Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 687 - Chỗ khủng bố của Thái Sơ

. . . . . .

Nói đùa cái gì vậy.

Phải biết rằng từ trước tới nay số lần Lục Trường Sinh đổ máu cực kỳ ít.

Toàn bộ đều dùng trên người đệ tử.

Mấy lần trước cũng chỉ dùng có một giọt mà thôi.

Nhưng mà lần này lại tốn hết hai giọt.

Thời điểm vừa mới bắt đầu còn không thèm để ý mấy chuyện này.

Nhưng sau khi chấm dứt chuyện, nhìn chim nhỏ hóa thân Thần Hoàng bay lượn trên không, hình thái cùng hơi thở đều thay đổi rất nhiều so với trước.

Rõ ràng nhất chính là đôi cánh che trời kia.

Trên đôi cánh lại sinh ra long lân màu vàng kim.

Ngay sau đó Lục Trường Sinh nhìn về phía chim nhỏ.

Hiện giờ màu đỏ cũng đã biến mất.

Thật sự đáng chết nha!

Mà phía trên đôi cánh có long lân bao phủ, lôi đình chi lực trong mây đen tựa như đều bị hấp dẫn đến.

Lục Trường Sinh cắn hàm muốn rụng răng.

Long lân bao trùm kín hai cánh.

Năm chữ này luẩn quẩn trong đầu Lục Trường Sinh, hắn muốn rống một hơi thật to. . . . . .

Mình đây chưa được chỗ tốt gì hết ngược lại còn tốn hết hai giọt tinh huyết!

Vốn hai cánh có Niết bàn chi hỏa màu đỏ thiêu đốt bao trùm.

Kim lôi cùng Niết bàn chi hỏa dung hòa tượng trưng cho huyết mạch Ngũ trảo kim long cùng với huyết mạch Thần hoàng dung hợp.

Hiện giờ thân hình chim nhỏ đã thay đổi nghiêng trời lệch đất.

Thực lực của chim nhỏ tăng trưởng nhiều!

Giống như mỗi một long lân màu vàng kim long đều có sinh mệnh vậy, theo tiết tấu hô hấp của chim nhỏ mà phập phồng phập phồng. . . . . .

Niết bàn chi hỏa bao trùm trên long lân xen lẫn lôi đình màu vàng kim điên cuồng tuôn ra!

Ít nhất thì trong mắt Lục Trường Sinh hắn nhìn thấy thế này.

Có thể nuốt sơn nạp hải, có thể mượn tất cả tinh hoa trong thiên địa!

Nhưng vẫn như chúng tinh phủng nguyệt, nằm ở trung tâm cội nguồn huyết mạch, trái tim!

Hơi thở mà chim nhỏ phát ra cũng không có hùng hổ dọa người như phía trước, không có bất kỳ thứ gì có thể tiếp cận.

"Cảm giác như thế nào?"

Ngoài ra Lục Trường Sinh còn có thể cảm nhận được.

Khi hai con mắt tràn ngập uy nghiêm dời đến trên người Lục Trường Sinh lập tức trở nên nhu hòa.

Trên từng cây lông vũ cũng có Niết bàn chi hỏa cùng với lôi đình màu vàng kim lập loè.

Chim nhỏ cúi đầu, phía trên đầu có một phần lông vũ bảy màu.

Giờ có một cỗ hơi thở bao dung vạn vật!

Huyết mạch Ngũ trảo kim long cùng với huyết mạch Thần hoàng thì ở một góc.

Giống như tín đồ thờ phụng tinh huyết của Lục Trường Sinh.

Lúc này, Lục Trường Sinh mở miệng hỏi:

Điểm này là do tinh huyết của Lục Trường Sinh mang đến.

Đồng thời, tuy rằng tinh huyết của Lục Trường Sinh không có bất kỳ lực sát thương gì, cũng khinh thường huyết mạch Ngũ trảo kim long cùng huyết mạch Thần hoàng tranh đấu.

Nàng cảm nhận được chỉ dựa vào tinh huyết của Lục Trường Sinh mà hạn mức thiên phú của mình đã được tăng lên tới cấp độ khó có thể tưởng tượng được!

Còn bản thân chim nhỏ thế nào đây?

"Đa tạ."

"Lần này cảnh giới tăng lên không ít, đã đạt tới Thần Chủ cảnh đỉnh phong."

Lục Trường Sinh cảm thấy khó hiểu nói:

"Thần Chủ cảnh sao?"

Nhìn ánh mắt có vẻ rất là "trí tuệ" của Lục Trường Sinh, chim nhỏ cạn lời.

Rõ ràng thực lực của Lục Trường Sinh ở trên cảnh giới này.

Nhưng mà đối với phân chia cảnh giới lại hoàn toàn không biết gì cả. . . . . .

"Trên Thiên Tiên cảnh chính là Thần Binh cảnh, Thần Tướng cảnh, Thần Vương cảnh, Thần Hoàng cảnh, Thần Chủ cảnh cùng với Thần Đế cảnh."

(Thiên Tiên phía trên là Tiên Đế cảnh, chỉ có giới khác Phàm Nhân Giới mới có cách gọi này, giống như Tiên giới)

Dù cho có nhỏ trăm giọt cũng là chuyện tu luyện mấy ngày liền khôi phục!

Tới cảnh giới của ngươi rồi, một hai giọt tinh huyết có thể ảnh hưởng gì chứ!

Nghe Lục Trường Sinh nói, chim nhỏ dở khóc dở cười.

Chim nhỏ: ". . . . . ."

"Nhưng bởi vì mất hai giọt tinh huyết mà hiện tại ta cảm giác thân thể không được, yếu lắm, cần phải bồi bổ! Ngươi có hiểu hay không?"

Lục Trường Sinh che trán lại, làm bộ đau đớn, loạng choạng sắp ngã nói:

Ít dính vào nhân quả bao nhiêu thì hay bấy nhiêu!

"Ngươi không thể tìm hiểu cảnh giới một chút sao. . . . . ."

Chim nhỏ bất đắc dĩ lắc đầu.

Nghe vậy, sắc mặt Lục Trường Sinh lập tức thay đổi.

Nhìn chằm chằm chim nhỏ, nghiến răng nghiến lợi hỏi:

"Ngươi đang dạy ta làm việc sao?"

Chim nhỏ: ". . . . . ."

"Đừng quên, vì ngươi mà nhịn đau nặn ra hai giọt tinh huyết!"

"Lại còn liên tục rót cho ngươi linh khí cùng với sinh chi đạo tắc, đương nhiên mấy thứ này không tính toán."

Lục Trường Sinh đã quyết định, có thể không tiếp xúc, có đánh chết hắn cũng không tiếp xúc với mấy người này!

Thôi, Lục Trường Sinh không thèm suy nghĩ nữa.

So với chim nhỏ thì mạnh hơn hay yếu hơn?

Còn có Ám Chủ của Ám Vực cùng với lão nhân Đổng Di kia nữa?

Tiên sinh ở Phàm Nhân thôn có cảnh cảnh giới thế nào?

Lục Trường Sinh gật gật đầu.

Chim nhỏ bất đắc dĩ cười nói:

"Được rồi, ngươi cũng đừng ba hoa, đến lúc đó ta sẽ bồi thường cho ngươi."

"Bồi thường như thế nào?"

Hai mắt Lục Trường Sinh sáng ngời.

Ai da, chỉ chờ lời này của ngươi đó!

"Chưa nghĩ ra, tính sau đi."

Chim nhỏ có chút lo lắng nhìn Lục Trường Sinh nói:

"Hiện tại chuyện quan trọng, ngươi xem xét huyết mạch của mình trước, dựa theo cách làm trước đó của ngươi, e là dù dung nhập huyết mạch Ngũ trảo kim long cùng huyết mạch Thần Hoàng."

"Không nói quá chút nào, hai loại huyết mạch này có tính dung hợp lại với nhau cũng không bằng huyết mạch của ngươi."

"Nếu như ngươi dung nhập hai loại huyết mạch này, e là sẽ pha loãng huyết mạch cường đại của bản thân, kéo chân sau. . . . . ."

Không sai.

Đây là điểm mà hiện giời chim nhỏ đang lo lắng.

Vì sao một ít gia tộc có huyết mạch truyền thừa không tìm người không có huyết mạch hoặc là huyết mạch kém hơn mình để liên hôn, kết thành đạo lữ?

Giống như chuyện giữa Mộ Tử Tình cùng Diệp Thu Bạch.

Không phải ban đầu Mộ gia luôn tìm mọi cách ngăn trở hai bên sao.

Chính là bởi vì một huyết mạch ưu tú kết hợp với huyết mạch kém cỏi.

Hài tử sinh ra với huyết mạch dung hợp sẽ bị huyết mạch kém hơn liên lụy, hạ thấp thiên phú.

Lục Trường Sinh nghe đến đây phất phất tay, nói:

"Không cần lo lắng, vấn đề này thời điểm ta sáng tạo công pháp Thái Sơ đã có suy xét đến rồi."

Ngay sau đó vươn bàn tay ra, một cỗ huyết mạch cho lực nồng đậm bùng nổ!

Cỗ huyết mạch chi lực này mang theo cả hơi thở cùng với hơi thở Hồng Mông khi thiên địa sơ khai . . . . .

Còn có đủ loại đạo tắc.

Đương nhiên trông rực rỡ muôn màu thế này nhưng chỉ cần đạt được một loại đều có thể khiến cường giả một phương trở thành tồn tại trên đỉnh.

Đều là thứ mà Lục Trường Sinh sở hữu.

Hắn đã dung nhập hết vào bên trong công pháp Thái Sơ.

Chim nhỏ xem mà kinh hãi không thôi.

Nàng cũng cảm nhận được hơi thở từ Niết bàn chi hỏa cùng với lôi đình màu vàng kim tồn tại bên trong.

Nhưng mà không hề liên lụy tới huyết mạch của Lục Trường Sinh.

Ngược lại còn phụ trợ, để Lục Trường Sinh có được năng lực của huyết mạch này!

Đây là làm như thế nào?

Đều là bởi vì công pháp mà Lục Trường Sinh sáng tạo sao?

Rốt cuộc trong thời gian mấy tháng ngắn ngủi đó Lục Trường Sinh đã làm cái gì, thế mà sáng tạo ra một công pháp khủng bố bực này!

"Ta nói này, ngươi đừng có chuyển đề tài."

Lục Trường Sinh thu hồi huyết mạch chi lực nhìn chim nhỏ nói:

"Nhớ kỹ đó, ngươi thiếu ta một ân tình!"

Chim nhỏ bất đắc dĩ thu nhỏ thân hình lại, ngay sau đó đậu lên trên vai Lục Trường Sinh.

"Được được được, trở về Thảo Đường rồi nói."

Ở trong lòng chim nhỏ.

Nàng cũng đã sớm coi Thảo Đường đường là nơi trở về. . . . . . . . . . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận