Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 865 - Xin các hạ giải thích nghi hoặc!

. . . .

Lục Trường Sinh dò xét không gian dị động cũng không có ra được chút manh mối nào về Không gian chi tâm.

Không gian dị động cực kỳ ẩn nấp, nhưng hình như người phía sau màn cũng không có ý lau đi dấu vết.

Cố tình cho hắn mò ra được một chút dấu vết.

Đương nhiên, tiền đề là thực lực của ngươi phải cường đại hơn đối phương.

Ở địa điểm không gian dị động phát sinh trùng hợp có một người chờ sẵn.

Trước khi tiến vào dò xét không gian dị động, Lục Trường Sinh đã cảm ứng khu vực chung quanh, cũng không phát hiện sự tồn tại của bất kỳ kẻ nào khác.

Phải biết rằng.

Lục Trường Sinh ngồi một bên.

Lục Trường Sinh lại lắc lắc đầu, lấy rượu trắng mà mình ủ ra.

Sau đó thanh tràng.

"Uống chút không?"

Cho đến lúc Lục Trường Sinh ra khỏi vùng không gian xuất hiện dị động thì bỗng có một nam tử xuất hiện.

Rượu từ hai bên khóe miệng điên cuồng chảy xuống.

Đây chính là trung tâm Hạo Thiên thần vực, không có gì bất ngờ xảy ra nó thuộc vùng cấm của Hạo Thiên Thần Tông.

Nam tử cười khẽ: "Ngươi còn rất cẩn thận."

Chắc chắn nam tử này đã đoán được chuyện này phát sinh.

Nhưng mà chung quanh Hạo Thiên Thần Tông lại không cảm nhận được sự tồn tại của bất kỳ người nào.

Nam tử cầm lấy rượu liếc nhìn Lục Trường Sinh, đưa qua hỏi:

Lục Trường Sinh thấy thế cũng gỡ nút bình rượu của mình.

Nam tử cố ý ở chỗ này chờ Lục Trường Sinh xuất hiện.

Khi mà hương rượu phả ra thì sắc mặt nam tử cứng lại, buông bình rượu trong tay, ánh mắt có chút tham lam nhìn bình rượu trong tay Lục Trường Sinh, nói:

Ngay sau đó hắn cầm lấy bình rượu, miệng bình cắm vào trong miệng mà rót!

Trông cực kỳ cuồng dã.

"Rượu cũng uống, nói một chút đi, vì sao muốn mọi người đến nơi đây? Hạo Thiên Thần Chủ?"

"Đây là loại rượu uống vào sảng khoái nhất mà ta được uống từ trước tới nay."

"Như vậy nói cho ngươi biết cũng không gì."

Lục Trường Sinh cũng không có từ chối đưa qua một bình.

"Đúng vậy, dù là Hạo Thiên Thần Tông cũng sẽ xếp nhãn tuyến của mình vào trong các thế lực khác, dựa theo tính cách của lão tử chắc chắn khinh thường làm loại chuyện này, nhưng là thân ở chỗ cao, cần phải nhìn thấy càng nhiều càng xa hơn, thân bất do kỷ làm chuyện mà ngay cả bản thân cũng thấy phản cảm."

"Có thể cho ta cũng nếm thử một ngụm hay không?"

Hạo Thiên Thần Chủ hơi sửng sốt: "Cớ sao nói ra lời này?"

"Có khả năng là ngươi cũng không có nhìn thấy nhiều hơn xa hơn, ngược lại là đang tự vây khốn chính mình?"

Lục Trường Sinh lại nói:

Thời điểm uống vào ngụm đầu tiên, nam tử biểu tình say mê, liếm liếm môi cuốn lấy rượu còn tàn lưu ở khóe miệng.

"Ngươi cảm thấy bên trong Hạo Thiên Thần Tông có thể có nằm vùng của các thế lực cấp Thần Chủ khác hay không?"

Lục Trường Sinh không chút do dự gật gật đầu.

Hạo Thiên Thần Chủ bất đắc dĩ nói:

Lục Trường Sinh cười khẽ một tiếng, nói:

"Xem ra đã bị ngươi phát hiện."

Hạo Thiên Thần Chủ cũng cũng không cảm thấy ngoài ý muốn, cười nói:

Nghe được Lục Trường Sinh nói.

"Tu đạo không phải hẳn là thuận theo tâm mình sao, ngươi đã không thuận theo tâm mình rồi?

Như vậy thì lâu dài thực lự của ngươi không có tăng cường cũng là chuyện rất bình thường."

Nghe Lục Trường Sinh nói xong, Hạo Thiên Thần Chủ cười khổ đáp:

"Bị ngươi liếc mắt một cái liền nhìn thấu."

"Nhưng mà đạo lý là như vậy nhưng muốn làm được điểm này, khó khăn thế nào chứ?"

Điểm này Lục Trường Sinh cũng không có cách nào phản bác.

Tu luyện, tu tâm là quan trọng nhất.

Nếu như không cách nào tu tâm thì cảnh giới tự nhiên cũng khó có thể tiến bước hướng về phía trước.

"Được rồi, nói cho ngươi nguyên nhân cũng được, dù sao ngươi vừa mời ta uống một bình rượu tốt."

Ngược lại vì nhân tình này mà còn có khả năng liên lụy nhân quả với Hạo Thiên thần vực!

Cần nhân tình của ngươi làm gì?

Ta cũng không có chủ động đi trêu chọc những người khác.

Thế mà Hạo Thiên Thần Chủ lại không nhìn thấy sự mừng rỡ xuất hiện trên mặt Lục Trường Sinh, ngược lại là vẻ bình tĩnh dị thường, hình như . . . . . Còn có chút khịt mũi coi thường?

Đây là chuyện mà biết bao nhiêu người tha thiết ước mơ?

Hơn nữa còn là nhân tình của Hạo Thiên Thần Chủ.

"Bọn họ sẽ không hành động thiếu suy nghĩ, nhưng sau khi các ngươi tìm kiếm không gian dị động, vừa rời khỏi Hạo Thiên Thần Tông thì những tên nằm vùng đó sẽ lập tức tìm tới các ngươi, muốn lấy manh mối."

Nói cách khác.

Thực tế, người tiến vào tìm kiếm manh mối không gian dị động đều là mồi nhử.

Đột nhiên.

Lục Trường Sinh nhớ nam tử mà hắn gặp trong thành nhỏ vào ngày đầu tiên.

Hạo Thiên Thần Chủ nói:

"Ta sẽ bồi thường ngươi, thiếu ngươi một ân tình, ngươi thấy như thế nào?"

Nếu đổi lại là người khác mà nghe được lời Hạo Thiên Thần Chủ nói sẽ kinh ngạc không thôi.

Nhân tình của cường giả Thần Chủ cảnh!

Hạo Thiên Thần Chủ không e dè, nhìn về phía Lục Trường Sinh, nói:

"Không sai."

"Cho nên ngươi liền nghĩ ra một chiêu này để tìm ra mấy tên nằm vùng đang ẩn giấu trong Hạo Thiên Thần Tông?"

Lục Trường Sinh gật đầu nói:

"Chuyện liên quan đến mấy tên nằm vùng, sau khi Không gian chi tâm xuất hiện, các thế lực lớn, bao gồm kia mấy thế lực cấp Thần Chủ đều đang tìm kiếm vị trí Không gian chi tâm hạ lạc."

Hạo Thiên Thần Chủ thản nhiên nói:

Chuyện này đối với Lục Trường Sinh mà nói, mất nhiều hơn được.

Hạo Thiên Thần Chủ thấy thế cũng không khỏi lắc đầu cười to nói:

"Hình như ngươi cũng không có hứng thú?"

Lục Trường Sinh cười lạnh:

"Ta cần nhân tình của ngươi làm gì chứ?"

"Nói Hạo Thiên Thần Tông các ngươi không thích chơi mấy trò quanh quanh co co, kết quả lại ở trước mặt ta làm cái bộ này?"

"Ngươi như vậy khó trách tu luyện Tâm khang không có kết quả."

Hạo Thiên Thần Chủ đã biết bản lĩnh của Lục Trường Sinh không hề thua mình, đồng thời có khả năng còn cao hơn.

Dù sao nếu như Lục Trường Sinh Không rời khỏi không gian kia thì Hạo Thiên Thần Chủ cũng sẽ không thể phát hiện.

Huống hồ.

Đến bây giờ tiếp xúc mà Hạo Thiên Thần Chủ vẫn không cách nào nhìn thấu cảnh giới của Lục Trường Sinh.

Đây không phải đại biểu cho Lục Trường Sinh cường đại hơn hắn?

Hắn đưa ra ân tình đối với Lục Trường Sinh thực tế là muốn rút ngắn quan hệ giữa hai bên.

Khi nghe Lục Trường Sinh nói ra lời này.

Hạo Thiên Thần Chủ không kịp xấu hổ, ngược lại cảm thấy kinh hãi không thôi.

Tu luyện Tâm khang không có kết quả!

Đây là vấn đề khiến Hạo Thiên Thần Chủ bối rối gặp phải trở ngại suốt mấy vạn năm qua.

Công pháp Hạo Thiên Thần Chủ tu luyện lấy linh khí cùng với các phương pháp rèn luyện để rèn luyện mỗi một tấc trên cơ thể, mỗi một sợi mạch máu, mỗi một đoạn xương cốt cùng với mỗi một khí quan!

Rèn luyện tới Tâm khang, cũng chính là một bước cuối cùng nhưng hắn đã phải loay hoay vạn năm.

Chuyện này chỉ có bản thân Hạo Thiên Thần Chủ biết thôi.

Nhưng Lục Trường Sinh liếc mắt một cái liền nhìn ra!

Hạo Thiên Thần Chủ lập tức cung kính, đứng lên, hai tay đưa bình rượu tới, trầm giọng nói với Lục Trường Sinh:

"Còn xin các hạ giải thích nghi hoặc!"

Lục Trường Sinh liếc Hạo Thiên Thần Chủ, nhàn nhạt nói:

"Vì sao ta phải giúp ngươi?"

Ý là ngươi có thể mang đến cho ta cái gì?

Hạo Thiên Thần Chủ suy nghĩ, ngay sau đó nói:

"Ngày sau, tất cả tài nguyên của Hạo Thiên Thần Tông, chỉ cần không vi phạm đạo tâm của ta đều có thể cho các hạ sử dụng."

Tất cả tài nguyên!

Hứa hẹn này nặng tựa núi lớn!

Lục Trường Sinh suy nghĩ.

Nếu nói như thế này thì khi đám nhãi Diệp Thu Bạch tới giới vực vĩ độ cao lang bạt.

Tiểu tử Tiểu Hắc còn có kẻ thù ở chỗ này.

Có một thế lực chống lưng, không cần sư tôn là hắn đây ra mặt cũng rất không tồi.

Nghĩ đến đây.

Lục Trường Sinh tiếp nhận bình rượu trong tay Hạo Thiên Thần Chủ, uống một hơi cạn sạch.
Bạn cần đăng nhập để bình luận