Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 268 - Khởi hành

Vạn Cổ Ma Thể tầng thứ ba.

Chính là cô đọng sát ý thành từng đường hoa văn bao phủ thân thể Tiểu Hắc!

Trong từng đường hoa văn ẩn chứa sát ý cuồn cuộn!

Lực lượng thân thể bùng nổ đồng thời cũng có sát ý vô tận bộc phát theo.

Một quyền không chỉ gây ảnh hưởng tới tâm cảnh của đối phương mà uy lực của nắm tay được sát ý bao trùm cũng tăng lên nhiều lần!

Đối mặt với công kích của môn chủ Hậu Thổ môn, đối mặt với bão cát cuồng bạo đang càn quét về phía mình.

Tiểu Hắc cũng không hề lui một bước nào.

Ngược lại trong mắt hắn xuất hiện sự hưng phấn!

Nhấc chân đạp bước lên không, không gian vì bước này mà run rẩy.

Tiểu Hắc bước một bước, sau đó thân thể tựa như đạn pháo phóng nhanh về phía cơn bão cát.

Cảm giác vui sướng đầm đìa khi giết chóc chính là thứ mà lòng Tiểu Hắc theo đuổi!

Nhưng không gian ở Thiên Linh giới vực kiên cố hơn không gian ở Man hoang giới vực không ít.

Chuyện có thể khiến hắn hứng thú chỉ có chiến đấu mà thôi!

Trông Tiểu Hắc tựa như một tôn Tu La!

Đối với Tiểu Hắc mà nói.

Trước ánh mắt kinh hãi của đám đệ tử Hậu Thổ môn, nắm tay có hoa văn bao trùm của Tiểu Hắc oanh ra.

Trong chiến đấu giết chóc.

Ngoại trừ Thảo Đường, ngoại trừ những mảnh vỡ ký ức.

Nếu ở Man hoang giới vực thì một bước này của Tiểu Hắc đã khiến không gian nứt ra rồi!

Ầm!

Lúc này Tiểu Hắc không lùi mà tiến tới!

Hiện giờ có thể nói cường độ thân thể của Tiểu Hắc đã có thể phớt lờ công kích của cường giả Hư Thần cảnh ở trình độ nhất định nào đó!

Sát ý cuồn cuộn hội tụ vào nắm tay trong khoảnh khắc.

Cứng rắn va chạm với cỗ bão cát.

Môn chủ Hậu Thổ môn kinh ngạc.

Trong nháy mắt chia năm xẻ bảy!

Man hoang giới vực không phải là một giới vực có nền văn minh tu đạo cực kỳ lạc hậu sao?

Chỉ có thế mà thôi!

Lực lượng thân thể truyền từ nắm tay cùng với sát ý ngập trời hung hãn tới gần.

Bão cát thổi quét mãnh liệt nhưng cũng chỉ để lại từng bạch ngấn trên thân thể Tiểu Hắc.

Đôi tay bỗng nhiên chạm đất!

Chỉ thấy môn chủ Hậu Thổ môn hạ xuống mặt đất.

Môn chủ Hậu Thổ môn cũng không nắm chắc có thể chính diện chống đỡ một quyền này!

Còn một quyền của Tiểu Hắc thì khiến bão cát cuồn cuộn nổ tung!

Làm sao có thể có người tu luyện thân thể cường đại tới mức này?

Nhưng mà giờ phút này môn chủ Hậu Thổ môn cũng không kịp suy nghĩ nhiều.

Bóng dáng Tiểu Hắc đã xuyên qua bão cát, nện một quyền thẳng về phía hắn!

Vô số cát sỏi rơi rụng tung tóe!

Trông cũng không phải chủ lực của Vân Hoàng đế quốc mà lại có thể bộc phát ra lực lượng thân thể cường đại như thế?

Nhưng mà môn chủ Hậu Thổ môn không nghĩ tới một người chưa biết tên.

Hắn biết Vân Hoàng đế quốc có thể đánh bại Thiên Linh tông rồi khống chế Thiên Linh giới vực dưới mí mắt cường giả Đế cảnh như Khổng Giang Hàn chắc chắn phải có thực lực tương ứng.

Từng vách tường đất to dày từ dưới mặt đất phóng lên cao.

Ngăn cản trước người Tiểu Hắc.

Tiểu Hắc không chút do dự.

Đối mặt với tường đất to dày chắn trước mắt, hắn liên tục nện từng quyền nối tiếp nhau.

Mỗi một quyền chạm tới sẽ đánh nát một mặt tường đất!

Như vậy cũng chỉ có thể ảnh hưởng tới tốc độ của Tiểu Hắc mà thôi.

Mà đây cũng đúng là mục đích của môn chủ Hậu Thổ môn.

Hắn không bao giờ nghĩ tới chuyện có thể dùng mấy vách tường đất to dày này để ngăn thế công của Tiểu Hắc!

Chẳng qua là giúp hắn tranh thủ một ít thời gian thôi!

Thiên địa chấn động một cú thật mạnh.

Ầm!

Hai con cọp răng kiếm đỏ như máu dùng thân hình đỏ lòm của chúng đánh vào bên dưới ngọn núi.

Trước ánh mắt của mọi người.

Nếu cũng không thể làm gì Tiểu Hắc nữa vậy thì bản thân hắn cũng không phải đối thủ của Tiểu Hắc.

Một đạo công kích này có thể nói là một kích mạnh nhất của hắn.

Theo hai tay môn chủ Hậu Thổ môn hạ xuống.

Ngọn núi thật lớn cũng vọt tới, thế muốn trấn áp Tiểu Hắc bên dưới.

Lúc ngọn núi rơi xuống, không gian quanh đều như bị đè ép.

Tiểu Hắc ngẩng đầu.

Sắc mặt không có chút biến hóa nào.

Năm ngón tay nắm chặt.

Song quyền đồng thời oanh về phía đỉnh đầu!

Sát ý tràn ra từ song quyền hóa thành hai con cọp răng kiếm đỏ như máu đánh tới ngọn núi đang từ trên trời giáng xuống!

Môn chủ Hậu Thổ môn nhìn chằm chằm cảnh tượng trước mắt.

Mà thổ chi ý đang điên cuồng ngưng tụ lại hóa thành một ngọn núi thật lớn!

Một cỗ thổ chi ý cường đại điên cuồng ngưng tụ trong khoảnh khắc này.

Chỉ thấy hai tay môn chủ Hậu Thổ môn đang bấm tay niệm thần chú.

Tiểu Hắc đánh nát toàn bộ mấy vách tường đất to dày ngăn cản trước mặt mình xong thì bóng dáng môn chủ Hậu Thổ môn cũng xuất hiện trong mắt hắn!

Cho dù trì hoãn thêm một khắc cũng có khả năng tạo thành chuyển biến rất lớn!

Chiến đấu giữa các cường giả.

Một vòng khí lãng vô hình lấy chỗ hai đạo công kích giao nhau làm trung tâm khuếch tán ra chung quanh!

Người có thực lực không cao bị cỗ khí lãng này thổi đến không thể đứng vững!

Đồng thời.

Nháy mắt.

Đồng tử của môn chủ Hậu Thổ môn bỗng nhiên co lại!

Ngọn núi lớn ẩn chứa tất cả lực lượng của hắn bắt đầu xuất hiện vô số khe nứt trong khoảnh khắc này.

Từ dưới đáy không ngừng kéo dài lên tận đỉnh núi!

Ngay sau đó.

Trước ánh mắt kinh hãi của mọi người.

Ngọn núi to lớn trực tiếp vỡ vụn ra thành ngàn vạn mảnh!

Vô số đá to chậm rãi từ trên không rơi xuống!

Môn chủ Hậu Thổ môn nhìn mà cười khổ.

Hắn biết mình bại cuộc.

Bại một cách triệt triệt để.

Tiểu Hắc dùng lực lượng thân thể nghiền ép, phá tan tất cả công kích của hắn!

Chỉ đành thở dài một tiếng, thấp giọng nói: "Ta thua."

Tiểu Hắc nghe xong mới ngừng tay lại, trở về bên cạnh Diệp Thu Bạch.

Người Hậu Thổ môn cũng nhao nhao thay đổi vẻ mặt.

Nhưng mà điểm tương đồng chính là trong mắt bọn họ không che giấu được sự kinh hãi!

Môn chủ thua rồi sao?

Một người tùy tiện từ Man hoang giới vực mà cường đại như sao?

Môn chủ Hậu Thổ môn nói: "Từ nay về sau Hậu Thổ môn chúng ta sẽ toàn lực ủng hộ Vân Hoàng đế quốc khống chế Thiên Linh giới vực."

Thấy cảnh này.

Đám người Diệp Thu Bạch mới gật gật đầu.

Xoay người rời đi.

Còn có mấy thế lực khác đang chờ bọn họ xử lý.

Xử lý bọn họ cũng cũng không cần tồn quá nhiều thời gian.

Một ngày liền giải quyết hết mấy thế lực đang phản đối.

Tới đây thì Vân Hoàng đế quốc đã đứng vững gót chân ở Thiên Linh giới vực. ...

Lưu lại ở nơi này mấy ngày.

Thực lực các đệ tử Thảo Đường đều có tịnh tiến thêm một chút.

Linh khí ở Thiên Linh giới vực rất nồng đậm khiến cho cảnh giới của bọn họ đều có điều đột phá.

Diệp Thu Bạch thuận lợi đạt tới Càn Nguyên cảnh hậu kỳ.

Thạch Sinh cũng đột phá đến Hư Thần cảnh!

Hồng Anh đạt tới Hư Thần cảnh trung kỳ!

Hôm nay.

Ba người Diệp Thu Bạch, Tiểu Hắc và Thạch Sinh tính toán khởi hành.

Đoàn người đi tới Thiên Linh tông.

Tiến vào sau ngọn núi.

Có một cái khe không gian bị trận pháp phong ấn.

Khổng Giang Hàn nói: "Ta sẽ giải trừ trận pháp, các ngươi liền cưỡi Không gian hạm từ khe không gian này tiến về Vô biên giới vực đi."

Diệp Thu Bạch gật gật đầu, sau đó nhìn về phía Hồng Anh, cười nói: "Sư muội, cáo biệt."

Hồng Anh cười gật gật đầu.

"Chờ ta xử lý xong mọi chuyện ở đây sẽ tới tìm các ngươi."

"Hy vọng khi đó sư huynh ngươi đã có thể hùng cứ một phương tại Vô biên giới vực."

"Đừng để lúc ta tới mà vẫn còn lăn lộn ở tầng dưới chót nha."

Diệp Thu Bạch cười một tiếng: "Tất nhiên rồi."

Khổng Giang Hàn cảm thấy bất đắc dĩ.

Vô biên giới vực nào có đơn giản như các ngươi tưởng tượng?

Tiếp đến.

Khổng Giang Hàn giải trừ trận pháp.

Ba người Diệp Thu Bạch cứ khởi hành như vậy!
Bạn cần đăng nhập để bình luận