Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 926 - Thông qua rồi mà vẫn còn muốn đánh tiếp?

. . . .

Diêu U không hổ là người được công nhận chỉ cần bước vào Tiên Vương cảnh liền có thể tiến vào Tiên Vương Bảng.

Một đao này kinh diễm đến cực điểm.

Có thể nói một đao này đã ép toàn bộ tiềm năng của Diêu U ra hết!

Thời điểm đối mặt với cường giả hoặc là thời khắc sinh tử, mới có thể áp bức bản thân tới cực hạn, hơn nữa còn đột phá cực hạn!

Hiển nhiên Diêu U đã làm được điểm này.

Nam tử hơi ngẩng đầu.

Đao dù chưa đến nhưng đao phong kịch liệt đã chính diện đánh úp tới trước.

Nhìn qua chỉ là một thanh thiết đao mà thôi.

Bất quá một đao đã ra tự nhiên không cách nào thu lại.

Dứt lời, không biết nam tử từ nơi nào rút ra một thanh đại đao đón đao của Diêu U!

Giờ khắc này, sắc mặt Diêu U hơi đổi.

Thấy được một đao của Diêu U, khóe miệng nam tử hơi nhếch lên, tựa như đang nở một nụ cười.

Một tiếng tinh thiết giao nhau vang vọng khắp toàn bộ sườn núi!

Đao phong thổi tóc của nam tử bay ngược.

Chỉ có thể va chạm với đại đao của nam tử!

"Một đao này không tồi."

Làm lộ ra gương mặt có chút tang thương.

Nhưng mà khi thanh đao này rơi vào trong tay nam tử thì nó lại bộc phát ra một cỗ đao ý vô cùng mạnh mẽ!

Không có gì bất ngờ, Diêu U bị chấn bay ngược ra ngoài!

Thanh đại đạo này trông cực kỳ bình thường.

Nam tử vẫn đứng tại chỗ, ngay cả thân thể cũng không có đong đưa xíu nào.

Keng!

Cả mây mù cũng bị đánh tan một ít.

"Đa tạ tiền bối dạy bảo."

Đao đạo dũng mãnh, cương liệt, há có thể để tạp ý sinh ra?"

Hai bên không ngừng dùng đao đối kháng.

"A?

Bất quá qua trận chiến này mọi người đã hiểu rõ.

Chỉ nghe nam tử nhíu mày nói:

Nam tử lắc đầu nói:

Tới rồi cuối cùng Diêu U vẫn thất bại.

Đây không chỉ là một cửa khảo nghiệm mà còn là một cơ hội để mài giũa bản thân!

Ở một khắc cuối cùng vì sao trong lòng ngươi lại có sự sợ hãi?

Chỉ là nam tử nhưng vẫn đứng yên, không có di chuyển.

Chỉ có Diêu U không ngừng tiến tới rồi lại không ngừng bay ngược trở về. . . . . .

Tuy rằng cảnh giới bị áp chế xuống ngang bằng nhau, bất quá dù là kinh nghiệm thực chiến hay là nắm giữ đạo tắc, nội tình đều hoàn toàn không ở cùng một cấp bậc. . . . . .

Diêu U mạnh mẽ đứng dậy, nghe được lời nam tử nói lập tức chắp tay:

Diêu U gật đầu.

"Còn có thể đánh đi, vậy liền tiếp tục, nửa đao trước của ngươi thật sự không tồi, nếu như không phải vì lòng sinh sợ hãi, có lẽ ta sẽ cho ngươi thông qua."

Nam tử gật đầu:

"Tâm cảnh không đủ kiên định, trở về tu tâm đi."

Diêu U lại không có cảm thấy bất mãn, ngược lại cực kỳ trịnh trọng gật đầu nói:

"Đa tạ tiền bối chỉ giáo!"

Nam tử gật đầu, sau nhìn về phía mọi người đang đứng nói:

"Tên tiếp theo, nhanh lên một chút, đừng có lãng phí thời gian đả tọa của ta."

Kế tiếp lại có thêm mấy người ra trận.

Nhưng mà chỉ có một người thông qua!

Lúc này Dương Phong cũng tiến đến vách đá.

Qaun sát hai bên giao phong.

Sau khi thông qua, Phần Viêm nhìn về phía Trác Tài, cười lạnh nói:

Mấy người đều có thể thông qua.

Kế tiếp, Khâu Tĩnh, Hàn Lộ, Phần Viêm, Hải Lâm cùng với Lý Hiểu lần lượt ra trận.

"Ta không nắm chắc mình có thể thắng được hắn."

Khâu Tĩnh không có phủ nhận, nghiêm túc gật đầu nói:

"Ta cho rằng vị trí của ngươi có khả năng sắp bị hắn đoạt mất nha?"

Trong tay hắn cầm một cái trận bàn, trên trận bàn có ngũ hành chi đạo.

Tiện tay phóng thích công kích là ngũ hành dung hợp, trận pháp cực kỳ cường đại!

Bất kể là nắm bắt thời cơ ra tay hay là cường độ trận pháp đều không có điểm nào không ổn.

Ngay cả ánh mắt người thủ sơn môn cũng sáng ngời, hứng thú nói:

"Tiểu tử ngươi cường đại hơn so với mấy tên phía trước rất nhiều, được rồi, ngươi thông qua."

Dương Phong ngừng lại, chắp tay:

"Đa tạ tiền bối."

Khâu Tĩnh ngưng trọng nói: "Người này là một cường địch."

Hàn Lộ cũng cười nói:

Hiện giờ xem được cảnh Dương Phong chiến đấu với người thủ sơn môn, mấy chiêu đầu lại không hề rơi vào thế hạ phong!

Cho nên cũng không có bao nhiêu người từng xem hắn chiến đấu.

Nhiều thế lực cũng đã tiến hành điều tra nhưng mà không có điều tra ra rốt cuộc Dương Phong đến từ thế lực nào.

Trước đó tên này không hề có động tĩnh, không ai biết tới.

Đây là nhân vật thanh danh hiển hách mới nổi.

Sắc mặt mọi người càng thêm ngưng trọng.

"Đều xem rõ ràng rồi? Hiện tại hẳn là ngươi đã dám lên đi?"

Trác Tài nghe mà mặt mũi khó coi.

Bất quá đã đến lúc này rồi, hắn cũng không có khả năng không lên.

Sau khi tới vách núi, Trác Tài dồn hết lực lượng mà tấn công nam tử.

Tuy rằng thực lực của hắn rất cường đại, thậm chí còn cường đại hơn mấy người Diêu U vài phần.

Chẳng qua nam tử lại lắc đầu nói:

"Ngươi không được."

Ngay sau đó tung ra một quyền đánh Trác Tài bay ngược.

Sắc mặt Trác Tài trở nên u ám, nhưng mà hắn chính lại không có biện pháp nào, chỉ có thể thất hồn lạc phách xuống núi.

Rốt cuộc cũng không có mặt mũi mà ở chỗ này chờ đợi.

Hiện giờ cũng chỉ còn lại mấy người Thảo Đường thôi.

Mọi người ngươi nhìn xem ta ta nhìn xem ngươi.

Tựa hồ đều đang hỏi ai tới trước?

Lúc này, tự nhiên là Tiểu Hắc hăng hái ma quyền sát chân, nhếch miệng cười nói:

"Ta tới trước."

Quan sát một lúc lâu, hắn đã sớm không nhịn được rồi.

Thấy thế, mọi người đều không khỏi bất đắc dĩ cười.

Sau khi dung nhập càng nhiều mảnh vỡ linh hồn hơn và kích hoạt năng lực huyết mạch.

Hình như càng ngày Tiểu Tiểu Hắc càng thích chiến đấu?

Chỉ thấy Tiểu Hắc nhanh chóng về phía trước, đi tới trước mặt nam tử.

Nam tử thấy thế ra hiệu bắt đầu.

Tiểu Hắc cũng không nói gì thêm, nở nụ cười điên cuồng phóng thẳng về phía nam tử!

Trong quá trình phóng tới, sáu loại hoa văn nháy mắt bao trùm thân thể Tiểu Hắc.

Từng sợi ma khí đen nhánh quấn quanh!

Hai trong mắt tràn ngập chiến ý.

Nam tử thấy thế hai mắt sáng lên, ngay sau đó tung ra một quyền nghênh đón.

Lại muốn dùng thân thể đối kháng thân thể!

Ầm!

Song quyền bỗng nhiên va chạm nhau!

Tiểu Hắc lui về phía sau một chút còn nam tử lại không hề dao động chút nào.

Thấy thế, Tiểu Hắc nhếch miệng cười to, ngay sau đó tiếp tục tấn công, không hề trì trệ.

Thời điểm lui lại một chân của hắn dẫm đạp mặt đất, lợi dụng phản lực để ngừng thế lui về phía sau đồng thời nhanh chóng vọt về phía ngời thủ sơn môn lần nữa.

Ầm ầm ầm!

Không chỉ thân thể va chạm vào nhau.

Quyền cước còn không ngừng tương tiếp.

Tiếng nổ vang liên tiếp vang lên không dứt!

Bạo lực.

Ngoại trừ bạo lực chính là bạo lực, bạo lực đến cực hạn.

Trận này chiến đấu này cho thấy thân thể của Tiểu Hắc cực kỳ cường đại.

Đồng thời người thủ sơn môn thế mà cũng có tạo nghệ cao thâm ở phương diện luyện thể.

Bởi vì kinh nghiệm thực chiến phong phú nên một lần tìm được cơ hội.

Người thủ sơn môn liền nhấc một chân đá bay Tiểu Hắc.

Hoặc là tát một cái vào trên mặt Tiểu Hắc.

Chuyện này làm cho Tiểu Hắc càng đánh càng ra hỏa khí.

Mẫu thân nó.

Vả mặt sao?

Mỗi một lần hắn đều dùng lực lượng càng mạnh mẽ hơn nhằm vào nam tử!

Sau đó lại bị một cái tát đánh bay ngược.

Tiểu Hắc giận dữ gầm lên.

Ma khải màu đen nháy mắt bao trùm toàn thân!

Lực lượng thân thể lại tăng cường!

Thấy một màn như vậy, nam tử nhẹ nhàng cười:

"Được rồi, thiên phú luyện thể của ngươi rất cường đại, thông qua."

Nhưng mà Tiểu Hắc lại không có ý định đình chỉ.

Thân khoác ma khải màu đen tiếp tục phóng về phía nam tử!

Nãi nãi ngươi!

Vả mặt lão tử nhiều như vậy, vả xong liền muốn chạy sao?

Ta phải vả lại một lần mới được!
Bạn cần đăng nhập để bình luận