Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 960 - Cái cớ vụng về, xé rách da mặt!

. . . .

Bên trong điện tập kết.

Giờ phút này vẫn là người người nói nói, bầu không khí náo nhiệt.

Người tu đạo từ khắp các thế lực cùng với tán tu đều ở chỗ này tổ đội giao nhiệm vụ.

Trọng Trường Công và Lam Hải cùng với bốn người Diệp Thu Bạch cũng về tới nơi này.

Giao nhiệm vụ xong.

Trọng Trường Công cười nhìn về phía bốn người Diệp Thu Bạch nói:

"Diệp huynh, sư huynh đệ các ngươi có muốn tới Thần Thể Tông tông chúng ta tham quan không?"

Nghe Diệp Thu Bạch nói.

Diệp Thu Bạch gật đầu.

"Không cần, mục đích chúng ta tới nơi này chính là để rèn luyện, không thể chậm trễ thời gian."

"Ta đã cho người đi lấy, yên tâm đi, khen thưởng cùng với bản đồ sẽ nhanh đến tay các ngươi thôi."

Phương Khung, Mục Phù Sinh, Tiểu Hắc đều nhíu nhíu mày.

Lòng bàn tay Phương Khung cũng có lực lượng ảo trận đang được ấp ủ.

"Ta sẽ giúp các ngươi dẫn tiến một chút, Thần Thể Tông cũng là nơi rất hoan nghênh thiên kiêu từ các thế lực khác."

Sau đó nhìn thoáng qua Mục Phù Sinh, hai người bất động thanh sắc trao đổi ánh mắt một chút.

Diệp Thu Bạch thì lắc lắc đầu.

Nghe vậy.

Trọng Trường Công cùng Lam Hải liếc nhau, ngay sau đó cười ha ha nói:

Trọng Trường Công và Lam Hải cũng không lén lút dùng ánh mắt giao lưu như trước.

"Đưa bản đồ cùng với khen thưởng nhiệm vụ lần này cho chúng ta là được."

Lúc này.

Mục Phù Sinh khẽ gật đầu, chậm rãi lui vào trong đám người, giả vờ quan sát nhiệm vụ, thật ra có phù triện chi lực đang lặng yên sôi trào trong lòng bàn tay hắn. . . . . .

Mục đích của hai người này đã rất rõ ràng, hơn nữa tới điện tập kết xong căn bản không thêm che giấu nữa.

Cho nên khi người bên ngoài không thèm che giấu sát ý thì Tiểu Hắc có thể dễ dàng cảm giác được.

"Bên ngoài có một trận pháp ngăn cách không gian đang chậm rãi hình thành."

Đây cũng là nguyên nhân mà bốn người Diệp Thu Bạch tự tin trốn thoát.

"Bên ngoài đại điện đang có rất nhiều cường giả vây quanh."

"Đó không phải Trọng trưởng lão của Thần Thể Tông sao?

Tiểu Hắc truyền âm nói:

"Chẳng lẽ là có nhiệm vụ quan trọng gì đó yêu cầu trưởng lão nội môn phải tự mình đến tuyên bố?"

"Không phải trưởng lão Thần Thể Tông và Thần Trận Tông đều đang xử lý chuyện ma khí gây ảnh hưởng sao?"

Sao hắn đột nhiên xuất hiện ở chỗ này?"

Phương Khung cũng nói:

Lúc này.

Một tên lão nhân đột nhiên xuất hiện bên cạnh Trọng Trường Công.

Người chung quanh vừa thấy lão nhân đều hơi sửng sốt.

Đối với Tiểu Hắc, hắn cực kỳ nhạy cảm đối với sát ý.

Thiên lôi độn phù không phải là phù triện dựa vào không gian chi lực.

Bất quá chỉ là trận pháp ngăn cách không gian, thật sự không có sức uy hiếp đối với mấy người Mục Phù Sinh.

Phương Khung có Tạo Hóa Trận Linh Thể, cực kỳ nhạy cảm với sự có mặt của các loại trận pháp.

Trọng Trường Công cùng Lam Hải nhìn thấy lão giả liền cung kính ôm quyền.

Trọng trưởng lão gật gật đầu, sau đó nhìn về phía mấy người Diệp Thu Bạch, nói:

"Chính là các ngươi yêu cầu bản đồ?"

Diệp Thu Bạch gật gật đầu.

Trọng trưởng lão gật đầu:

"Nếu Trường Công đáp ứng rồi, các ngươi phát huy tác dụng trọng đại trong quá trình thực hiện nhiệm vụ, theo lý thì các ngươi nên có được."

Vừa nói Trọng trưởng lão vừa ném một cái nhẫn không gian cho Diệp Thu Bạch.

Diệp Thu Bạch tiếp nhận xong liền giao cho Mục Phù Sinh.

Mục Phù Sinh tiếp nhận hơi rùng mình, bất quá vẫn bình tĩnh thu lại, đồng thời nói:

"Chẳng qua, ngoài ý muốn không phải vì chuyện các ngươi muốn cướp đoạt thanh kiếm này mà là ngoài ý muốn vì các ngươi lại dùng một lý do vụng về thế này để cướp đoạt."

"Thật ra cũng có ngoài ý muốn."

Diệp Thu Bạch lại lắc đầu cười:

"Hình như ngươi không cảm thấy ngoài ý muốn chút nào?"

Trọng trưởng lão khẽ nhíu mày:

"Ngươi cười cái gì?"

"Vật ngươi đoạt từ trong tay Trường Công cũng nên chuyển giao cho Thần Thể Tông ta đi?"

"Chuôi kiếm này là ta cho Trường Công phòng thân, hiện giờ sự kiện kết thúc ngươi cũng nên trả lại."

"Phải biết rằng nó chính là một trong những chí bảo của Thần Thể Tông."

Dứt lời, người chung quanh đều cả kinh.

Bọn họ đoạt chí bảo của Thần Thể Tông sao?

Ở Thần Hàng Tinh Vực này?

Không muốn sống nữa?

Thần Thể Tông ở Thần Hàng Tinh Vực này, ngoại trừ Thần Trận Tông có thể sánh ngang bọn họ, tuyệt đối là một thế lực bá chủ.

Nghe lời này, Diệp Thu Bạch lại không hề cảm thấy ngoài ý muốn.

Hai tròng mắt Trọng trưởng lão híp lại, giống như hai mắt ưng khóa chặt Diệp Thu Bạch.

"Bất quá . . . . ."

Lời này truyền khắp toàn bộ điện tập kết, hiển nhiên là đối với những người khác tiếp thu nhiệm vụ.

"Đối với người có cống hiến, Thần Thể Tông chúng ta tự nhiên sẽ không khen thưởng bủn xỉn."

Trọng trưởng lão gật đầu cười nói:

"Đúng thật là bản đồ."

Trọng Trường Công nghe xong sắc mặt chùng xuống, khẽ quát:

"Đừng ở chỗ này ngậm máu phun người!

Nếu như không phải cướp đoạt thì sao trên người các ngươi có thể có được chí bảo cấp bậc này?!"

Diệp Thu Bạch cười nói:

"Ta sẽ không cãi cọ với các ngươi, lý do vụng về, người sáng suốt vừa nghe là có thể phân rõ."

Một tông môn luyện thể làm sao lại có chí bảo dạng kiếm?

Đúng thật, người chung quanh cũng sáng suốt nhìn ra vấn đề.

Không khỏi thấp giọng cười nói:

"Có chút vụng về nha."

"Phỏng chừng là chí bảo mà cả Thần Thể Tông đều không thể cưỡng lại sức hấp dẫn, cũng không biết cấp bậc ra làm sao."

Bất quá, cho dù có người nhìn ra thì những người này cũng sẽ không lựa chọn vạch trần.

Dù saoo Thần Thể Tông là bá chủ ở Thần Hàng Tinh Vực.

Bọn họ không thể trêu vào.

Đồng thời cũng không quen biết gì với mấy người Diệp Thu Bạch.

Dù biết rõ thật giả cũng không cần thiết phải trợ giúp mấy người mình không quen biết mà đắc tội bá chủ Thần Hàng Tinh Vực!

Như vậy sẽ mất nhiều hơn được.

Trọng trưởng lão tự nhiên cũng biết đạo lý này.

Lý do vụng về cũng chỉ là một lý do để Thần Thể Tông tiện ra tay mà thôi.

Sau khi cướp được chém giết mấy người Diệp Thu Bạch.

Lại tạo thế một chút.

Những lời nghị luận bên ngoài sẽ tự động biến mất.

"Xem ra các ngươi không muốn đưa ra, vậy cũng cũng đừng trách Thần Thể Tông chúng ta không khách khí."

Trọng trưởng lão vừa dứt lời.

Chung quanh có từng lá chắn đột nhiên dâng lên bao vây toàn bộ điện tập kết!

Toàn bộ không gian đều bị phong tỏa.

Cùng lúc đó.

Có mấy tên cường giả Thần Tướng cảnh xuất hiện quanh điện tập kết.

Khí cơ đều khoá chặt bốn người Diệp Thu Bạch.

Mọi người nhìn chung quanh.

Xem ra là đã sớm chuẩn bị.

Có thể khiến Thần Thể Tông hưng sư động chúng như thế này.

Rốt cuộc là chí bảo cấp độ nào?

Ít nhất cũng là Thần Hoàng cấp đi. . . . . .

Lúc này Trọng Trường Công cũng hoàn toàn xé rách da mặt, nhìn bốn người Diệp Thu Bạch, cười lạnh nói:

"Sớm biết có hôm nay cần gì phải bắt đầu?"

Diệp Thu Bạch lại cười, trào phúng:

"Ngươi cho rằng các ngươi che giấu rất tốt sao?

Thời điểm các ngươi nói trước đó chúng ta cũng đã đoán được ý tưởng của các ngươi."

"Nếu như không có nắm chắc, ngươi cho rằng chúng ta sẽ dễ dàng theo các ngươi trở lại điện tập kết, chui đầu vô lưới?"

"Ngươi có ý gì?"

Sắc mặt Trọng Trường Công chùng xuống, đột nhiên cảm thấy căng thẳng.

Diệp Thu Bạch cười cười, cũng không có đáp lời.

Chỉ là Phương Khung bên cạnh hắn đột nhiên thò tay ra.

Một ảo trận to lớn tràn ngập tiên ý bao trùm toàn bộ điện tập kết!
Bạn cần đăng nhập để bình luận