Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 1268 - Tiểu Thạch Đầu xấu bụng

Bố trí kế hoạch và xác định xong mấy tinh vực sẽ tấn công.

Đầu tiên là mấy tinh vực gần bình chướng vĩ độ nhất, trong đó bao gồm Hãn Hải tinh vực, Cửu Tiêu Tinh Vực và Thương Hỏa Vực.

Khoảng cách giữa ba tinh vực cũng cực kỳ xa.

Đây là cân nhắc tới sự an toàn, các tinh vực cách xa nhau nên Tà Ma Vực sẽ buông lỏng cảnh giác.

Sau khi một phương tinh vực thất thủ Tà Ma vực chắc chắn sẽ nhanh chóng phản ứng và tiến hành kiểm tra toàn diện, tăng cường phòng thủ các tinh vực xung quanh.

Các tinh vực ở xa không được tăng cường phòng thủ dễ dàng tấn công hơn.

Muốn làm được điều này, tốc độ của đám người Diệp Thu Bạch phải nhanh.

Bất quá Tiểu Thạch Đầu đã liên hệ với Hư Không Cự Thú tộc, Hư Không Cự Thú Chi Chủ sẽ đích thân cõng bọn họ tiến hành xuyên toa không gian!

Nói tới đây, Đàm Tông nhìn Tiểu Hắc, cười nói:

"Nhưng trước khi ta biết, những bằng hữu của ta có thể..."

Trên lưng Hư Không Cự Thú, Đàm Tông Chiếu thán phục nói:

Tiểu Hắc cười nhạt một tiếng: "Ngươi sẽ sớm biết."

Đương nhiên Đàm Tông Chiếu cũng tham gia, chẳng qua hắn là cường giả Thần Đế cảnh trung kỳ, giống như Tiểu Hắc, không thể dễ dàng ra tay.

"Đây là người có thiên phú rất mạnh mà Đàm huynh nói? Trông cũng không có gì đặc biệt?

Trong không gian, Hư Không Cự Thú có được ưu thế tiên thiên.

Nói tới đây, Đàm Tông Chiếu hứng thú nhìn về phía ba mươi người bên cạnh.

Một khi đối phương xuất động ba trăm tên cường giả Thần Đế cảnh, tuyệt đối là đả kích trí mạng đối với Phàm nhân giới, sẽ giống như nước lũ nghiền ép cuốn trôi tất cả, không cách nào chống đỡ.

Nhóm người tiến hành kế hoạch chính là nhóm Diệp Thu Bạch, bao gồm các cường giả mà Đàm Tông Chiếu mang đến.

"Thật sự tò mò các sư huynh sư đệ của ngươi mạnh tới mức nào."

"E là đến lúc đó đi tấn công tinh vực vẫn phải cần chúng ta xuất lực."

"Tuy rằng bộ tộc Hư Không Cự Thú không chủ động công kích chúng ta, bất quá cũng không dễ bị thuần phục, thật không ngờ sư đệ ngươi lại có năng lực này."

"Quên đi, coi như bán nhân tình cho Đàm huynh, nhân tình này cũng đáng để chúng ta đi xa như vậy ra tay tương trợ."

Chỉ thấy ba mươi người này đều đang đánh giá đám người Diệp Thu Bạch.

"Thần Chủ cảnh trung kỳ... Đặt ở Hỗn Độn giới cũng chỉ là thiên kiêu thế lực nhị lưu, đáng giá Đàm huynh khen ngợi như vậy?"

Mấy người nhìn nam hài còn có chút ngây thơ xuất hiện không khỏi cảm thấy khó hiểu.

Lúc cảnh giới còn chưa cao cũng đã từng có rất nhiều người nói lời tương tự với bọn họ, bất quá sau khi tới Thần Hoàng cảnh thì không còn nữa.

Tiểu Thạch Đầu tiếp tục nói: "Ta nghĩ các ngươi muốn nịnh nọt người đứng bên cạnh sư huynh ta có đúng không?"

Mấy sư huynh đệ chỉ nhìn nhau cười, không nói gì.

Nếu như phản, bác ngược lại sẽ càng giống như một tên hề hơn.

Mấy người nói mà không hề che lấp, đám Diệp Thu Bạch cũng nghe rõ ràng.

Tiểu Hắc lại nói:

Nam hài này thật thú vị.

Bên cạnh Đàm Tông Chiếu còn có hai nam tử Thần Đế cảnh, nghe mà không khỏi cười.

Bọn họ thật sự nhớ cảm giác này.

Nghe được lời nói rõ ràng như thế, những người này cũng không nhịn được có chút xấu hổ.

Bất quá cũng không phản bác.

Dù sao đây là chuyện mà mọi người đều biết rõ ràng.

Tiểu Thạch Đầu bỗng tới trước mặt ba mươi người kia.

Không đợi bọn họ trả lời.

"Hẳn là các ngươi rất mạnh đi?"

Chỉ thấy Tiểu Thạch Đầu nở nụ cười vô hại, nói:

"Có thể tuổi của hắn còn lớn hơn các ngươi."

Ba người Đàm Tông Chiếu: "..."

Tiểu Thạch Đầu tiếp tục nói:

"Như vậy đi, đến lúc đó chúng ta sẽ so tài, nếu như người các ngươi lập công giết nhiều hơn sư huynh đệ chúng ta, ta đây sẽ để Tiểu Hắc sư huynh nói chuyện giúp các ngươi."

"Các ngươi cũng thấy người các ngươi muốn nịnh hót đến nơi này vì Tiểu Hắc sư huynh nha, chỉ cần hắn nói giúp các ngươi, tuyệt đối hữu dụng!"

Ba mươi người nghe Tiểu Thạch Đầu nói xong đều sửng sốt.

Luôn cảm thấy có chỗ nào là lạ, bất quá có lý.

Có một câu nói thế nào nhỉ?

Dù cho ngươi biểu hiện như thế nào cũng không bằng lãnh đạo nói một câu gió thoảng bên tai...

Đám người Diệp Thu Bạch cũng há hốc mồm.

Cũng không biết học ở đâu, sao tiểu sư đệ xấu bụng vậy chứ?

Tiểu Hắc cũng không khỏi có chút bất đắc dĩ.

"Sư đệ của ngươi rất biết đùa bỡn lòng người nha!"

Đàm Tông Chiếu không khỏi nói với Tiểu Hắc:

Sau đó mới trở lại bên cạnh đám người Diệp Thu Bạch.

Thấy vậy, Tiểu Thạch Đầu rèn sắt khi còn nóng, quay lưng lại, hai tay ôm gáy thở dài nói:

"Nếu đã vậy thì coi như ta chưa nói gì."

Nghe vậy, một người trong nhóm cắn răng nói:

"Có thể!"

Có một người xuất đầu, những người khác cũng nhao nhao nói:

"Cứ quyết định như vậy đi."

"Bất quá các ngươi cũng đừng cảm thấy chúng ta lấy lớn hiếp nhỏ, dù sao cảnh giới của các ngươi thấp hơn chúng ta nhiều."

Lúc này Tiểu Thạch Đầu mới gật đầu nói:

"Một lời đã định."

Các thế lực ở Hỗn Độn giới bị cấm tham dự sự tình các giới khác.

Dù sao bọn họ cũng lừa gạt người tông môn mình để tới nơi này.

Mấy người đưa mắt nhìn nhau, bọn họ đáp ứng Đàm Tông Chiếu chỉ tham dự một trận chiến dịch, nói cách khác sau trận tập kích bất ngờ này là xong.

Chuyện này...

"Nếu như các ngươi giết ít hơn chúng ta, vậy thì ở đây giúp chúng ta chống đỡ Tà Ma Vực cho đến khi chiến tranh kết thúc."

Tiểu Thạch Đầu cười hắc hắc nói:

Tiểu Thạch Đầu thấy các vị sư huynh sư tỷ đều ngơ ngác nhìn mình, không khỏi hếch mũi nói:

"Thế nào, ta lợi hại không?"

Mục Phù Sinh bất đắc dĩ che trán.

"Tiểu sư đệ, ngươi học ở đâu vậy?"

Hồng Anh nhìn về phía Diệp Thu Bạch.

"Không phải học đại sư huynh chứ?"

Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người đều nhìn về phía Diệp Thu Bạch.

Lần này đến lượt Diệp Thu Bạch ngây người.

"Không phải chứ, chuyện gì cũng muốn ném cho ta đúng không?"

Diệp Thu Bạch vội la lên:

"Mấy năm nay Tiểu Thạch Đầu vẫn luôn ở bên cạnh sư tôn tu luyện."

A quên mất, cũng không thể nói!

Nếu sư tôn mà nghe được hắn lại bị phạt quét núi, nghiêm trọng hơn còn có khả năng bị cưỡng chế đi dạy Tiểu Hắc nấu cơm!

Nghĩ tới đây, Diệp Thu Bạch không khỏi run lên.

Nghe các sư huynh sư tỷ có vẻ không ủng hộ cách làm của mình, Tiểu Thạch Đầu nhíu mày nói:

"Làm sao vậy, chẳng lẽ không phải chuyện tốt sao?"

Phương Khung ở bên cười ha hả.

"Đúng là có chút khiến người ta không thích, bất quá đối với chúng ta mà nói thật sự có lợi."

Nghe xong, hai mắt Tiểu Thạch Đầu sáng lên lập tức chạy đến bên cạnh Phương Khung vỗ vỗ bả vai hắn, gật đầu nói:

"Ừ, vẫn là đầu óc sư đệ tốt."

Vừa nói xong thì có từng ánh mắt bất thiện phóng về phía Tiểu Thạch Đầu.

Tiểu Thạch Đầu lập tức toát mồ hôi.

"Cái... cái kia, ý của ta là đầu óc các vị sư huynh linh hoạt hơn."

Đang lúc mọi người đùa giỡn thì một giọng nói tuổi già sức yếu truyền đến.

"Sắp tới Hãn Hải tinh vực."
Bạn cần đăng nhập để bình luận