Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 191 - Lục Trường Sinh đuổi tới

Đại điện hoàng cung đã sụp đổ.

Cảnh chiến đấu bại lộ trước những người Lạc Nhật vương triều.

Đám cấm vệ muốn hỗ trợ nhưng thực lực của bọn hắn thấp kém, chỉ sợ ngay cả dư ba của trận chiến cũng có thể giết chết cả đám rồi!

Giờ phút này, hai mắt nam tử quạt xếp tràn ngập sát khí.

Hắn chuyển dời ánh mắt tới trên người Hồng Anh.

Giờ phút này, Hồng Anh cầm Luân Hồi thương trong tay chiến đấu kịch liệt với lão giả có đôi mắt giận dữ.

Luân hồi chi ý và ánh sáng Phật môn lại hình thành thế giằng co!

Trong lúc nhất thời, lão giả có đôi mắt giận dữ cũng không thể làm gì Hồng Anh.

Có thể thấy được người này đến từ thượng giới!

Nhưng Hồng Anh lại cảm nhận được nguy hiểm ẩn chứa trong nó.

Lạc Nhật vương triều cùng với Phật môn đều gọi nam tử này là thượng sứ.

Cơn gió nhẹ này trông không có chút uy hiếp nào.

Có một cơn gió nhẹ thổi đến chỗ Hồng Anh!

Ngay sau đó thân thể Hồng Anh lui về phía sau vài bước, giơ thương đâm thẳng về phía đám gió nhẹ.

Nam tử quạt xếp thấy cảnh này, mở quạt xếp trong tay ra.

Giống như một lưỡi lê sắc nhọn đâm tới!

Hồng Anh đang trong quá trình chiến đấu nên luôn luôn chú ý hoàn cảnh xung quanh, chú ý tới hành động của nam tử quạt xếp.

Bước một bước về phía Hồng Anh, phẩy nhẹ quạt xếp trong tay một cái.

Mà hiện giờ thân phận của Hồng Anh đã bại lộ, thân là người thượng giới, hắn tự nhiên sẽ ra tay với Hồng Anh!

Luân hồi chi ý phóng ra từ mũi trường thương.

Cả bọn càng vô cùng tôn kính nam tử này.

Hội tụ thành một con cự long, cự long dùng thân thể khổng lồ công kích nam tử quạt xếp, hung hăng đánh tới!

Nó đâm thủng chưởng ấn Phật môn trước mắt.

Trường thương như rồng vào biển rộng!

Cơn gió nhẹ lại hóa thành từng lưỡi từng lưỡi dao sắc nhọn quét lên thân thể cự long thân.

Nhưng cảnh tượng tiếp theo cũng không phải như thế.

Hồng Anh không hề tỏ vẻ bất ngờ.

Có thể thừa nhận công kích của cự long sao?

Chỉ là Hồng Anh thân là nữ đế thời kỳ thượng cổ.

Một con gió nhẹ.

Hồng Anh nâng Luân Hồi thương về phía trước.

Làm sao mà không có lực chiến một trận chứ?

Trải qua chín thế luân hồi, hội tụ thiên phú chín thế vào một thân.

E là chỉ vừa đụng vào liền lập tức tiêu tán.

Thiên kiêu thượng giới có thực lực thế này là chuyện rất bình thường.

Cảnh giới của đối phương cũng ở Hư Thần cảnh.

Không làm được thế này mới sẽ khiến Hồng Anh cảm thấy bất ngờ.

Khi cự long va chạm với cơn gió nhẹ.

Từng lưỡi dao gió cũng không có biến mất mà tiện đà bắn nhanh về phía Hồng Anh.

Sau quá trình ma sát với nhau, luân hồi cự long dần hóa thành luân hồi chi ý, tiêu tán trong không gian này.

Gió nhẹ hóa thành lưỡi dao, mỗi một lần xẹt qua thân cự long liền sẽ đánh tan vài phần luân hồi chi ý bên trong!

Hơi thở của nàng bùng nổ!

Luân hồi chi ý hội tụ vào thân thương.

Ngay sau đó mũi thương quét ngang đánh tan từng lưỡi dao gió sắc bén!

Giờ khắc này.

Lão giả có đôi mắt giận dữ cũng không có đứng nhìn, nếu thượng sứ muốn chém giết đối phương thì hắn cần phải ra tay.

Chỉ thấy lão giả có đôi mắt giận dữ cầm lấy Kim cương xử vọt thẳng tới chỗ Hồng Anh.

Nam tử quạt xếp cũng đạp bộ vọt tới.

Quanh thân hắn có từng lưỡi dao gió do phong chi ý hóa thành xoay tròn, đang không ngừng bắn nhanh về phía Hồng Anh.

Hồng Anh cũng cầm Luân Hồi thương trong tay, chiến ý bùng nổ.

Từng luồng gió xoáy hình thành phía trước người hắn.

Nam tử quạt xếp phe phẩy quạt xếp trong tay.

Phương pháp rèn luyện thân thể cũng là đỉnh cao trên phiến đại lục này.

Phật môn không chỉ có tinh tu Phật pháp.

Mà chỉ đơn thuần là lực lượng thân thể!

Đây không phải do cảnh giới mang tới.

Luân Hồi Thương Pháp, thức thứ nhất!

Một thương này hội tụ tất cả lực lượng của Hồng Anh hiện tại.

Là một kích mạnh nhất của Hồng Anh!

Lão giả có đôi mắt giận dữ cảm nhận được cỗ hơi thở kinh khủng không thua hơi thở Hư Thần cảnh, sắc mặt trở nên âm trầm.

Vân Hoàng nữ đế là một vị đại đế cuối cùng ở thời kỳ thượng cổ.

Quả nhiên danh bất hư truyền.

Nhưng mà chung quy vẫn không hoàn toàn khôi phục thực lực!

Nghĩ đến đây, lão giả có đôi mắt giận dữ quát một tiếng, Kim cương xử trong tay nện từ trên xuống, đập về Hồng Anh.

Nơi Kim cương xử đi qua, không gian đều run rẩy!

Ngay sau đó, Luân Hồi thương bỗng nhiên đâm ra, thế thương ra như rồng!

Thần sắc bễ nghễ thiên hạ khiến nam tử quạt xếp cảm thấy kinh hãi.

Thân là nữ đế một thời, nàng không được phép lùi, cũng không muốn lùi.

Sao mà giờ đây lại có thể lùi bước được?

Trước kia, thời điểm chinh chiến thiên lộ, thực lực cách xa đối thủ rất nhiều mà Hồng Anh đã không có chút e ngại, dẫn dắt cường giả ở đại lục này nghênh đón rồi!

Đối mặt hai tên cường giả Hư Thần cảnh mà nàng cũng không rụt rè chút nào!

Ngay sau đó hóa thành ba cơn lốc lưỡi dao gió sắc bén quét thẳng đến Hồng Anh.

Dù là cường giả Hư Thần cảnh cũng không cách nào đối cứng với ba lưỡi dao gió này!

Thân là thiên kiêu thượng giới.

Tất nhiên nam tử quạt xếp cũng có thể vượt cấp chiến đấu.

Công kích của lão giả có đôi mắt giận dữ và nam tử quạt xếp cùng nhau phóng đến.

Hồng Anh nâng Luân Hồi thương đón nhận.

Ba đạo công kích, ầm ầm chạm vào nhau!

Chỉ trong nháy mắt.

Hồng Anh liền lui về phía sau hai bước!

Ngay sau đó sắc mặt của nàng hơi căng lên, hai chân đột nhiên đạp mạnh xuống nền.

Nề đại điện hoàng cung sụp xuống trong nháy mắt.

Đồng thời Hồng Anh cũng đứng vững bước.

Đối mặt với hai đạo công kích từ hai cường giả Hư Thần cảnh nhưng nàng vẫn chống đỡ được.

Bên kia, Ninh Trần Tâm cầm Đạo kinh trong tay triệu hoán thiên tướng.

Thiên tướng đấu đá kịch liệt với âm thi cốt giáp to lớn.

Thấy trong lúc nhất thời không cách nào phân ra thắng bại.

Hoàng Thiên Minh hừ lạnh một tiếng, tung ra hai cái quan tài.

Tức khắc có hai thi khôi nửa bước Hư Thần lao đến Ninh Trần Tâm.

Ninh Trần Tâm thấy cảnh này cũng không có hoảng loạn.

Quát một tiếng.

Miệng phun đạo ngôn!

"Ngự!"

Một lá chắn vàng kim xuất hiện trước mặt hai thi khôi nửa bước Hư Thần.

Hai thi khôi va thẳng vào trên lá chắn.

Trong khoảng thời gian ngắn cũng không thể phá vỡ.

Còn Diệp Thu Bạch thì đang đứng trên dòng sông kiếm ý.

Không ngừng ngưng tụ kiếm ý từng thanh kiếm to chống đỡ công kích của lão giả râu dài.

Tuy rằng hắn bị áp chế nhưng lão giả râu dài cũng không cách nào nhanh chóng kết thúc chiến đấu.

Phải biết rằng cảnh giới của Diệp Thu Bạch cảnh chỉ là Thủy Dật cảnh.

So sánh thì kém lão giả râu dài Hư Thần cảnh hai đại cảnh giới!

Thiên phú của ba người Thảo Đường khiến mọi người không thể không kinh hãi.

Với loại thiên phú này, một khi cảnh giới của đối phương tăng lên thì e là bọn họ đều không phải đối thủ của ba người.

Nghĩ đến đây.

Sát khí của đám người Lạc Nhật vương triều càng dày đặc hơn.

Sắc mặt Diệp Thu Bạch bắt đầu tái dần, linh khí trong cơ thể không cách nào duy trì cho hắn chống đỡ công kích cường độ cao trong thời gian dài như vậy.

Lá chắn vàng kim của Ninh Trần Tâm cũng bị hai thi khôi đánh vỡ!

Hắn chỉ có thể dựa vào thiên tướng ngăn cản cốt giáp âm thi đồng thời kiềm chế hai đạo thi khôi mà thôi.

Tình huống của Hồng Anh cũng không quá tốt.

Nàng bị hai tên cường giả Hư Thần cảnh không ngừng áp chế.

Trong đó, thực lực của nam tử quạt xếp mạnh hơn cường giả Hư Thần cảnh thông thường vài phần.

Có thể nói.

Với đội hình của đối phương mà ba người Diệp Thu Bạch còn có thể chiến đấu lâu như thế, trong mắt người khác là chuyện không có khả xảy ra, giờ lại xảy ra!

Hồng Anh nhận thức rõ, nếu cứ tiếp tục thế này thì ba người sẽ bại trận!

"E là... Cũng chỉ có thể giải phóng một phần thực lực."

Dứt lời.

Hồng Anh giơ một tay ra, thi triển ấn quyết, giữa hai chân mày nàng có một ấn ký màu đỏ xuất hiện!

Lúc ấn ký màu đỏ này xuất hiện thì có từng luồng hơi thở mịt mờ từ không ngừng trong cơ thể Hồng Anh trào ra.

Khi cỗ hơi thở này muốn hoàn toàn bùng nổ.

Bỗng nhiên có một bóng nam tử áo trắng mờ ảo xuất hiện trong đại điện!
Bạn cần đăng nhập để bình luận