Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 987 - Huyết mạch chi lực, trấn áp long khí

. . . .

Hơi thở và huyết mạch chi lực của mỗi một cá nhân đều có sự khác biệt.

Dù cho có cùng loại huyết mạch hoặc là cùng gia tộc, chủng tộc, ở trên thân những người khác nhau thì vẫn có thiên ti vạn lũ biến hóa.

Đối với Quý Thiên Dao mà nói.

Nàng đã sớm nhớ kỹ hơi thở mà Lục Trường Sinh sở phóng xuất ra.

Hiện giờ cảm nhận được huyết mạch chi lực mà Tiểu Hắc bùng nổ.

Trong đó thế mà có hơi thở giống hệt như hơi thở mà Lục Trường Sinh phát ra.

Như vậy chỉ có một lời giải thích duy nhất.

Nghe Quý Thiên Dao hỏi.

Tựa như đang hỏi.

Nàng nhanh chóng lên tiếng hỏi Tiểu Hắc:

Phương Khung nhìn về phía Mục Phù Sinh, ánh mắt tràn ngập cổ quái.

Nghĩ đến đây.

Chỉ có thể bất đắc dĩ buông tay.

Đó là trong huyết mạch của tên này có một tia huyết mạch của Lục Trường Sinh.

Sư huynh, không phải ngươi nói sư tôn không có khả năng trêu chọc hồng nhan họa thủy cấp bậc này sao?

Quý Thiên Dao càng thêm xác định, vị Ma Chủ này có quan hệ thân thiết với Lục Trường Sinh!

Đây không phải bẩm sinh kế thừa mà là hậu thiên đạt được.

Bất kể là Diệp Thu Bạch, Mục Phù Sinh, Phương Khung hay là Tiểu Hắc đều có vẻ sửng sốt.

Ai có thể nghĩ đến, sư tôn thế mà ở bên ngoài hái hoa ngắt cỏ??

"Lục tiền bối là gì của người?"

Chuyện này giống như. . . . . .

Mục Phù Sinh thấy được ánh mắt của Phương Khung, cũng đoán được suy nghĩ của hắn.

Ta làm sao biết chứ!

Hắn biết rõ tính cách của sư tôn.

Tiểu Hắc ngẩng đầu nhìn về phía Quý Thiên Dao, cảm thấy khó hiểu hỏi:

Thời điểm nhắc tới Lục Trường Sinh, trong mắt Quý Thiên Dao rõ ràng có sự si mê, cong lên giống như trăng non.

Cây vạn tuế ra hoa.

Dù cho bọn họ hiện giờ gặp phải nguy cơ sinh tử . . . . .

Heo mẹ lên cây.

Ngươi thay đổi!

Sư tôn!

Thấy một màn này, Mục Phù Sinh than thở trong lòng.

Sư tôn trêu chọc nữ nhân. . . . . .

Gần như không có người nào từng nhìn thấy biểu tình thế này từ Quý Thiên Dao.

Câu hồn nhiếp phách.

Thế cho nên Ngân Khải, Đặng Chuẩn cùng với Ngô Hằng đều xem đến si mê.

"Ngươi là ai?"

"Lục tiền bối đã từng trợ giúp ta, yên tâm đi, ta cũng không có ác ý."

Quý Thiên Dao nghe vậy, khóe miệng dưới khăn che mặt hơi nhếch lên, giống như bách hoa đua nở.

Không thích bại lộ thân phận của mình.

Rõ ràng chính mình nói không thể bên ngoài hái hoa ngắt cỏ, liên lụy hồng nhan họa thủy.

Nói cái gì, hồng nhan chỉ ảnh hưởng đến chuyện tu luyện, chỉ khiến liên lụy càng nhiều nhân quả hơn, chỉ làm tỉ lệ tử vong cùng với chuyện phiền toái tăng vọt!

Không nghĩ tới ngươi lại chính là người phá giới trước!

Nhìn thấy dáng vẻ này, Tiểu Hắc xác định Quý Thiên Dao thật sự có quan hệ không rõ ràng với sư tôn của mình.

Vì thế liền truyền âm nói:

"Hắn là sư tôn của ta."

Nghe được Tiểu Hắc truyền âm.

Quý Thiên Dao vui vẻ rồi lại có chút cảm khái.

Vui vì rốt cuộc nàng lại tìm được người có quan hệ với Lục Trường Sinh.

Hơi thở mênh mông giống như căn nguyên của ba ngàn đại đạo.

Giống như đạo tắc mà bản thân tu luyện đều bị cỗ hơi thở này áp chế toàn diện!

Nàng tản ra một cỗ hơi thở làm cho mọi người đều kinh hãi!

Ánh sáng màu tím từ cơ thể Quý Thiên Dao bừng lên!

Giờ khắc này hai tròng mắt Quý Thiên Dao chuyển sang màu tím.

Đôi tay triển khai, lụa mỏng phất phới, từng dải tơ lụa bắt đầu quay chung quanh thân Quý Thiên Dao điên cuồng vũ động!

Quả nhiên chính mình và Lục tiền bối vẫn chênh lệch nhiều như vậy. . . . . .

"Xong việc rồi nói sau."

Quý Thiên Dao nhìn về phía bóng mờ cự long, sắc mặt chậm rãi trở nên ngưng trọng, nói:

"Có cần chúng ta giữ chân nó không?"

Tiểu Hắc gật gật đầu.

Thấy thế, Quý Thiên Dao cũng không nói nữa mà nhìn về phía phía sau ba đệ tử Dao Trì Tiên Cung phía sau, lãnh đạm nói:

"Toàn lực ra tay."

Ba đệ tử đều gật đầu.

Quý Thiên Dao vừa dứt lời.

Quý Thiên Dao khe khẽ thở dài.

Nghĩ đến đây.

Ma Chủ đời trước chính là một nhân vật một mình chống đỡ hai đại thế lực cấp Thần Chủ!

Tuy rằng nàng không ở thời đại của Tiểu Hắc nhưng sao có thể không nghe nói qua?

Thân là thiên kiêu thế lực nhất lưu.

Cảm khái vì ngay cả Ma Chủ hiện giờ cũng trở thành đệ tử của Lục Trường Sinh.

Chính là Hồng Mông Tử Khí mà Lục Trường Sinh tặng cho Quý Thiên Dao.

Sau một thời gian không ngừng luyện hóa nắm giữ.

Quý Thiên Dao đã có thể vận dụng Hồng Mông Tử Khí vào trong chiến đấu!

Dưới sự gia trì của Hồng Mông Tử Khí.

Cảnh giới của Quý Thiên Dao lại đánh vỡ gông cùm xiềng xích!

Đạt tới Thần Hoàng cảnh sơ kỳ!

Trên tơ lụa có mây tía quấn quanh.

Thấy một màn như vậy.

Bất kể là Kim Vô Tẫn hay Ngân Khải đều tỏ vẻ khiếp sợ!

Quý Thiên Dao đã đạt tới một bước này rồi sao?

E là không một người nào trong bọn họ là đối thủ của Quý Thiên Dao hiện tại.

Hình như bóng mờ cự long cũng cảm giác được nguy cơ tới gần.

Nó mở cái miệng rộng rống to một tiếng!

Trong từng mạch máu thô to trên thân có dòng máu điên cuồng lưu động, hướng về phía cái miệng mà hội tụ!

Hô hô hô. . . . . .

Từng cơn sóng nhiệt trống rỗng xuất hiện trong không gian.

Lửa bắt đầu nổi lên bên trong cái miệng to lớn.

Không bao lâu sau, theo cự long phun ra.

Ngọn lửa hóa thành biển lửa che trời lấp đất tràn về phía mọi người, muốn đốt sạch hết thảy.

Đại thụ chọc trời trong Long mạch đều bị biển lửa bao trùm biến thành tro tàn.

Giống như luyện ngục!

Quý Thiên Dao thấy thế, nhẹ nhàng búng ngón tay.

Từng dải tơ lụa mang Hồng Mông Tử Khí quấn quanh thân lại phóng về phía biển lửa.

Ngay sau đó trước con đường mà biển lửa tràn tới, tơ lụa bắt đầu không ngừng cuốn, đan xen ngang dọc giữa không trung!

Hình thành một bức tường lụa kín không kẽ hở.

Giống như phân không gian này từ một thành hai!

Biển lửa va chạm với bức tường tơ lụa!

Ầm ầm!

Sóng nhiệt quán triệt thiên địa!

Nhưng mà trong khoảnh khắc lại không có một ngọn lửa nào có thể xuyên thấu qua bức tường tơ lụa.

Bên kia.

Kim Vô Tẫn cũng không cam lòng yếu thế, huyết mạch bùng nổ, hắn như hóa thành Kim Sí Đại Bàng thật sự phóng lên cao, sau đó công kích đầu cự long!

Mấy người Ngân Khải cũng nhanh chóng tiến công!

Ở phía sau.

Huyết mạch chi lực của Tiểu Hắc bùng nổ, ánh sáng vàng kim bắt đầu lan tràn.

Ngay sau đó hội tụ phía sau bóng ma thần.

Thân khoác Ma Thần Huyền Giáp, bóng ma thần bắt đầu được phủ thêm những điểm sáng vàng lấp lánh.

Tiểu Hắc lạnh giọng hô: "Được rồi."

Nghe vậy đám người đang chiến đấu nhanh chóng lui về phía sau.

Quý Thiên Dao cũng buông lỏng ngón tay, bức tường tơ lụa phân giải, tơ lụa chuyển sang thế tiến công, hướng tới cự long mà quấn lấy!

Tiểu Hắc cũng lắc mình xuất hiện trước mặt cự long.

Ngay sau đó nắm chặt bàn tay.

Bóng ma thần phía sau cũng làm động tác tương tự.

Nắm tay thật lớn trực tiếp nắm lấy thân thể cự long!

Ầm!

Bên trong huyết mạch của Tiểu Hắc có một giọt tinh huyết của Lục Trường Sinh, giờ khắc này tinh huyết vàng kim bộc phát ra uy năng của mình!

Long khí nháy mắt bị trấn áp!
Bạn cần đăng nhập để bình luận