Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 362 - Mục Phù Sinh đến

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

Thâu Thiên Hoán Nhật.

Trong Hỗn Độn Tinh Thần Lục có ghi chép về lĩnh vực này.

Lĩnh vực này có thể trấn áp vạn vật!

Trong đó bao gồm cảnh giới cùng với thân thể.

Hiện giờ, Thạch Sinh miễn cưỡng sử dụng, tuy rằng không cách nào đạt tới hiệu quả cao nhất nhưng liền dù là cường giả Đế cảnh hậu kỳ cũng bị trấn áp ở trình độ nhất định!

Trong lúc nhất thời.

Áp lực đặt lên phe Tinh Vẫn Kiếm Tông giảm đi.

Hắn biết bản thân phải mau chóng diệt trừ Thạch Sinh.

Thương ý như giống như hóa thành một con thần long đang giận dữ gầm lên phóng về phía Thạch Sinh!

Vừa duy trì lĩnh vực vừa phải điên cuồng hấp thu tinh thần chi lực từ trong Tinh thần thạch thu được Long Khải thành.

Hắn nâng trường thương trong tay, đâm ra một thương.

Vốn có tu vi Đế cảnh hậu kỳ nhưng dưới tác dụng của Thâu Thiên Hoán Nhật, cảnh giới đã giảm xuống Đế cảnh trung kỳ.

Hắn chém ra một kiếm!

Tên cường giả Đế cảnh hậu kỳ kia nhìn cảnh này, sắc mặt có chút khó coi nói: "Tinh thần chi lực, quả nhiên danh bất hư truyền."

Diệp Thu Bạch và Tiểu Hắc cùng bước ra một bước, trực tiếp xuất hiện trước người Thạch Sinh.

Lĩnh vực cường đại như thế này khiến Thạch Sinh tiêu hao cực kỳ lớn.

Người này một trưởng lão của Thần Thương môn.

Như vậy mới có thể lĩnh vực này!

Ma khí vờn quanh ngưng tụ thành một ma ảnh to lớn phía sau lưng hắn.

Thấy thế, trưởng lão Đế cảnh của hần Thương môn trưởng lão không thể do dự nữa.

Một quyền oanh ra!

Tay Diệp Thu Bạch đặt trên chuôi Tinh Vẫn kiếm, Tứ tuyệt Thái Sơ kiếm hóa thành từng tia từng tia kiếm ý quấn quanh!

Tiểu Hắc cũng không nương tay.

Dưới sự trấn áp của lĩnh vực Thâu Thiên Hoán Nhật, thực lực của tên trưởng lão Thần Thương này ngã xuống Đế cảnh trung kỳ.

Hơi thở tràn lan.

Thương ý hóa rồng, cái đuôi to lớn bỗng nhiên vung ra.

Ầm!

Tiểu Hắc rống giận, ba loại hoa văn trên bề mặt thân thể đồng thời lập loè!

Ma thần buông xuống!

Trong không gian dưới ba đạo công kích không ngừng dao động!

Tựa như hủy thiên diệt địa.

Ma ảnh phía sau cầm ma kích trong tay, một kích tung ra!

Ba đạo công kích va chạm!

Thần long bái vĩ.

Diệp Thu Bạch dùng Tinh Vẫn kiếm chắn ngang người.

Bên kia.

Lúc này hai người Diệp Thu Bạch cũng không có bị đánh lui.

Trường thương trong tay hắn quét ngang!

Trưởng lão Thần Thương môn hừ lạnh một tiếng, cũng không có dừng thế công.

Hai người toàn lực ra tay vẫn có thể chống lại.

Bên kia, các trưởng lão Tinh Vẫn Kiếm Tông vẫn đang bảo hộ Thạch Sinh, chống đỡ công kích của đối phương.

Nhìn một màn này.

Kiếm Vô Phong đang đánh cờ cười khẽ một tiếng, cuối cùng gắp cờ trắng, bỗng nhiên hạ xuống!

"Bên trong tử cục chắc chắn có đường sống."

Sắc mặt môn chủ Thần Thương môn hơi trầm xuống nói:

"Liền là như thế cũng chỉ có thể kéo dài thêm chút thời gian mà thôi, kết cục vẫn không thay đổi."

Ngay sau đó, cờ đen rơi xuống nuốt hết cờ trắng!

Môn chủ Thần Thương môn nói không sai.

Lòng Kiếm Vô Phong rất nặng nề.

Vô số người tu đạo Hư Thần cảnh, Bán Đế cảnh bị chém giết!

Từng tiếng kêu thảm thiết vang lên!

Tuy nói không cách nào tổn thương cường giả Đế cảnh hậu kỳ nhưng lực lượng từ kiếm trận lại xuyên qua phòng ngực của Đế cảnh hậu kỳ, điên cuồng quét qua liên quân!

Nhưng mà Bắc Đẩu kiếm trận tốn nhiều công sức bố trí như thế sao có thể dễ dàng chống đỡ chứ?

Cường giả Đế cảnh hậu kỳ của ba thế lực xếp thành một hàng, sôi nổi ra tay, muốn chống đỡ kiếm hải tràn ngập khủng bố này.

Lúc này.

Hắn chỉ có thể lựa chọn kéo dài.

Không kéo dài thì kết cục chính là huỷ diệt. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

Dưới sự quấy nhiễu cật lực của đám người Diệp Thu Bạch và Thạch Sinh.

Bảy ánh sao trời trên không nối liền với nhau thành một đường.

Ở trên không Tinh Vẫn Kiếm Tông có từng đạo kiếm ý điên cuồng xuất hiện, gào thét!

Kiếm ý hóa thành kiếm hải quét về phía liên quân ba thế lực.

Bắc Đẩu kiếm trận!

Tinh thần chi lực trong cơ thể Thạch Sinh chống đỡ hết nổi rồi, bầu trời trở lại ban ngày.

Tinh không tiêu tán.

Kiếm Vô Phong không biết.

Đường ra nơi nào?

Bắc Đẩu kiếm trận vẫn không phải là thủ đoạn dùng để xoay chuyển chiến cuộc.

Nhưng ba thế lực nhất lưu liên thủ nhiều người đến mức nào chứ?

Kéo dài tới khi Bắc Đẩu kiếm trận hoàn thành cũng chỉ khiến đối phương tổn thất nhiều thêm một chút mà thôi.

Dù có Thâu Thiên Hoán Nhật, đối phương bị trấn áp suy giảm cảnh giới nhưng cũng chỉ là nhất thời.

Bạch Khải Khải thấy một màn như vậy, trường thương trong tay quét ra một đạo thương ý, trực tiếp chém nát kiếm hải.

Trương Vân Tông bắt lấy cơ hội đâm ra một kiếm!

Khi muốn đâm vào đan điền của Bạch Khải Khải thì lại đâm trúng một chỗ rất cứng.

Bạch Khải Khải kêu lên một tiếng, khóe miệng có máu tươi chảy ra.

Tuy chịu nội thương nhưng lại không ảnh hưởng nhiều tới sức chiến đấu.

Trương Vân Tông trở nên khó coi nói: "Kim Lân Giáp y, Đế Khí hạ phẩm, không nghĩ tới Thần Thương môn lại giao bảo vật này cho ngươi."

Bạch Khải Khải cười nói: "Nếu như không phải như vậy sao ta có thể nhất tâm nhị dụng khi đánh vớ ngươi chứ?"

"Đương nhiên, đã không có Bắc Đẩu kiếm trận thì các ngươi còn thủ đoạn gì nữa?"

Trương Vân Tông hừ lạnh, không nói gì, lại rút kiếm chiến đấu kịch liệt với Bạch Khải Khải.

Phía dưới.

Sắc mặt trưởng lão dẫn đội bên Tinh Vẫn Kiếm Tông trở nên khó coi, nói: "Đệ tử Kiếm Tông theo ta tử chiến!"

Bắc Đẩu kiếm trận đã bị phá.

Hiện giờ bọn họ muốn bảo vệ sơn môn thì phải đành tử chiến!

Ba người Diệp Thu Bạch, Thạch Sinh đã mất sức chiến đấu.

Diệp Thu Bạch và Tiểu Hắc bị thương rồi.

Có thể nói cục diện đang chậm rãi hoàn toàn nghiêng về một bên.

"Các ngươi còn có thủ đoạn gì?"

Trưởng lão Thần Thương môn hừ lạnh, vừa định ra tay bỗng nhiên sửng sốt.

Không trung lại tối sầm.

Chẳng lẽ lại là một chiêu lĩnh vực cũ?

Hắn ngẩng đầu nhìn về phía không trung.

Đây cũng không phải Thâu Thiên Hoán Nhật như hắn tưởng mà là một con cự thú!

Thân thể cự thú to lớn che cả bầu trời nên ánh mặt trời không cách nào phủ xuống.

Thấy được con cự thú này.

Sắc mặt trưởng lão Thần Thương môn cùng với những người còn lại đều biến đổi!

Trên bàn cờ lớn, sắc mặt môn chủ Thần Thương môn cùng với tông chủ Hàn Linh tông, tông chủ Huyền Minh Nhai đều trầm xuống.

"Người hoàng thất?"

Sớm nghe nói tới sau khi Tinh Vẫn Kiếm Tông xuống dốc, không có bị huỷ diệt là nhờ Vô Biên hoàng triều âm thầm giúp đỡ.

Hiện giờ xem ra là sự thật.

Tông chủ Hàn Linh tông mở mắt đẹp nhìn lên trên cự thú, giống như muốn nhìn thấu rốt cuộc là người phương nào đã đến.

"Không biết người hoàng thất tới đây có việc gì sao, muốn nhúng tay ân oán giữa bốn tông chúng ta sao?"

Cự thú dừng lại.

Một tên cấm quân mặc ngân giáp xuất hiện.

Nhìn thấy tên ngân giáp cấm quân này, tông chủ Hàn Linh tông hơi sửng sốt.

Đây là quân hộ vệ của hoàng tử Mục Phù Sinh!

Diệp Thu Bạch thấy cảnh này cũng mỉm cười: "Xem ra phải thiếu gia hỏa này một ân tình."

Chỉ thấy có thêm một lão giả đứng ngang với ngân giáp thống lĩnh, Mục Phù Sinh chậm rãi xuất hiện, lên tiếng:

"Bỏ qua trận ân oán này thôi, các ngươi thấy thế nào?"

Quả nhiên!

Mục Phù Sinh đứng bên Tinh Vẫn Kiếm Tông.

Nhưng mà . . . . . . . .

Môn chủ Thần Thương môn lại đứng lên, ôm quyền nói: "Hoàng tử điện hạ, việc rất trọng đại, hiện giờ ân oán đã kết, huống hồ cũng không có trái với lệnh cấm của hoàng triều, cho nên hoàng tử điện hạ trở về đi."

Hiển nhiên, Thần Thương môn và hai thế lực còn lại đều không muốn lui bước!

Ân oán đã kết.

Chẳng lẽ chờ đối phương trưởng thành rồi hủy diệt bọn họ sao?

Nếu lựa chọn ra tay thì cần phải nhổ cỏ tận gốc!. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận