Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 273 - Quy củ bất thành văn

Dong binh đoàn chia thành sáu cấp bậc.

Hoàng cấp, Huyền cấp, Địa cấp, Thiên cấp cùng với Đế cấp!

Mà cấp bậc cao nhất chính là vượt qua Đế cấp, có thể đạt được một danh hiệu vinh quang chuyên môn!

Danh hiệu này do hội trưởng Dong Binh công hội tự mình trao tặng.

Dong binh đoàn có thể đạt được danh hiệu vinh quang cực kỳ thưa thớt.

Thậm chí ở toàn bộ Vô biên giới vực cũng chỉ có ba dong binh đoàn mà thôi.

Đồng thời.

Cấp bậc dong binh đoàn cũng đại biểu cho đoàn đó có thể tiếp nhiệm vụ thế nào.

Tự nhiên cũng chỉ có thể tiếp được nhiệm vụ Hoàng cấp.

Ví dụ như săn giết một đầu ma thú Hư Thần cảnh sơ kỳ và lấy nội hạch.

Hiện giờ.

Có vài nhiệm vụ cũng chỉ có người tu vi Hư Thần cảnh mới có thể tiếp.

Giống như Dong binh đoàn Hoàng cấp muốn tăng lên tới Huyền cấp, cần thỏa mãn yêu cầu là hoàn thành mười nhiệm vụ Hoàng cấp.

Nếu mà xử lý không tốt.

Chuyện này không liên quan đến thực lực của dong binh đoàn.

Phiền toái cũng không phải là một đầu ma thú Hư Thần cảnh sơ kỳ mà là trên tờ giấy còn chú thích ma thú này sống quần cư.

Cuối cùng hoàn thành một nhiệm vụ chuẩn Huyền cấp liền có thể xin tăng Dong binh đoàn lên Huyền cấp.

Chỉ có hoàn thành nhiệm vụ, mức độ hoàn thành nhiệm vụ cùng với đạt được thù lao bao nhiêu thôi.

Nhưng dù là nhiệm vụ Hoàng cấp.

Còn vài nhiệm vụ có mức độ nguy hiểm thấp hơn một chút chính là nhiệm vụ thu thập.

Ba người Diệp Thu Bạch, Tiểu Hắc cùng với Thạch Sinh tổ kiến Dong binh đoàn Thảo Đường, đoàn này đang ở cấp thấp nhất là Hoàng cấp.

Thu thập nhiệm vụ, giống nhau bao gồm một ít thiên tài địa bảo, dược liệu cùng với tài liệu rèn đúc đặc thù.

Nói cách khác, tuy rằng chỉ cần một viên nội hạch nhưng ngươi cần phải đối mặt với một đám ma thú Hư Thần cảnh.

Ngay cả người tu đạo Hư Thần cảnh cũng sẽ gặp nguy hiểm tới tính mạng.

Hiện giờ, bọn họ đang thiếu thứ gì nhất?

Diệp Thu Bạch nhìn từng tờ giấy.

Có thể nói là sẽ khổng thể hoàn thành rất nhiều chuyện.

Thạch Sinh hỏi: "Thế nào sư huynh, chúng ta tiếp nhiệm vụ gì trước?"

Nhiệm vụ thứ nhất là thu thập một loại tài liệu luyện đan tên Hư Vô thảo.

Ở trước bảng dán nhiệm vụ Hoàng cấp.

Hộ tống một nữ tử thế gia ở Vân Khởi thành.

Nhiệm vụ thứ hai là nhiệm vụ hộ tống.

Thù lao năm mươi viên Nguyên tinh.

Tiểu Hắc vò đầu cười nói: "Sư huynh, nếu không thì tiếp nhiệm vụ săn giết ma thú đi?"

Thậm chí còn không thể thuê nơi ở.

Diệp Thu Bạch nói: "Bây giờ chúng ta còn hai mươi viên Nguyên tinh, đang cần gấp rút, hẳn là nên tiếp mấy nhiệm vụ có tương đối nhiều Nguyên tinh."

Hiện tại có hai nhiệm vụ trả tương đối nhiều Nguyên tinh.

Đánh giá thù lao bên trên.

Không có Nguyên tinh.

Là tiền tệ của Vô biên giới vực.

Chính là Nguyên tinh.

Thù lao đạt tới một trăm viên Nguyên tinh!

Đương nhiên trong đó còn tăng thêm điều kiện.

Cần phải có được thực lực đối kháng Hư Thần cảnh trung kỳ!

Nhiệm vụ này khiến Diệp Thu Bạch cảm thấy hứng thú.

Vừa kiếm được Nguyên tinh đồng thời còn có thể nhân cơ hội hỏi thăm chút manh mối.

Dù sao một nữ tử thuộc thế gia hẳn là sẽ biết một chút chuyện.

Vì thế Diệp Thu Bạch bóc tờ giấy nhiệm vụ này xuống.

Nhanh chóng đi tới quầy đăng ký tiếp nhận nhiệm vụ.

Trong lúc bọn họ đang đăng ký thì có năm nam một nữ đột nhiên đẩy cửa đi vào, lớn tiếng nói: "Là ai dám đoạt nhiệm vụ của chúng ta?"

Diệp Thu Bạch nở một nụ cười vô hại, nói tiếp: "Nhiệm vụ này là do ta tiếp nhận trước, tự nhiên do chúng ta đi hoàn thành."

"Vậy được rồi."

La Vân sửng sốt, lắc lắc đầu.

Diệp Thu Bạch thì lại là không để ý đến người Lân Giáp Dong binh đoàn mà nhìn về phía La Vân, cười khẽ một tiếng, nói: "Đây là quy củ của Dong Binh công hội sao?"

La Vân có chút lo lắng nhìn về phía Diệp Thu Bạch rồi giải thích một lần, sau đó xin lỗi: "Xin lỗi nha, ta không có nói cho các ngươi biết quy củ bất thành văn này trước."

Cũng không phải không còn nhiệm vụ nào khác.

Đó là nhắm đến nhiệm vụ.

Đây là quy củ giữa các Dong binh đoàn.

Nếu một dong binh đoàn nhắm tới một cái nhiệm vụ mà lại bị một dong binh đoàn cướp đi.

Như vậy thì có nghĩa là hai Dong binh đoàn sẽ kết thù.

Dù sao mỗi lần một Dong binh đoàn chỉ có thể tiếp một nhiệm vụ.

Trong lúc lựa chọn nhiệm vụ, gặp phải nhiệm vụ mà mình động tâm liền sẽ lựa chọn nhắm tới, cũng chính là ra hiệu cho các Dong binh đoàn khác biết.

Trong tình huống bình thường.

Sẽ không có người nào lựa chọn nhiệm vụ đã bị nhắm tới.

Đều là ra ngoài lăn lộn nên không cần thiết phải đắc tội những người khác.

Ở trong Dong Binh công hội có một quy củ bất thành văn.

La Vân cũng nhìn về phía nam tử, khẽ nhíu mày.

Chỉ thấy nam tử mang theo năm người đi đến bên cạnh Diệp Thu Bạch, nhíu mày nói: "Chẳng lẽ ngươi không biết nhiệm vụ này đã bị Lân Giáp Dong binh đoàn chúng ta nhắm đến sao?"

Ba vết sẹo này ngang dọc trên gương mặt nam tử trung niên khiến mặt hắn trông có vẻ cực kỳ dữ tợn!

Trong đó, trên mặt nam tử trung niên cầm đầu có vết sẹo dài.

Hiển nhiên trước bảng nhiệm vụ Hoàng cấp có người nhận thức sáu người này nên chỉ chỉ về phía ba người Diệp Thu Bạch.

Sau khi nói ra lời này.

Mấy người đang vây xem đều nở nụ cười như có kịch hay.

"Ba người trẻ tuổi kia mới tới hay sao? Nhìn dáng vẻ thì trong đó còn có một tên tu vi Càn Nguyên cảnh."

"Thực lực thế này, e là còn chưa đủ đối chọi với đám người Lân Giáp dong binh đoàn rồi."

"Lân Giáp chỉ còn thiếu một nhiệm vụ cuối cùng là có thể đạt tới Dong binh đoàn Huyền cấp, thực lực của năm người đều ở Hư Thần cảnh sơ kỳ."

"Còn thực lực của tên đoàn trưởng thì đã đạt tới Hư Thần cảnh trung kỳ, e là không thể trêu vào."

Đoàn trưởng Lân Giáp Dong binh đoàn Hách Lân nghe lời Diệp Thu Bạch nói, không giận mà còn tươi cười.

"Tiểu tử, ngươi tốt lắm."

"Được rồi, một khi đã như vậy thì cũng đừng nói Lân Giáp Dong binh đoàn chúng ta khi dễ người mới, cứ dựa theo quy củ của Dong Binh công hội mà làm việc, như thế nào?"

Diệp Thu Bạch nhìn về phía La Vân.

Hiển nhiên là đang dò hỏi còn có quy củ gì nữa.

La Vân giải thích: "Dựa theo quy định, nếu hai bên đều muốn tiếp nhận một nhiệm vụ, có thể cùng đến chỗ cố chủ tuyên bố nhiệm vụ để cho cố chủ tiến hành chọn lựa."

Hách Lân cười lạnh nói: "Như thế có được không?"

Diệp Thu Bạch suy nghĩ, một chút, nếu là quy củ của Dong Binh công hội vậy thì không cách nào làm trái rồi.

Hắn nhanh chóng gật gật đầu đáp ứng.

Ước hẹn ngày mai, cũng chính là thời điểm bắt đầu nhiệm vụ, hai bên sẽ đồng thời đến chỗ thế gia của của cố chủ. ...

Ban đêm.

Diệp Thu Bạch cũng không có tu luyện mà là nằm bên ngoài lều nhìn bầu trời lấm tấm điểm sáng trên đầu mình.

Thạch Sinh thì đang trên trời hấp thu tinh thần chi lực, dùng tinh thần chi lực để tu luyện.

Diệp Thu Bạch lấy ngọc bội đeo trước ngực ra, đặt vào trong lòng bàn tay, thất thần nhìn chằm chằm khối ngọc bội này.

Đây là đồ vật mà Mộ Tử Tình để lại cho hắn trước khi rời đi.

Hiện giờ hắn đã tới Vô biên giới vực.

Bên trong ngọc bội hơi thở lạnh lẽo thỉnh thoảng truyền ra.

Điều này có nghĩa là hiện giờ Mộ Tử Tình đang ở trong Vô biên giới vực này.

Nhưng mà hiện giờ xem ra thân thế của Mộ Tử Tình ở Vô biên giới vực phỏng chừng cũng phải là tồn tại số một số hai.

Không biết Mộ gia và Mộ Tử Tình có quan hệ gì hay không...

Nghĩ đến đây.

Diệp Thu Bạch nhẹ nhàng thở dài.

Suy nghĩ nhiều như vậy cũng vô dụng.

Với thực lực hiện tại của hắn, e là còn chưa đủ.

Cần phải nhanh chóng nhờ Dong Binh công hội này mà tăng cường cảnh giới.

Đồng thời dò hỏi tình huống của Mộ Tử Tình.

Chỉ có thực lực đủ mạnh mới có thể quang minh chính đại đi nghênh đón Mộ Tử Tình!
Bạn cần đăng nhập để bình luận