ích mà gặp nguy hiểm đến tính mạng thì dong binh đoàn cũng có nghĩa vụ đơn phương hủy bỏ nhiệm vụ.

Dương Tề có vẻ buồn bã, gật gật đầu.

Không có biện pháp nào khác.

Dù sao cũng đang đối mặt với cường giả Bán Đế!

Giọng nói mang đầy chua xót của Dương Ngọc Uyển từ trong xe ngựa truyền ra.

"Đại ca, Tiểu Hắc ca, các ngươi cũng đi thôi, mục tiêu của hắn là ta."

Gặp phải một cường giả Bán Đế có tư cách trùng kích Đế cảnh, nàng cũng cho rằng có ai ở chỗ này là đối thủ của hắn!

Tiếp tục ở lại chỗ này cũng chỉ lãng phí sinh mệnh mà thôi...

Người Thảo Đường lúc nào mà không chiến đấu vượt cảnh giới?

Thật ngại quá.

Vượt cảnh giới tác chiến?

Diệp Thu Bạch cười nói: "Không nhất định đâu."

Dương Ngọc Uyển bỗng lên tiếng: "Nhưng mà các ngươi không phải đối thủ nha!"

"Đây là nhiệm vụ của chúng ta, ta đương nhiên cần hoàn thành rồi."

Bị một cường giả Bán Đế khóa chặt, Dương Tề cầm kiếm nhưng lại không cách nào nhúc nhích nửa phần!

Giống như bị giam cầm tại chỗ vậy, chỉ có thể trơ mắt nhìn tia linh khí khủng bố bắn thẳng tới cơ thể mình.

Thế mà trong khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc.

Trước mặt Dương Tề bỗng xuất hiện từng tia kiếm ý cảnh giới Kiếm Tông sắc nhọn đạo.

Kiếm ý hội tụ thành một thanh kiếm to ngăn cản tia linh khí được ngưng tụ tới cực hạn kia.

Linh khí tán loạn, thanh kiếm cũng lập tức biến mất!

Ngay cả thân thể Diệp Thu Bạch cũng khẽ run lên!

Dương Tề sửng sốt nhìn về phía Diệp Thu Bạch nói: "Các ngươi không đi sao?"

Diệp Thu Bạch cầm Ám Ma kiếm trong tay, hỏi ngược lại: "Vì sao phải đi?"

Một đạo linh khí được ngưng tụ tới cực hạn bắn thật nhanh về phía Dương Tề.

Nói xong, lão giả giơ một ngón tay.

Lão giả cũng gật gật đầu nói: "Ngươi thật sự trọng tình nghĩa, nếu không phải nhận ủy thác của người khác, cần phải hoàn thành nhiệm vụ thì lão hủ có khả năng sẽ bỏ qua ngươi, nhưng mà..."

Thấy cảnh này.

Dương Tề nói xong liền lấy một thanh kiếm ra cầm chặt trong tay, hướng thẳng về phía lão giả!

Dương Tề lắc lắc đầu, cười nói: "Tiểu muội, ta nói hắn muốn mang ngươi đi thì cần phải bước qua xác của ta!"

Ngay cả bản thân Diệp Thu Bạch cũng từng vượt qua hai đại cảnh giới mà chém giết quá đối thủ!

Hiện giờ chỉ là chênh lệch lớn hơn nữa mà thôi!

Lão giả cũng khẽ nhíu mày.

"Kiếm Tông Càn Nguyên cảnh? Nhưng mà có thể làm gì, dùng cỗ lực lượng này có có thể chống lại lão hủ sao?"

Diệp Thu Bạch lại cười nói: "Ai nói ta muốn một mình đấu với ngươi?"

Hắn vừa dứt lời thì Thạch Sinh bên cạnh đã lấy Minh Hoàng Huyền phủ ra.

Tinh thần chi lực vờn quanh thân thể hắn, tản ra khí tức vô cùng nặng nề.

Lão giả nhíu mày: "Tinh thần chi lực thất truyền đã lâu?".

Trên thân thể Tiểu Hắc cũng có ba loại hoa văn nổi lên.

Lực lượng thân thể bùng nổ mãnh liệt.

Không gian gian quanh thân bắt đầu có sự vặn vẹo!

"Thể tu?"

"Thiên phú của ba người các ngươi thật sự không tồi, vì sao có thiên phú bực này còn phải làm dong binh?"

Với thiên phú của ba người Thảo Đường, muốn gia nhập một thế lực lớn nào đó là chuyện dễ như trở bàn tay.

Diệp Thu Bạch đáp lời: "Vấn đề này không cần ngươi phải bận tâm, hôm nay ngươi tự động rời đi hoặc là bị chúng ta đánh bại."

Lão giả nghe xong cười một tiếng.

Trong đó cũng không có lựa chọn là hắn đánh chết cả ba người Diệp Thu Bạch.

"Tuổi không lớn nhưng khẩu khí lại không nhỏ."

"Hy vọng các ngươi có thực lực tương xứng đi."

Lời còn chưa dứt thì lão giả đã thò hai tay ra.

Hơi thở cường giả Bán Đế cảnh hoàn toàn bùng nổ!

Một cỗ uy áp cực mạnh ép về phía mấy người Diệp Thu Bạch.

Lão giả cũng không có ý định nương tay gì cả.

Đôi tay bỗng nhiên ép mạnh xuống!

Hai chưởng ẩn trong suốt hình thành trên đỉnh đầu ba người Diệp Thu Bạch, ngay sau đó hạ xuống, muốn đập nát ba người!
Bạn cần đăng nhập để bình luận