Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 679 - Xu thế của vận cùng một nhịp thở với Lục Trường Sinh!

. . . . . .

Trước đó.

Người liên lạc của Ám Vực là Liễu Tự Như đã nói cho Lục Trường Sinh biết, có một vị đại nhân vật Ám Vực muốn thương lượng chuyện quan trong với Trường Sinh.

Bởi vì dù cho Ám Vực có năng lực thu thập tình báo hàng đầu vĩ độ cũng không cách nào dò xét được sự tồn tại của Trường Sinh giới.

Trước kia bọn họ đã từng phái người tới Man hoang giới vực điều tra một lần, nhưng mà lại không có tìm được bóng dáng của Lục Trường Sinh cho nên mới liên hệ Liễu Tự Như.

Liễu Tự Như nghe được việc này liền có chút kinh hãi.

Ám Vực thế mà chủ động tìm Lục Trường Sinh để thương lượng chuyện quan trọng sao?

Huống hồ giọng điệu còn nghiêm túc như thế.

Lục Trường Sinh gật đầu cười nói:

A?

Có thể nói là ở vạn người.

Mặt Liễu Tự Như tái nhợt.

Khi nghe được tin tức Liễu Tự Như mang đến, Lục Trường Sinh đầu tiên nghĩ đến chính là mức độ trung thành của Liễu Tự Như đối với chính mình.

Phải biết rằng từ dạy thoát ra từ miệng Lục Trường Sinh đơn giản chính là biến Liễu Tự Như hắn thành bao cát. . . . . .

Hình như tình thế cực kỳ cấp bách.

Ta. . . . . . Ta lại nói sai gì sao?

Dù sao Liễu Tự Như cũng là Ngũ tinh chấp sự trong Ám Vực.

Vậy nên Liễu Tự Như nhanh chóng báo cho Lục Trường Sinh biết, dò hỏi hắn có muốn gặp hay không.

"Tất nhiên gặp nha, về sau ta sẽ đối tốt với ngươi một chút, cũng sẽ dạy ngươi nhiều hơn."

Lục Trường Sinh cũng muốn nghe xem Ám Vực vì chuyện gì mà muốn tìm mình thương lượng.

Nhưng mà khi Ám Vực tìm kiếm, Liễu Tự Như cũng không có tiết lộ vị trí Trường Sinh giới cho Ám Vực mà chủ động dò hỏi hắn trước.

Đồng thời cũng không muốn để vị trí của Trường Sinh giới bại lộ.

Vì sao lại muốn trừng phạt ta?

Nhưng mà chung quy thực lực cũng có sự tăng trưởng . . . . .

"Ngươi từng tiến đến Tiên giới sao?"

Người này chính là lão giả dùng đại trận tiến hành thôi diễn ở Ám Vực.

Nhưng hắn vừa nghĩ tới đây thì Đổng Di liền lắc đầu nói:

"Là ngươi nha? Có chuyện gì?"

Thấy thế, Lục Trường Sinh cũng không hề giấu giếm nhìn Đổng Di rồi nói:

Nên hắn liền chọn địa điểm gặp nhau ở Tàng Đạo thư viện Nam Vực, chỗ Thảo Đường cũ.

"Yên tâm, chuyện này không có người thứ ba biết."

Đổng Di gật gật đầu.

"Cho nên ngươi là người từ Tiên giới sao?"

Lục Trường Sinh nhìn về phía lão giả trước mắt.

"Đạo hữu không cần hoài nghi Liễu Tự Như, cũng không phải hắn nói cho lão hủ."

"Lúc có người vượt qua thông đạo Tiên giới, lão hủ đã phát hiện đôi chút rồi."

"Nghĩ tới nghĩ lui, giới này cũng cũng chỉ có ngươi mới có thực lực phát hiện bí mật bên trong bình chướng vĩ độ, cũng chỉ có ngươi mới có thể tiến vào trong đó."

Lão giả tên là Đổng Di, chỉ thấy sắc mặt Đổng Di ngưng trọng nhìn về phía Lục Trường Sinh nói:

Liễu Tự Như là một trong số đó.

Chuyện hắn tiến đến Tiên giới không có nhiều người biết.

Lục Trường Sinh nhíu mày.

Lục Trường Sinh thản nhiên nói:

"Cho nên rốt cuộc là có chuyện gì."

Đổng Di ngưng trọng nhìn chằm chằm Lục Trường Sinh, giải thích:

"Hẳn là ngươi cũng biết chuyện phong ấn Tà Ma vực."

"Lão hủ được Tiên giới phái đến Phàm Nhân Giới thu thập tin tức đồng thời thôi diễn số mệnh Phàm Nhân Giới."

Thôi diễn số mệnh Phàm Nhân Giới sao?

Lục Trường Sinh bất đắc dĩ nói:

"Sẽ không là ngươi muốn nói ta có liên quan đến số mệnh Phàm Nhân Giới đi?"

Nghe đến đó, Đổng Di lại không chút do dự gật gật đầu, trầm giọng nói:

Nhưng mà hiện giờ nhân quả đã cùng một nhịp thở với Lục Trường Sinh rồi.

Chỉ cần không chủ động bại lộ thì sẽ không bị phát hiện.

Trường Sinh giới vốn ẩn nấp bên trong không gian.

Nếu như bình thường thì Lục Trường Sinh cũng sẽ không để ý tới chuyện này.

Lục Trường Sinh ngẩng đầu lên nhìn về phía không trung, khẽ thở dài một cái.

"Nói như vậy cũng không sai."

Với tình trạng Phàm Nhân Giới hiện giời, nói mười ngày cũng không quá khoa trương.

"Vì sao Tiên giới phải phái ngươi tới thôi diễn mệnh số của Phàm Nhân Giới?"

Đổng Di cười khổ nói: "

Bởi vì khi phong ấn Tà Ma nhị giới, Phàm Nhân Giới có cống hiến lớn nhất, cũng là giới chịu tổn thất lớn nhất."

"Đồng thời, mục tiêu thù hận hàng đầu của Tà Ma nhị giới cũng chính là Phàm Nhân Giới."

Nghe tới đây.

Lục Trường Sinh cũng hiểu.

"Nói cách khác, nếu như phong ấn bị phá thì Phàm Nhân Giới sẽ là đạo phòng tuyến thứ nhất, cho nên mới phái người tới giám thị nơi này?"

Đổng Di cười khổ gật đầu.

Còn Tà Ma nhị giới thì ngay cả Tiên giới cũng cực kỳ kiêng kị.

Trước đó Lục Trường Sinh đã nghe Phàm Nhân Giới hiện giờ vô cùng cằn cỗi, có thể nói là từ thời đại huy hoàng tiến vào thời đai hoang phế.

Mười ngày. . . . . .

"Chỉ cần thời gian mười ngày thôi thì sinh linh Phàm Nhân Giới sẽ phải đồ thán. . . . . ."

"Với năng lực hiện giờ của Phàm Nhân Giới căn bản không có một chút khả năng phản kháng!"

"Không sai, phong ấn sắp sửa bị đột phá, mà khi phong ấn bị đột phá, Phàm Nhân Giới sẽ là mục tiêu công kích hàng đầu của đối phương."

Càng quan trọng hơn là. . . . . . Đám đệ tử của hắn đang lang bạt ở Phàm Nhân Giới. . . . . .

Nếu như Tà Ma nhị giới hủy diệt Phàm Nhân Giới hủy diệt, e là thật sự không dễ giải quyết.

"Cho nên ngươi tới là để nói với ta chuyện này?"

Đổng Di lắc lắc đầu, nói: "Đây là chuyện thứ nhất."

"Tuy rằng lão hủ vẫn luôn thử thôi diễn số mệnh của đạo hữu ngươi nhưng vẫn không có kết quả."

"Tương lai của ngươi giống như một đám sương mù, làm như thế nào cũng không thể xuyên qua, không thể nhìn thấy phía đối diện."

"Nhưng mà khi nhờ đại trận đạo hữu cung cấp, trả một cái giá lớn, ta đã thôi diễn ra một bộ phận xu thế vận mệnh của Phàm Nhân Giới."

"Phát hiện. . . . . . Xu thế vận mệnh cùng nhịp thở với đạo hữu ngươi. . . . . ."

Lục Trường Sinh nặn ra một cười.

Ha ha.

Ta biết ngay là như thế này mà.

Nhân quả muốn dứt cũng không dứt được.

Quả nhiên vẫn chưa đủ trâu bò.

"Tuy rằng không biết vì sao lại liên quan đến đạo hữu, nhưng. . . . . Còn xin đạo hữu ra tay."

Đổng Di ôm ôm quyền, cúi người với Lục Trường Sinh.

Lục Trường Sinh phất phất tay nói:

"Nếu uy hiếp đến ta, ta tự nhiên sẽ ra tay."

"Không có việc gì nữa thì ta liền đi trước."

Dứt lời liền biến mất khỏi chỗ này.

Đổng Di thấy thế khẽ thở dài một hơi.

Sau khi mấy vị Nhân Tổ ngã xuống, Phàm Nhân Giới không có người chống đỡ.

Bắt đầu đi về hướng suy tàn.

Hiện giờ kết quả Thôi diễn cùng có liên quan đến Lục Trường Sinh nên cũng chỉ có thể gửi gắm hy vọng vào hắn thôi.

Rốt cuộc, nếu như Tà Ma nhị giới đột phá phong ấn hủy diệt Phàm Nhân Giới.

Sẽ là chuyện cực kỳ xấu đối với Tiên giới và các giới khác.

Nghĩ đến đây, hắn lắc lắc đầu rồi cũng rời khỏi Man hoang giới vực. . . . . .

Trở lại Trường Sinh giới, Lục Trường Sinh chau mày, rầu rĩ không vui.

Con mẹ nó chứ, bình thường không dính không chọc tới nhân quả.

Vậy mà mới chọc một chút liền dính phải nhân quả lớn như vậy.

Người ta xuyên qua gặp từ nguy hiểm nhỏ đến nguy hiểm lớn!

Ta đây trực tiếp lãnh hai ba cái kinh to lớn.

Thế này làm sao chơi nữa?

Hình như đoán được suy nghĩ của Lục Trường Sinh.

Tiếng cây liễu nhẹ nhàng truyền tới.

"Lại vì chuyện Tiên giới mà âu sầu sao?"

Lục Trường Sinh gật đầu.

"Cũng không cần lo lắng nhiều, con đường của ngươi sẽ dừng bước tại đây."

"Đương nhiên, nhân quả ngươi chọc phải e là vẫn còn khá nhỏ đó."

Còn khá nhỏ hả?

Lục Trường Sinh nghiêm túc gật gật đầu:

"Được rồi, cảm ơn ngươi đã nhắc nhở, về sau ta nhất định càng thêm cẩn thận."

Cây liễu: ". . . . . ."

Trong khoảnh khắc này, bên trong Trường Sinh giới bỗng có một cây lông vũ tràn ngập Niết bàn chi hỏa rơi xuống giữa Lục Trường Sinh và cây liễu!
Bạn cần đăng nhập để bình luận