Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 1590: Đôi mắt đã trải qua tang thương, Sơn Hải Thần Điện!

Trong đông đảo chúng đệ tử của Phượng Minh tông, Tần Trạm điềm tĩnh bước ra, đi đến một mảnh đất trống khiến cho mọi người đều chú ý.

Dù sao, mặc dù có Phượng Lạc Cửu Thiên Đại Trận chống đỡ áp chế huyết mạch của tứ đại thú tộc, nhưng lại không có đệ tử nào có thể hành động một cách thong thả nhẹ nhàng như Tần Trạm.

"Ồ?"

Người của tứ đại thú tộc thấy vậy thì đều nhíu mày.

Trên mặt tông chủ Phượng Minh tông hiện lên vẻ nghi ngờ.

Lục Trường Sinh nhướng mày.

Hoàng Thiên ở bên cạnh hỏi: "Có vẻ như người này không đơn giản, là che giấu thực lực hay sao?" Nàng nhìn Lục Trường Sinh: "Trước đó ngươi không nhìn thấu thực lực của hắn sao?"

Lục Trường Sinh lắc đầu: "Ta đã cẩn thận dò xét hết tất cả mọi người trong Phượng Minh tông, nhìn thấu được thực lực của họ, bao gồm cả... Đây là ai vậy?"

Nếu như chỉ là che giấu thực lực, vậy khí tức căn nguyên vẫn sẽ giống nhau.

Đám người Hoàng Thiên sững sờ.

Thế nhưng... Khí tức trong cơ thể hắn và thần hồn đều hoàn toàn không giống với những gì Lục Trường Sinh kiểm tra lúc trước.

Nghĩ vậy, Lục Trường Sinh truyền âm cho Hoàng Thiên và Hứa Dạ Minh, còn có ba người Tiểu Hắc: "Cẩn thận người này, có điều gì đó bất thường."

Khí tức thực lực có thể kiểm tra được.

Kỳ Xuyên thì trực tiếp lên tiếng hỏi: "Ngươi là ai?"

Hoàng Thiên trợn trắng mắt: "Tần Trạm, chính là tên đệ tử mà khi chúng ta dịch dung cứ lẽo đẽo đi theo chúng ta."

Có thể khiến cho Lục Trường Sinh cảm giác thấy bất thường, vậy đến tột cùng là ai chứ?!

Nhưng mà đã mạnh hơn nhiều so với trước, ngay cả thần hồn cũng vậy.

"Ta biết, chỉ là nhất thời không nhớ ra tên." Lục Trường Sinh nhìn Tần Trạm, cẩn thận kiểm tra biến hóa của hắn lúc này.

Tình huống này... Hay là bị đoạt xá?

Khi đám người Kỳ Xuyên nhìn vào đôi mắt của Tần Trạm thì thần sắc đột nhiên biến đổi.

Giống như là hai người!

Đó là một đôi mắt tang thương đến dường nào.

Lúc này, Bạch Kiêu nhìn Tần Trạm bình tĩnh đi ra, nhíu mày nói: "Có thể chống lại áp chế huyết mạch của tứ đại thú tộc chúng ta, ngươi không đơn giản đó. Xem ra một Phượng Minh tông nho nhỏ này cũng ngọa hổ tàng long."

Lúc này, Tần Trạm ngẩng đầu.

Đúng lúc Kỳ Xuyên vừa định nói gì đó.

Mặc dù không cách nào nhìn thấu được cảnh giới của đối phương.

Thấy cảnh này, vẻ mặt của Hứa Dạ Minh trầm xuống, muốn ra tay giành lại thì nhận được một câu truyền âm.

Đây là đôi mắt mà một đệ tử trẻ tuổi có được sao?

Hoàng Thiên thấy thế thì lo lắng nhìn Lục Trường Sinh, nói: "Sơn Hải Kinh bị đoạt đi rồi!"

Giống như coi nhẹ thương hải tang điền, đã trải qua mọi chuyện vui buồn trên thế gian, bước qua vô số năm tháng.

Đôi mắt đó, dường như đã từng gặp qua ở đâu...

Ánh mắt hắn nhìn chằm chằm vào Tần Trạm.

Lục Trường Sinh lại ngăn cản Hoàng Thiên, lắc đầu.

Ngay cả cường giả đẳng cấp như Thân Vương của tứ đại thú tộc, khi nhìn thấy đôi mắt này cũng có thần sắc kinh biến, đồng thời lập tức xuất hiện phía trước đám người Kỳ Xuyên.

"Tiểu tử, mượn vật này của ngươi dùng một chút, lập tức trả ngươi."

Bước chân sắp phóng ra của Hứa Dạ Minh ngừng lại, nhưng vẻ mặt hắn tràn đầy ngưng trọng nhìn Tần Trạm.

Đang tự hỏi rốt cuộc hắn là ai...

Thế nhưng chỉ nhìn vào đôi mắt này trong phút chốc thì trái tim bọn hắn có cảm giác như bị một bàn tay vô hình nắm lấy.

Khi hắn phản ứng lại, Sơn Hải Kinh đã rơi vào trong tay Tần Trạm.

Nhưng lực hút này không hút cơ thể Hứa Dạ Minh bay đi, mà hút Sơn Hải Kinh được hắn để trong không gian giới chỉ bay ra ngoài!

Chỉ thấy Tần Trạm ngoắc tay, Hứa Dạ Minh đã trà trộn trong đám đệ tử đột nhiên cảm nhận được một lực hút mãnh liệt đang nhằm vào hắn!

Sau đó hắn nhận ra đối phương cũng liếc nhìn hắn, đôi môi khẽ mấp máy như đang nói.

Ta không có ác ý.

Hoàng Thiên sững sờ, nhìn vẻ mặt ngưng trọng của Lục Trường Sinh, không nói gì nữa.

Sơn Hải Kinh xuất hiện trong tay Tần Trạm.

Người của tứ đại thú tộc đều nhìn chằm chằm vào hắn.

"Sơn Hải Kinh... Giao thứ đó ra đây!" Trong mắt Tuần Lưu hiện lên vẻ tham lan, vươn tay về phía Tần Trạm.

Tần Trạm không nói lời nào, một tay nắm chặt Sơn Hải Kinh và nhẹ nhàng mở nó ra.

Khi hắn dừng lại ở tàn trang Phượng Hoàng, Tần Trạm cắn nát ngón tay mình rồi bôi máu ở đầu ngón tay lên bức họa Phượng Hoàng.

Lệ!

Tốc độ biến đổi cực kỳ nhanh chóng, cột đá liên tục dâng lên, vây quanh tất cả mọi người vào trong.

Địa hình của Phượng Minh sơn xảy ra biến đổi, dùng mắt trần cũng có thể nhìn thấy được.

Màn chắn ánh sáng này... Ngay cả cường giả Quân Thần cảnh cũng không thể phá vỡ?

Người này kêu lên một tiếng đau đớn, phun ra một ngụm máu tươi rồi rơi từ trên cao xuống!

Tên cường giả Thân Vương này thấy thế thì muốn mạnh mẽ đột phá, thế nhưng sau khi tung một quyền ra, màn chắn vẫn không chút nào dao động. Ngược lại, một luồng sóng xung kích phản lực mãnh liệt đập vào người tên Thân Vương.

Trên từng cột đá có những đường vân huyền diệu quấn quanh, lập tức tỏa ra một màn chắn ánh sáng to lớn, hoàn toàn bao phủ cả mảnh không gian này!

Thế nhưng động tác của Tần Trạm vẫn chưa dừng lại.

Chỉ thấy hắn vỗ một chưởng xuống mặt đất.

Ngay sau đó, cả tòa Phượng Minh sơn bắt đầu chấn động.

Động đất kịch liệt khiến cho những đệ tử kia không đứng vững được, cơ thể lảo đảo lắc lư.

Giống như cả tòa núi sắp sụp đổ!

Đất đá vỡ vụn, trên núi xuất hiện từng khe nứt to lớn.

Mà từ những cái khe kia, có những cây cột đá bắt đầu dâng lên.

Địa hình của toàn bộ Phượng Minh sơn đều bị biến đổi.

Trong đó, Thân Vương của Thất tinh Bạch Hổ tộc muốn bay lên cao để quan sát toàn cảnh Phượng Minh sơn.

So với Phượng Hoàng khổng lồ, hư ảnh của những dị thú Kỳ Lân, Cùng Kỳ do tứ đại thú tộc lấy lực lượng huyết mạch ngưng tụ mà thành có vẻ hơi nhỏ con.

Tứ đại thú tộc nhìn con Phượng Hoàng khổng lồ sau lưng Tần Trạm, vẻ mặt nghiêm túc.

"Sơn Hải Kinh có được năng lực triệu hoán dị thú... Quả thật là thế."

Dưới cái nhìn chăm chú của mọi người, sau lưng của Tần Trạm có một đôi cánh chim to lớn rực lửa mở rộng, một con Phượng Hoàng nhanh chóng thành hình!

Nhưng mà tiếng phượng minh lần này càng thêm bén nhọn chân thật hơn so với lúc trước, trong đó còn mang theo lực lượng khí huyết sung mãn.

Không đợi đám người tứ đại thú tộc kịp phản ứng, một tiếng phượng minh lại tiếp tục vang lên!

Sau đó một tòa thần điện khổng lồ dâng lên từ mặt đất, xuất hiện trong tầm mắt của mọi người.

Trên mái vòm của thần điện có một pho tượng nữ nhân to lớn.

Nữ nhân đó mặc một cái áo bào, hai tay vươn ra như muốn ôm lấy vật gì đó trong hư không.

Cho dù pho tượng này chỉ là vật chết nhưng vẫn khiến cho mọi người cảm nhận được một cỗ lực lượng huyền diệu không cách nào miêu tả được.

Ánh mắt nhìn xuống.

Ở hai bên đại môn của thần điện có rất nhiều tượng đá!

Mỗi một pho tượng có hình dạng không giống nhau.

Trong đó bao gồm cả Phượng Hoàng, Cùng Kỳ, Chúc Long...

Tất cả có bảy mươi lăm pho tượng.

Nhìn thấy cảnh này, Lục Trường Sinh nhíu mày.

Bảy mươi lăm pho tượng... Dường như đều là bảy mươi lăm dị thú được ghi trên Sơn Hải Kinh.

Nói cách khác, thần điện này có liên quan mật thiết với Sơn Hải Kinh.

Như vậy, Tần Trạm - người triệu hoán ra thần điện này rốt cuộc là ai?

Đôi mắt kia.

Lục Trường Sinh tin chắc rằng hắn đã gặp qua tên này ở đâu đó...
Bạn cần đăng nhập để bình luận