Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 1599: Sơn Hải Kinh, Kiếp Lôi Châu

Đám người Tiểu Hắc nhìn chằm chằm vào Tần Trạm với vẻ mặt đầy nghi ngờ.

Người này là ai? Thậm chí có cả chìa khóa mở ra Hắc Kim Mộc hạp của Ma Vương Vực.

Sau đó bọn họ đều nhìn về phía Lục Trường Sinh.

Lục Trường Sinh liếc nhìn Tần Trạm một hồi rồi cũng nhún vai nói: "Đừng nhìn ta, ta cũng không biết."

Tần Trạm nhìn Lục Trường Sinh, nói: "Mặc dù Tinh Thần Tinh Phách đã hóa thành nội hạch của ngôi sao thứ mười, nhưng chung quy lại vẫn hơi lãng phí một chút. Vẫn còn không ít lực lượng tinh phách sót lại bên trong."

Nói xong, Tần Trạm lấy ra một quyển trục và đưa cho Thạch Sinh, nói:

"Đây là Tinh Nguyên thuật, thuật pháp này không có năng lực sát phạt gì. Khi tu luyện, không chỉ có thể dung nhập lực lượng tinh thần vào trong tinh không đan điền, mà còn có thể dung nhập vào lục phủ ngũ tạng, huyết mạch toàn cơ thể... Thậm chí là cả thần hồn."

Thạch Sinh ngơ ngác nhận lấy.

Mục Phù Sinh nói thẳng: "Một loại."

Tần Trạm cười bất đắc dĩ nói: "Ngươi với sư tôn của ngươi thật đúng là từ một khuôn đúc ra."

Tinh Thần Thần Đế cảm thán nói: "Năm đó nếu ta có được Tinh Nguyên thuật này, có lẽ đã có thể hoàn thiện Hỗn Độn Tinh Thần Lục một cách hoàn mỹ."

Lục Trường Sinh giơ ngón cái lên.

"Đương nhiên Tinh Nguyên thuật sẽ không xung đột với công pháp ngươi đang dùng hiện tại, có thể tu luyện riêng biệt không dính dáng gì đến nhau. Nói cách khác, ngươi có thể tu luyện đồng thời Tinh Nguyên thuật và công pháp đang có."

Mặc dù lôi kiếp cũng lấy lôi đình làm chủ đạo, thế nhưng nếu so sánh với lôi đình mà những người tu đạo tu luyện lôi thuộc tính như hắn mà nói thì khác biệt như ngày với đêm.

Đúng là có vấn đề này.

"Mặc kệ ngươi tu luyện được bao nhiêu loại Thượng Cổ Thần Lôi, nếu như có thể thêm lực lượng lôi kiếp vào trong Thượng Cổ Thần Lôi thì ngươi cảm thấy thế nào?"

Lúc này, bên trong tinh không đan điền của Thạch Sinh.

Sau khi Tinh Thần Tinh Phách hóa thành nội hạch của ngôi sao thứ mười, vẫn còn rất nhiều lực lượng tinh phách sót lại bên trong. Nhưng dù đã sử dụng Hỗn Độn Tinh Thần Lục để tu luyện thì vẫn không có cách nào hoàn toàn dung nhập cỗ lực lượng còn sót lại này vào trong đan điền.

Tiểu Hắc, Thạch Sinh, Hoàng Thiên: "..."

Kiếp, đây chính là lực lượng căn nguyên nhất của thiên đạo.

Rồi Tần Trạm lại đi đến trước mặt Mục Phù Sinh, nói: "Bây giờ ngươi tu luyện được mấy loại Thượng Cổ Thần Lôi rồi?"

Cũng là thứ mà người bình thường không thể nào chạm đến hay tu luyện được.

Nghe vậy, Mục Phù Sinh biến sắc, gương mặt dần dần ngưng trọng.

Sở dĩ lôi kiếp được gọi là lôi kiếp, quan trọng nhất là vì trong đó có một chữ "kiếp."

Nếu để cho người ngoại giới nghe được, có lẽ sẽ cho rằng Tần Trạm là tên điên.

"Đương nhiên, chín loại Thượng Cổ Thần Lôi cũng tức là ngươi phải trải qua chín tầng lôi kiếp thì mới có thể dung nhập chín loại lôi đình vào trong Kiếp Lôi Châu."

Chỉ thấy Tần Trạm dùng một ngón tay điểm lên Sơn Hải Kinh.

Nhìn qua, hạt châu màu tím này có vẻ như chẳng có gì đặc biệt. Thế nhưng khi Mục Phù Sinh nhận lấy nó thì có thể cảm nhận được bên trong hạt châu này có lôi đình kinh khủng đang cuồn cuộn!

Bảy mươi lăm pho tượng dị thú được đặt ở hai bên lối ra vào thần điện như đang sống dậy, ngửa lên trời phát ra tiếng gầm thét vang vọng.

Tần Trạm mỉm cười, ném một hạt châu màu tím cho Mục Phù Sinh.

Con ngươi của Hứa Dạ Minh hơi co lại, nhỏ giọng hỏi: "Là những tàn trang còn lại của Sơn Hải Kinh?"

Đây là...

Sau lưng Tần Trạm, giữa, hai tay của tượng thần Nữ Oa có từng tờ tàn trang trôi nổi.

"Kiếp Lôi Châu, khi ngươi gặp phải lôi kiếp thì có thể dùng vật này để hấp thu lực lượng lôi kiếp. Dưới sự trợ giúp của Kiếp Lôi Châu, ngươi có thể hoàn toàn dung nhập cỗ lực lượng lôi kiếp cướp được này vào trong Thượng Cổ Thần Lôi."

Phía sau hắn, hư ảnh của từng loại hung thú bắt đầu hiện lên!

Cùng lúc đó, tại lối ra vào của Sơn Hải Thần Điện.

Đám người Kỳ Ngộ và người của tam đại thú tộc kinh hãi nhìn cảnh tượng trước mắt.

Trải qua chín tầng lôi kiếp...

Không cảm nhận được bất kỳ khí tức gì, Hứa Dạ Minh đã kinh hãi phát hiện ra Sơn Hải Kinh đang nằm trong tay đối phương.

Không đợi Mục Phù Sinh lên tiếng, Tần Trạm đã đi đến trước mặt Hứa Dạ Minh, vươn tay ra về phía hắn.

Từ xưa đến nay, trong lịch sử giới tu đạo, số lượng người có thể trải qua chín tầng lôi kiếp không vượt quá hai bàn tay.

Tần Trạm gật đầu.

"Không phải cái đồ chơi này rất khó tìm sao? Đều bị chia năm xẻ bảy bay tứ tung khắp nơi?" Tiểu Hắc cũng hơi sửng sốt.

Trước đó Kỳ Ngộ đã nói như vậy.

Tần Trạm vừa tập hợp các tàn trang của Sơn Hải Kinh vào trong quyển trục Sơn Hải Kinh, vừa giải thích: "À, chuyện đó, cũng không phải chia năm xẻ bảy. Chỉ là trùng hợp có vài tàn trang rơi xuống nơi gọi là Đăng Thần di tích."

Trùng hợp vậy...

Huyệt thái dương của Lục Trường Sinh bỗng giật một cái.

Ta nói này người anh em, muốn bịa ra lý do gì thì cũng phải nghe cho đáng tin một chút chứ?

Cái gì mà trùng hợp, rõ ràng là các ngươi cố ý để tàn trang ở Đăng Thần di tích đúng không?

Mục Phù Sinh cũng nghĩ đến điều này, đến gần Lục Trường Sinh hỏi: "Sư tôn... Rốt cuộc thì hắn là ai vậy... Hơn nữa hình như từ khi chúng ta bắt đầu ở Phàm Nhân giới đến bây giờ vẫn luôn nằm trong kế hoạch của hắn."

Sau đó, Tần Trạm biến mất tại chỗ.

Nhưng mà nghĩ có lẽ đối phương sẽ không trả lời.

Vốn dĩ hắn còn muốn hỏi lão đầu và Tần Trạm có quan hệ thế nào.

Lục Trường Sinh trầm mặc khẽ gật đầu.

Lão đầu... Cũng chính là đường chủ tiền nhiệm lúc trước của Thảo Đường cũng đã nói những lời tương tự vậy với Lục Trường Sinh.

"Phải nhanh chóng tăng thực lực của bọn họ lên."

Đột nhiên Lục Trường Sinh có một suy đoán.

Nếu quả thật đúng như suy đoán của hắn, như vậy thì tất cả mọi chuyện ly kỳ xảy ra đều đã trùng khớp.

Nhưng mà suy đoán này quá mức khiến người ta chấn động.

Lục Trường Sinh cũng không dám chắc, cần phải tiếp tục tìm kiếm manh mối.

"Được rồi, đại khái chính là những thứ này."

Tần Trạm cười nhìn Lục Trường Sinh, nói: "Lần này ta thật sự đã không còn sót lại chút gì, đừng có nghĩ cách bòn rút của ta nữa."

Lục Trường Sinh ngoài cười nhưng trong không cười: "Ha ha."

"Thôi, ta nên rời đi rồi."

Nói đến đây, Tần Trạm nhìn về phía Lục Trường Sinh, trong đôi mắt u ám kia hiện lên đầy tang thương: "Thời gian không còn nhiều lắm. Mặc dù đối với ngươi mà nói đại kiếp không tính là gì, nhưng mà lại là một khảo nghiệm đối với những đệ tử của ngươi."

Nhưng làm sao ngươi biết được?

Thể chất này xưa nay chưa từng có, không tìm được phương pháp tu luyện...

Cho nên là...

"Nhưng mà cũng rất đơn giản, sau khi ngươi triệu hoán dị thú trong Sơn Hải Kinh ra, dùng tinh huyết của bọn chúng tích tụ vào trong Đại Hoang Thú Tâm thì Đại Hoang Thú Tâm của ngươi có thể không ngừng tăng lên... Đương nhiên, hấp thu càng nhiều các loại tinh huyết khác nhau thì cũng càng khó kiểm soát, rất dễ bị tẩu hỏa nhập ma."

Sau khi tập hợp hết toàn bộ tàn trang vào trong Sơn Hải Kinh, Tần Trạm mới đưa lại cho Hứa Dạ Minh và nói: "Đại Hoang Thú Tâm là một thể chất xưa nay chưa từng có. Cho nên chắc ngươi cũng không tìm được phương pháp tu luyện."

Lục Trường Sinh lắc đầu: "Đừng hỏi ta, ta cũng không biết."

Lục Trường Sinh nhìn tượng thần Nữ Oa hồi lâu không nhúc nhích.

Dường như hắn đang suy nghĩ gì đó.

Đám người Mục Phù Sinh cũng không quấy rầy, mỗi người tự tìm một nơi để nghiên cứu thứ mà Tần Trạm đưa cho.

Một nén nhang sau.

Lục Trường Sinh mới từ từ hỏi: "Kế tiếp các ngươi có tính toán gì không?"

Tiểu Hắc nói: "Còn phải giúp Kỳ Ngộ giành được vị trí tộc trưởng."

Hứa Dạ Minh do dự một chút rồi nói: "Ta muốn giúp phụ thân, nhưng bây giờ thực lực của ta cũng chưa đủ..."

Lục Trường Sinh gật đầu nói: "Vậy thì được, sau khi những chuyện này kết thúc thì ta sẽ huấn luyện đặc biệt cho các ngươi..."

Lần huấn luyện đặc biệt này không giống với những lần trước.

Chân tướng của từng sự kiện diễn ra đã chậm rãi nổi lên mặt nước.

Lục Trường Sinh cũng cảm thấy gấp gáp trong lòng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận