Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 889 - Ngươi không có dùng hết toàn lực sao?

. . . .

Tu luyện hỏa chi đạo tắc nên tính cách tự nhiên cũng sẽ càng thêm táo bạo thẳng thừng.

Đồng thời cũng khiến cho các đệ tử Phần Viêm cốc cực kỳ hiếu chiến.

Khi biết đệ tử Phần Viêm sắp sửa luận bàn với các đệ tử của Lục Trường Sinh, hơn nữa còn luận bàn ở trên Phần Viêm đài.

Điều này khiến tất cả mọi người kinh ngạc đồng thời cũng cực kỳ hưng phấn.

Kinh ngạc vì Phần Viêm đài sẽ không dễ dàng mở ra.

Chỉ có trong tông môn yêu cầu đệ tử luận bàn để lựa chọn người làm gì đó hoặc là thù hận giữa các đệ tử quan trọng mà không cách nào giải quyết, chỉ có thể bắt đầu bằng cách lên Phần Viêm đài tiến hành sinh tử chiến mới mở ra.

Thế mà lúc này, Phần Viêm cốc lần đầu tiên mở ra Phần Viêm đài vì người ngoài!

"Ý đồ của cốc chủ sao chúng ta có thể đoán được chứ, bất quá nếu cốc chủ muốn dùng Phần Viêm đài tì cũng đã thể hiện mức độ coi trọng của cốc chủ đối với chuyện này."

"Liêu sư huynh nói đúng, chúng ta đến Phần Viêm đài?"

Còn Phần Viêm chính là người có thiên phú đứng đầu Phần Viêm cốc.

Một tên đệ tử khác phụ họa:

Liêu Kha là đệ tử thân truyền của trưởng lão Phần Viêm cốc.

"Thật sự muốn nhìn xem những người này có thực lực như thế nào."

"Liêu sư huynh, ngươi nói xem rốt cuộc bọn họ có địa vị như thế nào?

"Cùng đi đi."

Có địa vị rất cao trong đám đệ tử Phần Viêm cốc, thiên phú cũng xếp hạng thứ ba.

Thế mà có thể làm cho cốc chủ coi trọng như thế."

"Chúng ta chỉ cần toàn lực ứng phó, đánh bại đối phương, giữ mặt mũi của Phần Viêm cốc chúng ta là được."

"A? Như vậy cũng dám tiến hành luận bàn trên Phần Viêm đài sao?"

Chỉ thấy Liêu Kha nhẹ nhàng cười, lắc đầu nói:

"Ha ha, xem ra người ngoại giới muốn mở rộng tầm mắt, chúng ta chỉ cần phô bày chút thực lực cho mấy tên đó kiến thức là được". . . . . .

Đệ tử bên trong Phần Viêm cốc đều cùng đi hướng tới Phần Viêm đài.

"Nghe đệ tử thủ vệ nói trong cơ thể những người đó không có tiên khí, ngược lại tràn ngập linh khí thấp kém!"

"Rõ ràng có thể nhìn ra sự chênh lệch giữa chúng ta cùng bọn họ nhưng mà nhưng sự muốn va chạm với bọn họ một lần."

"Thế nào, có áp lực sao?"

"Chúng ta cũng do sư tôn dạy ra, tổng sẽ không thua đến quá thảm."

Mấy người Lục Trường Sinh cùng với Diệp Thu Bạch đang ở trong một lầu các.

Sắc mặt Lục Trường Sinh tối sầm:

Ở khu vực Phần Viêm đài đã có đông đảo đệ tử tụ tập.

Hoàng Thiên nghe mà bật cười.

Mục Phù Sinh cứng đờ.

"Ý ngươi vi sư là ngựa?"

Nhìn người phía dưới, Liễu Tự Như cười hỏi:

Mục Phù Sinh ở bên cạnh kinh ngạc nói:

"A a a? Thạch Sinh sư huynh ở chỗ Tử Y cô nương học được không ít nha, dĩ nhiên biết vuốt mông ngựa?"

Thạch Sinh: "???"

Diệp Thu Bạch lại nhếch miệng cười, nói:

Thạch Sinh cũng cười ngây ngô vò đầu:

"Trước kia đều là vượt biên tác chiến mới có khó khăn, chưa từng cảm nhận áp lực từ người cùng cảnh giới, thật sự cảm thấy có chút mới mẻ."

Hồng Anh cũng gật đầu nói:

Lúc này cốc chủ Phần Viêm cốc đột nhiên xuất hiện ở bên cạnh, cười nói:

"Lục tiên hữu, đệ tử Phần Viêm cốc ta vào được pháp nhãn của ngươi sao?"

Lục Trường Sinh nở nụ cười công nghiệp, vô cùng tự nhiên nói:

"Đệ tử quý cốc có thiên phú và thực lực đều thượng thừa, mấy nghiệt đồ của ta kém xa."

Tuy rằng biết đây là lời nói dối nhưng cốc chủ Phần Viêm cốc vẫn không khỏi cười.

"Vậy để một đệ tử của tiên hữu lên trước? Sau đó chọn lựa người cùng cảnh giới tiến hành so đấu?"

Lục Trường Sinh gật đầu:

"Có thể."

Sau đó hắn nhìn về phía mấy người Diệp Thu Bạch hỏi:

Cốc chủ Phần Viêm cốc nghiêng đầu nhìn thoáng qua Lục Trường Sinh, ánh mắt ý vị thâm trường.

Sao gia hỏa này lại tự báo gia môn vậy!

Lục Trường Sinh lại che mặt.

Phía trên.

"Ừ, cũng đúng."

"Hẳn là một thế lực không có nội tình gì đi, nếu không sao chúng ta sao có thể không có nghe nói qua chứ?"

Đệ tử Phần Viêm cốc nhìn thấy ma khí quanh thân Tiểu Hắc cũng hơi hơi sửng sốt.

Ý tưởng thứ nhất chính là dư nghiệt Tà Ma vực.

Nhưng mà cẩn thận cảm nhận một chút thì cảm thấy ma khí trên người Tiểu Hắc cũng không hề mang theoo tà tính, cực kỳ tinh thuần!

Sau khi lên đài, Tiểu Hắc ôm quyền nói:

"Thảo Đường, Tiểu Hắc."

Thảo Đường sao?

Các đệ tử Phần Viêm cốc đều sửng sốt.

Thảo Đường là phương thế lực nào nha?

"Chưa từng nghe nói qua."

Tiểu Hắc vẫn chưa từng thay đổi, vẫn hiếu chiến như mọi khi.

Quả nhiên. . . . . .

Thấy một màn này, mấy người Diệp Thu Bạch không khỏi bất đắc dĩ lắc đầu.

Chiến ý ngập trời cùng với ma khí rào rạt không ngừng đan xen quay chung quanh thân thể Tiểu Hắc!

Diệp Thu Bạch vốn muốn lên nhưng Tiểu Hắc lại nhếch miệng cười giành trước, vọt thẳng lên Phần Viêm đài!

"Các ngươi ai lên trước?"

Lúc này đệ tử Phần Viêm bên dưới đài nhao nhao nhìn nhau.

"Ai lên đây?

Đối phương có vẻ là người luyện thể, lực lượng thân thể đại khái là nửa bước Thiên Tiên đi?"

"Ha ha, chúng ta đây cho một Địa Tiên cảnh hậu kỳ lên đài là được, không phải sao?"

"Cũng đúng, ta đây lên cho."

Nói xong, một nam tử nhảy dựng lên đài, xuất hiện ở vị trí đối diện Tiểu Hắc.

Theo sau ôm quyền nói:

"Phần Viêm cốc, Nghiêm Mạnh Xương."

Nghiêm Mạnh Xương chuẩn bị tư thái, nói:

"Ngươi ra tay trước đi."

Nói xong, quanh thân Nghiêm Mạnh Xương có từng luồng tiên khí khổng lồ phóng lên!

Tiên khí nhanh chóng hóa thành từng ngọn lửa phập phồng.

Tiểu Hắc thấy thế cũng không có khách khí.

Từng đường hoa văn trực tiếp xuất hiện trên thân thể hắn!

Ngay sau đó bước một bước, Phần Viêm đài tức khắc chấn động!

Thân thể Tiểu Hắc biến mất tại chỗ trong chớp mắt.

Trong không gian có từng tiếng nổ lốp bốp vang lên

Trong phút chốc liền xuất hiện trước mắt Nghiêm Mạnh Xương trước mắt, ngay sau tung ra một quyền!

Đồng tử Nghiêm Mạnh Xương hơi co lại.

"Tốc độ không tồi."

Hắn chợt vung bàn tay.

Mấy ngọn lửa chung quanh phiêu động trước người!

Ngay sau đó hình thành một trường thương lửa to lớn nghênh hướng nắm tay của Tiểu Hắc!

Trước ánh mắt chăm chú của mọi người.

Trường thương cùng nắm tay ầm ầm chạm vào nhau!

Từng tiếng nổ vang lên.

Từ trung tâm công kích hai bên giao nhau có sóng trùng kích không ngừng khuếch tán!

Đồng thời.

Điều làm cho đệ tử Phần Viêm cốc cùng với Nghiêm Mạnh Xương kinh ngạc chính là đối mặt với trường thương lửa mà Tiểu Hắc vẫn không có bị đánh bay ra ngoài.

Phải biết rằng.

Tuy rằng không dùng toàn lực nhưng cũng không phải là một chiêu mà mấy người ngoại giới chưa chuyển hóa tiên khí này có thể ngăn cản!

Lúc này.

Tiểu Hắc nhíu nhíu mày, nghi ngờ hỏi:

"Ngươi không dùng toàn lực hay là thực lực chỉ có như vậy?"

"Nếu không có dùng toàn lực vậy thì ta sẽ ép ngươi phải dùng."

Vừa dứt lời.

Không đợi Nghiêm Mạnh Xương phản ứng.

Tiểu Hắc lại thò bàn tay còn lại chộp lấy đầu trường thương lửa.

Hắn quát một tiếng, bàn tay dùng sức.

Năm loại hoa văn đồng thời phát ra ánh sáng chói mắt.

Răng rắc!

Trước ánh mắt kinh hãi của Nghiêm Mạnh Xương.

Trường thương lửa nhanh chóng nứt ra!

Ngay sau đó.

Tiểu Hắc một bước tới gần tung một quyền vào ngực Nghiêm Mạnh Xương!

Sắc mặt Nghiêm Mạnh Xương thay đổi, đôi tay nhanh chóng chắn trước ngực mình, ngọn lửa hóa thành một tấm thuẫn!

Nhưng mà kết quả vẫn bị một quyền của Tiểu Hắc đánh bay ra ngoài!

Trực tiếp đánh bay khỏi Phần Viêm đài.

Nghiêm Mạnh Xương bị loại trừ!

Một quyền này làm cho người Phần Viêm cốc phải thu hồi ánh mắt khinh thường. . . . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận