Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 1366 - Đột phá hạn chế, tách rời quy tắc!

Không ai biết nữ nhân váy đỏ này xuất hiện như thế nào.

Nhưng có thể xác định nữ nhân váy đỏ này tuyệt đối có liên quan đến quan tài kia, có lẽ chính nàng từ trong quan tài đi ra.

Thực lực cấp bậc này, ngay cả cường giả tổ cảnh như Sa Nguyên Thịnh và Đàm Ninh cũng không thể phản kháng.

Chỉ sợ chỉ nữ tử linh hồn thể này đã đạt tới Tổ Cảnh đỉnh phong hoặc Bán Thần...

Vậy bản thể trong cỗ quan tài kia sẽ mạnh đến mức nào?

Không ai dám nghĩ tới.

Nhìn người nọ bị nữ nhân váy đỏ hút khô thần hồn, không còn sinh cơ nằm bất động trên mặt đất, đồng tử của mọi người không ngừng co rút.

Chỉ thấy nữ nhân váy đỏ mỉm cười lướt tới bên cạnh một người khác, đầu ngón tay đỏ rực nhẹ nhàng xẹt qua da thịt khiến người ta sởn gai ốc.

Khi nghe đến đây, nhiều người không ngừng há miệng muốn phát ra âm thanh nhưng giống như có người bóp lấy cổ bọn họ, cố gắng thế nào cũng không thể phát ra âm thanh.

Tiếng đếm ngược vang lên trong bầu không khí yên tĩnh trở nên đáng sợ dị thường, âm thanh quanh quẩn trong một thất.

Nữ nhân váy đỏ liền vỗ tay, càn rỡ cười to.

Mười...

"Nếu không thì kế tiếp cứ mỗi qua thời gian mười nhịp thở, nếu như không có ai trò chuyện với ta, ta sẽ giết một người, các ngươi cảm thấy thế nào?"

Sau khi nữ nhân váy đỏ đưa luồng thần hồn vào trong miệng sau, cười duyên nói:

"Nếu yên lặng, các ngươi liền mất đi giá trị, chỉ có thể trở thành đồ ăn của ta."

Ba, hai... Một.

Không đợi mọi người trả lời... Đúng hơn là không ai có thể nói chuyện.

Nữ nhân váy đỏ phiêu đãng ở giữa mọi người, vui cười nói:

Nữ nhân váy đỏ đang vươn ngón tay, vừa xuyên lướt quanh đám người vừa đếm ngược.

Trong quá trình không ngừng đếm ngược cùng với có thiên kiêu không ngừng ngã xuống.

"Không sai, trò chơi này rất thú vị!"

Thần kinh những người còn lại đã căng như dây đàn sắp đứt đoạn.

Tiếng nói vừa dứt, đầu ngón tay nữ nhân váy đỏ nháy mắt xẹt qua mi tâm của một người bên cạnh, thần hồn của người này bị kéo ra, người này thuộc thế lực hoang mạc.

"Vậy tiếp tục nha, mười..."

Cho dù trấn áp chi lực cường đại đến trình độ cực kỳ khủng bố thì cũng không có khả năng khiến thân thể của bọn họ như bị định thân, hoàn toàn đứng yên, không thể dao động chút nào.

Nhưng hắn không cảm giác được áp bách đến từ cảnh giới, đồng thời lực trấn áp cũng không có trấn áp chi lực.

Chỉ sợ cũng chỉ có đạo tắc chi lực mớ có thể làm được điểm này.

Phương Khung nghĩ.

Mà muốn giải khai đạo tắc chi lực hạn chế, xét các trận pháp mà Phương Khung đang nắm giữ chỉ có một loại trận pháp hữu dụng.

Thạch Sinh và Phương Khung cũng đang không ngừng suy nghĩ xem nên đột phá tử cục thế nào.

Dần dần đã có hơn hai mươi người lặng lẽ ngã xuống.

Cho dù mặt đối mặt với người có cảnh giới cao hơn, có lẽ hắn cũng có thể cởi bỏ đạo tắc chi lực ở một mức độ nhất định.

Đó chính là Nguyên Sơ Pháp Trận.

Trấn áp chia làm hai loại, một loại là uy áp từ cảnh giới, loại thứ hai là thông qua đạo tắc chi lực hoặc trấn áp chi lực.

Nếu quả thật là đạo tắc chi lực...

Giờ khắc này, Tạo Hóa Trận Linh Thể lặng lẽ khởi động.

Hắn vận dụng lực lượng thể chất nên không cần tứ chi có động tác gì.

Nếu như là trấn áp chi lực thì làm sao lại không cách nào nói chuyện chứ?

Đạo tắc chi lực?

Hả?

Về phần đạo tắc chi lực...

Giờ phút này, rất nhiều người cảm thấy tuyệt vọng, căn bản không có khả năng chạy thoát.

Gương mặt Sa Nguyên Thịnh dữ tợn, gân xanh trên cổ không ngừng nổi lên, đang cật lực giãy giụa nhưng mà thân thể lại không thể nhúc nhích.

Sắc mặt Đàm Ninh trở nên ngưng trọng, nếu cẩn thận cảm giác thì có thể cảm giác được hắn đang không ngừng ngưng tụ lực lượng trong cơ thể.

Hiển nhiên vẫn không muốn buông bỏ, chỉ cần có cơ hội hắn sẽ bộc phát hết mức!

Một...

Khi đầu ngón tay nữ nhân váy đỏ xẹt qua mi tâm một người nữa.

Nàng đã tới trước mặt Phương Khung.

Sắc mặt Thạch Sinh trở nên khó coi, tinh thần chi lực trong cơ thể không ngừng lưu chuyển nhưng không cách nào lao ra khỏi cơ thể, phảng phất bị một cái lao tù vây khốn!

Đàm Ninh cũng nhíu mày.

Nữ nhân váy đỏ nhìn thấy cảnh này kinh ngạc rồi che miệng cười nói.

Đây cũng là nguyên nhân vì sao mấy người Đàm Ninh có thể theo sát Phương Khung đột phá hạn chế, vì bọn họ đang một mực tích lũy lực lượng.

Chỉ cần súc lực phá tan liền có thể cởi bỏ hạn chế!

Khi phóng thích ra Nguyên Sơ Pháp Trận, đạo tắc chi lực không bị bóc tách hết nhưng cũng bị xé ra một lỗ hổng.

Pháp trận tồn tại trăm vạn năm mà vẫn còn có thể phát huy tác dụng, bất quá cũng đã tàn tạ rồi.

Đạo tắc lực này cũng không phải do nữ nhân váy đỏ phóng thích mà do cả mộ thất có pháp trận phóng thích.

"À đúng rồi, quên mất ngươi không thể nói nên lời. Nếu như ngươi có thể nói chuyện, có lẽ ta có thể buông tha ngươi không chừng."

"Bất quá thật đáng tiếc nha, quy tắc chính là quy tắc, nói ra cũng không thể thay đổi."

Nói tới đây, nữ nhân váy đỏ mỉm cười chuẩn bị tiếp tục đếm ngược.

Phương Khung đột nhiên nở nụ cười:

"Nói như vậy, đa tạ tiền bối tha cho ta một mạng."

Vừa dứt lời, đầu ngón tay nữ nhân váy đỏ liền rơi vào khoảng không, Phương Khung cũng lướt về sau, kéo dài khoảng cách với nữ nhân váy đỏ, đồng thời triển khai Nguyên Sơ Pháp Trận.

Trong lúc nhất thời, quy tắc lực trải rộng nơi đây đã bị tách ra.

Đàm Ninh và Thạch Sinh đang không ngừng ngưng tụ lực lượng dẫn đầu tránh thoát hạn chế, lập tức thối lui đến bên cạnh Phương Khung, sắc mặt ngưng trọng nhìn chằm chằm nữ nhân váy đỏ.

Phương Khung phỏng đoán không sai, nữ nhân này mượn đạo tắc lực hạn chế hành động của bọn họ.

"Ồ, ngươi không giống như những người kia, chẳng lẽ ngươi không sợ chết sao?"

Thậm chí tạm thời đình chỉ đếm ngược, hứng thú hỏi:

Nhưng khi nhìn thấy ánh mắt Phương Khung không có sự sợ hãi mà lại đầy sự tỉnh táo, nữ nhân váy đỏ không khỏi hơi sững sờ.

Nữ nhân váy đỏ nở nụ cười xinh đẹp, đầu ngón tay không ngừng xẹt qua da thịt Phương Khung, không ngừng đếm ngược.

Nhưng hôm nay... E là khó làm được, bản thân hắn cũng khó bảo toàn.

Đại trưởng lão từng dặn dò, dù thế nào cũng phải cố gắng bảo vệ đám người Diệp Thu Bạch.

"Thật sự không ngờ, nơi này lại có một trận pháp sư có thể ảnh hưởng đến đạo tắc chi lực, xem ra hậu thế cũng không có kém như ta tưởng tượng."

Phương Khung cười nhìn về phía nữ nhân váy đỏ, nói:

"Không biết tiền bối có giữ lời hay không?"

Theo tác dụng của Nguyên Sơ Pháp Trận, càng lúc càng có nhiều người thoát khốn.

Nhưng bên Sa Nguyên Thịnh lại không chịu ảnh hưởng từ Nguyên Sơ Pháp Trận.

Đương nhiên cũng là do Phương Khung cố ý tránh.

Dù sao lúc trước tên kia muốn sư huynh làm pháo hôi.

Phương Khung còn không có thánh mẫu như vậy, kẻ đã bại lộ địch ý rõ ràng tự nhiên không cần cứu.

Sa Nguyên Thịnh cực kỳ sợ hãi, hắn không ngừng liếc nhìn Phương Khung, trong ánh mắt tràn ngập cầu xin!

Phương Khung cười nói:

"À đúng rồi tiền bối, hắn không có thoát khốn, dựa theo quy tắc trò chơi của tiền bối thì phải giết."
Bạn cần đăng nhập để bình luận