Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 1772: Lấy thân vào cuộc, Hứa Dạ Minh nội ứng quân địch (5/5)

Chương 1772: Lấy thân vào cuộc, Hứa Dạ Minh làm nội ứng trong quân địch (5/5)
Không ai biết Diệp Thu Bạch đã làm thế nào. Việc có thể bước vào cảnh giới Thần Minh tầng thứ năm của lôi kiếp vốn là một loại thiên phú siêu nhiên, nhưng thiên phú chung quy vẫn là thiên phú, làm sao có thể đồng thời gi·ế·t ch·ế·t ba tên Quân Thần cảnh sơ kỳ, làm trọng thương một Quân Thần cảnh hậu kỳ? Hiên Viên Triệt tự hỏi, hắn không cách nào làm được. Trước đó một mực hô hào muốn gi·ế·t Diệp Thu Bạch, và còn nói dễ như trở bàn tay, nhưng những người dòng chính kia khi nhìn Diệp Thu Bạch, trong mắt lại không còn vẻ khinh miệt và kiêu ngạo trước đây, thay vào đó là sự ngưng trọng và chăm chú. Bọn họ hiểu rõ, muốn gi·ế·t Diệp Thu Bạch bằng những thủ đoạn thiển cận như trước đó là hoàn toàn không thể. Cần phải bàn bạc kỹ hơn. Về phần từ bỏ ý định gi·ế·t Diệp Thu Bạch ư? Điều đó không thể nào, đây là mệnh lệnh của gia tộc, hơn nữa xương chủ kiếm Thanh Vân Kiếm và truyền thừa đều là những thứ mà bọn họ khát khao. Thậm chí, trong lòng bọn họ thầm nghĩ, việc Diệp Thu Bạch có thể tiến vào cảnh giới Thiên Nhân, thi triển ra những chiêu kiếm bậc này, đều là nhờ vào truyền thừa của Thanh Vân Kiếm Chủ. Nếu có thể đạt được, có lẽ thực lực có thể tiến thêm một bước, được gia tộc công nhận… vượt qua địa vị của Hiên Viên Triệt cũng không phải không thể.
Trong lúc mọi người đều có mục đích riêng cần đạt được, chỉ thấy hướng Diệp Thu Bạch, thần khí điên cuồng bốc lên, lấy Diệp Thu Bạch làm trung tâm, tạo thành một vòng xoáy tựa như hút cạn mọi thứ! Nó hút phần lớn tiên khí trong không gian này, đồng thời cũng thu hút đạo lôi kiếp thứ sáu… Mọi người kinh hãi ngẩng đầu nhìn về phía chân trời, mây đen dày đặc.
“Đạo lôi kiếp thứ sáu… Xem ra, Diệp Thu Bạch có tư chất đột phá giới Thần cảnh.”
“Có loại thiên phú này, có được tư chất tiến vào giới Thần cảnh cũng không ngoài dự liệu... Trọng điểm là trong thông tin tình báo thì Diệp Thu Bạch vẫn chỉ dừng lại ở lôi kiếp tầng thứ hai…”
“Đúng vậy, ta thà tin thông tin tình báo là sai, chứ không muốn tin tốc độ đột phá của hắn lại nhanh như vậy… Nhưng mà, thông tin của Ám vực và Thính Phong Các đều thống nhất, không thể nào hai thế lực tình báo lớn nhất lại cùng sai lầm được?”
“Quái vật…” Nhóm dòng chính Hiên Viên thị dường như nhìn thấy thứ gì đó chưa từng gặp trên người Diệp Thu Bạch, mắt mở to, miệng há hốc.
Bên trong không gian độc lập của Diệp Thu Bạch, các tướng sĩ phe mình và đám binh lính trên tường thành khi nhìn thấy cảnh tượng này, đều bùng nổ tiếng hoan hô. Còn thống soái của địch quân thì lại có sắc mặt vô cùng khó coi. Chỉ tiếc bây giờ hai tay hắn đã bị đứt, thân chịu trọng thương, nếu cố ra tay mà bị đối phương đánh lén, hắn cũng không còn chỗ nào để phản kháng. Mà những Quân Thần cảnh còn lại của phe mình đều bị những Quân Thần cảnh khác của đối phương ngăn cản, không thể nào thoát thân.
"Toàn quân nghe lệnh! Chuyển hướng tấn công, công kích hắn từ xa!" Thống soái quân địch vung tay hét lớn! Trong nháy mắt, trên bầu trời giăng đầy vô số kiếm hư ảo, như gió lốc gào thét lao về phía Diệp Thu Bạch! Nhưng bây giờ Diệp Thu Bạch đã thoát khỏi cảnh giới Thiên Nhân, thần khí trong cơ thể đã sớm sung túc, bằng vào Kiếm Vực, lại thêm tướng sĩ phe mình trên tường thành bảo vệ, những đợt công kích từ xa này chẳng đáng lo ngại. Dường như... cục diện đã được định đoạt....
Cùng lúc đó. Các di tích khác. Thiện Thủy trong điện. Thạch Sinh, Phương Khung, Mặc Ngọc có khảo nghiệm khác nhau, chỉ là đều liên quan mật thiết đến đạo tu luyện của họ. Nhờ những thần thông hiển hiện, mà cũng có thể bình an vô sự vượt qua. Chỉ là khảo nghiệm của Ninh Trần Tâm có vẻ khác biệt......
Trong Bá Nghiệp điện. Không gian của Hồng Anh và Tiểu Hắc cũng giống Diệp Thu Bạch. Cũng là một phương thành trì tàn phá cùng hàng trăm triệu quân địch bên ngoài tường thành. Chỉ là… có thể thấy rõ ràng là sinh lực bảo vệ thành trì của Hồng Anh và Tiểu Hắc càng thêm yếu ớt, số người thương vong càng thêm nghiêm trọng! Phạm vi thành trì cũng lớn hơn... Càng giống như một hoàng đô của thần triều. Hồng Anh và Tiểu Hắc đều là những người mặc áo bào đế vương, trước mắt bọn họ, lực lượng của quân địch càng thêm cường đại so với bên phía Diệp Thu Bạch! Nhiệm vụ cũng có một chút khác biệt, cũng càng thêm đơn giản thô bạo…
Loại thứ nhất: Rút quân, mang theo tàn binh thần triều kéo dài hơi tàn, nghỉ ngơi lấy sức.
Loại thứ hai: Tử chiến! Cố thủ bảy ngày liền xem như thành công!
Hồng Anh và Tiểu Hắc không hẹn mà cùng chọn loại phương pháp thứ hai. Những người khác phần lớn chọn loại thứ nhất. Nguyên nhân rất đơn giản, với chênh lệch thực lực này, đừng nói cố thủ bảy ngày, trong từng tiếng vó ngựa, bức tường thành tàn phá sẽ sụp đổ ngay lập tức! Nghỉ ngơi lấy sức mới là cách tốt nhất lúc này. Nhưng Hồng Anh và một phần nhỏ tu sĩ trong bá nghiệp điện lại cho rằng, với sự chênh lệch quốc lực này, nếu từ bỏ hoàng đô, dù có kéo dài hơi tàn cũng không cách nào có lại lực lượng đánh về hoàng đô. Đối phương đã hấp thụ quốc lực của bọn họ, vốn dĩ không thể địch lại, mất đi hết tài nguyên rồi còn muốn đánh trở về sao? Ngươi nghĩ mình đang xem tiểu thuyết chắc? Loại người này tất nhiên là có, nhưng cuối cùng chỉ tồn tại ở những người được trời chọn. Quan trọng hơn là… Vứt bỏ quốc đô, đồng nghĩa quốc vận hoàn toàn biến mất. Không có quốc vận, muốn Đông Sơn tái khởi gần như không thể. Hơn nữa... nhiệm vụ yêu cầu chỉ là cố thủ bảy ngày, chứ không phải đánh lui quân địch. Hồng Anh và những người khác tự nhiên sẽ chọn loại thứ hai. Liên tưởng đến khảo nghiệm nhân tính trước đó đưa nàng đến bá nghiệp điện, có lẽ loại thứ hai mới là giải pháp tối ưu.
Còn Tiểu Hắc… đơn giản chỉ là cảm thấy có thể đánh một trận thống khoái. Thế nên cũng trực tiếp chọn loại thứ hai. Để hắn chọn loại thứ nhất, có lẽ còn tra tấn hơn là bắt hắn đi cả ngày để nâng cao trù nghệ. Không cần quan tâm đến bất cứ điều gì, cứ trực tiếp để tướng sĩ phe mình cố thủ tường thành. Còn bản thân hắn thì hòa vào trong hàng ngàn vạn quân địch. Có thể nói. Trong tất cả mọi người ở đây, chỉ có Tiểu Hắc có năng lực này. Nhờ vào đặc tính nghịch thiên của Thánh Ma huyết mạch, có thể nhanh chóng hồi phục vết thương đồng thời tăng cường thực lực. Nếu vết thương thực sự quá nhiều, không kịp hồi phục thì sẽ dùng Định Hướng Thiên Lôi Độn Phù quay về trên tường thành, nghỉ ngơi vài chục hơi thở rồi tiếp tục xông vào c·h·é·m g·i·ế·t!...
Những di tích khác của Hỗn Độn Thần Triều. Mưu Trời điện. Mộc Uyển Nhi và Mục Phù Sinh trong cùng một chiến trường khảo nghiệm cũng thể hiện được những màu sắc riêng… À, Mục Phù Sinh thì lại không có gì nổi bật. Trong toàn bộ quá trình khảo nghiệm, hắn luôn tỏ ra điệu thấp khác thường, về cơ bản không hề ra tay, mà chỉ đưa phù triện cho các tướng sĩ, để họ mang những phù triện này dùng Thiên Lôi Độn Phù trực tiếp trà trộn vào quân địch, ném các sát phạt phù triện rồi lại dùng định hướng Thiên Lôi Độn Phù trở về, sau đó đồng loạt kích nổ các phù triện này. Bản thân Mục Phù Sinh thì hầu như không xuất thủ. Trong mắt những tu sĩ khác đến tham gia các di tích khác. Mục Phù Sinh không chỉ không gây ra động tĩnh gì lớn mà còn khoác áo giáp giống hệt tướng sĩ, trở thành một sự tồn tại không đáng chú ý giữa đám đông. Nếu như những người cùng vào mưu trời điện mà không cẩn thận quan sát Mục Phù Sinh thì cơ bản không thể nào phát hiện ra ai mới là người đang chịu khảo nghiệm trong không gian độc lập kia.
Đương nhiên. Cùng kỳ quặc với Mục Phù Sinh còn có Hứa Dạ Minh… Hứa Dạ Minh thì lại khác. Hắn không giống những người tu đạo khác trong mưu trời điện, bày mưu tính kế ở hậu phương, điều khiển quân cờ, mà lại trực tiếp hóa thân thành quân cờ, đích thân xông trận... xông thẳng vào quân địch… Điều này khiến những tu đạo khác trong không gian độc lập đều thấy hoa mắt chóng mặt. Chỉ thấy Hứa Dạ Minh trong quân địch kêu còn hăng hơn cả các tướng sĩ địch."Giết a! Cùng nhau phá thành!" Vốn là thành chủ thành trì, bây giờ lại hóa thân nội ứng, hô hào khẩu hiệu phá thành. Ai hiểu được? ? ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận