Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 916 - Lôi đình chi uy

. . . .

"Đồng thời thời điểm ta đứng vững thì cũng muốn mượn cơ hội lĩnh ngộ đạo tắc chi lực, như vậy mới có thể đạt được hiệu quả tốt nhất."

Biện pháp mà Tiểu Hắc đưa ra có tính khả thi.

Hơn nữa còn hiệu suất hơn là tất cả cùng tiến.

Mấy người Diệp Thu Bạch nghe xong lập tức gật gật đầu.

"Có thể thử xem."

Thấy thế, Tiểu Hắc dẫn đầu bước ra một bước, trực tiếp đặt chân lên bậc thang thứ hai.

Còn đám người Diệp Thu Bạch thì tiếp tục dừng lại ở tầng thứ nhất.

Thân là thiên kiêu Tiên Cung thiên kiêu nên Khâu Tĩnh vẫn có chút nhãn lực.

Dù sao người ở chỗ này đều muốn người cạnh tranh với mình ít đi, như vậy cơ hội đạt được tiên duyên cũng lớn hơn nữa.

Nếu làm như vậy thì một người sẽ phải thừa nhận tất cả uy lực của đạo tắc, áp lực sẽ tăng gấp bội."

Cách làm này có khả năng nhưng hiếm khi có người nếm thử.

"A?

"Một người thừa nhận sao?

Thấy một màn như vậy mọi người đều hơi sửng sốt.

Cho nên đều sẽ không muốn làm kẻ tiên phong, mở đường cho những người khác.

Muốn thay phiên nhau thừa nhận đạo tắc sao?

Khâu Tĩnh khẽ nhíu mày nói:

Không chỉ là Khâu Tĩnh, mấy người Hàn Lộ, Trác Tài cũng đã nhận ra ý định của mấy người Diệp Thu Bạch.

Phỏng chừng có thể đi được hai ba mươi bậc thang cũng đã không tồi."

"Đối với người tu tiên có nội tình không đủ, có lẽ không có khả năng hoàn thành."

Phần Viêm nghe nói mà cười khẽ một tiếng.

Trác Tài cười lạnh một tiếng, nói:

Cảnh giới thấp như mấy tên này sao có thể thừa nhận nổi?

Chỉ cần thần hồn không câu diệt hắn liền có thể dựa vào huyết mạch chi lực không ngừng khôi phục thân thể, thân thể khôi phục đồng thời thực lực bản thân cũng sẽ được tăng cường.

Phần Viêm gật đầu trả lời.

Phần Viêm nhìn Tiểu Hắc trên cầu thang mà cười nói:

"Ngươi cười cái gì? Chẳng lẽ ta nói sai rồi?"

Có thể nhận được danh ngạch, người đứng ở chỗ này ít nhiều gì đều không đơn giản.

Trác Tài bị tiếng cười trào phúng này hấp dẫn sự chú ý, nhíu mày nói:

Tự nhiên phải có căn cứ.

Nếu Phần Viêm nói ra lời này.

Đều là những thiên kiêu trẻ tuổi hàng đầu Tiên giới.

"Đúng là sai rồi."

"Thực lực của hắn vượt xa tưởng tượng của các ngươi."

Nghe Phần Viêm nói chắc nịch, sắc mặt Trác Tài trở nên âm trầm.

Hàn Lộ cùng Khâu Tĩnh cũng quay đầu nhìn thoáng qua.

Hắn biết rõ thiên phú yêu nghiệt của Tiểu Hắc cùng với lực lượng huyết mạch biến thái kia.

Cho nên để Tiểu Hắc đứng ở trước nhất thừa nhận phần lớn uy lực của đạo tắc là một lựa chọn cực kỳ hợp lý.

Hơn nữa chỉ có thể càng lúc càng cường. . . . . .

Hơn nữa Tiểu Hắc cực kỳ bền bỉ, hắn có thể chịu được thống khổ do đạo tắc chi lực mang đến.

"Vậy ta liền rửa mắt mong chờ!"

Chỉ là Trác Tài vẫn không tin mấy người có cảnh giới thấp như thế mà có thể thừa nhận uy lực của đạo tắc trên một ngàn bậc thang!. . . . . .

Trước ánh mắt chăm chú của mọi người.

Khoảnh khắc Tiểu Hắc bước lên bậc thứ hai.

Lôi đình chi lực đã hóa thành từng con lôi long tấn công Tiểu Hắc!

Tiểu Hắc ngẩng đầu, lôi đình đầy trời ánh vào trong mắt hắn.

Đối mặt với cỗ lực lượng hủy diệt này mà hắn không hề có ý lui lại!

Từng con lôi long va chạm với thân thể của Tiểu Hắc.

Tiểu Hắc cũng không chỉ đơn thuần dùng thân thể chống cự lại lôi đình!

Ngược lại, trong tình huống bị thương hắn không có lựa chọn dừng lại làm quen với uy lực đạo tắc nơi đây mà vẫn tiếp tục tiến về phía trước!

Nhưng mà tất cả đều không thể ngăn trở bước chân hướng lên trên của Tiểu Hắc.

Bên trong thân thể không ngừng có tiếng răng rắc vang lên.

Rốt cuộc thân thể của Tiểu Hắc cũng bắt đầu xuất hiện thương tổn, máu tươi thẩm thấu qua làn da, cơ bắp nổi lên, gân xanh bò đầy.

Giờ khắc này.

Mấy người Diệp Thu Bạch cũng theo sát sau đó.

Nhưng mà buông ra phòng ngự để cho lôi đình đạo tắc trực tiếp rơi vào thân thể của mình.

Hiện giờ thế mà còn thừa nhận nổi!

Chuyện này không phải người luyện thể bình thường có thể làm được.

Nhưng mà điều làm cho bọn họ cảm thấy khiếp sợ cũng không phải điểm này.

Lúc này thân thể Tiểu Hắc bị lôi đình đạo tắc bao phủ nhưng hắn vẫn ngẩng đầu nhìn lên trên, nhếch miệng cười.

Nâng chân phải lên bước tới, liên vượt qua mười bậc thang!

Lôi đình chi lực hóa thành lôi quang vô tận trong khoảnh khắc, sau đó rơi vào thân thể Tiểu Hắc!

Lúc này từ dưới nhìn lên thì mắt thường đã không cách nào nhìn tới bóng dáng Tiểu Hắc.

Chỉ có thể nhìn thấy bên trong lôi quang lóng lánh có một bóng người như ẩn như hiện tồn tại!

Trác Tài cũng động dung, tuy rằng là một thể tu.

"Không tồi. . . . . ."

Dương Phong đã yên lặng lâu đột nhiên mở miệng nói:

Thấy một màn như vậy.

Đồng thời mấy người Diệp Thu Bạch ở sau cũng không có nhàn rỗi, giúp Tiểu Hắc gánh vác năm phần uy lực của đạo tắc để dần quen thuộc với cường độ của đạo tắc, cảm nhận đạo vận bên trong!

Vừa phòng ngự vừa rèn luyện thân thể!

Thấy một màn như vậy.

Hàn Lộ cười khẽ một tiếng:

"Xem ra ta dự cảm không sai, quả nhiên tên này không đơn giản."

Khâu Tĩnh cũng gật gật đầu:

"Ở cảnh giới Địa Tiên mà có thân thể cường độ bực này, tất cả thể tu trong cùng cảnh giới đều không bằng hắn."

Đột nhiên có người kinh ngạc hô to một tiếng.

"Các ngươi nhìn kỹ xem! Có phải thân thể của tên thể tu kia đang khôi phục hay không?!"

Nghe người này nhắc nhở.

Mọi người bên dưới đều sửng sốt, ngay sau đó tập trung phóng thích cảm ứng xuyên qua lôi quang vô tận.

Chỉ thấy Tiểu Hắc vẫn tiếp tục không ngừng hướng về phía trước, một bậc rồi lại một bậc.

Trên thân thể có từng miệng vết thương trông vô cùng dữ tợn xuất hiện.

Nhưng mà một khắc sau, những miệng vết thương đó liền dùng một tốc độ mà mắt thường có thể thấy được tự động chữa trị!

Sắc mặt Trác Tài lập tức biến đổi!

"Đây là năng lực gì?"

Dương Phong cũng động dung, lớn tiếng nói:

"Hơn nữa hình như sau khi vết thương khôi phục thì lực lượng thân thể của hắn lại tăng cường thêm một ít. . . . ."

Phần Viêm thấy một màn như vậy liền cười.

Đây là nguyên nhân khiến hắn không hề cảm thấy lo lắng khi thấy Tiểu Hắc làm tiên phong.

Loại này huyết mạch có năng lực biến thái thế này làm cho cả hắn đều cảm thấy cực kỳ hâm mộ.

Đám người Diệp Thu Bạch cùng vững bước theo sát.

Giúp Tiểu Hắc gánh vác năm phần lôi đình chi lực còn lại.

Mục Phù Sinh còn hút lôi đình chi lực vào bên trong cơ thể!

Hắn tu luyện Cửu Cửu Hồng Mông Thần Lôi thuật nên lôi đình đạo tắc đối với hắn mà nói là tài nguyên tu luyện tốt nhất!

Thời điểm mấy người xem bên dưới kinh ngạc thì Tiểu Hắc vẫn nện bước hướng tới phía trước.

Thời điểm hắn lên tới bậc thang thứ một trăm mới có dấu hiệu chậm lại, tốc độ suy giảm.

Giờ phút này trên đỉnh đầu bọn họ có thêm một lôi hải!

Lôi hải giống như hóa thành bầu trời.

Bầu trời cứ vậy mà hạ xuống.

Tiểu Hắc ngẩng đầu nhìn bầu trời, sắc mặt có chút ngưng trọng.

Tuy rằng có năng lực của huyết mạch, thân thể của hắn được rèn luyện, tăng trưởng không ít.

Nhưng mà khi đối mặt với đạo tắc có uy lực thế này.

Cả Tiểu Hắc cũng cảm thấy nguy cơ dồn dập!

Nghĩ đến đây.

Toàn thân Tiểu Hắc bắt đầu được áo giáp màu đen bao trùm!

Sau loại hoa văn cũng xuất hiện trên bề mặt thân thể.

Hắn gầm lên một tiếng, chân đạp bậc thang thứ một trăm, thân thể phóng lên cao!

Sau đó hoàn toàn tiến vào trong lôi hải vô tận trên đỉnh đầu.

Thấy một màn như vậy, mấy người đang quan sát đều kinh hãi không thôi.

Trong đầu có cùng một suy nghĩ.

"Tên thể tu này phát điên rồi sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận