Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 1249 - Nguy cơ của Tiểu Hắc

. . . .

"Sao ba tên tiểu tử thúi kia lại trở về, không phải nên ở trên chiến trường sao?"

Ở Tàng Đạo thư viện, Tần Thiên Nam nghi hoặc nói:

"Chẳng lẽ Man Hoang giới vực xảy ra chuyện?"

Nói tới đây, Tần Thiên Nam nhìn về phía Kiếm Triều Miện cùng với Lương Phong bên cạnh, hỏi:

"Diệp Thu Bạch có nói cho các ngươi chuyện gì không?"

Kiếm Triều Miện và Lương Phong liếc nhau, lần lượt lắc đầu.

Đột nhiên có khí tức trận pháp phủ xuống, ba người Tần Thiên Nam... Không, phải nói là toàn bộ người tu đạo ở Man Hoang giới vực đều ngẩng đầu nhìn.

Giờ phút này khắp Man Hoang giới vực đều xảy ra một màn như vậy, không có kẻ nào có thể may mắn thoát khỏi!

Tiểu Hắc, Mục Phù Sinh và Thạch Sinh ngưng trọng nhìn pháp trận ùn ùn kéo đến phía trên.

Thân thể áp sát, căn bản không cách nào nhúc nhích, ngay cả mở miệng nói chuyện cũng cực kỳ khó khăn!

Áp lực khủng bố thế này, đến tột cùng là cường giả phương nào hàng lâm?

Tuy rằng lực lượng diệt sát trấn áp không phải nhắm vào bọn họ.

Là dùng để kéo chân ba người Tiểu Hắc cho ba mươi tên Quỷ thuật cấm quân khác bố trí trận pháp.

Chỉ thấy một trận pháp bao trùm cả bầu trời Man Hoang giới vực.

Ở phía trên bọn họ có ba mươi tên thống lĩnh Quỷ thuật cấm quân nửa bước Thần Đế cảnh khoác áo đen cúi đầu nhìn về phía Tiểu Hắc.

Nhưng chịu ảnh hưởng từ dư ba thôi cũng đã đủ ngã nhào trên mặt đất!

Trận pháp tràn ngập lực lượng diệt sát trấn áp!

Trong lúc nhất thời cả giới vực lâm vào khủng hoảng.

"Xem ra bọn hắn đã sớm ở chỗ này bố trí tốt hết thảy, chỉ chờ chúng ta chủ động chui vào cạm bẫy.

Kiến trúc, thành trì của một số thế lực bị lực lượng trấn áp ép sụp.

Tuy rằng lực lượng thần hồn của Mục Phù Sinh rất cường đại nhưng khi đối mặt với ba mươi tên cường giả nửa bước Thần Đế cảnh đã sớm bố cục, tự nhiên là không cách nào chiếm tiên cơ.

Hiển nhiên ba người trước đó chỉ là mồi nhử.

Sắc mặt Mục Phù Sinh có chút khó coi.

Không đợi ba người Mục Phù Sinh trả lời.

Chỉ thấy Tân Hồng Y nhìn Tân gia đã bị san thành bình địa, sau đó đưa ánh mắt nhìn về phía ba người Tiểu Hắc, nói:

"Dù thế nào Tân gia vẫn là gia tộc nuôi dưỡng ta, nếu như gia tộc bị toàn diệt mà vẫn thờ ơ, ta đây cũng không xứng với một thân tu vi này."

Tiểu Hắc ngẩng đầu nhìn về phía nữ tử này, nhướng mày:

Tiểu Hắc nhìn về phía Tân Hồng Y, ánh mắt nghiêm nghị, trầm giọng hỏi:

Lúc này một nữ nhân áo đỏ xuất hiện phía trên trận pháp.

"Gần đây cao tầng Tà Ma Vực đang tìm một người, sau khi nghe miêu tả ta lập tức nghĩ tới ngươi, cho nên dẫn ngươi qua đó trước rồi nói sau."

Nghe vậy, Tân Hồng Y nhìn về phía Tiểu Hắc, quan sát từ trên xuống dưới một phen rồi nói:

"Mục tiêu của các ngươi là ta?"

"Tân Hồng Y?"

Rất đơn giản.

Tân Hồng Y muốn báo thù!

Tuy rằng không phải là ba người Mục Phù Sinh tiêu diệt Tân gia nhưng chung quy đều là người Trường Sinh giới.

"Biết vì sao ta chọn chỗ này không?"

Vừa nói xong, trong mắt Tân Hồng Y tràn ngập cừu hận!

"Tuy rằng lập trường của chúng ta bất đồng, ta cũng hiểu cách làm của các ngươi, bất quá hiểu không đồng nghĩa với thông cảm."

Tân Hồng Y liền tiếp tục nói:

Cao tầng Tà Ma Vực?

Tiểu Hắc hơi sửng sốt.

Sắc mặt Mục Phù Sinh có chút ngưng trọng, chẳng lẽ...

Lập tức nhìn về phía vị trí Tân Hồng Y, nàng đang đứng ở trung tâm ba mươi tên cường giả nửa bước Thần Đế cảnh, hắn cảm thấy khó hiểu, nói:

"Vì sao ngươi có quyền lực chỉ huy nhiều cường giả như vậy?"

Tân Hồng Y cười cười: "Nguyên nhân ta vừa mới nói đó."

Nghe vậy, Mục Phù Sinh đã hiểu rõ.

Xem ra Tà Ma Vực rất coi trọng người cần tìm, Tân Hồng Y nói người này có thể là Tiểu Hắc cho nên mới phái ra cường giả nửa bước Thần Đế cảnh đến trợ giúp Tân Hồng Y.

Tân Hồng Y phất phất tay nói:

Đại trận do ba mươi tên cường giả nửa bước Thần Đế cảnh liên thủ bố trí, uy lực không nhỏ!

Thân thể cả hai cũng lùi lại vài bước!

Chỉ là trong khoảnh khắc hai bên tiếp xúc, sắc mặt Mục Phù Sinh và Thạch Sinh đột nhiên thay đổi.

Giờ khắc này, vô số chùm sáng va chạm với Bát Phong Lôi Ngục và Trấn Thiên Phù Đồ Tháp.

"Ngoại trừ tên thể tu kia, còn lại sống chết bất luận!"

Nhưng sau khi nhìn thoáng qua phế tích Tân gia, nàng lắc lắc đầu, sắc mặt trở nên hung ác, tựa như đã đưa ra một quyết định!

Thấy thế, Tân Hồng Y khẽ gật đầu:

"Huyết mạch chi lực này, xem ra ta không có đoán sai, các vị tiền bối ra tay đi, tránh phát sinh chuyện ngoài ý muốn."

Vừa dứt lời, ba mươi tên Quỷ thuật cấm quân đồng thời xuất thủ.

Từng chùm sáng mang theo lực lượng hủy diệt trấn áp bắn về phía Tiểu Hắc.

Lúc này Mục Phù Sinh và Thạch Sinh cũng tới bên cạnh Tiểu Hắc.

Chỉ thấy Mục Phù Sinh cầm Bát Phong Lôi Ngục, bắt đầu rót sáu loại Thượng cổ thần lôi vào trong đó!

Bát Phong Lôi Ngục nhanh chóng phóng to hóa thành tám ngọn núi cao vút trong mây nghênh đón những chùm sáng!

Thạch Sinh thì quát một tiếng, hai tay nâng Trấn Thiên Phù Đồ Tháp hướng về phía những chùm sáng.

Tân Hồng Y thấy cảnh tượng trước mắt, sắc mặt có chút phức tạp.

Ở phía sau hắn là hư ảnh Ma Thần to lớn đỉnh thiên lập địa!

Thấy thế, Tiểu Hắc rống giận một tiếng, huyết mạch chi lực bộc phát, nắm chặt Cửu Thiên Ma Kích trong tay!

Ngay cả không khí cũng trở nên loãng hơn!

Khoảnh khắc chùm sáng ngưng tụ, quy tắc chi lực của Man Hoang giới vực như bị rút cạn!

Nói xong, ba mươi tên Quỷ thuật cấm quân đồng thời thi triển phát quyết, trận pháp bắt đầu ngưng tụ từng chùm sáng!

"Không nói nhảm nữa, ta biết Lục tiền bối rất mạnh, nhưng nếu Lục tiền bối ra tay thì cao tầng Tà Ma Vực cũng có thể ra tay."

E là có khả năng chống lại cường giả Thần Đế cảnh.

Thấy thế, Tiểu Hắc quát một tiếng, tay cầm Cửu Thiên Ma Kích nện vào những, chùm sáng hư ảnh Ma Thần phía sau cũng có hành động tương tự.

Ầm ầm!

Nơi công kích va chạm, không gian không ngừng vặn vẹo, xé rách!

Từng gợn sóng khuếch tán trong không gian!

Tuy rằng lực lượng thân thể của Tiểu Hắc đã có thể so sánh với cường giả nửa bước Thần Đế nhưng khi đối mặt với trận pháp vẫn không đủ nhìn!

Tiểu Hắc bị chấn bay ngược, trong quá trình bay ngược hắn điên cuồng phun mấy ngụm máu tươi!

Mục Phù Sinh và Thạch Sinh đồng thời xuất hiện phía sau Tiểu Hắc đón đỡ lấy hắn.

"Không sao chứ?"

Tiểu Hắc tiện tay lau vết máu ở khóe miệng, sắc mặt ngưng trọng, lắc đầu nói:

"Không chết được."

Mục Phù Sinh nhìn về phía trận pháp khổng lồ trên cao, nghiêm túc nói:

"Chỉ sợ có phiền toái lớn."

Thạch Sinh nói: "Vậy bây giờ nên đánh như thế nào?"

Mục Phù Sinh suy nghĩ một chút, nói:

"Tuy rằng sư tôn xuất thủ có thể dễ dàng giải quyết hết, bất quá sư tôn đã nói là để cho chúng ta rèn luyện một trận, đã như vậy thì phải cẩn tuân mệnh lệnh sư tôn, đánh một trận cho tốt."
Bạn cần đăng nhập để bình luận