Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 412 - Kế hoạch tan tành

. . . . . . . . . . . . . . .

Trải qua năm khảo nghiệm, Tiểu Hắc đã có thể khống chế sức mạnh của Ma uyên.

Trong Ma uyên này, chỉ cần không phải cường giả trên Hợp Đạo cảnh, đối với Tiểu Hắc mà nói không thành vấn đề, có thể nhẹ nhàng xử lý!

Giống như lần này triệu hồi ra cối xay màu đen.

Đó là lực lượng thuộc về Ma uyên!

Mọi người kinh hãi nhìn lên không trung, nhìn cối xay to lớn màu đen do thần quang hội tụ thành.

Trong đó có ma ý khủng bố luân chuyển.

Khi cối xay màu đen nhanh chóng chuyển động, tuy rằng nó không có nhằm vào bọn họ nhưng máu chảy trong cơ thể máu, trong kinh mạch đều bắt đầu sôi trào, tốc độ chảy trở nên cực kỳ cực kỳ nhanh!

Xem ra trong Ma uyên vẫn còn rất nhiều bí mật mà không ai hay biết.

Tiểu Hắc được xưng là Ma Chủ, khống chế Ma uyên.

Đã từng có cường giả Hợp Đạo cảnh nhân tộc tiến vào Ma uyên thăm dò.

Loại lực lượng này tuyệt đối không phải lực lượng mà giới vực vĩ độ thấp có khả năng thừa nhận.

Chỉ cảm nhận cối xoay to lớn giữa không trung mà đã chịu ảnh hưởng thế nào.

Tà tộc ngoại vực ở nơi đây đều bị cối xay màu đen khóa chặt.

Giống như muốn phá tan mạch máu, muốn bị cối xay màu đen hấp thu hết!

Rốt cuộc hắn đến từ nơi nào?

Đây là lực lượng bên trong Ma uyên sao. . . . . .

Dù đám cường giả nhân tộc Hợp Đạo cảnh như Kiếm Vô Phong cùng với quốc sư cũng có loại cảm giác này!

Đương nhiên, e là bọn họ cũng không tiếp nhận nổi những bí mật.

Hết thảy sự vùng vẫy đối diện với lực lượng tuyệt đối đều vô lực, tuyệt vọng như vậy.

Trong ghi chép cũng không có nói tới cối xay màu đen gì cả.

Chỉ trong thời gian một nén nhang mà đám Tà tộc ngoại vực ở đây, bao gồm cả mấy tên Tà Vương đều bị cối xay màu đen rút cạn máu, hóa thành từng khối thây khô!

Mọi người nhìn Tiểu Hắc giống như ma thần buông xuống, sắc mặt không khỏi ngưng trọng.

Dù là bỏ chạy hay dùng toàn lực chống đỡ thì đều không thể thoát khỏi kết cục bị cối xay màu đen rút cạn máu.

Mục đích bọn họ đến chỗ này chính là cản trở kế hoạch của Tà tộc ngoại vực.

Tiểu Hắc bước xuống từ con đường thần quang sau đó đi tới trước mặt ba người Diệp Thu Bạch, cười nói:

"Đa tạ, nếu không nhờ các ngươi, e là kế hoạch cản trở Tà tộc ngoại vực không chỉ bị ngâm nước nóng mà chúng ta còn rơi vào cảnh sinh tử trùng trùng."

Cối xay biến mất thì máu trong cơ thể mọi người mới bình ổn trở lại.

Các cường giả Hợp Đạo cảnh trên không trung cũng đạp bộ đi xuống.

Thấy thế, Tiểu Hắc phất phất tay, cối xay màu đen lại hóa thành thần quang rồi tiêu tán trong thiên địa này.

Diệp Thu Bạch gật đầu: "Nhất định."

"Về sau nên thường xuyên về Kiếm Tông."

Kiếm Vô Phong nhìn mấy người Diệp Thu Bạch Tiểu Hắc, cười gật gật đầu, nói:

Nhưng lòng của mọi người thì vẫn còn chấn động.

Không riêng chỉ vì đối phương mai phục trước mà còn vì thực lực hai bên chênh lệch.

Thực lực của nhóm người Vô biên giới vực kém Tà tộc ngoại vực xa tít.

Nếu không có Tiểu Hắc ra tay, e là thật sự thảm bại ở nơi này!

"Như vậy cũng không còn vấn đề nữa."

Mục Khanh Khanh tiến tới trước, sắc mặt ngưng trọng nói:

Nhiệm vụ tự nhiên cũng hoàn thành.

Hiện giờ Tà tộc ngoại vực đến đây đã bị tiêu diệt hết.

Đối với Tinh Vẫn Kiếm Tông, mọi người vẫn rất có hảo cảm.

Phẩm hạnh của mọi người trên dưới Tinh Vẫn Kiếm Tông đều khiến bọn hắn sở tôn kính, khâm phục.

Huống hồ lúc các đại tông muốn thảo phạt bọn họ thì Tinh Vẫn Kiếm Tông dùng hết toàn lực giúp bọn họ chống đỡ.

Tuy rằng sau đó là sư tôn Lục Trường Sinh kịp thời đuổi tới giải quyết nhưng phần tình nghĩa này ba người Diệp Thu Bạch khắc trong tâm khảm.

Quốc sư cũng cười, nói với Tiểu Hắc:

"Không chỉ Vô Biên hoàng triều chúng ta phải cảm tạ ngươi mà toàn bộ Vô biên giới vực đều phải cảm tạ ngươi."

Tiểu Hắc lắc lắc đầu nói: "Ta chỉ là giúp sư đệ."

Mục Phù Sinh là sư đệ hắn, còn Mục Khanh Khanh lại là muội muội của Mục Phù Sinh.

Quan hệ giữa hai người rất tốt cho nên tự nhiên phải giúp rồi.

Nói thì nói như vậy.

"Lý giải."

Quốc sư nghe xon cũng tiếc nuối thở dài.

Nói trắng ra là không quan tâm tới chuyện nam nam nữ nữ!

"Tạm thời ta còn không có tâm tư tìm đạo lữ."

Chỉ thấy Tiểu Hắc lắc lắc đầu từ chối:

Mặt Mục Khanh Khanh nháy mắt đỏ lên, tức giận nói:

"Quốc sư, ngươi nói cái gì đó?"

Quốc sư không để ý đến Mục Khanh Khanh, tiếp tục nói:

"Tuy rằng ta không cách nào làm chủ nhưng với thiên phú và thực lực của tiểu hữu, đến lúc đó ta nói cùng hoàng chủ, hắn cũng sẽ không từ chối."

"Huống hồ hoàng nữ cũng không kém, thiên phú thực lực đều thuộc cấp bậc thiên kiêu cấp bậc, còn nắm trong tay binh quyền của Vô Biên hoàng triều!"

Diệp Thu Bạch Thạch Sinh và Mục Phù Sinh nhìn nhau.

Vẻ mặt bất đắc dĩ.

Đây là tới làm mai sao?

Phản ứng của Tiểu Hắc cũng nằm trong dự kiến của mọi người.

"Không biết ngươi thấy hoàng nữ điện hạ của hoàng triều chúng ta như thế nào?"

Ngay sau đó quốc sư chỉ sang Mục Khanh Khanh, nói:

Tiểu Hắc nghe vậy sửng sốt, theo bản năng lắc lắc đầu.

Đạo lữ?

"Không biết tiểu hữu có đạo lữ chưa?"

Quốc sư sờ râu bạc mỉm cười, ngay sau đó ánh mắt nhìn Tiểu Hắc tràn đầy ẩn ý, nói tiếp:

Không thể tiến thêm một bước mượn sức nhân vật Tiểu Hắc hắn cảm thấy rất đáng tiếc.

Kiếm Vô Phong xem mà cảm thấy câm nín, thật sự là một con cáo già.

Mục Phù Sinh đã gia nhập bọn họ còn chưa đủ.

Còn muốn đưa cả hoàng nữ nhà mình đi luôn sao.

Mộ Tứ Sinh bỗng nhiên tới gần, nhìn Diệp Thu Bạch rồi nói:

"Muội muội ta thật sự nhận thức ngươi."

Diệp Thu Bạch nghe vậy sửng sốt, ngay sau đó mừng rỡ!

Muội muội trong miệng Mộ Tứ Sinh tự nhiên là Mộ Tử Tình!

"Tử Tình thế nào?"

Mộ Tứ Sinh gật gật đầu nói: "Còn tốt nhưng mà không thể rời khỏi gia tộc."

Diệp Thu Bạch nói:

"Hiểu rõ, nói Tử Tình chờ đó, ta sẽ nhanh chóng đi tìm nàng."

Mộ Tứ Sinh nhìn ánh mắt tha thiết chân thành của Diệp Thu Bạch rồi nói:

"Tuy rằng không biết ngươi và muội muội ta hiện tại có quan hệ gì nhưng mà ta nhắc nhở ngươi một chút."

"Nếu ngươi muốn mang nàng rời khỏi gia tộc, có khả năng hơi khó khăn đó."

Nói xong, Mộ Tứ Sinh liền cùng cường giả Hợp Đạo cảnh của Mộ gia rời khỏi nơi đây.

Chuyến đi Ma uyên đã kết thúc.

Mọi người tự nhiên tính toán dọn đường trở về.

Còn cướp đoạt truyền thừa Ma uyên sao?

Bọn họ còn không có ngu như vậy.

Không thấy được Tiểu Hắc đã có thể khống chế lực lượng Ma uyên sao?

Bọn họ không làm cái gì còn muốn phân một chén canh?

Đến lúc đó hắn lại tế cái cối xay màu đen kia ra nữa thì ai sẽ chống đỡ đây?

Không thể không nói, không một ai ở đây có thể chống đỡ được!

Lưu lại nơi đây cũng không có gì ý nghĩa.

Tuy rằng thành công phá hủy kế hoạch của Tà tộc ngoại vực nhưng cũng không đại biểu cho nguy hiểm đã được giải trừ.

Đối phương có khả năng ngóc đầu trở lại bất kỳ lúc nào!

Phải biết rằng lực lượng của Tà tộc ngoại vực không chỉ có bấy nhiêu đó thôi.

Kiếm Vô Phong ở bênh cạnh lên tiếng nhắc nhở:

"Thu Bạch, ngươi với vị kia của Mộ gia có gì sao?"

Diệp Thu Bạch gật gật đầu.

"Ta đây phải nhắc nhở ngươi, Mộ gia là một trong ba gia tộc cổ xưa nhất Vô biên giới vực."

"Không đơn giản đâu."

"Hơn nữa ba gia tộc đều cực kỳ chú trọng huyết mạch bản thân, nghe nói huyết mạch của Mộ Tử Tình chính là huyết mạch tinh thuần nhất Mộ gia trong vòng mấy vạn năm qua!"

"Ngươi có thể hiểu được ý nghĩa của chuyện này đi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận