Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 1349 - Mục Phù Sinh Hoảng hốt chạy trốn

Sau khi ba người Tiểu Hắc rời đi.

Sở lão xuất hiện bên cạnh Thái tử, nhíu mày nhìn Thái tử bằng ánh mắt khó hiểu nói:

"Điện hạ, cho bọn họ hết chín đạo long hồn, thật sự đáng giá sao? Ngài cũng rõ ràng, khi chín đạo long hồn hội tụ một thân sẽ phát sinh biến chất, ngưng tụ thành Ứng Long chi hồn."

Thái tử cũng có chút run rẩy, hiển nhiên đau lòng.

Hắn làm sao không biết, chín đạo long hồn hội tụ mang đến lợi ích lớn thế nào?

Hy vọng ta không đánh cược sai, ngươi cũng có thể nhìn ra thiên phú của Tiểu Hắc, huống hồ thiên phú sư huynh đệ của hắn cũng cực kỳ cường đại, Tiểu Hắc nợ ta một ân tình, cũng đại biểu cho sư huynh đệ bọn họ cũng nợ ta một ân tình.

"Hơn nữa hắn đã hấp thu Thanh Long Hồn, ta giữ lại tám đạo long hồn cũng không phát huy được toàn bộ lực lượng, thuận nước đẩy thuyền thôi."

Sở lão gật đầu: "Nếu điện hạ đã nghĩ kỹ, lão hủ cũng không nói thêm nữa."

Cửu Bạch Lộ cười, làm tư thế mời.

Đi thẳng vào vấn đề luôn, Mục Phù Sinh không muốn tiếp xúc nhiều với nữ nhân này.

Tựa hồ là biết Mục Phù Sinh không thích quá nhiều người ngoài ở đây, bên người Cửu Bạch Lộ cũng không có thị nữ hầu hạ, tùy ý để tóc trắng xõa trên mặt đất.

"Tìm ta có chuyện gì?"

Mục Phù Sinh thì nhận lời mời đi tới Bạch Long biệt viện.

"Đương nhiên, mặc kệ ngươi có tin hay không, nếu địa vị của ngươi ở Hỗn Linh học viện đủ cao, phỏng chừng mười ngày nữa sẽ được thông báo."

Thế nhưng ai có thể ngờ, quyết định hôm nay của Thái tử lại trở thành quyết định chính xác nhất trong đời hắn. ...

Cửu Bạch Lộ cũng không để ý, cười khẽ một tiếng mới nói:

Cửu Bạch Lộ cũng ở trong đình viện kia nấu trà thơm chờ sẵn.

Tiểu Hắc trở lại từ chỗ Thái tử, chuẩn bị bắt đầu hấp thu tám đạo long hồn còn lại.

Mục Phù Sinh ngồi xuống, bất quá cũng không uống trà, cho đến khi Cửu Bạch Lộ uống một ngụm Mục Phù Sinh lúc này mới nửa tin nửa ngờ uống.

Đồng tử Mục Phù Sinh co rụt lại.

"Đến uống trà."

Tuy rằng Thánh Phù Huyền Lôi Bút có thuộc tính trưởng thành, nhưng tốc độ trưởng thành đã đình trệ.

"Ta chỉ muốn nói trước cho ngươi biết, ba mươi ngày sau trong hoang mạc phía nam Thiên Cơ đại lục sẽ có bí cảnh xuất hiện."

"Trong đó một loại bí bảo có liên quan đến phù triện, là một phù bút cấp Bán Thần."

Cửu Bạch Lộ nở nụ cười, trong đôi mắt có kim quang lưu chuyển.

"Vậy tại sao ngươi phải nói trước cho ta biết?

"Trực tiếp từ chối!"

Nếu như có thể có được một phù bút cấp Bán Thần, phương diện phù triện của Mục Phù Sinh sẽ tăng lên nhiều.

Mục Phù Sinh cười nói: "Nếu ngươi không nói với ta chuyện này, ta có lẽ ta sẽ đi, nhưng bộ dáng ngươi nhìn thấu ta khiến ta cảm thấy có chút khó chịu."

Nguyên nhân không phải do hắn mà do tài liệu đã chống đỡ không được phù bút trưởng thành.

"Cũng không phải chuyện bé xé ra to, ta trời sinh đã rất cẩn thận, điểm này ngươi có thể nhìn ra."

Cửu Bạch Lộ buồn cười che miệng nói: "Có phải chuyện bé xé ra to rồi không?"

"Phụt!"

Mục Phù Sinh nhìn về phía Cửu Bạch Lộ, hỏi:

Cửu Bạch Lộ hơi ngạc nhiên.

Thật ra đây là lần đầu tiên có người làm cho nàng lộ ra biểu tình này.

"Tại sao?"

"Ta nghĩ với tính tình của ngươi, biết trước cũng có thể có nhiều thời gian chuẩn bị hơn."

Mục Phù Sinh thẳng thắn dứt khoát! Không chút do dự! Không cho Cửu Bạch Lộ cơ hội phản ứng!

"A, ta không đi."

"Hơn nữa đến lúc đó hẳn là ngươi cũng sẽ đi?"

Cửu Bạch Lộ gật đầu.

Mục Phù Sinh nói tiếp: "Ta đây cũng không có khả năng trong tình huống một người đã hoàn toàn đoán được hành động của ta mà còn đi theo con đường của đối phương."

"Ngươi cũng không cần phù bút cấp Bán Thần sao?"

Cửu Bạch Lộ tràn đầy ý cười hỏi, đây là nàng lần đầu tiên nhìn thấy nam nhân có tính cách này.

Có một câu nói thế nào nhỉ?

Khi ngươi tò mò về một nam nhân, đó là lúc tình yêu bắt đầu.

"Ta thấy phù bút của ngươi không theo kịp cảnh giới của ngươi?"

"Cảnh giới của ta thế nào? Phù bút hoàn toàn đủ dùng, không cần điện hạ quan tâm."

Đùa sao?

Thị nữ có chút nghi hoặc, nhưng vẫn thành thật hồi đáp:

Cửu Bạch Lộ lại hỏi: "Vậy tính cách ta ác liệt hay hung dữ lắm sao?"

"Điện hạ là đệ nhất mỹ nhân Thiên Cơ đại lục, cả Hỗn Độn giới cũng không ai phản đối."

Thị nữ sửng sốt, lập tức nói:

Thị nữ cũng bước vào, Cửu Bạch Lộ đột nhiên hỏi: "Ta không đẹp sao?"

Nhìn bóng lưng Mục Phù Sinh, Cửu Bạch Lộ không khỏi bật cười.

A, sao nàng lại tới?

A, thì ra là vì tiểu tử Mục Phù Sinh này!

A, vậy chúng ta cùng giết hắn đi!

Ngươi đừng nói, ngươi đừng nói nữa!

Mục Phù Sinh cảm thấy cảnh tượng trong đầu mình có độ tin cậy rất cao.

Cửu Bạch Lộ gật đầu, nhìn Mục Phù Sinh, đầy ý tứ nói:

"Ta biết ngươi không muốn bị nhân quả trói buộc... Nhưng bất kể là ai cũng không thể thoát khỏi nhân quả đã định."

Mục Phù Sinh đứng dậy, chắp tay nói: "Vậy ta sẽ thử, cám ơn trà của điện hạ, ta đi trước."

Nói xong lập tức xoay người, cũng không quay đầu lại.

A, đệ nhất mỹ nữ Thiên Cơ đại lục lại tới bí cảnh này?

Sau đó một đống người sẽ ở bên cạnh kinh ngạc, bày ra một bộ dáng cực kỳ khoa trương giống như chưa từng thấy qua việc đời nhìn Cửu Bạch Lộ mà bắt đầu thảo luận.

Chỉ sợ lần này Cửu Bạch Lộ cũng sẽ tham gia bí cảnh.

Huống hồ... Nếu Mục Phù Sinh đoán không sai.

Hắn cũng không tin với năng lực của sư tôn mà không thể chế tạo ra một phù bút vượt qua cấp Bán Thần.

Cho dù hắn cần phù bút cũng có thể tìm sư tôn đòi, không phải đơn giản hơn!

"Điện hạ nhân tâm khoan hậu, đối đãi với ai cũng bình đẳng, tính cách thế này mà còn ác liệt, vậy trên thế gian không có người tốt rồi."

Nghe được những câu trả lời này, Cửu Bạch Lộ nghiêng đầu, nghi hoặc nói:

"Nhưng tại sao hắn nhìn thấy ta lại giống như thấy hồng thủy mãnh thú, ước gì nhanh chóng chạy khỏi?"

Thị nữ cũng kinh ngạc, lập tức nhìn về hướng Mục Phù Sinh rời đi, tức giận nói: "Dám vô lễ với điện hạ như thế!"

Thị nữ nói xong muốn lao ra ngoài.

Cửu Bạch Lộ khoát tay ngăn lại, cười cười nói:

"Cái nhìn của mỗi người không giống nhau, có thể ta không phải là kiểu người hắn thích."

Nghe Cửu Bạch Lộ nói, hai tròng mắt thị nữ muốn rơi ra.

"Điện hạ... Chẳng lẽ ngài?"

Cửu Bạch Lộ bật cười nói: "Sao có thể chứ, ta chỉ cảm khái chút mà thôi."

Dù sao nữ nhân cũng không tránh khỏi tục khí.

Bình thường bị người khác thổi phồng thành đã quen, không thèm để ý những lời thổi phồng này, nhưng một khi có người không nhìn ngươi, ngươi lại cảm thấy tò mò, có hứng thú.

Cửu Bạch Lộ bất đắc dĩ lắc đầu: "Cho dù là ta, cũng như vậy nha."

Các thị nữ nhìn nhau không nói gì.

Bọn họ phát hiện... Từ sau khi nam tử tên Mục Phù Sinh xuất hiện, điện hạ đã nói nhiều hơn...
Bạn cần đăng nhập để bình luận