Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 419 - Mộ gia gọi đến

. . . . . . . . . . .

Các thế lực lớn đều tập kết bên ngoài Lâm Giới sơn.

Trước sự đe dạo của ngoại địch là Tà tộc ngoại vực, tất cả các thế lực bên trong giới vực đều là tạm thời vứt bỏ hiềm khích, cùng chung một lòng.

Dù sao đây là sự tình liên quan sự tồn vong của Vô biên giới vực!

Thảo Đường cũng lần thứ hai tề tụ ở Long Khải thành.

Sau khi tề tựu tự nhiên không thể thiếu một buổi ôn chuyện rồi.

"Đây là Lục sư đệ sao?" Trên mặt Hồng Anh treo nụ cười nhàn nhạt nhìn về phía Mục Phù Sinh.

Mục Phù Sinh lập tức tiến lên nói:

"Chúng ta là sư huynh đệ đồng môn, ngươi không cần câu nệ như vậy, đều là người một nhà."

Diệp Thu Bạch nghe hỏi, sắc mặt trở nên nghiêm túc:

Gia hỏa này quá biết liếm đi!

"Đại sư huynh, nghe nói tình huống hiện tại không tốt lắm?"

Thạch Sinh: ". . . . . ."

"Ta cũng biết một ít thông tin về Tà tộc ngoại vực, trước đó bọn họ đã đến xâm lấn Thiên Linh giới vực."

"Đã sớm nghe nói tới nhị sư tỷ, thiên phú cùng mỹ mạo đều tuyệt luân!"

"Đúng là không tốt lắm, Tà tộc ngoại vực chính là một thế lực ở giới vực trung vĩ độ, thực lực cực kỳ cường đại, hiện giờ sắp sửa đột phá phong ấn."

Tiểu Hắc: ". . . . . ."

Diệp Thu Bạch: ". . . . . ."

Ninh Trần Tâm cũng mỉm cười chào hỏi, ngay sau đó liền nhìn về phía Diệp Thu Bạch nói:

"Nhưng không biết vì sao đã chuẩn bị chu toàn mà vẫn không thấy bóng dáng đội quân đối phương."

Hồng Anh buồn cười nói:

Ở Thảo Đường xa xôi, Lục Trường Sinh đột nhiên hắt xì một cái!

Hồng Anh tiếp lời:

"Chỉ là sau khi xâm lấn một lần, ta vốn cho rằng đối phương sẽ tiếp tục tiến công."

Mục Phù Sinh lắc lắc đầu nói:

"Tà tộc ngoại vực có thực lực vượt qua chúng ta nhiều, chỉ chiến lực đỉnh đã hoàn toàn đè ép chiến lực Hợp Đạo cảnh bên nhân tộc chúng ta rồi!"

Giới vực vĩ độ trung cùng giới vực vĩ độ thấp chỉ khác một chữ nhưng sự chênh lệch không phải là một chữ có thể lấp đầy.

"Sao gần đây cứ ho khan rồi hắt xì vậy ta? Rốt cuộc là có người đang mắng ta hay là ta bị cảm?"

"Đại cữu. . . . . . A không, Mộ Tứ Sinh, sao ngươi lại tới đây?"

Xoa xoa mũi, hắn khó hiểu nói:

"Các thế lực tập kết ở Lâm Giới sơn, tất nhiên ba đại gia tộc cũng không ngoại lệ. . . . . ."

Chỉ nghe Mộ Tứ Sinh nhìn thấy ở đây có nhiều người, trên mặt có chút ngại ngùng.

Người tới đúng là Mộ Tứ Sinh.

Mục Phù Sinh là người thừa kế ngôi vị hoàng chủ Vô Biên hoàng triều, tự nhiên hiểu rõ nhất về Tà tộc ngoại vực.

Tựa như lạch trời!

Đúng lúc này có một vị khách ngoài ý muốn xuất hiện, đột nhiên đi tới chỗ đám người Diệp Thu Bạch.

Nhìn người nọ, Diệp Thu Bạch kinh ngạc nói:

"Vậy hiện giờ không có biện pháp nào sao?"

Trước sự chênh lệch to lớn về văn minh tu đạo, đúng là chỉ có thể tử thủ thôi.

Mọi người yên lặng.

"Không có cách nào, chỉ có thể chuẩn bị sẵn sàng, nghênh đón đối phương tiến công thôi. . . . . ."

"Ta tới nơi này là bởi vì phụ thân ta muốn gặp ngươi. . . . . ."

Phụ thân của Mộ Tứ Sinh sao?

Diệp Thu Bạch hơi hơi sửng sốt.

Cũng chính là phụ thân của Tử Tình, gia chủ hiện tại của Mộ gia.

Hồng Anh, Ninh Trần Tâm cùng với Mộc Uyển Nhi cảm thấy khó hiểu.

Sau khi Thạch Sinh giải thích một lần mới bừng tỉnh hiểu ra.

Bọn họ cũng từng gặp Mộ Tử Tình rồi.

Cũng biết hai người đã sớm có tình cảm với nhau.

Ánh mắt ba người nhìn về phía Diệp Thu Bạch dần trở nên ái muội.

Mộ Tứ Sinh có chút tò mò.

Nhưng Mộ Tứ Sinh lại có thể nghe ra được sự kiên định.

Tuy rằng tỏ vẻ không để ý, thậm chí không tim không phổi.

"Thật sự cũng không phải quá khó khăn, thuyết phục lão cha của ngươi và Tử Tình không phải tốt sao."

Nghe vậy, Diệp Thu Bạch nhún vai, không thèm để ý chút nào:

"Như vậy không phải khiến các ngươi càng khó gặp nhau sao?"

Diệp Thu Bạch hỏi thăm tin tức về Mộ Tử Tình.

Mộ Tứ Sinh bất đắc dĩ nói:

"Tử Tình không có tới."

"Trong tình huống này, Tử Tình là người có huyết mạch thuần khiết nhất trong gia tộc, gia tộc không có khả năng để nàng ra ngoài, để xảy ra chuyện ngoài ý muốn."

"Trừ phi nàng hoàn toàn kích hoạt huyết mạch chi lực, đạt tới Hợp Đạo cảnh."

Diệp Thu Bạch cũng tán thành chuyện này:

"Như vậy cũng tốt, hiện tại bên ngoài rất nguy hiểm."

Mộ Tứ Sinh kinh ngạc nói:

"Ngươi cảm thấy rất tốt?"

Dọc theo đường đi.

Diệp Thu Bạch nói xong liền theo Mộ Tứ Sinh đi ra bên ngoài.

"Được rồi, trưởng bối tìm ta, xuất phát từ lễ phép nên ta phải đi một chuyến, các ngươi ở nơi này nghỉ ngơi đi."

Diệp Thu Bạch xấu hổ, mặt đỏ lên, làm bộ ho khan một tiếng sau đó nói: "Nói cái gì đó."

"Đừng ném mặt mũi Thảo Đường chúng ta."

"Đại sư huynh, cố lên nha!"

Rốt cuộc là điều gì khiến Diệp Thu Bạch tự tin như thế.

Phải biết rằng phụ thân hắn, gia chủ Mộ gia Mộ Lập Bi cũng không dễ nói chuyện nha . . . . .

Nói một hồi cả hai đã đi tới một phủ đệ tạm thời.

Phủ đệ dựng ở một nơi rất là hẻo lánh.

Nhưng chung quanh lại có rất nhiều ám tuyến cùng với trận pháp, cửa cũng không có thủ vệ.

Mộ Tứ Sinh thò ra trước cửa lớn phủ đệ.

Lúc này tay hắn như chạm đến một tầng bình chướng vô hình.

Quanh bàn tay Mộ Tứ Sinh xuất hiện từng gơn sóng nhộn nhạo.

Ngay sau đó bình chướng vô hình tách ra một lỗ hổng, hai người thông qua lỗ hổng tiến vào trong.

Khi Diệp Thu Bạch bước vào đại môn liền cảm nhận được mấy hơi thở cường đại đồng thời khóa chặt mình.

Không ngừng ra quét, đánh giá hắn.

Điều này khiến Diệp Thu Bạch khẽ nhíu mày, hắn rất không thích cảm giác bị giám thị thế này.

Nhưng mà xem trên mặt mũi Tử Tình, Diệp Thu Bạch quyết định không rút kiếm.

Dù sao có rút kiếm cũng không đánh lại. . . . . .

Sau khi hai người đi qua đình viện có núi giả tiến vào một gian phòng thì có một nam tử ngăn cản đường đi!

Mộ Tứ Sinh nhíu mày nói:

"Lập Ý, là phụ thân kêu ta dẫn Diệp huynh tới đây."

Mộ Lập Ý cũng chính là tộc đệ của Mộ Tứ Sinh, tuy thực lực và thiên phú không bằng Mộ Tứ Sinh.

Nhưng cũng là nhân vật thiên tài hàng đầu.

Cảnh giới hiện giờ đã là Đế cảnh sơ kỳ.

Mộ Lập Ý hơi nhướng mày, nhìn Diệp Thu Bạch rồi nói:

"Là tên này muốn ngấp nghé Tử Tình?"

"Thật sự không biết lượng sức mình."

Hiện giờ tu vi của Diệp Thu Bạch ở Đế cảnh sơ kỳ.

Hơn nữa còn là huyết mạch phàm nhân bình bình thường thường.

Khác biệt với huyết mạch Mộ gia trong cơ thể Mộ Lập Ý, tự nhiên hắn chướng mắt rồi.

Mộ Tứ Sinh còn muốn nói gì đó nhưng lại bị Diệp Thu Bạch kéo lại.

Chỉ thấy Diệp Thu Bạch lắc lắc đầu nói:

"Không cần lo lắng, giao cho ta."

"Ai. . . . . ." Nhìn Diệp Thu Bạch tiến tới.

Mộ Tứ Sinh bất đắc dĩ lẩm bẩm.

"Ta không lo lắng cho ngươi. . . . . . Là ta lo lắng cho tộc đệ nha. . . . . ."

Là bằng hữu của Lâm Giới, làm sao mà hắn không biết Diệp Thu Bạch là quái vật thế nào?

Dù hiện giờ hắn đã đột phá đến Đế cảnh trung kỳ nhưng e là cũng không phải đối thủ của Diệp Thu Bạch!

Đây chính là quái vật ở Bán Đế cảnh liền có thể so chiêu với Đế cảnh hậu kỳ, có thể liên thủ đánh Tà tướng Phân Thần cảnh trọng thương, hơn nữa đã đạt tới cảnh giới Kiếm Thánh . . . . .

Dựa theo tính cách của Diệp Thu Bạch thì không phải một người cao ngạo thích phô bày.

Nhưng mà muốn gặp Mộ Tử Tình, hẳn là cần phải xuất ra chút đồ.

Hiện giờ hắn đang bị người Mộ gia giám thị.

Không làm gì đó thì sao nhận được sự tôn trọng chứ?

Huống hồ, Mộ Lập Ý là tiểu bối trong gia tộc, sao lại dám ngăn cản người được gia chủ Mộ gia gọi đến . . . . .

Rõ ràng đây là một cửa khảo nghiệm. . . . . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận