Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 650 - Phàm kiếm cùng Tiên kiếm

. . . . . . . .

Từ khi tham gia Vạn vực thi đấu tới giờ.

Diệp Thu Bạch đã giao thủ với hai tên Trọc Tiên cảnh trung kỳ, trước đó là Yêu Quý còn hiện tại là Tô Mộ U.

Nếu dựa theo thực lực mà nói, Diệp Thu Bạch cho rằng Tô Mộ U chắc chắn nhất cường đại hơn Yêu Quý.

Nàng thao túng cự đỉnh mang đến cảm giác áp bách như núi cao ập xuống thân thể.

Nếu như bị cự đỉnh giữ chân, e là thắng lợi sẽ dần rời xa khỏi tầm tay.

Phía dưới, Lâm Trí Nam nhìn thấy hành động mau lẹ quyết đoán của Diệp Thu Bạch mà không khỏi tỏ vẻ tán thưởng.

"Không hổ là Diệp huynh, kinh nghiệm thực chiến quá phong phú, rõ ràng đây là lần đầu giao thủ với Tô Mộ U mà đã nghĩ được phương pháp tối ưu rồi."

Tô Mộ U nhìn Diệp Thu Bạch đang nhanh chóng vọt tới mình mà sắc mặt hơi đổi.

Tô Mộ U chỉ đành thối lui về sau mấy bước để tránh né công kích của Diệp Thu Bạch.

Diệp Thu Bạch coi như là người thứ nhất.

Nhưng mà cự long kiếm ý giữa không trung đang không ngừng quấn quanh cự đỉnh khiến nó không thể di chuyển!

Có thể khiến cho vị Lâm quân sư ánh mắt cao hơn trời này thật tình tán thưởng nhiều lần.

Nàng muốn tránh đi mũi nhọn!

Yêu Quý và mấy người Linh Tiên Cung đều nhìn về phía Lâm Trí Nam.

Liền tính đối phương chỉ có tu vi Biến Huyết cảnh trung kỳ, cảnh giới kém xa nàng.

Dù là đệ tử thân truyền của cung chủ Linh Tiên Cung cung như Yêu Quý cũng không nhận được đãi ngộ tương tự.

Trong hôm nay, không biết hắn đã khen Diệp Thu Bạch bao nhiêu lần.

Nàng nhanh chóng thu tay, muốn thao túng Thúc Long Thao Thiết Đỉnh nện về phía Diệp Thu Bạch.

Cự đỉnh phía trên phát ra chấn động lan khắp không gian.

Trên luận đạo đài.

Cự long kiếm ý bị làn sóng chấn động do cự đỉnh phát ra chấn vỡ.

Nhưng sau khi xem mấy trận so đấu đã qua thì Tô Mộ U đã không cách nào xem nhẹ tên kiếm tu không thể đánh giá theo lẽ thường này!

Hai tay bỗng nhiên tạo thành chữ thập.

Lúc này Tô Mộ U mở miệng nói:

Không cách nào hạn chế.

Chuyện cũ nhắc lại.

Diệp Thu Bạch bất đắc dĩ xoay chuyển thân mình chém ra một kiếm.

Diệp Thu Bạch cười cười.

Theo động tác của Tô Mộ U, cự đỉnh lại đánh về phía Diệp Thu Bạch.

Huống hồ. . . . . .

Hắn hoặc có thể nói là mục tiêu của Thảo Đường không phải là một giới vực trung vĩ độ nho nhỏ có thể thỏa mãn.

Đỉnh giới vực trung vĩ độ sao?

Tốc độ của cự đỉnh thật sự quá nhanh.

Dù trước đó Diệp Thu Bạch đã trực tiếp từ chối nhưng cũng không hề khiến Tô gia đại tiểu thư từ bỏ ý định.

Điều này khiến những người đang quan chiến không thể không cảm khái.

Người có thiên phú có thực lực vĩnh viễn không thiếu sự mời gọi.

Diệp Thu Bạch cảm thấy có chút đau đầu rồi.

"Khi đó phối hợp chiến lực của người, chung đem sẽ có một ngày ngươi bước lên đỉnh giới vực trung vĩ độ!"

"Ta vẫn dùng câu nói kia, chỉ cần ngươi nguyện ý gia nhập Tô gia, Tô gia sẽ cung cấp cho ngươi tài nguyên tu luyện tốt nhất."

"Ngươi có chiến lực rất mạnh, có thể triền đấu với ta một thời gian dài thế này khiến ta rất ấn tượng, đổi lại là người tu đạo dưới Trọc Tiên cảnh, e là không tiếp nổi một kích."

"Hiện tại đã nhận định ta sẽ thua, có lẽ quá sớm rồi."

Khi một kiếm bổ vào Thúc Long Thao Thiết Đỉnh.

Quanh thân Diệp Thu Bạch có từng luồng kiếm ý phóng lên cao!

Kiếm ý không ngừng hội tụ trên không trung.

Cùng lúc đó, phạm vi kiếm vực bao phủ tựa hồ đang không ngừng thu nhỏ lại.

Theo kiếm vực thu nhỏ, kiếm ý bên trong kiếm vực cũng đang không ngừng áp súc tăng cường!

Trong mắt Tô Mộ U thoáng hiện sự kinh dị.

Kiếm vực không ngừng thu nhỏ cùng với kiếm ý Siêu phàm cảnh mà Diệp Thu Bạch phóng thích lại hội tụ thành một thanh cự kiếm!

Thanh cự kiếm này hóa thành thực chất.

Sắc mặt những người Thiên Kiếm Phong khác cũng trở nên phức tạp.

Với thiên phú của hắn, chuyện vượt qua phàm kiếm đạt tới Tiên kiếm chỉ là vấn đề thời gian mà thôi!

Hiện giờ Diệp Thu Bạch sờ đến ngưỡng cửa Tiên kiếm.

Khó như lên trời!

Nhưng bốn năm người này muốn vượt qua phàm kiếm, đạt tới Tiên kiếm khó khăn đến thế nào?

Trong mấy trăm vạn thậm chí mấy ngàn vạn kiếm tu, có lẽ chỉ có bốn năm người có thể đạt tới Siêu phàm cảnh.

Chỉ cần có dính đến chữ tiên chính là đã hoàn toàn lột xác.

Tiên cùng phàm.

Ai mạnh mẽ hơn?

Dù là một phàm nhân bình thường cũng có thể hiểu rõ sự chênh lệch giữa hai bên!

Hoắc Chính Hành nhìn thanh kiếm này, trong mắt tràn ngập kinh hỉ.

Diệp Thu Bạch ở kiếm đạo Siêu phàm cảnh, dùng công pháp của mình mạnh mẽ tăng kiếm đạo lên!

Tuy rằng còn chưa đạt tới cảnh giới Tiên kiếm nhưng cũng đã chạm tới một bước kia!

Phần lớn kiếm tu đều không thể đạt tới cảnh giới Kiếm Tiên.

Không đạt được tới Kiếm Tiên chi cảnh chung quy vẫn còn nằm trong phạm trù phàm kiếm.

Phía trên kiếm đạo Siêu phàm cảnh chính Tiên cảnh!

Giờ phút này thanh do kiếm ý Siêu phàm cảnh hội tụ thành tựa như đã thoát ly khỏi cảnh giới Siêu phàm.

Đáp án rất rõ ràng.

Không ngừng áp súc kiếm ý bên trong kiếm vực, như vậy kiếm ý có thể càng thêm sắc nhọn hay không? Uy thế có càng thêm mạnh mẽ hơn không?

Đây là chiêu thức mà Diệp Thu Bạch nghĩ ra tới sau khi trải qua nhiều trận chiến.

Thân kiếm dài đến hai mươi thước, lơ lửng giữa không trung, sắc nhọn đến cực điểm!

Thiên phú của Diệp Thu Bạch làm cho bọn họ ngay cả ý muốn đuổi theo bóng dáng cũng không sinh ra nổi!

Quá mức yêu nghiệt.

Giống như núi lớn nơi chân trời khó có thể vượt qua. . . . . .

Kiếm tu như Yêu Quý cũng khẽ thở dài một hơi.

Dù là hắn cũng mới có nửa bước Siêu phàm cảnh.

Nhưng hôm nay Diệp Thu Bạch đã sờ đến ngưỡng cửa Tiên kiếm.

Ở Linh Tiên Cung.

Vô số đệ tử trưởng lão đều khen thiên phú kiếm đạo của hắn cao.

Sư tôn của hắn, cũng chính là cung chủ Linh Tiên Cung từng nói.

Tương lai ngươi sẽ bước lên đỉnh kiếm tu ở giới vực trung vĩ độ.

Sau khi Yêu Quý tận mắt nhìn thấy kiếm đạo của Diệp Thu Bạch.

Hắn mới hiểu được một đạo lý.

Thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân.

Hiểu rõ cũng không đại biểu là lĩnh ngộ.

Đạo lý này rất đơn giản, chỉ có tám chữ.

Ai cũng từng nghe qua.

Khi nghe tám chữ này ai cũng sẽ nói ta hiểu được.

Nhưng trong vẫn sẽ chìm đắm trong sự ca ngợi của người khác.

Sâu trong nội tâm luôn tự nói với chính mình.

Ở lĩnh vực này ta là người có thiên phú nhất.

Hiện giờ Yêu Quý nhìn thấy Diệp Thu Bạch mới hoàn toàn lĩnh ngộ hàm nghĩa của tám chữ. . . . . .

Trên luận đạo đài, Tô Mộ U nhìn thấy cảnh này, sự thanh nhã đã biến mất.

Tuy rằng nàng không phải kiếm tu nhưng nàng lại biết rõ phàm kiếm và Tiên kiếm đại biểu cho điều gì.

Ngay sau đó hai tay Tô Mộ U không ngừng thi triển ấn quyết.

Thân Thúc Long Thao Thiết Đỉnh có từng văn tự cổ xưa xuất hiện.

Theo một đám văn tự hiện lên.

Thúc Long Thao Thiết Đỉnh càng thêm dày nặng, cảm giác áp bách tăng thêm nhiều.

Nàng biết nếu như mình không thi triển tuyệt chiêu, e là sẽ không cách nào chống lại một kiếm tiếp theo của Diệp Thu Bạch.

Lão giả giám sát cũng nghiêm túc nhìn.

Nếu nói trước đó hắn cảm thấy có lẽ thiên phú của Diệp Thu Bạch thích hợp trở thành giám sát sứ.

Hiện giờ xem ra Diệp Thu Bạch hoàn toàn có tư cách!

Cho nên trong trận chiến này, hắn muốn bảo đảm Diệp Thu Bạch không có chuyện gì.

Bảo đảm tánh mạng của hắn!
Bạn cần đăng nhập để bình luận