Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 186 - Có ý đồ với Lục Trường Sinh?

Nghe nam tử quạt xếp nói.

Hoàng Thiên Minh cũng thu hồi thi khí lại.

Hắn hừ lạnh một tiếng, không nói gì nữa.

Hiển nhiên, hắn cũng rất kiêng kị nam tử quạt xếp này.

Hoàng Nhất Thống cũng cung kính nói: "Thượng sứ."

Chuyện làm Ninh Trần Tâm cảm thấy ngoài ý muốn chính là hai lão giả Phật môn, hai cường giả Hư Thần cảnh, hai tồn tại đỉnh cấp trên đại lục này.

Cả hai cũng chắp tay trước ngực, cung kính nói với nam tử quạt xếp: "A Di Đà Phật, thượng sứ."

Ninh Trần Tâm cũng nhìn đến người này.

Mấy người còn lại nghe nam tử quạt xếp nói đều giật mình.

Chỉ nghe nam tử quạt xếp mở quạt trong tay ra, nói: "Ở giới vực này, có thể tu luyện Nho đạo đến cảnh giới hiện tại đã rất khó."

"A? Ở thế giới võ đạo cằn cỗi này mà còn có người tu Nho đạo đến cảnh giới như ngươi, thật sự không đơn giản."

Thiên phú của người này đã khiến cho thượng sứ chú ý sao?

Bao gồm chuyện "Mời" bản thân mình đến hoàng cung Lạc Nhật vương triều làm khách.

Quả nhiên thiên phú của Ninh Trần Tâm đã khiến thượng sứ động lòng yêu tài.

Hiển nhiên, nam tử quạt xếp là nhân vât trung tâm trong nhóm bọn họ.

"Tới thượng giới, sân khấu của ngươi sẽ càng thêm rộng lớn, cảnh giới Nho đạo cũng có thể tăng cao hơn nữa."

Nam tử quạt xếp đi tới trước mặt Ninh Trần Tâm, trong mắt có chút kinh ngạc.

Vậy có phải có khả năng từng chuyện diễn ra trong khoảng thời gian gần đây đều do nam tử quạt xếp chỉ này lên kế hoạch hay không?

Cả đám nhìn về phía Ninh Trần Tâm.

Địa vị của nam tử quạt xếp ở thượng giới địa vị cũng cực kỳ cao.

"Có hứng thú đến vùng thiên địa càng rộng lớn hơn hay không?"

Có thể được thượng sứ tán thành thì tương lai sẽ tươi sáng!

"Như thế nào, có muốn đi cùng ta hay không?"

Muốn thu hắn làm tùy tùng!

Hiển nhiên.

Hắn vô cùng bình thản.

Thượng giới sao?

Nhưng phản ứng của Ninh Trần Tâm lại nằm ngoài dự kiến.

Trước không xét tới chuyện tính cách của Ninh Trần Tâm.

Điều này làm cho mấy người Hoàng Nhất Thống hâm mộ không thôi.

Theo sư tôn một thời gian mà hắn vẫn cảm thấy còn có rất nhiều thứ chưa học được.

Sân khấu càng cao hơn?

Đối với tu luyện, tâm cảnh của hắn vốn là tùy tâm, tùy duyên.

Ninh Trần Tâm cũng không chút vui sướng mừng rỡ nào.

Sân khấu rộng lớn hơn?

Điều kiện tu luyện càng tốt hơn?

Những thứ này đều không có sức hấp dẫn.

Nghe nam tử quạt xếp nói xong, ánh mắt của hắn như giếng cổ không gợn sóng, như mặt hồ tĩnh lặng.

Với Ninh Trần Tâm mà nói.

Đối với chuyện này, Ninh Trần Tâm không có một chút hứng thú nào!

Theo như lời nam tử quạt xếp thì Ninh Trần Tâm sẽ trở thành tùy tùng của hắn, đi theo hắn.

Điều kiện tu luyện càng tốt hơn sao?

Sư tôn cho hắn Đạo kinh và chỉ điểm rất nhiều.

Chỉ xét mỗi Đạo kinh thì Ninh Trần Tâm đã thấy nó như một bộ công pháp rồi, lại còn thể xem như vô thượng pháp khí.

Cấp bậc tuyệt đối không thấp.

Thậm chí còn vượt xa tất cả những vật mà Ninh Trần Tâm từng chứng kiến.

Huống hồ đến bây giờ thực lực của sư tôn Lục Trường Sinh vẫn còn là bí ẩn.

Ninh Trần Tâm tự hỏi, dù là người trên thượng giới mà nam tử quạt xếp nói cũng không phải đối thủ của sư tôn...

Còn nữa nói tới chuyện để Ninh Trần Tâm thoát ly Thảo Đường, phản bội sư tôn, tự nhiên không có khả năng rồi.

Có những điều kiện trên duy trì.

Nhìn thì không thấy bất kỳ chỗ đặc biệt nào.

Một cơn gió thổi nhẹ về phía thiên tướng.

Nói xong liền nhẹ nhàng phẩy quạt trong tay.

Nam tử quạt xếp tỏ vẻ kinh ngạc, há mồm nói: "Công pháp Nho đạo này thật kỳ diệu."

Sáu chữ đều xuất hiện rồi hóa thành một thiên tướng cầm Kim Lân Thần Thương, tấn công nam tử quạt xếp.

"Lâm! Binh! Đấu! Giả! Toàn! Trận!"

Hoàng Nhất Thống đứng bên cạnh châm ngòi thổi gió, cười nói: "Người trẻ tuổi, có thể ngươi không biết thượng giới thế nào đi."

"Phải biết rằng thượng giới chính là giới vực mạnh hơn giới vực chúng ta vô số lần."

Lão giả râu dài cũng chắp tay trước ngực, cười nói: "Ninh thí chủ vẫn là ếch ngồi đáy giếng."

Nam tử quạt xếp khẽ cười nói: "Cũng đúng, xem ở phần thiên phú của ngươi không tệ, ta cho ngươi cơ hội, để ngươi kiến thức thực lực thượng giới một chút."

Chỉ thấy nam tử quạt xếp chậm rãi phe phẩy quạt rồi nói: "Đến đây đi, công kích ta."

Ninh Trần Tâm tự nhiên không chần chờ.

Có khả năng đối phương chính là người khởi sự tất cả mọi chuyện.

Nghĩ đến đây, hắn cầm chặt Đạo kinh trong tay.

Miệng phun chân ngôn!

Thậm chí còn không tiếc phát động chiến tranh, nhưng kết cục thì đã biết rồi đó.

Thoát ly khỏi thế giới võ đạo cằn cỗi, linh khí không nhiều này.

Người giới này đều liều mạng muốn đến giới vực khác.

Phải biết rằng.

Nam tử quạt xếp cũng hơi kinh ngạc.

Ninh Trần Tâm không có bất kỳ phản ứng gì cũng rất là bình thường.

Thế gió rất nhỏ nhưng Ninh Trần Tâm lại nhíu mày.

Hắn cảm giác cơn gió nhẹ cũng không đơn giản.

Có một hơi thở nguy hiểm.

Ninh Trần Tâm cảm giác không hề sai.

Khi thiên tướng vung thương quét tới cơn gió nhẹ thì gió nhẹ tựa như con nhím gặp phải uy hiếp, nháy mắt dựng gai đối địch.

Gió nhẹ trở nên cuồng bạo!

Từng lưỡi dao gió sắc bén xuất hiện quét về phía thiên tướng!

Thiên tướng nhanh chóng lùi lại.

Ninh Trần Tâm cũng rêu lên một tiếng, lùi lại hơn mười bước!

Cơn gió nhẹ cũng biến mất trong khoảnh khắc này.

Nam tử quạt xếp phe phẩy quạt trong tay, cười nói: "Như thế nào?"

Tuy thong dong như thế nhưng trong lòng nam tử cảm thấy vô cùng kinh dị.

Đối phương thế mà chống đỡ được công kích của hắn!

Tuy rằng chỉ là một kích tùy ý nhưng mà cảnh giới của nam tử quạt xếp là Hư Thần cảnh sơ kỳ!

Hơn nữa còn mạnh hơn cường giả Hư Thần cảnh trung kỳ ở thế giới này không ít!

Cấp bậc ý cảnh cũng vượt xa ý cảnh ở thế giới này!

Cảnh giới, ý cảnh đều hoàn toàn vượt xa Ninh Trần Tâm.

Ninh Trần Tâm có thể chống đỡ được đã thể hiện thiên phú của vượt quá hắn tưởng tượng.

Không nghĩ tới.

Trong giới vực cằn cỗi mà lại có người thế này.

Nam tử quạt xếp nói: "Ngươi không tồi, có muốn trở thành tùy tùng của ta hay không, ta sẽ mang ngươi đến thượng giới, sẽ hướng xin chỉ thị từ sư tôn xin giúp ngươi có nhiều tài nguyên, hưởng thụ đại ngộ của đệ tử nội môn, ngươi thấy như thế nào?"

Nghe lời này xong, mấy người còn lại càng cảm thấy kinh hãi.

Thiên phú của Ninh Trần Tâm đã khiến thượng sứ muốn làm đến nước này sao?

Nam tử quạt xếp tiếp tục nói: "Nhưng có một điều kiện."

Ninh Trần Tâm cũng chăm chú nghe.

Rốt cuộc nói tới mục đích "mời" mình tới nơi này sao?

"Ta cảm thấy hứng thú đối với sư tôn của ngươi, muốn hắn tâm bình khí hòa nói chuyện với nhau một chút, ngươi thấy thế nào?"

Ninh Trần Tâm nghe xong liền sửng sốt.

Nói thật, hắn không nghĩ tới đối phương hứng thú với sư tôn Lục Trường Sinh cho nên mới ép hắn tới đây.

Nhưng mà có ý đồ với sư tôn nha...

Ninh Trần Tâm không khỏi nói: "Ngươi... Ngại mệnh dài sao?"

Nam tử quạt xếp cười nói: "Ta biết sư tôn ngươi rất mạnh, cho nên mới mời ngươi tới nơi này làm khách."

Dứt lời.

Nam tử quạt xếp giơ một ngón tay ra.

Từ nạp giới bên trên ngón tay có một ấn ký bay ra.

Khắc lên ngực Ninh Trần Tâm!

Ninh Trần Tâm khẽ nhíu mày, ấn ký này khiến hắn cảm giác ngực ngứa ngứa cảm giác.

Chỉ thấy nam tử quạt xếp cười nói: "Ấn ký này chính là cấm chế tối cao của thượng giới chúng ta, sư tôn ngươi cũng không cách nào mạnh mẽ cởi bỏ."

"Đương nhiên, sau khi xong chuyện thì ta sẽ mang ngươi tới thượng giới trước, để sư tôn ta giúp ngươi cởi bỏ."

Ninh Trần Tâm lại cười.

"Có khả năng tính toán của ngươi sẽ thất bại."

Thực lực của sư tôn không đơn giản như đối phương tưởng.

Dù rằng Ninh Trần Tâm cũng không nhìn ra sư tôn mình sâu cạn thế nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận